Tôi Là Đạo Sĩ

Chương 40

Ngôi nhà 300 kim mã... năm xưa từng là đại sứ quán của bungary. Không hiểu vì lý do gì mà hiện tại đang bị bỏ hoang dù nằm ở vị trí đắc địa, người ta đồn rằng nơi đây âm khí dày đặc, ma quỷ ẩn hiện nên mới bỏ hoang như vậy! Nói chung đây là một trong những nơi bị ma ám nổi tiếng nhất của hà nội.

Tôi cũng nghĩ lần này chắc cùng chủ tịch đi bắt ma như mọi lần thôi nên chuẩn bị đồ đạc lên đường, mà... balo của tôi không cánh mà bay lấy cái gì mà chuẩn bị, nghĩ là người của tổng bộ cất đi hộ mình, tôi tiu nghỉu đi đánh răng rửa mặt rồi xuống đại sảnh nơi mọi người đang chờ.

Sư tỷ muội thấy tôi thì mặt lạnh không nói gì, chắc họ vẫn còn giận tôi vụ đá đít họ ra khỏi ngôi nhà ở ngõ chợ khâm thiên, phải xin lỗi và năn nỉ dữ lắm thì họ mới tạm tha cho tôi. Lúc ô tô lăn bánh, nghe sư tỷ họ thuật lại thì sau khi bị tôi đẩy mạnh ra khỏi cửa, họ không còn cách nào khác ngoài việc cố gắng liên hệ với tổng bộ và lão hai mặt nhưng khi họ đến nơi chi viện thì đã không còn gì ở đó. Mãi mấy ngày sau thì họ mới phát hiện ra tôi đang ngủ giữa cánh đồng thuộc thị trấn đông anh.

Tôi cũng không thể trách họ vì câu chuyện sau đó thì tôi và các bạn cũng hiểu rõ phần nào, đang thả thính với 2 sư tỷ muội thì ô tô dừng lại. Ngó ra ngoài cửa tôi và mọi người hơi ngạc nhiên vì chúng tôi đang dừng ở phố Nguyễn Công Hoan chứ không phải là phố Kim Mã.

Chủ tịch quay xuống mỉm cười nói với chúng tôi:

- Chúng ta ăn sáng đã rồi hay đi tiếp!

Nghe tới ăn là 2 mắt tôi sáng như sao năm cánh vậy, giờ mới nhớ là từ đêm ở căn nhà tử khí đến giờ bụng tôi vẫn chưa tiêu hóa một cái gì cả. Chắc mẻm lần này sẽ được chủ tịch khao phở, bún hay chí ít cũng là bữa bún chả đây.

Nhưng thật tình cờ và thật bất ngờ.. trước mặt tôi là biển hiệu quán:

+ Bún đậu mẹt ZIN ZIN địa chỉ số 1 ngõ 105 Nguyễn Công Hoan.

Tôi quay sang nhìn chủ tịch với đôi mắt đầy tội nghiệp, vào sinh ra tử vì tổng bộ mà đổi lại là bữa bún đậu rẻ tiền thế này sao? Ít ra cũng phải mời ăn sáng món gì có chất đạm một chút chứ?

Chủ tịch có vẻ hiểu ý tôi, ông chỉ cười mỉm rồi lấy khăn giấy lau đũa và thìa. Lúc mẹt bún đậu được bê vào, khuôn mặt tôi ngạc nhiên sửng sốt, 2 mắt mở to căng tròn: nào là bún, là đậu, rồi chả cốm, nem, thịt, lòng đủ cả. Tất nhiên nhìn là đã muốn ăn nên tôi chén một cách ngấu nghiến.

Mùi mắm tôm không thể làm cản bước 2 tay tôi đang gắp lia lịa, nước chấm pha một cách vừa miệng cộng thêm đồ ăn kèm vừa ngon lại nóng hổi khiến trái tim tôi cảm kích chủ tịch lắm. Đậu rán giòn, chả cốm hơi mằn mặn, các món khác cũng rất vừa miệng đúng là món ăn dân dẫ nhưng rất thi vị mà!:3

Sau khi chén no nê 3 mẹt bún đậu, cứ nghĩ rằng cũng phải 50k một suất ai ngờ lúc tính tiền chia ra có khoảng 25k. Đúng là vừa ngon vừa rẻ lại đảm bảo chất lượng nếu có dịp tôi sẽ ghé lại quán này ăn tiếp mới được.

Ô tô lại tiếp tục lăn bánh, chủ tịch mỉm cười hỏi chúng tôi:

- Các bạn ăn bún đậu ngon không? Có biết vì sao tôi mời các bạn ăn bún đậu không?

3 chúng tôi nhìn nhau không hiểu lý do vì sao, chủ tịch mỉm cười nói tiếp:

- Nơi các bạn sắp đến cần ăn bún đậu có mắm tôm xua đuổi tà khí thì mới bước chân vào được!

Tôi ngạc nhiên hỏi:

- Em tưởng là 300 kim mã là nơi bị ma ám nổi tiếng thì chúng ta hôm nay đến đấy bắt ma thì cần gì xua đuổi tà khí?

Chủ tịch cười lớn:

- Ha Ha Ha! Cậu cũng tin vào mấy chuyện bịa đặt trên mạng à?

Mà cũng đúng thôi truyện 300 kim mã có ma là do tôi phao tin đồn nhảm mà!

Chúng tôi sửng sốt không nói lên lời, ô tô dừng lại một lần nữa. Chủ tịch quay xuống nhìn chúng tôi:

- Đến nơi cần đến rồi... Muốn biết 300 kim mã có ma hay không thì 3 cô cậu tự vào mà trải nghiệm đi!
Bình Luận (0)
Comment