Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Chương 60

Au:Hình Ayame
Bốp!!! Một cú đánh cực mạnh nhằm thẳng vào bụng Ken mà đập. Ken ngã xuống, không kịp trở tay, một cô gái rất xinh đẹp, đôi mắt khinh thường nhìn hắn.
-Tôi cấm anh không được tới gần chủ nhân hay Băng Quang tộc! Nếu không tôi sẽ...giết anh!-người con gái buông một tràn rồi quay lưng. Cô bước đi, rồi từ từ biến mất trong hư vô.
-Chuyện...gì vậy?-hắn bàng hoàng, đôi mắt trợn tròng kinh ngạc, tay ôm chỗ bị thương chưa kịp lành.
~*~*~*~*~*~*~trở về một chút nào~*~*~*~*~*~*~

-Chủ nhân! Xin ngươi mau thức dậy, ngày hôm nay chính là lễ thay ngôi của người.-Phong đứng ở ngoài cửa nói.
Kéttttt! Cánh cửa nhẹ mở, để lộ một nửa gương mặt kiều diễm. Nhẹ gật đầu một cái, sau đó liền đóng cửa lại, nó bước tới tủ quần áo to tổ chảng, cao ngút ngàn và rộng khủng khiếp. Gương mặt vô cảm, nó đưa tay mở cửa tủ, ánh sáng trắng lan ra khắp phòng. Quả nhiên Băng Quang tộc thì chả có gì là bình thường cả, cánh cửa tủ thật ra là một cánh cổng dẫn đến một chiều không gian vô tận. Những bô quần áo đẹp rụng rời treo kín các cành cây hay cả quả đồi, những bộ trang sức lộng lẫy độc nhất vô nhị rãi khắp đường đi.
-Chủ nhân! Chủ nhân đến kìa!-một dị thú hét lên, kéo thêm nhiều dị thú khác.
Dị thú có gương mặt của những cô gái phì nhiêu, hai chân và sừng linh dương cùng với đôi tay mèo nhưng có vẻ thon gọn hơn( thú thật là hơi giống cung Bạch Dương ấy)
Các dị thú vây quanh nó, trầm trồ khen nó rồi tất cả đều hỏi nó một câu:
-Người tới đây có việc gì vậy ạ?-tất cả đồng thanh. Nó im lặng một hồi rồi xoay một vòng.
-Trang phục.
Bốp bốp! Tiếp vô "móng" vang lên, lập tức hàng tá bộ xiêm y vây quanh nó.

-Người thích cái nào?-Một dị thú hỏi. Nó khẽ nhăn mặt lắc đầu.
-Quả nhiên!-Tất cả nhìn nhau cười, sau đó tất cả dẫn nó tới một gốc cây, nơi một bộ trang phục đẹp khủng khiếp đang yên vị. Nó nhìn bộ trang phục khẽ gật đầu. Các dị thú mừng rỡ sốt sắng "trang hoàng" lại cho nó.
Khỏi kể các bạn cũng biết là nó sẽ đẹp đến cỡ nào nữa khi vào tay các dị thú.
Đóng nhẹ cửa tủ lại, bình thường nó nhờ thị nữ vào đó kiếm xiêm y nhưng hôm nay thì nó muốn tự làm. Mở cửa phòng, tứ đại hộ pháp, lập tức quỳ gối xuống, nó lặng lẽ bước qua, tiếng gót giày lạnh lùng nên xuống nên băng gạch.
Ở ngoài đang rất ồn ào, những đại diện của tam giới đang bàn bạc về mọi thứ, nhưng nó biết chỉ muốn thiết lập một mối quan hệ vững chắc với các giới khác, khinh.

Bà nó đang ngồi ở giữa , tứ phía bủa vây là hàng ngàn đại diện cũng như các anh hùng tứ phương, hội nhộ về đây để dự lễ thay ngôi lịch sử ngàn năm có một (tác giả nói vậy vì người mang dòng máu Băng Quang thường sống rất thọ, 1000 tuổi mà nhìn vẫn rất trẻ trung, gia tộc này không bao giờ bị ảnh hưởng bởi sinh lão bệnh tử.)
Một tràn âm khí băng lãnh tràn vào, khiến cho mọi thứ trở nên im lặng, chỉ để lại tiếng gót giày lộp cộp. Từ một phía nhỏ, hầu như không ai nhận thấy, hình dáng của một người con gái bạch y cùng tứ đại hộ pháp đang tiến vào giữa vòng tròn. Âm lãnh khí vẫn chưa dứt mà còn tăng ngùn ngụt, khiến cho tất cả mọi người dù pháp lực cao siêu đến mấy cũng không khỏi rùng mình.
-Tử Thanh! Cuối cùng con cũng đến!-Bà hiền từ. Mọi người giật mình nhìn về phía nó, ngay lập tức điên đảo thần trí, mắt như hoa lên, người đờ ra như tượng đá!
Nó vẫn cứ đi, hộ pháp vẫn cứ theo sau, bà nhìn, ma giới nhìn, thiên giới nhìn, địa giới nhìn, mọi ánh mắt đổ dồn lên người con gái xinh đẹp kia. Nó bước tới chiếc ghế giữa, không ngồi. Bà tiến lại gần nó, vẫy tay, một cây quyền trượng tinh xảo đến khó tinh xuất hiện. Nó khẽ cúi đầu, bà chạm nhẹ cây quyền trượng vào trán nó, một nguồn sáng màu vàng xanh loé lên, sau đó tách ra làm hai, một đáp lên vai một trên ngón tay. Ánh sáng trên vai chốc biến thành một con dơi màu tím đỏ, còn trên ngón tay thì thì biến thành một chiếc nhẫn bạch băng có khắc một chữ "tâm".

Bình Luận (0)
Comment