Tôi Là Nam Phụ, Không Phải Dụ Thụ!

Chương 50

Tuy rằng trong lòng Cảnh Dực Tước tính toán rất khá, thế nhưng bởi vì chất lượng phục vụ của nhà hàng quá tốt nên đến đó bọn họ chỉ có thể ăn và ăn, cuối cùng ăn xong thì chỉ mới có hai tiếng trôi qua.

Cảnh khuyển hoàn toàn không dự liệu được tình huống này nên nhất thời không thể tìm ra lý do thích hợp để tiếp tục trì hoãn. Nếu để cho Mộ Mục biết được là mình đang kéo dài thời gian đến đại hội gặp mặt, nói không chừng cậu ấy sẽ tiếp tục trở lại đối mặt chồng văn kiện kia.

Mặc dù Cảnh Dực Tước thấy mình vắng mặt cuộc thi kia cũng không có gì là quá đáng, thế nhưng hai người đồng thời thành đôi thành cặp mà xuất hiện ở nơi đó, tương đương với việc tuyên bố quyền sở hữu của mình, như vậy CP của Mộ cũng chỉ có thể là mình mà thôi ~

Vừa muốn tiêu diệt người có khả năng yêu thích cậu, vừa không nỡ để Mộ Mục nhà mình đến quá sớm, sẽ bị những ánh mắt của những khác mơ ước.

Cảnh trung khuyển, anh được lắm!

Cuối cùng vì tính toán thời gian không chính xác nên lúc họ đến Tửu Điếm thì lại sớm hơn một giờ trước khi thi đấu.

Lúc này, fan và các CV đã đến đông đủ. Thời điểm Cảnh Dực Tước và Mộ Mục báo ID tại cửa thì cũng bị nhận ra giống như Tô Ly Thế, sau đó chính là tiếng hưng phấn rít gài liên tiếp.

Mọi người đều biết cẩu cẩu luôn bảo vệ chủ, thân là trung khuyển, Cảnh Dực Tước cũng đã học tập thật tốt đức tính duyên dáng này của cẩu cẩu, hiếm thấy hắn đứng bên cạnh Mộ Mục mà lại tỏa ra hàn khí, chọc cho Mộ Mục liên tục liếc mắt.

Mà những người kia lúc đầu nhìn thấy bản mệnh đại đại, muốn bao vây để van cầu ôm một cái, cầu chụp ảnh chung, xin chữ ký, sau khi nhận ra hàn khí của BOSS, cũng không dám vây quá gần.

Chỉ là vài tiếng rít gào nọ vang tới mức làm người bên trong nghe được, cho nên sau khi hai người tiến vào đại sảnh, fan CP Quân Mộ cũng đều xông tới, một số khác không rõ tình hình cũng theo dòng người đi đến mà xem trò vui.

Đợi đến lúc Laury vừa mới bước ra khỏi cửa thì hai người đã bị fan vây quanh, mà một làn sóng fan cũng khiến cho khí thế của Cảnh Dực Tước bị giảm hơn phân nửa, dù sao nhân gia cũng không phải là nhân viên Cảnh thị, tất nhiên là không có cảm giác kính nể với BOSS đại nhân.

Nhưng may mà những người hâm mộ này không phải như đám fan cuồng minh tinh kia, tuy rằng nhiệt tình nhưng vẫn bảo trì khoảng cách nhất định. Cảnh khuyển một bên dùng ánh mắt bắn phá đám fan bên kia của Mộ Mục, một bên thì lúc nào cũng chú ý đến bảo bối nhỏ nhà mình có bị sỗ sàng hay không.

“Mộ Mục sama, Quân Lâm đại đại, em là Laury nè ~~~~” giọng nói ngọt ngào của trẻ con phá lệ tăng cao.

Mộ Mục nghe được liền nhìn về phía âm thanh phát ra thì thấy một nữ sinh đáng yêu luôn luôn nhảy cà tưng mà vẫy tay với họ, kéo tay Cảnh Dực Tước, bước đến.

Hành động nắm tay này khiến fan CP ở bên ngoài thấy được, nhanh chóng dẫn đến một loạt tâm tình kích động.

Mà Mộ Mục và Cảnh Dực Tước cũng đã sớm quên việc lúc trước nói với nhau, ngụy trang thành người xa lạ rồi nhìn những người khác làm sao lập nên kế hoạch để tác hợp hai người họ.

“Sama!!!! Đại đại!!!!!” Thấy Mộ Mục đi về phía mình, Laury càng thêm kích động hô hoán. Cô nhóc thiếu thông minh này lại không hiểu ý đồ trong ánh mắt Cảnh đại thiếu, định nắm tay Mộ Mục nhưng nhanh chóng bị Lưu Lam ngăn lại đúng lúc.

“Mộ Mục sama, Quân Lâm sama~” một bên giữ cái tay mũm mĩm của con nhóc nào đó, vừa chào hỏi Cảnh Dực Tước bọn họ, “Tôi là Như Hỏa Lưu Lam, con nhỏ ngốc này là Laury.”

“Lam tinh phân, cô mới ngốc đó! Đừng ở trước mặt bản mệnh mà sỉ nhục hình tượng của tôi!” Laury dùng giá trị vũ lực cực thấp mà phản kháng, còn Lưu Lam cũng nhanh chóng phản bác.

Từ nãy đến giờ, Cảnh BOSS vẫn luôn cos vua lãnh diễm cao quý, hiếm khi cho Lưu Lam một cái ánh mắt tán dương, thuận tiện cũng ra hiệu nàng nhớ đem cái người thuộc loài động vật nguy hiểm kia canh chứng

“Những người khác đâu?” Cậu luôn có thói quen quan sát cuộc trò chuyện của hai nàng nên cũng biết mọi người đã lên kế hoạch tụ tập, Mộ Mục liền trực tiếp hỏi Lưu Lam về vị trí của những người khác.

“Ở nơi đó.” Bở vì hai tay Lưu Lam đều đang bận rộn quản giáo đứa nhỏ không nghe lời, cho nên chỉ có thể dùng cằm ra hiệu, suy nghĩ một chút vẫn kéo người nào đó trở về đường cũ, “Theo tôi đi thôi ~ ”

Dọc đường đi, Quân Lâm và Mộ Mục vẫn thỉnh thoảng gặp phải fan qua đường.

“Mộ đại đại, cầu chụp ảnh chung ~~ ”

“Quân Mộ hai người trong đời thực là một đôi sao?”

“Quân Lâm sama, dục vọng chiếm hữu của anh có thể yên tĩnh một chút hay không ~~~~ ”



Mộ Mục chỉ lễ phép từ chối, mà Cảnh Dực Tước nhận được thỉnh cầu muốn chụp ảnh chung thì không thèm đếm xỉa tới, nếu bọn họ mà dám đánh chủ ý lên người của Mộ Mục, ta sẽ dùng ánh mắt đông chết các ngươi!!!

Vì vậy khi đại hội gặp mặt kết thúc, những người ái mộ không còn đến hỏi han hai vị sama này nữa. Công nhận, càng hỏi thì càng xa cách, sợ rằng nếu đến thăm hỏi Mộ Mục – người bị xiềng xích của Quân Lâm bao vây như thế thì chỉ có thể nhận được đáp án không như mong muốn.

Cuối cùng xin tỉ mỉ tường thuật lại chân tướng của hiện trường:

… Đối với CP Quân Mộ được quan tâm nhất, tui chỉ có thể nói hu hu hu, hai người họ tuyệt đối là CP thật đó, nhưng đúng là giống như hình dung của mọi người, chênh lệch quá lớn!!! Dĩ nhiên, không phải sự chênh lệch giống như một số suy đoán của fan, xiềng xích vây quanh khiến tui không thể tiếp thu được. Ngoài ra, đánh giá về mọi mặt, từ vẻ ngoài đến khí chất đều là những người đẹp trai giàu có không cần giải thích. Cho nên làm cho một số fan nhan khống hô thiên hưởng địa(*) thật tê dại (⊙_⊙).

Hơn nữa, nguyên nhân khiến cúc hoa của nhóm tui chấn động chính là cứ ngỡ rằng sẽ được nhìn thấy các loại hành động xuẩn manh gì gì đó, trung khuyển Quân Lâm nhiệt tình lại là tổng tài cao quý lãnh diễm. Mà cái vị luôn được cho là âm thanh dụ thụ trong giới võng phối, Mộ đại đại, chân chân thật thật lại là một người ôn văn nho nhã a a a a, vì vậy các loại mong đợi bị phá vụn.

Tuy rằng trung khuyển vẫn là trung khuyển, chỉ ôn nhu đối với một mình chủ nhân, còn với những khác người thì như gió thu cuốn hết lá vàng, hành động lạnh lùng nghiêm nghị càng thêm manh, thế nhưng sự thật là đả kích quá lớn, tui chỉ có thể chậm rãi đi thưởng thức cái manh điểm này o(╯□╰)o Còn nữa, Quân Lâm sama, nhân gia đều bị anh đốt cháy bằng sóng đóng băng rồi, làm sao có thể tới chỗ của Mộ mỹ nhân chụp ảnh chung và kí tên đây!!!! …

Đến “Cứ điểm” của bọn họ, Mộ Mục nhìn thấy sắc mặt không tốt của Lăng Tuyết Vũ, cô ta có chút ghen tỵ nhìn chằm chằm lúc bọn họ nắm tay nhau.

“Chào mọi người, tôi là Mộ Mục, tên thật cũng là Mộ Mục.” Cậu nói xong cũng kéo kéo Cảnh Dực Tước không biết dọc đường đã não bổ cái gì mà lại vui vẻ như thế, ra hiệu hắn hoàn hồn, tự giới thiệu mình.

“Tôi là Quân Lâm, Cảnh Dực Tước.” Cảnh Dực Tước lấy lại tinh thần, nghe lời mà giới thiệu bản thân thì lại nhìn thấy Lăng Tuyết Vũ.

Nghĩ đến kết quả mà Triển Ngạn điều tra cho mình, trong nháy mắt, sắc mặt Cảnh Dực Tước không tốt. Tuy rằng dựa vào kỹ năng che giấu đã học tập trên thương trường nên hắn đã lập tức thay đổi lại như cũ, thế nhưng vẫn để hai người chú ý, một là Mộ Mục, một người khác chính là Lăng Tuyết Vũ.

Bởi vì vẫn cho rằng Cảnh Dực Tước yêu mình, hôm nay Lăng Tuyết Vũ liền ôm mục đích lấy lại danh phận chính thất mà tới. Thật là, một chút ám chỉ rõ ràng cũng không có, sao nàng lại tự tin như thế chứ, đúng là phải đa tạ cử chỉ đố kị của đại tiểu thư Dương Nhược, sự thực chứng minh về phương diện não bổ, 1+1 luôn lớn hơn 2 ╮(╯_╰)╭

Nếu không thì làm sao một khắc trước, Lăng Tuyết Vũ còn đang ghen tỵ với Mộ Mục và Cảnh Dực Tước thân mật nắm tay như vậy, phát hiện lúc hắn nhìn thấy mình thì trong nháy mắt sắc mặt liền thay đổi, cư nhiên lại nhận định là Cảnh Dực Tước đang sợ cô ta hiểu lầm mà khẩn trương.

Mà người mang tư duy Mary Sue hoàn toàn không biết, sau khi Cảnh Dực Tước thấy Lăng Tuyết Vũ quăng mị nhãn xấu hổ phong tình cho mình thì bị dọa sợ luôn.

Nghĩ đến kết quả phân tích của Triển Ngạn thì càng cảm thấy tư duy giữa cô ta và nhân loại hoàn toàn không cùng tần sóng, Lăng tiểu thư không cần tiếp tục ở công ty của hắn chơi đùa, hắn rất sợ nhân viên nhà mình bị lây bệnh đó (⊙_⊙)

Chờ tất cả mọi người giới thiệu xong, sau khi mọi người đều ngồi xuống, Mộ Mục nhỏ giọng hỏi hắn, “Sao vừa rồi nhìn thấy Lăng Tuyết Vũ, anh lại phản ứng lớn như vậy, không có làm chuyện gì đuối lý với em đó chứ?”

“Nào có!” Cảnh Dực Tước vội vã rũ sạch quan hệ, “Việc lần trước anh đã điều tra được, là cô ta làm.”

“Chuyện gì?” Mộ Mục hoàn toàn không theo kịp tiết tấu.

“Chính là bài viết trên BBS của trường em, còn nữa, lần trước cũng có khả năng cô ta xóa ghi chép tán gẫu trên QQ của hậu kỳ, chính vì vậy mới có thể khiến cho Diệp Tử không biết là Cầm Trạch gửi tin nhắn đến. Tuy rằng không tham gia cuộc thi này cũng không có gì to tát, nhưng mà nếu gặp người khác, không chừng Diệp Tử sẽ bị nói thành trốn tránh trách nhiệm. Cho nên, Mộ, lần sau em nên tránh xa cô ả một chút, coi chừng sẽ bị cô ta chơi xấu, thật không tốt tí nào.”

Bên này Cảnh Dực Tước đang truyền đạt cho Mộ Mục nghe tư duy Mary Sue là không bình thường cỡ, được rồi, Cảnh Dực Tước có trí nhớ tốt chỉ là đem lời của Triển Ngạn thuật lại một lần, cuối cùng rút ra kết luận là nên cách xa mấy nữ sinh trẻ tuổi kia một chút.

Cảnh thiếu, nếu như người anh em của anh mà biết anh bóp méo kết luận của hắn như thế thì sẽ nghĩ thế nào đây? Tiêu diệt tình địch thì cũng đừng mượn cái kế hung tàn như vậy chứ o(╯□╰)o

Mà Lăng Tuyết Vũ cư nhiên khẳng định Cảnh BOSS có tâm tư với cô, đem tư thái không thèm giải thích của hắn, đem việc hắn không trực tiếp tỏ tình và vân vân trở thành dáng vẻ ngại ngùng. Vì để kích thích Cảnh Dực Tước, cố ý kéo dài thời gian bên cạnh học trưởng Diệp, đợi thời cơ lúc nào thì Cảnh BOSS mới có thể xông tới, đem mình mạnh mẽ kéo vào trong ***g ngực, tuyên bố với học trưởng Diệp, cô là người đàn bà của hắn.

Nữ chính à, cô thật sự không chú ý tới hành động của bản thân sao, ngoại trừ chọc Laury đỏ mắt đứng bên ngoài, ngay cả một tia sáng Cảnh đại thiếu cũng không thèm thổi qua cho cô đó!!! Đối việc với này, ta chỉ có thể sử dụng một bài đồng dao (cải biên) để hình dung, đó chính là:

Hoa thủy tiên mở hai mươi mốt,

hai năm, sáu,

hai năm, bảy,

hai tám, hai chín, ba mươi mốt,

ba, năm sáu,

ba, năm bảy,

ba tám ba tám là duy nhất ~~~~~

Chú thích:

(*) Hô thiên thưởng địa: theo mình hiểu là “Gào rống với trời đất”.

Mình không hiểu bài đồng dao ở trên là sao nữa, chỉ biết hoa thủy tiên tượng trưng cho người tự luyến (Mấy chương đầu trong truyện có nhắc tới). Chắc ý của tác giả trong bài đồng dao này là đang “ca ngợi” mức độ tự luyến và ATSM của nữ chính ấy mà. ^^
Bình Luận (0)
Comment