Tôi Kết Hôn Sau Khi Mất Trí Nhớ

Chương 36


Bà Lộ rất nhiệt tình, mi mắt của Lộ Phong co giật, vì sợ cô ngã nên vô thức đưa tay ra vòng lấy eo cô, ngay cả bản thân anh cũng không biết động tác của mình tự nhiên đến mức nào.

Nguyễn Văn Văn hôn lên môi anh xong, lại hôn lên cằm anh, Lộ Phong sợ ngứa nên hơi ngẩng đầu lên.

Cô không với được bèn kéo cổ áo anh xuống, Lộ Phong phối hợp cúi đầu, đợi cô làm loạn xong mới đứng thẳng người dậy.

Nguyễn Văn Văn vẫn chưa thấy đủ, cảm thấy thời gian hôn quá ngắn, nếu có thể hôn mãi thì tốt rồi.

Cô cong môi mỉm cười, ngước mắt nhìn thẳng vào ánh mắt kì lạ của Lộ Phong, an ủi chính mình, chuyện này không thể gấp, phải từ từ.

Cô nắm lấy tay anh, kéo vào phòng ngủ.

Trên bàn trang điểm, tất cả những hộp nhỏ đều được dồn lại một chỗ, có mấy cái đang mở nắp, trang sức ngọc ngà đá quý bên trong để bừa bãi.


Lộ Phong nhìn một lát, ánh mắt trở nên tối tăm một cách khó hiểu, anh nhớ lại trước đây lúc tặng quà cho cô, cô cũng không để ý như vậy, không cần biết giá trị bao nhiêu vẫn bày ra một cách tùy tiện.

Có một đôi khuyên tai trị giá bảy chữ số, rơi ở góc tủ nửa năm chẳng ai chú ý, nếu không phải người làm quét dọn phát hiện ra, có lẽ cô cũng sẽ không bao giờ nhớ đến.

Chuyện như vậy xảy ra rất nhiều, Lộ Phong không nghĩ nữa, đưa tay cởi cà vạt, nhìn dáng vẻ cười nhạt của cô, buột miệng hỏi: “Làm sao?”Nguyễn Văn Văn ra hiệu cho anh nhắm mắt.

Lộ Phong không nhắm, sợ cô sẽ làm ra chuyện gì đó vượt quá giới hạn.

Lần trước cô nhân lúc anh ngủ đã vẽ con rùa lên mặt anh, lúc tỉnh dậy còn ôm bụng cười điên cuồng.

“Có chuyện gì thì em nói đi.

” Lộ Phong nói.

Nguyễn Văn Văn lắc cánh tay anh làm nũng: “Này, anh mau nhắm mắt lại đi.

”Cô lắc đến mức khiến anh váng đầu, anh chậm rãi nhắm mắt lại.

Tiếng bước chân truyền đến, Nguyễn Văn Văn đi đến trước két sắt, không bao lâu đã lấy đồ rồi trở lại.

“Được rồi, anh mở mắt ra đi.

” Nguyễn Văn Văn cầm lấy giấy chứng nhận quyền sở hữu tài sản đưa cho Lộ Phong, trong đầu vẽ ra một cảnh rất hoàn hảo.

Lộ Phong nhìn thấy giấy chứng nhận tài sản mấy trăm triệu, vui đến phát điên, nắm lấy eo cô hôn tới tấp.

Cảnh này đúng là bổ mắt, khiến cô khẽ cười thành tiếng: “Thích không?”Cô Lộ mất trí nhớ thay đổi quá lớn, trước đây keo kiệt bủn xỉn vắt cổ chày ra nước không bao giờ chịu bỏ ra một xu, mà gần đây lại ra tay rất hào phóng, nói thật thì Lộ Phong không thích lắm.


Là doanh nhân trong ngành bất động sản, trong lòng Lộ Phong cũng biết được đại khái doanh số của đảo nghỉ dưỡng là bao nhiêu, thứ đồ giá trị mấy trăm triệu nói tặng là tặng, sao có thể không khiến người khác suy nghĩ lung tung chứ.

Điều đầu tiên Lộ Phong nghĩ đến là có thể cô không thoải mái.

Anh đặt tay lên sờ trán cô rồi lại sờ trán mình, nhiệt độ gần như nhau, có lẽ không phải sốt, anh lại kéo đầu cô nhìn thử, muốn xác định xem cô có phải bị di chứng sau tai nạn không.

Nguyễn Văn Văn đẩy anh ra: “Đừng phá hỏng kiểu tóc của em.

”Kiểu tóc hôm nay được thiết kế đặc biệt để tôn lên vẻ đẹp của cô, nếu làm rối sẽ bị hỏng.

Lộ Phong vẫn chưa yên tâm lắm, kéo tay cô nhìn xem, không bị thương, cũng không chảy máu, anh còn nhìn xem chân tay cô có còn phối hợp linh hoạt không.

“Đẹp không?” Nguyễn Văn Văn chớp mắt với anh.

Lộ Phong liếc nhìn cô, máy móc trả lời câu hỏi: “Đẹp.

”Nguyễn Văn Văn xoay một vòng, nhưng vì buổi trưa ăn ít quá nên tụt huyết áp, cô lập tức cảm thấy quay cuồng, ngã thẳng vào ngực anh.


Cô Lộ thường diễn kịch ăn vạ, Lộ Phong cũng chuẩn bị trước, đưa tay đỡ lấy cô: “Có phải không thoải mái không?”Lần này trông không giống ăn vạ.

Nguyễn Văn Văn gật đầu: “Ừm.

”Cuối cùng Lộ Phong cũng biết lý do cô trở nên thất thường như thế, có lẽ là do di chứng mất trí nhớ, anh vừa đỡ cô ngồi xuống vừa đặt chứng nhận quyền sở hữu tài sản xuống.

Nguyễn Văn Văn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra, sau khi hết choáng váng, cô mới biết chỗ nào không đúng.

Phản ứng của Lộ Phong không đúng, nhận được món quà lớn như vậy, sao anh không vui vẻ đến phát điên, sao lại không ôm hôn cô.

Hoàn toàn không phù hợp với cách thức mở đầu sự vui vẻ hạnh phúc đúng đắn.

.

Bình Luận (0)
Comment