Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 15

Translator: Nguyetmai

Để báo thù, cho dù hai người có gặp Du Hồn cũng né tránh xa xa, đi thẳng về phía trước. Quả nhiên, họ tìm thấy hai nữ một nam chuyên cướp quái giết người chơi ở lối vào dãy núi U Hồn.

Thấy ba người này, Lý Thiên Hạ hận tới mức nghiến răng. Anh ta đang định xông lên thì bị Ngô Quốc Nhất ngăn lại.

"Chú Lý, đừng kích động. Họ cướp quái của chúng ta, chúng ta cũng cướp lại họ vậy. Bây giờ chúng ta nấp trong tối, trốn đi chờ thời cơ đánh lén!"

Lý Thiên Hạ nghe vậy, cảm thấy rất là có lý, hơn nữa làm thế càng hả giận hơn.

Thế là hai người bèn bám theo ba người từ xa, thường thường tìm chướng ngại vật để tránh né.

Ngô Quốc Nhất có vũ khí màu lam, hơn nữa còn chơi nhiều hơn người khác hai ngày nên level vẫn nằm trong top đầu. Vì vậy dù là hai chọi ba, ông ta vẫn rất có lòng tin.

Đám người Diệp Tuyết Nhi đương nhiên không phát hiện đằng sau có hai người muốn báo thù đang bám theo. Lúc này họ đã nghiện việc giết người cướp quái rồi, đang phấn khởi tìm kiếm "con mồi" khác.

Sau khi sắp bước vào khu vực dãy núi U Hồn, người chơi rõ ràng ít hơn nhiều, nhưng vẫn khiến họ tìm được hai người chơi đang hợp tác chiến đấu với Chiến Binh Hài Cốt. Nhất thời, ba người đều cười xấu xa, lặng lẽ tiếp cận hai người chơi đó, chuẩn bị tiến hành cướp quái giết người ngay lúc mấu chốt.

Thời gian dần dần trôi qua, ngay tại lúc Chiến Binh Hài Cốt sắp tử vong thì ba người Diệp Tuyết Nhi hành động.

Vẫn là Cuồng Chiến Sĩ chặn đằng trước ngăn cản hai người chơi, hai nữ sát thủ thì vòng ra sau đánh lén.

Một chiêu này vẫn rất có hiệu quả. Người chơi bị Chiến Binh Hài Cốt thu hút sự chú ý nên hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của họ, đều bị đụng ngã xuống đất. Tiếp đó lại bị hai người Diệp Tuyết Nhi nhanh chóng nhào tới, tấn công vị trí chí mạng, cuối cùng ngỏm củ tỏi.

Nhưng còn chưa chờ cho ba người vui sướng thì trong bụi cỏ cách đó không xa, bỗng có hai Cuồng Chiến Sĩ tay cầm kiếm lớn nhảy ra.

Trong ánh mắt sửng sốt của họ, hai Cuồng Chiến Sĩ kia nhanh chóng đến gần, một phát đâm vào người Cuồng Chiến Sĩ nhà mình.

- 18

- 7

Hai con số thương tổn hiện lên, Cuồng Chiến Sĩ nhà mình bị giết ngay lập tức, mềm oặt trên mặt đất.

Thừa dịp hai người Diệp Tuyết Nhi còn đang sững sờ thì Ngô Quốc Nhất chém một nhát thật mạnh lên người Chiến Binh Hài Cốt, cướp EXP giết quái vật, sau đó nháy mắt với Lý Thiên Hạ, xông về phía hai người Diệp Tuyết Nhi.

Nhưng Diệp Tuyết Nhi cũng không sợ hãi, giơ dao găm đâm về phía cổ Ngô Quốc Nhất.

Nhưng điều khiến cô ta kinh ngạc là Ngô Quốc Nhất vẫn chưa chọn né tránh, thế nên đòn tấn công của hai người đều đánh trúng đối phương.

- 12

- 21

Hai thương tổn đồng thời xuất hiện.

Nhìn thanh kiếm lớn lóe ánh sáng lam trong tay Ngô Quốc Nhất, Diệp Tuyết Nhi thầm kêu tiêu rồi. Nhưng cảnh vật chung quanh đã tối dần, lời nhắc nhở tử vong cũng xuất hiện.

Sau khi giết chết Diệp Tuyết Nhi, Ngô Quốc Nhất lập tức xoay người giúp Lý Thiên Hạ giết chết một nữ sát thủ khác. Cuối cùng hai người cười phá lên, còn giơ ngón giữa với thi thể của Diệp Tuyết Nhi.

Điều này khiến Diệp Tuyết Nhi vẫn còn chưa logout tức tới mức run lẩy bẩy, trong lòng âm thầm thề rằng nhất định phải báo thù.



Trong biệt thự của một tòa trang viên nào đó tại thành phố Già Lam, một cô gái mặc váy dài màu hồng đang lẳng lặng ngồi trên giường. Mái tóc màu tím dài như thác xõa tung, diện mạo quyến rũ mê người.

Ngây ra một lát, Diệp Tuyết Nhi hồi phục tinh thần, nhe răng nanh, vẻ mặt tràn đầy tức giận.

Cô quay đầu nhìn mũ thực tế ảo đặt bên cạnh, cảm thấy mình hoàn toàn không thể nuốt cơn giận này được.

Báo thù! Mình phải báo thù!

Diệp Tuyết Nhi tức giận, lấy di động ra bấm một dãy số.

Chỉ chốc lát sau, bên kia nhấc máy.

"Tuyết Nhi? Tìm anh có việc gì không?"

Tối qua làm lụng vất vả suốt đêm, Diệp Thần nói bằng giọng mệt mỏi.

"Anh hai, em gái anh bị người ta bắt nạt, còn bắt nạt rất thảm thiết nữa!" Diệp Tuyết Nhi tức giận nói.

Nghe vậy, Diệp Thần nhất thời ngây ra, lửa giận bốc cháy trong lòng. Phải biết rằng, trong nhà họ, Diệp Tuyết Nhi là hòn ngọc quý trên tay, thế mà cũng có người dám bắt nạt cô, quả là chán sống rồi!

"Tuyết Nhi, nói cho anh biết là ai? Để anh xé xác nó!" Giọng Diệp Thần lạnh lùng.

"Đối phương rất mạnh. Anh dẫn đông người chút, em ở nhà chờ anh!"

"Được rồi, em chờ chút, anh đi gọi người ngay!"

Diệp Thần cúp điện thoại, đẩy người phụ nữ còn đang quấn tay mình ra, đứng dậy nhanh chóng mặc quần áo trong ánh mắt khó hiểu của đối phương.

Sau khi ăn mặc chỉn chu, Diệp Thần lấy di động ra, chào hỏi những người anh em trong giang hồ.

Tao bất luận mày mạnh cỡ nào! Dám bắt nạt em gái tao thì tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ hội!

Diệp Thần phẫn nộ bước ra ngoài, sau đó triệu tập anh em giang hồ trước cửa một câu lạc bộ. Sau khi bàn bạc, để tránh việc chém nhầm người trong nhà, trên cánh tay mỗi người đều cột một miếng vải đỏ, chuẩn bị dao diếc đầy đủ, sau đó lên xe, đi về phía biệt thự ở trang viên.

Về tới nhà, dáng vẻ hung ác của Diệp Thần nhất thời khiến quản gia sợ ngây người.

Diệp Tuyết Nhi đã sớm chờ trong đại sảnh.

Thấy Diệp Tuyết Nhi, Diệp Thần lo lắng đến gần: "Tuyết Nhi, em không sao chứ?"

"Không, bây giờ em rất tức giận, rất tức giận!" Diệp Tuyết Nhi bực bội đáp.

"Anh đã dẫn người tới rồi. Nói cho anh biết ai bắt nạt em, bọn anh đi chém thằng đó ngay!"

Nhìn gần trăm người cầm dao đằng sau Diệp Thần, Diệp Tuyết Nhi sửng sốt trong chốc lát: "Nhiều thế cơ à?"

"Không phải em nói đối phương rất mạnh sao? Cho nên anh phải gọi nhiều chút, đến lúc đó không sợ đánh không lại!"

"Quả nhiên là anh trai tốt của em!" Diệp Tuyết Nhi cười híp mắt, chỉ về phía mấy cái thùng kim loại cách đó không xa, nói với quản gia: "Chú Mộc, phát mấy thứ đó cho mọi người đi. Mỗi người một cái!"

"Em gái, đây là gì vậy? Bọn anh đều cầm vũ khí rồi!" Diệp Thần đần mặt ra.

"Vấn đề là dao không có tác dụng, nhất định phải xài cái này mới được!"

Nghe vậy, Diệp Thần không khỏi căng thẳng, cho rằng em gái mình vì báo thù mà tìm vũ khí cấm các thứ. Đây cũng không phải là chuyện nhỏ đâu.

Nhưng khi mọi người nhận mũ thực tế ảo được phân phát, tất cả đều đần thối mặt.

Cho dù là Diệp Thần cũng phải trợn tròn mắt. Đánh nhau còn cần dùng mũ thực tế ảo sao?

"Em gái, em có thể nói với anh là đã xảy ra chuyện gì không?" Diệp Thần hỏi, vẻ mặt như không tin vào cuộc sống này nữa.

"À, em bị hai thằng vô liêm sỉ cướp quái trong game, còn bị giết nữa. Anh nói có tức không?"

"Tức… Tức quá chứ lị!"

"Đúng, tức quá trời luôn. Anh có giúp em không?"

Lúc này Diệp Thần chỉ biết dở khóc dở cười. Nhưng đối mặt với cô em gái bướng bỉnh này, gã cũng chỉ có thể chiều theo mà thôi.

"Đều ngơ ngác làm gì? Chuẩn bị vào game. Chọn chức nghiệp xong rồi tập hợp cho tôi, sau đó đi chém người với em gái tôi. Không giúp em gái tôi hả giận thì tôi sẽ cho các cậu biết mặt!"

Diệp Thần trừng mắt, quát đám người đang ngơ ngác nhìn nhau.



Nhờ ưu thế đông người, sau khi Diệp Tuyết Nhi kết thúc thời gian cooldown sống lại, cô lập tức dẫn đội ngũ báo thù tìm được Ngô Quốc Nhất và Lý Thiên Hạ, đồng thời cũng chém giết họ như mong muốn.

Nhưng hai ông trùm giới trò chơi đương nhiên cũng không thể nhịn cơn tức này được. Họ triệu tập một phần nhân viên, đồng thời còn tìm một đám người chơi từng bị giết chết, tạo thành tổ chức báo thù, bắt đầu hành động ăn miếng trả miếng.

Cuộc xung đột quy mô lớn lần đầu tiên giữa người chơi trong Chinh Chiến Online cứ thế triển khai. Trong quá trình này, thế lực hai bên càng ngày càng lớn, gặp nhau là chém giết không cần hỏi lý do gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment