Tôi Là Bà Trẻ Của Hotboy Trường

Chương 64

Tuy nói đại học và trung học đều là trường học, nhưng giữa chúng vẫn có khác biệt rất lớn.

 

Học sinh trung học đắm chìm trong học tập, vì để thi đậu vào một trường đại học tốt mà cố gắng hết sức. Trong ba năm trung học, đa số học sinh đều không để ý đến vẻ bên ngoài, chỉ một lòng cố gắng thi đại học.

 

Nhưng sau khi lên đại học rồi, đa số sinh viên đều hoàn toàn thả lỏng, tuy việc học cũng rất quan trọng, nhưng không còn là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời bọn họ nữa.

 

Xã giao và học tập đều quan trọng như nhau.

 

Bọn họ sẽ tham gia các loại hoạt động của câu lạc bộ, tranh các giải khác nhau, yêu đương một lần hoặc nhiều lần, lúc rảnh rỗi thì đi làm thêm kiếm tiền sinh hoạt hoặc tiền tiêu vặt.

 

Tóm lại, cuộc sống đại học vô cùng phong phú và đặc sắc.

 

Sau khi lên đại học, Kiều Ấu và Cố Tây Khởi lại không học cùng ngành, Cố Tây Khởi học ở học viện máy tính và thiết bị điện tử, còn Kiều Ấu thì học ở học viện lịch sử văn hóa. Bởi vì cuộc đời của cô khá đặc biệt nên cô cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với lịch sử. Thế là cuối cùng cô quyết định chọn ngành lịch sử.

 

Trong một lần đi tìm Cố Tây Khởi, Kiều Ấu lại thấy có một nữ sinh tỏ tình với Cố Tây Khởi. Hai gò má của nữ sinh đỏ ửng, đôi mắt sáng lấp lánh, biểu cảm đầy mong chờ nhìn Cố Tây Khởi, có thể nhìn ra được sự thẹn thùng và chờ mong của cô ấy. Xung quanh còn có bạn bè của cô ấy hô hào cổ vũ.

 

Vẻ mặt Cố Tây Khởi lạnh nhạt, vừa nói một câu xin lỗi xong thì Kiều Ấu phồng má đi lên, nói: "Đây là bạn trai của tôi."

 

Nữ sinh tỏ tình với Cố Tây Khởi sững sờ vài giây, sau khi phản ứng lại được, vẻ mặt cô ấy đầy xấu hổ, vội nói: "Ngại quá, tôi không biết anh ấy có bạn gái rồi." Nói xong, nữ sinh và bạn lập tức chạy mất dạng.

 

Quả nhiên, đàn ông tốt nào cũng là bạn trai của người khác mà!

 

Sau khi nữ sinh tỏ tình kia rời đi, Kiều Ấu dùng giọng nói trẻ con nói với vẻ bất đắc dĩ: "Tên đàn ông này, anh đúng là yêu tinh mà." Mỗi ngày, không phải đang trêu hoa chọc bướm thì cũng là trên đường đi trêu hoa chọc bướm. Không phải yêu tinh thì là gì?

 

Rõ ràng đã mười tám tuổi rồi, nhưng giọng nói của Kiều Ấu vẫn mang theo chút trẻ con như trước. Cô dùng giọng nói non nớt kia để nói một câu vô cùng bá đạo như thế, không hiểu sao lại khiến cho người ta có cảm giác dễ thương vô cùng.

 

Kiều Ấu vừa trích lại lời của tổng giám đốc bá đạo xong, chính cô cũng nhịn không nổi mà phì cười ra tiếng. Nếu Trịnh Điềm Tranh và cậu bạn vạm vỡ ở ngay hiện trường, vẻ mặt bọn họ nhất định sẽ vô cùng thích thú.

 

Cô nói đùa: "Nếu bất cứ lúc nào trên người anh cũng có mấy chữ to 'Cố Tây Khởi là của Kiều Ấu' thì tốt rồi." Nếu làm thế có lẽ sẽ không còn ai tỏ tình với Cố Tây Khởi nữa nhỉ. Dù sao cũng mang tiếng là cây đã có chủ rồi mà.

 

Cố Tây Khởi cười khẽ, lấy di động từ trong túi ra: "Lặp lại lần nữa đi, anh ghi âm lại."

 

Kiều Ấu nghiêng đầu: "Câu nào thế?"

 

"Là cái câu 'Cố Tây Khởi là của Kiều Ấu' ấy."

 

Kiều Ấu nghe lời lặp lại lần nữa. Nói xong, cô chớp mắt hỏi: "Không lẽ lần sau có nữ sinh nào tỏ tình thì anh sẽ bật đoạn ghi âm này cho cô ấy nghe à?"

 

Cố Tây Khởi cong môi, nở nụ cười: "Bí mật. Vài ngày nữa là em sẽ biết thôi."

 

Tuy Cố Tây Khởi nói là "vài ngày nữa", nhưng trên thực tế, chỉ mới qua ngày hôm sau là Kiều Ấu đã biết Cố Tây Khởi muốn làm gì rồi. Anh xăm lên cánh tay mình một hình xăm.

 

Kiều Ấu nhìn làn da ửng đỏ của anh, đau lòng nói: "Có đau không?"

 

"Không đau."

 

Kiều Ấu nhìn hình vẽ mà anh vừa xăm, trên cánh tay là hình gợn sóng hệt như nhịp tim vậy, trông rất có quy luật và nhịp nhàng. Vẻ mặt cô đầy tò mò: "Đây là cái gì thế?"

 

Cố Tây Khởi mỉm cười, đưa điện thoại cho cô: "Em quét hình xăm này thử đi."

 

Kiều Ấu hơi nghi ngờ. Dùng điện thoại quét hình xăm? Chẳng lẽ hình xăm giống nhịp tim này là mã QR kiểu mới gì à? Tuy trong lòng cô cảm thấy cực kì hoài nghi nhưng Kiều Ấu vẫn làm theo lời Cố Tây Khởi như trước. Chỉ một lát sau, trong di động truyền ra giọng nói của cô: "Cố Tây Khởi là của Kiều Ấu."

 

Kiều Ấu: !!!

 

Hóa ra cái này không phải nhịp tim mà là sóng âm của cô à?

 

Cố Tây Khởi ghé sát vào tai cô, giọng điệu trầm khàn: "Người phụ nữ kia, thế này đã khiến em vừa lòng chưa?"

 

Kiều Ấu sờ mũi, lỗ tai hơi ngứa: "Hài lòng rồi."

Bình Luận (0)
Comment