Tôi Là Đạo Sĩ

Chương 157

Tôi ngoái cổ nhìn về phía cơ thể của chính mình, đôi mắt mở to tròn như không thể tin được. Nó đang đứng thẳng dậy rồi thư giãn gân cốt. Không chỉ tôi mà hội thần trùng cũng đơ mặt nhìn trân trân về phía cơ thể tôi.

- Ở đây có vẻ khá đông vui nhỉ...? Các người là quái điểu à?

Miệng tôi nhếch mép lên như có ý coi thường hội thần trùng, vua thần trùng nhìn về phía linh hồn tôi rồi nhăn mặt lên tiếng hỏi:

- Thế này là sao...?

- Ông hỏi tôi thì tôi hỏi ai...!

Linh hồn tôi cũng nhăn mặt lại như không biết phải trả lời sao... Thật đúng là vậy, lúc này tôi không biết kẻ đang nhập vào cơ thể mình là ai, nhưng có vẻ như hắn là kẻ khá thân quen.

- Dù la ai thì hôm nay cũng bán muối thôi...!

Vừa dứt lời, hai tên thần trùng lao lên toan bổ kiếm vào kẻ đang nhập trong cơ thể tôi. Xoẹt...! Một tiếng chém ngọt lịm vang lên, bốn mảnh thịt rơi xuống vương vãi khắp nền đất, lông quạ bắn tứ tung trời kèm theo đó là tiếng kêu quác, quác đầy đau đớn.

- Có vẻ như cơ thể mới này cũng không tồi nhỉ...! Nếu có thêm " thiết bảng" ở đây thì khả năng cũng phải được như một phần mười chân thân hồi xưa...!

Hội thần trùng không quan tâm những gì mà cơ thể tôi vừa lên tiếng, chúng vẫn còn đang run lên khi nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc của hai tên thần trùng xấu số. Mắt vua thần trùng long lên sòng sọc, một tiếng hét phẫn nộ vang lên:

- Tất cả xông lên...! Đập chết mợ thằng khốn này ngay lập tức...!

Vừa dứt lời, mười bóng đen lao vụt tới cơ thể tôi. Nhưng có vẻ như kẻ nhập thân kia không chút động tĩnh gì, hắn chỉ nhếch mép cười mỉm lên tiếng:

- Muốn chơi với lão tôn...! Được...! Ông nội tôn sẽ chơi với các cháu...!

Xoẹt...! Keng...! Bang...! Tiếng kim loại vang lên liên hồi, cơ thể tôi vẫn đứng im đó mặc cho hội thần trùng đang liên tục tấn công, nhưng có vẻ như cơ thể tôi không có một chút sứt mẻ gì.

- Đập mạnh lên, Hết sức vào...! Sao đánh như muỗi đốt inox thế...?

Tiếng kim loại vang lên liên hồi không ngớt cùng với đó là nụ cười khoái trá từ miệng tôi, rồi dần dần mọi thứ chậm lại chỉ còn đó tiếng thở hổn hển của hội thần trùng.

- Các cháu chơi sướng chưa...? Giờ đến lượt ông nội tôn chơi nhé...!

Lời kết: Xin nhắc lại tôi là đạo sĩ ss6 sẽ là phần cuối cùng...!

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này...!
Bình Luận (0)
Comment