Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 215

Editor: Nguyetmai

Tuy rằng chuyên tu phép thuật, song Quỷ Tướng Long Ẩn vẫn có chút năng lực cận chiến.

Hắn ta vung pháp trượng mạnh mẽ như gió, trong lúc nhất thời khiến một người một cún cũng phải bó tay. Nếu không phải nhờ vào khả năng chữa trị của con cún thì hai người đã bị giết chết từ lâu rồi.

Cuối cùng họ chỉ có thể lựa chọn lùi lại để tạm thời né tránh mũi nhọn.

Sau khi đẩy lùi một người một cún, Quỷ Tướng Long Ẩn cầm pháp trượng, bỗng bắt đầu nghi ngờ tại sao ngày xưa mình lại chọn chuyên tu phép thuật? Rõ ràng cận chiến mới là lẽ phải cơ mà.

Nhưng bây giờ có hối hận thì cũng đã muộn rồi. Tuy rằng hắn ta đã áp chế một người một cún trên diện cận chiến, song không thể kích sát họ.

Chẳng qua chỉ cần hắn ta có xu hướng dùng phép thuật thì hai người kia vẫn sẽ xông tới một cách hung hãn.

Còn quân Long Ẩn thì đã sớm tan tác, thậm chí không còn lùi lại theo đội hình mà đều chạy tứ tán. Có thể trận chiến này đã hoàn toàn thua cuộc.

Quỷ Tướng Long Ẩn không khỏi lộ vẻ oán hận.

Hắn ta biết mình không chỉ thua cuộc trong trận chiến này mà ngay cả lực thống trị của hắn ta đối với khu Long Ẩn cũng sẽ vì thế mà giảm mạnh.

Đồng thời, điều này cũng sẽ ảnh hưởng tới địa vị của hắn ta trong lòng phủ quân tương lai.

Song có oán thì oán, trốn thoát vẫn là trên hết. Hắn ta lập tức xoay người, quyết định chạy trốn một mình, bỏ mặc quân đội đằng sau.

Nhưng sao những người chơi có thể mặc cho hắn ta chạy trốn một cách dễ dàng được. Tiểu đội chém giết đã sớm tiếp cận rồi bao vây xung quanh hắn ta.

Đám người Ngạo Kiếm, Thất Danh, Cổ Ngữ… Đều là những người đã thông qua thí luyện Quỷ Đốc. Tuy rằng vẫn chưa phải là đối thủ của Quỷ Tướng Long Ẩn, song họ lại có một ưu thế khổng lồ, đó chính là đông người.

"Rốt cuộc các ngươi là thế lực phương nào? Tại sao lại tới xâm phạm Thương Hư của ta?" Quỷ Tướng Long Ẩn sa sầm mặt nhìn những người chơi bao vây chung quanh.

"Quân Bắc Kỳ! Cổ Ngữ!"

"Quân Bắc Kỳ! Lưu Sách!"

"Quân Bắc Kỳ! Thất Danh!"



Lần đầu tiên xuất chinh, đương nhiên phải để lại tên tuổi rồi. Mấy người không hề do dự nói thẳng lai lịch của mình.

"Bắc Kỳ!"

Sau khi biết lai lịch của thế lực đột nhiên xuất hiện này, Long Ẩn không khỏi ngây người.

Trong mắt hắn ta, hình như Bắc Kỳ đã loạn lạc từ lâu rồi, ốc còn không mang nổi mình ốc, sao bây giờ lại đột nhiên xâm lược Thương Hư? Chẳng lẽ Bắc Kỳ đã thống nhất, mà phủ quân mới lại muốn mở mang bờ cõi chăng?

"Quân Bắc Kỳ các ngươi làm thế là đang muốn khai chiến với đại vực Thương Hư chúng ta ư?!"

"Không phải đâu, đó là chuyện của quân Tiên Hư. Bọn này chỉ muốn đánh mày một trận thôi!"

Nói xong, Lưu Sách vung tay lên. Mọi người đến gần, phát động tấn công Quỷ Tướng Long Ẩn.

Quỷ Tướng Long Ẩn lập tức vung pháp trượng lên, mấy tia sáng bắn thẳng về phía mục tiêu đã được ngắm chuẩn từ trước.

"Anh cún! Xông lên!"

Lúc này, nhóm Kỵ Sĩ cún bỗng chui ra từ bên cạnh rồi tông thẳng vào người hắn ta khiến hắn ta phải lùi lại mấy bước.

"Rút lui!"

"Câm mồm! Thằng mặt lờ!"

"OK, anh cún!"

Đánh xong phát này, hai người lại nhanh chóng rút lui. Sau đó đám người Lưu Sách đã ngăn cản năng lượng tập kích lại tiến tới tấn công Quỷ Tướng Long Ẩn.

Quỷ Tướng Long Ẩn bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể lại vung pháp trượng lên đổi sang cận chiến, vừa chặn đòn tấn công vừa tìm kiếm cơ hội để phóng thích phép thuật.

Nhưng nhóm hai người con cún lại luôn xuất quỷ nhập thần, đột kích từ đủ các phương hướng khiến hắn ta tức giận tới mức muốn ói máu.

Nhìn thân thể mình càng ngày càng nhiều vết thương, cuối cùng Quỷ Tướng Long Ẩn bỏ qua tấn công bằng phép thuật mà rót hết năng lượng âm trong cơ thể vào pháp trượng, bắt đầu đánh nhau cận chiến với những người chơi.

Cho dù chỉ chuyên tu phép thuật, nhưng dù sao Quỷ Tướng Long Ẩn cũng sống bao nhiêu năm rồi, kỹ xảo cận chiến cũng không hề kém cỏi. Pháp trượng như một cánh tay khác của hắn ta vậy, muốn đánh kiểu gì cũng được.

Đả, yết, phách, cái, áp, vân, tảo, xuyên, thác, thiêu, liêu, bát.

Khi thì vung gậy hoành tảo, khi lại múa may kín không kẽ hở. Tinh túy của côn pháp đã được Quỷ Tướng Long Ẩn thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, khiến đám người Lưu Sách nhất thời không thể phá tan.

"Tiên sư, ông từng đi học ở Thiếu Lâm Tự hay sao vậy? Có thể chiến đấu một cách đường đường chính chính như một pháp sư bình thường với bọn này không hả?" Lưu Sách lại bị đánh bay ra ngoài nên không nhịn được quát lên.

Nghe vậy, Quỷ Tướng Long Ẩn không khỏi lộ vẻ oán trách. Giây phút này, hắn ta thật hận!

Tại sao ngày xưa ta lại đi học phép thuật chứ?

Cận chiến không tốt sao?

Nếu ta học cận chiến thì chúng có còn là đối thủ của ta nữa không?

Hận quá đi à!

Nhưng chiến đấu vẫn phải tiếp tục nên hắn ta không dám lơ là, tiếp tục khua pháp trượng để ngăn cản xung kích từ khắp nơi.

"Người đâu, bao vây hắn ta, ném skill cho ta! Đánh viễn trình ấy! Cho hắn ta múa gậy tiếp đi, xem hắn ta có mệt chết không!" Lưu Sách dứt khoát không tấn công nữa mà bắt đầu chỉ huy quân đoàn người chơi bao vây chung quanh.

"Chúng ta cũng lùi lại đi. Có skill tầm xa thì ném tầm xa."

Cả đám Cổ Ngữ nghe vậy thì đều lùi lại, chừa cho Quỷ Tướng Long Ẩn một mảnh đất trống.

"Mũi Tên Bóng Đêm!"

"Ba Động Quyền!"

"Phệ Quỷ Quấn Thân!"

"Đốt Cháy Khí Huyết!"



Giờ khắc này, hai phe lại đổi thân phận cho nhau. Những người chơi cận chiến bắt đầu ném skill viễn trình, còn Quỷ Tướng Long Ẩn thì tiếp tục múa pháp trượng ngăn cản.

Thời gian trôi qua…

Mỏi tay quá!

Thật sự mỏi quá đi thôi!

Nhìn skill dày đặc xung quanh, Quỷ Tướng Long Ẩn suýt nữa thì khóc òa.

Múa gậy liên tục không ngừng nghỉ khiến hắn ta cảm thấy cánh tay sắp mất hết cảm giác rồi. Nhưng lại không thể dừng tay, bởi vì nếu dừng thì sẽ bị đánh.

"Ái chà chà! Cứ tiếp tục đi đừng có dừng, vung tiếp cho tôi xem nào!" Lưu Sách đứng trong đám người chơi, lấy một túi hạt dưa từ trong không gian ra rồi vừa cắn vừa cười nói với Quỷ Tướng Long Ẩn.

"Bắc Kỳ các ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch với đại vực Thương Hư chúng ta sao?" Quỷ Tướng Long Ẩn không thể thoát thân, đành phải mượn danh nghĩa của đại vực Thương Hư để đe dọa Lưu Sách.

"Thương Hư có nằm trong quản hạt của bọn này đâu, bọn này chỉ tới đây để đánh ông thôi!"

Nói rồi, Lưu Sách quay đầu về phía sau kêu: "Mở livestream chưa?"

"Đại ca, mở rồi!" Thành viên công hội ở đằng sau đáp.

"Tốt lắm! Tốt lắm!" Lưu Sách hài lòng gật đầu.

Bấy giờ trên diễn đàn trang chủ, số lượng người xem trong một phòng livestream đang tăng lên vùn vụt.

[Quân viễn chinh Bắc Kỳ: Quỷ Tướng Long Ẩn biểu diễn múa gậy, không thể bỏ qua!]

Rất nhiều người chơi chưa tham dự vào cuộc viễn chinh lần này vốn tràn đầy tò mò về đại vực Thương Hư nên không nhịn được bấm vào.

Nhưng nội dung livestream lại khiến họ sợ ngây người.

Cậu Bé Dưa Hấu: Mặt ngu, Quỷ Tướng của đại vực Thương Hư đều nhiệt tình hiếu khách như thế à? Sao còn biểu diễn nữa?

Shin Cậu Bé Bút Chì: Có phải mấy người bắt nạt ổng không hả? Sao trông ổng như là không cam nguyện lắm vậy? Sao mấy người lại có thể làm thế? Không biết cái gì gọi là thu phục người khác bằng đức à? Nhìn xem Quỷ Tướng người ta sợ hãi kìa, mồ hôi đầy trán rồi. (Cười ha ha)

Tín Điều Của Sát Thủ: Đậu phộng, quân viễn chinh còn có đãi ngộ này cơ à? Thế mà lại có cường giả trùm sò đích thân ra sân khấu biểu diễn múa gậy luôn? (Mặt ngu)

Nghèo Khó Khiến Tao Thành Rác Rưởi: Ha ha ha, Quỷ Tướng này trâu bò ghê, không bằng bắt ổng về Bắc Kỳ để ổng biểu diễn hằng ngày đi. (Cười ha ha)

Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy: Hâm mộ ghê. Tui không được tham dự viễn chinh nên đã đắm chìm trong ghen tỵ rồi!

Rốt Cuộc Vui Vẻ: Thú vị đấy! Sao Bắc Kỳ chúng ta không có Quỷ Tướng Quỷ Vương nhiệt tình như thế nhỉ? (Cười ha ha)

Hasagi: Chẳng lẽ là do địa vực khác nhau? Trước khi chiến đấu, Quỷ Tướng của đại vực Thương Hư phải đấu vũ trước? (Cười ha ha)

Nước Dưa Hấu: Thấy cảnh này, lại xem comment của tụi bay, tao cười tới mức thổi cả bong bóng nước mũi. Nhân tài trên diễn đàn đúng là càng ngày càng nhiều. (Cười ha ha)



"Các anh em, tốc độ của hắn ta đang chậm lại kìa. Tạo áp lực cho hắn ta để hắn ta tăng tốc lên đi!"

Theo tiếng kêu của Lưu Sách vang lên, skill của những người chơi lại rơi xuống với mức độ còn dày đặc hơn trước.

Thấy vậy, sắc mặt Quỷ Tướng Long Ẩn tái mét, lập tức vung gậy nhanh hơn để đối phó.

"Đúng rồi! Nhanh hơn nữa đi!"

"Ta muốn giết ngươi!" Quỷ Tướng Long Ẩn nghiến răng nghiến lợi nhìn Lưu Sách.

"Biểu diễn thêm ba giờ nữa đã, nếu ông còn sức thì tôi sẽ cho ông giết!" Lưu Sách cười nói.

Long Ẩn: "…"

Hắn ta đường đường là cường giả cấp Quỷ Tướng, hơn nữa còn là bá chủ một vùng, nhưng bây giờ lại bị vây xem như khỉ làm xiếc vậy. Nỗi đau thương trong lòng Long Ẩn đã không thể nào diễn tả bằng ngôn từ.
Bình Luận (0)
Comment