Tôi Là Nam Phụ, Không Phải Dụ Thụ!

Chương 54

Lăng Tuyết Vũ vẫn luôn biết bản thân cô rất xinh đẹp, ánh mắt của những người bên cạnh và mẹ đều rất vui mừng mà thích thú xoa xoa khuôn mặt cô.

Từ nhỏ cô đã được mẹ dạy là phải hiểu được ưu thế của bản thân và cố gắng phát huy nó, đồng thời cũng phải giỏi về việc nắm bắt nhược điểm của người khác.

Xưa nay cô đều là học sinh giỏi, vì vậy, cô luôn biết nắm bắt hai ưu thế này mà lớn lên

Mẹ chết rồi, là ốm chết, trước khi chết bà không còn đẹp như xưa, đưa cho Lăng Tuyết Vũ một phong thư để cô đến tìm Đồng gia.

Người của Đồng gia rất đơn giản, chỉ có Đồng Vũ Khoan và con gái của ông – Đồng Mỹ Tình, còn vợ ông thì đã mất từ mấy năm trước.

Chính vì vậy, khi Đồng Vũ Khoan xem xong bức thư mà Lăng Tuyết Vũ cầm tới, ông cảm khái vạn phần rồi thở dài một hơi, sau đó Lăng Tuyết Vũ nhanh chóng thuận lợi mà ở lại, không có ai phản đối.

Dưới sự dặn dò của cha, Đồng Mỹ Tình vui mừng hoan nghênh chị gái nọ đến nhà mình ở, vậy là có người cùng chơi với nàng rồi.

Bất đồng với vẻ ngoài mỹ lệ của bản thân, tâm tư của Đồng Mỹ Tình hoàn toàn ngây thơ như một cô bé. Tuy rằng nàng đã là một nữ sinh mười bảy, nhỏ hơn Lăng Tuyết Vũ một tuổi.

Tuy Đồng Mỹ Tình nhiệt tình hoan nghênh, thế nhưng Lăng Tuyết Vũ nghe vậy chỉ cảm thấy thật chói tai. Cái gì mà hoan nghênh chị đến nhà em, cái gì mà em vừa vặn muốn có người chơi chung với mình. Đây rõ ràng là coi cô như một món hàng để chơi, là một con rối!!!

Mỗi khi Lăng Tuyết Vũ chán ghét một người nào đó thì cô ta sẽ làm bạn bè với đối phương, như vậy mới có thể biết được thứ quan trọng nhất trong sinh mệnh của người nọ là gì, hoặc là đoạt lấy, hoặc là hủy diệt!

Tình cảm thanh xuân của thiếu nữa ghé thăm, Đồng Mỹ Tình đang yêu, là một nam sinh cùng lớp ưu tú. Nàng không kịp chờ liền đem bí mật này nói cho chị em thân thiết nhất của mình.

Rốt cục nàng hoàn toàn không biết mình bị Lăng Tuyết Vũ giở trò sau lưng, ba ba biết được chuyện nàng yêu sớm, vì vậy bị cưỡng chế không cho phép ra ngoài hẹn hò, đã vậy còn sắp đặt người canh trước cửa phòng nàng.

Không muốn thất hẹn, Đồng Mỹ Tình không thể làm gì khác hơn là uỷ thác Lăng Tuyết Vũ đi giải thích nguyên nhân. Đúng là Lăng Tuyết Vũ có giải thích, nhưng trọng tâm của nguyên nhân thì cô ta lại nói với người nam sinh kia rằng Đồng Mỹ Tình chỉ là đang đùa bỡn tình cảm của hắn, kỳ thực nàng còn có thêm mấy người bạn trai tốt hơn nhiều, và những điều tương tự như vậy…

Kết quả, đương nhiên là Đồng Mỹ Tình thất tình, vì thế nàng bị bệnh nặng một hồi, dường như là đang thương tiếc mối tình đầu vô khuyết nhưng lại chấm dứt quá sớm.

Nhờ tính cách và vẻ ngoài xinh đẹp của Đồng Mỹ Tình nên lúc hai người họ hợp lại ở cùng một chỗ với nhau thì luôn có một loại mị lực đặc thù, dụ dỗ ong bướm tới đây truy đuổi, trong đó cũng có mấy con bướm chất lượng tốt.

Thế nhưng, mỗi khi tình yêu của nàng mới vừa nảy nở thì cũng sẽ bị Lăng Tuyết Vũ bất động thanh sắc mà phá hỏng, khiến những nam sinh kia quỳ rạp dưới váy của cô ta…

Dù có là kẻ ngu ngốc đến mấy thì cũng phải kịp phản ứng, nhóm bạn thân của nàng bày ra một vở kịch để nàng tận mắt chứng kiến Lăng Tuyết Vũ bày trò. Cuối cùng cũng nàng hiểu rõ, bên người người mình luôn có một bạch nhãn lang(1) đang ngủ đông.

Vì vậy, Đồng Mỹ Tình ngả bài với Lăng Tuyết Vũ, tống cổ cô ta cút khỏi Đồng gia, Lăng Tuyết Vũ chơi đủ rồi thì chỉ nhắc tới một yêu cầu, tiền.

Sau khi có tiền, Lăng Tuyết Vũ dứt khoát cầm thư thông báo từ một tháng trước, đi tới đại học S.

Sinh hoạt ở đại học S thật đơn điệu và vô vị.

Một lần Lăng Tuyết Vũ đang buồn chán ngồi lướt web, phát hiện ra giới võng phối. Vì vậy, một người yêu thích tinh phong huyết vũ(2) như cô liền dựa vào âm thanh tốt đẹp trời sinh, tiến vào giới.

Mặc dù lúc phối kịch thiếu kỹ xảo và tình cảm nên có, thế nhưng vì âm thanh dễ nghe cộng thêm trong lòng lại có mưu tính, sau khi cô phối xong khoảng hai, ba bộ kịch liền trở thành một phấn hồng(người mới có tiếng).

Sau này, khi được phối một bộ kịch lớn, cô ta gặp được CV Quân Lâm tử hồng thần bí nhất giới võng phối.

Lăng Tuyết Vũ vừa nghe ngữ khí và âm điệu khi nói chuyện của người kia, liền đoán rằng đó là một người có thói quen lãnh đạo người khác, cũng cảm thấy hắn hứng thú với mình.

Cô rất hiểu rõ những người như thế này, gặp trở ngại mới có thể khiến hắn bảo trì hứng thú mà truy đuổi. Vì vậy, Lăng Tuyết Vũ rất nhanh liền xây dựng hình tượng thanh cao kiêu ngạo cho mình. Phẩm chất tốt nhiều mặt, vừa học vừa làm, một nữ sinh viên không chịu nhận trợ cấp của trường, như vậy sẽ làm tăng hảo cảm của hắn đối với mình.

Quân Lâm không biết nguyên nhân tại sao mình lại thích Lăng Tuyết Vũ, sau khi hắn theo đuổi thì cô vẫn giở chiêu dục cự còn nghênh.

Quả nhiên, hết thảy đều đều phát triển theo phương hướng mà cô ta dự liệu, Quân Lâm thích mình. Thậm chí hắn còn khiến cho học trưởng Mộ, người luôn theo đuổi cô nhà tan cửa nát, mà tên học trưởng luôn luôn ôn hòa kia cuối cùng cũng cô tịch cả đời, có thể nói là vì cô nên mới không kết hôn đi ╮(╯▽╰)╭

Quả nhiên mình không đoán sai, Quân Lâm là chủ nhân đời tiếp theo của gia tộc, nhìn Cảnh Dực Tước bên cạnh ôn nhu không giả dối mà chờ đợi cô, Lăng Tuyết Vũ cười tỉnh rồi.

Đúng, cười tỉnh luôn rồi!

Mở mắt ra thì cô phát hiện mình đang nằm trong phòng y tế, chẳng biết vì sao thái độ của y tá trong phòng đối với cô có chút kỳ quái. Đợi đến gần cửa sổ tuyên truyền lần nữa, cô ta mới nhớ tới sự kiện ảnh khiêu *** của mình. Còn bản thân cô thì bị mấy nữ sinh chen nhau ném tiền vào mặt nên tức giận đến ngất đi…

Tất cả những thứ này sao lại bất đồng với trong mộng như vậy, không, không đúng, sự tình trong mộng so với trước kia giống nhau, thế nhưng rốt cuộc là chỗ nào bắt đầu xuất hiện điểm cong?!

Lăng Tuyết Vũ suy nghĩ hồi lâu rốt cuộc cũng tìm được mấu chốt, Mộ Mục!!!

Hắn ta trong mộng và trong thực tế hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa, ngay cả Quân Lâm, cũng chính là Cảnh Dực Tước đều bị hắn đùa giỡn rồi dùng mưu kế lừa gạt tới tay!!!

Lăng Tuyết Vũ nghĩ đến đây, sắc mặt hung hãn đến mức khiến cho mấy nữ sinh đi ngang cũng không dám đến gần phun tào vài câu biểu hiện các nàng đang khinh bỉ.

Mộng cảnh dù sao vẫn là hư huyễn, Lăng Tuyết Vũ tự an ủi bản thân cô suy nghĩ quá nhiều rồi. Nhưng tiếp theo, giấc mộng kia lại không ngừng tái diễn, khiến cho cô ta ghen tỵ, đồng thời dưới áp lực từ những ánh mắt của người khác, rốt cục cô quyết định đi đến chỗ kẻ cầm đầu mà bản thân tự nhận định là đã tạo ra những việc này, bạo phát sự phẫn nộ của mình…

Chú thích:

(1) Bạch nhãn lang: vong ân phụ nghĩa

(2) Tinh phong huyết vũ: mưa gió, máu tanh (= khó khăn, gian khổ)
Bình Luận (0)
Comment