Tôi Luôn Bị Cuốn Vào Tu La Tràng

Chương 71

 

Âm thanh điện tử quen thuộc đã không vang lên ngay khi Kiều Thất vừa bước vào phó bản mới.

Thật ra, trước khi vào phó bản, cậu đã nghiêm túc chỉnh trang lại quần áo một lần. Ngay khoảnh khắc ý thức được thu hồi, Kiều Thất vẫn theo thói quen chỉnh lại cổ áo, kéo lại vạt áo của mình.

Theo giới thiệu trước đó của hệ thống, trò chơi sẽ cho người chơi lần đầu phát sóng trực tiếp một khoảng thời gian ngắn để tự giới thiệu.

Tuy buổi phát sóng đã bắt đầu, nhưng phải đợi thời gian giới thiệu của trò chơi kết thúc thì phó bản mới chính thức vận hành.

Kiều Thất, người hoàn toàn không có kinh nghiệm phát sóng trực tiếp, cảm thấy hơi gượng gạo. Dù trong lòng cậu thực sự không muốn thực hiện cái gọi là phát sóng trực tiếp này, nhưng sự thật đã bày ra trước mắt. Với tính cách vừa ngoan ngoãn vừa mềm mỏng, cậu không chỉ chấp nhận tình hình này mà còn cảm thấy mình nên thể hiện sự tôn trọng đối với người xem.

Ít nhất, ăn mặc không thể quá tùy tiện.

Thấy con số ở mục người xem không còn là 0, Kiều Thất căng thẳng cất lời chào: "Chào mọi người, tôi là Kiều—"

Những lời đã chuẩn bị sẵn bỗng bị một loạt bình luận cuồn cuộn xuất hiện cắt ngang. Kiều Thất, người đã dùng điểm tích lũy để đổi lấy thị lực hoàn chỉnh trong phó bản này, có chút mờ mịt nhìn màn hình đầy dấu chấm than.

Những dòng bình luận bỗng bùng nổ cảm xúc mãnh liệt, dù cách một màn hình cũng lây sang cả Kiều Thất.

Hàng mi xinh đẹp của Kiều Thất bất an run rẩy, không hiểu tại sao phản ứng của mọi người lại lớn đến vậy. Dường như cậu chưa làm gì cả, ngay cả màn tự giới thiệu cũng chưa nói xong.

Ánh mắt cậu dừng lại trên những dòng bình luận đang lướt qua nhanh chóng, và giữa một rừng dấu chấm than, Kiều Thất tìm thấy tên của mình.

"Ồ, mọi người biết tên tôi sao."

Kiều Thất hoàn toàn không biết bài đăng về mình vẫn luôn được ghim trên trang chủ diễn đàn, và cậu đã sớm trở thành người nổi tiếng trong trò chơi. Thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mắt xinh đẹp của cậu bất giác ánh lên vẻ hoang mang, cậu nghi hoặc nhìn lại tên và phần giới thiệu của phòng phát sóng, nhưng vẫn không tìm thấy chỗ nào có thể làm lộ tên của mình.

Cậu vừa định hỏi mọi người làm sao biết tên mình, thì khi ánh mắt quay lại khung bình luận, cậu đã bị choáng váng bởi màn hình tràn ngập hai chữ 'vợ ơi'.

Đầu óc trống rỗng ngay lập tức, mọi suy nghĩ trước đó đều tan biến sạch sẽ. Mặt Kiều Thất nóng bừng, gò má trắng như sứ thoáng chốc ửng đỏ. Thấy cậu dễ dàng bị trêu cho ngượng ngùng như vậy, đám đông trong kênh bình luận càng thêm hăng hái, "vợ ơi, vợ à" gọi không ngớt, ngày càng quá trớn, chọc đến mức Kiều Thất phải bối rối nhắm mắt lại, hàng mi đen nhánh cụp xuống run rẩy không ngừng.

"Mọi người, mọi người đừng gọi tôi như vậy." Kiều Thất mím môi, một lúc lâu sau mới lắp bắp lên tiếng ngăn cản.

Cậu đợi một lát, rồi mới mở mắt ra nhìn lại với đôi tai vẫn còn đỏ rực.

Tình hình trong khung bình luận chẳng khá hơn chút nào, đôi mắt long lanh ngấn nước của Kiều Thất cũng ngây ra trong giây lát.

May mắn là giọng nói có phần cứng nhắc của hệ thống đã kịp thời ra tay giải vây cho Kiều Thất.

Lúc này Kiều Thất mới làm theo kịch bản mà lên tiếng: "Mọi người còn như vậy nữa, tôi sẽ tắt bình luận đấy."

Chỉ có điều, khuôn mặt cậu đang ửng hồng, ngũ quan xinh đẹp như phủ một lớp ánh sáng diễm lệ, khiến cho lời nói cậu cố tình dùng giọng điệu có chút hung dữ lại giống như đang làm nũng vì được cưng chiều.

Hệ thống: 【...】

Những người xem đã quen với đủ mọi cảnh tượng lớn chỉ cảm thấy n** m*m m** nhất trong trái tim bị một cú đâm chí mạng.

Bề ngoài, họ lập tức nghe lời Kiều Thất, đổi từ 'vợ ơi' thành 'Thất Thất'.

Lúc này, Kiều Thất mới cảm thấy hơi nóng trên mặt dần tan đi.

Không biết nên làm gì, Kiều Thất tiếp tục nhìn những dòng bình luận không ngừng trôi.

Cậu có chút ngạc nhiên khi thấy vài dòng bình luận có cùng một ý.

[Thất Thất, cậu thật sự là người chơi sao? Không phải NPC à?]

"Tôi là người chơi, không phải NPC."

Kiều Thất vừa vểnh mi, trông có vẻ ngoan ngoãn trả lời, càng xem càng khó hiểu.

Tại sao họ lại nghĩ cậu là NPC chứ?

Cậu trông không giống người chơi đến vậy sao?

Đột nhiên, hàng mi Kiều Thất run lên, cậu cảm giác như mình đã chạm đến điều gì đó.

Chẳng lẽ trong trò chơi này, câu "bạn có phải NPC không" là một cách nói uyển chuyển để ám chỉ người khác là một kẻ gà mờ ư?

Ngụ ý chính là, bạn chẳng giống người chơi chút nào, không xứng làm người chơi, mà càng giống một NPC hơn.

Kiều Thất mím chặt môi, hàng mi vừa dài vừa dày khẽ run lên.

Cậu cũng không thấy khó chịu, Kiều Thất vẫn rất biết mình biết ta.

Nhưng cậu lại có chút bất ngờ, không ngờ mọi người có thể nhìn thấu bản chất của cậu chỉ bằng một cái liếc mắt.

Điều này khiến Kiều Thất càng thêm bất an về phó bản sắp tới.

Nếu những người chơi trong phó bản cũng nhận ra ngay rằng cậu không ổn, liệu họ có đặc biệt nhắm vào quả hồng mềm như cậu để bóp không.

Hệ thống cảm nhận được suy nghĩ của Kiều Thất: 【?】

Nghĩ vậy, khuôn mặt to bằng bàn tay của Kiều Thất khẽ nhíu lại, cậu bất giác đưa tay lên nhéo má mình, tự hỏi rốt cuộc là điểm nào trên ngoại hình đã tố cáo trình độ của cậu.

Hành động của Kiều Thất đã thành công véo lên một chút thịt trên má, đồng thời để lại một vệt hồng nhàn nhạt trên làn da trắng nõn.

Thật bất ngờ, người xem trong khung bình luận đã bị sự đáng yêu này hạ gục, như thể tất cả mọi người đột nhiên chảy máu mũi, tay không rảnh để gõ bình luận nữa, khiến phòng phát sóng trống trơn trong giây lát.

Hệ thống có thể cảm nhận được suy nghĩ hoàn toàn khác biệt của hai bên: 【...】

Một lúc sau, Kiều Thất mới tiếp tục xem bình luận.

Lúc đó, khung bình luận đã bắt đầu trôi trở lại.

Nhìn những dòng chữ liên tiếp không thể thấy rõ, như thể đã bị làm mờ, Kiều Thất có chút kinh ngạc.

【Hệ thống, những bình luận mờ ảo này là sao vậy?】

【Bị trò chơi tự động che chắn.】 Hệ thống trả lời.

【Che chắn?】

【Ừm, có khoảng hai trường hợp. Thứ nhất là những phát ngôn không phù hợp, sử dụng ngôn ngữ kích động có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của người chơi đang phát sóng, ví dụ như lăng mạ quá mức.】 Và cả những lời lẽ rác rưởi dung tục nữa.

【Thứ hai là do bị giới hạn bởi quy tắc của phó bản hiện tại, những lời nói ra sẽ ảnh hưởng đến tính công bằng của phó bản. Ví dụ như phó bản này của chúng ta, vì liên quan đến cạnh tranh giữa người chơi, nên trong khung bình luận, bất kể là những lời nói trực tiếp hay gián tiếp liên quan đến người chơi khác, đều sẽ bị trí tuệ nhân tạo của trò chơi che chắn.】

Kiều Thất hiểu ra, gật gật đầu, 【Vậy nên tất cả bình luận liên quan đến mình, cũng sẽ bị trò chơi tự động che chắn khi xuất hiện trong phòng phát sóng của những người chơi khác cùng phó bản?】

【Ừm.】

Kiều Thất nhân lúc thời gian chưa kết thúc, lại trả lời thêm vài câu hỏi có thể thấy được trong khung bình luận.

"Đúng vậy, tôi mới trở thành người chơi chính thức, trước đây đã trải qua hai phó bản."

"Diễn đàn sao, tôi chưa xem, hình như trong phó bản không cho xem diễn đàn, sau khi ra ngoài tôi sẽ xem thử."

"Thích mẫu chồng như thế nào—" Kiều Thất vô thức đọc câu hỏi, và khi nhận ra ý nghĩa của nó, khuôn mặt vừa mới hết đỏ lại nóng bừng lên. Cậu bối rối run run hàng mi, hoảng loạn dời tầm mắt, định bỏ qua câu này để xem câu tiếp theo. Nhưng ngay giây sau, cậu đã nghe thấy âm thanh giới thiệu bối cảnh phó bản quen thuộc.

Cậu lập tức tập trung tinh thần, không còn để ý đến bình luận nữa.

Kiều Thất không hề biết, bài đăng liên quan đến cậu lại được làm mới và ghim lên đầu diễn đàn một lần nữa.

【Mau vào xem vợ yêu còn sống này! Phá tan mọi tin đồn trước đó! [Ảnh ×1][Ảnh ×1][Ảnh ×1]】

Như thể đã kìm nén quá lâu trong phòng phát sóng, những bình luận gọi "vợ ơi" bên dưới bài đăng nhanh chóng biến nó thành bài có số lượng trả lời nhiều nhất.

Nhưng giữa một biển những lời khen ngợi nhan sắc, những người kinh ngạc vì Kiều Thất không chỉ là người chơi mà còn sống sót, và vô số bình luận ngưỡng mộ của những người chơi cùng phó bản, luôn có vài tiếng nói lạc lõng.

【Đủ rồi đấy, sao trước đây tôi không phát hiện ra các người nông cạn như vậy nhỉ, loại hàng chỉ có mỗi cái mặt này thì có gì đáng để tung hô.】

【Điều này có hơi bất công với những người chơi khác cùng phó bản không? Bây giờ nhiều người đều biết Kiều Thất là người trong lòng của Tư Lâm Tu, rất có thể là mấu chốt để thông quan mà không ai phải chết. Giờ lộ ra Kiều Thất là người chơi, những người của các hiệp hội đó chắc chắn sẽ muốn lôi kéo cậu ta.

Khi họ gặp Kiều Thất trong phó bản, e rằng sẽ ra sức lấy lòng, ra sức nương tay với Kiều Thất. Đây vốn là một phó bản cạnh tranh, nếu ai cũng nương tay với Kiều Thất thì chẳng phải là rất không công bằng và nhàm chán sao.】

【Tình huống lầu trên nói sẽ không xảy ra đâu, chẳng lẽ bạn chưa thấy sao, tòa nhà bên cạnh đã tổng hợp danh sách người chơi trong phó bản rồi? Trong đó có vài vị chắc chắn sẽ không nương tay với Kiều Thất đâu, có người ghét cay ghét đắng loại bình hoa xinh đẹp này, có người lập dị hoàn toàn không quan tâm đến diễn đàn, còn có người chỉ một lòng muốn mình chiến thắng. Tôi ngược lại còn hơi lo cho Kiều Thất.】

【Đang tải lại phó bản——】

Trong khi diễn đàn đang sôi sục, Kiều Thất chỉ chuyên tâm lắng nghe âm thanh điện tử lạnh lẽo.

【Bạn là một tân sinh viên của học viện Đạo thuật, vừa bước vào cổng trường và đang chuẩn bị đi báo danh. Hỗ trợ xử lý các sự kiện thần quái trong thế giới này là trách nhiệm và nhiệm vụ của bạn.】

【Mỗi lần bạn ra ngoài làm nhiệm vụ, đều sẽ nhận được phần thưởng học phần của học viện. Học viện Đạo thuật có một bảng xếp hạng học phần được thiết kế đặc biệt, bạn kỳ vọng thứ hạng của mình trên đó có thể cao nhất có thể.】

Người hoàn toàn không kỳ vọng mà bị buộc phải kỳ vọng, Kiều Thất: "..."

Nhưng với kinh nghiệm từ hai phó bản trước, Kiều Thất cũng có thể mơ hồ đoán ra.

Trò chơi nói như vậy là đang nhắc nhở cậu rằng, bảng xếp hạng học phần này rất quan trọng, khả năng cao sẽ ảnh hưởng đến phần thưởng kết toán cuối cùng.

Có lẽ còn là một trong những chỉ số then chốt để bình chọn MVP của phó bản.

【Bạn thuộc phe Đạo sĩ.】

【Hãy đặc biệt chú ý đến người chơi thuộc phe Quỷ quái đối địch, tiêu diệt họ sẽ nhận được phần thưởng bổ sung.】

【Nếu phe ta thắng lợi (tức là loại bỏ tất cả người chơi của phe Quỷ quái), phần thưởng kết toán của tất cả thành viên phe ta sẽ được nhân đôi.】

【MVP chỉ được trao cho người chơi xuất sắc nhất trong phe chiến thắng, sở hữu phần thưởng đặc biệt độc quyền.】

Có lẽ vì là phó bản cạnh tranh, phần giới thiệu của trò chơi rất đơn giản, trông có vẻ như để cho người chơi không gian tự do phát huy rất lớn.

Sau khi nói xong về phần thưởng, Kiều Thất liền nghe thấy âm thanh nhắc nhở 【Phó bản đã bắt đầu】.

Dựa vào thị lực hoàn chỉnh đổi bằng điểm tích lũy, Kiều Thất nhìn rất rõ thế giới màu xám xung quanh đang nhanh chóng được tô điểm bằng những màu sắc sống động.

Lúc này cậu không có tâm trí đâu mà ngắm nhìn phó bản, chỉ mải nghĩ về những gì vừa nghe được.

Tốt hơn so với tưởng tượng của cậu một chút, đây là trận đấu giữa các phe, không phải loại đáng sợ nhất là ai nấy tự lo thân mình.

Tuy trong cùng một phe vẫn phải tranh giành MVP, nhưng nhìn thế nào cũng tốt hơn loại kia rất nhiều.

Lần này trò chơi không nói về thời gian kéo dài tối đa.

Kiều Thất mím môi.

Vậy nên, không có thời gian cụ thể, chỉ có điểm kết thúc sự kiện thôi sao?

Trò chơi sẽ kết thúc sau khi phân định thắng bại giữa các phe, bất kể việc đạt được kết quả đó cần bao nhiêu thời gian.

Phe Đạo sĩ của cậu, và phe Quỷ quái đối địch——

Kiều Thất cảm thấy mình chắc chắn sẽ kéo chân phe mình, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào việc phe mình có những người chơi lợi hại, có thể gánh cậu một chút.

Người chơi phe mình, cũng không biết có bao nhiêu người, và là những ai.

Đột nhiên, Kiều Thất nghĩ đến điều gì đó, 【Hệ thống, có phải là không có cách nào xác nhận ai là người chơi không?】

【Trò chơi sẽ không đưa ra gợi ý, yêu cầu người chơi phải tự mình phân biệt.】 Hệ thống giải thích thêm một chút, 【Các cách phân biệt đơn giản có ba loại, hoặc là người quen đã gặp trước đây, hoặc là nhạy bén nhận ra đặc điểm của người chơi trên người đối phương, hoặc là dựa vào một số kỹ năng đặc biệt.】

Kiều Thất: 【...】 Toang rồi, cậu hình như hoàn toàn không phân biệt được.

Ngay lúc Kiều Thất đang vô cùng sầu não, cậu bỗng nghe thấy âm thanh vang lên xung quanh.

Khác với những tiếng trò chuyện nhỏ, đó là một giọng nói đột nhiên cao lên mang theo chút tức giận, không chỉ thu hút ánh mắt của Kiều Thất mà còn khiến những người khác cũng phải ngoái nhìn.

"Cậu làm gì vậy! Có bị bệnh không! Tự nhiên lao vào người tôi làm gì!"

Khi Kiều Thất nhìn theo hướng âm thanh, cậu liền thấy một người có hình thù kỳ quái bị đẩy ngã xuống đất.

Phó bản lần này vẫn lấy bối cảnh hiện đại, trang phục của các học sinh giống hệt như trang phục đại học bình thường trong thế giới của Kiều Thất.

Chỉ riêng người bị đẩy ngã đột ngột là khác biệt.

Kiều Thất hơi sững người, ánh mắt lướt qua bộ đồ đen không hợp thời và chiếc mặt nạ kỳ lạ mà người đó đang đeo.

Người kỳ quặc nhanh chóng bò dậy, nhưng không biết có phải vì cú ngã vừa rồi quá mạnh hay không mà dáng đi của hắn có chút kỳ quái.

Hắn không còn quấn lấy cô gái vừa mắng mình nữa, mà quay sang lao về phía những người khác.

"Chuyện gì vậy, ai thế, sao lại kỳ quặc thế kia, rõ ràng trên người không có hơi thở của quỷ quái."

Xung quanh lập tức vang lên những lời bàn tán.

"Đây vẫn còn trong học viện mà, không lẽ là người của học viện, cũng là học sinh sao?"

"Hừm, không biết nữa, kệ đi, đợi giáo viên của học viện đến xem sao."

Vừa vào phó bản đã gặp phải người kỳ quặc.

Liệu hắn có giống như Doãn Trạch ở phó bản trước, cũng có thân phận quan trọng trong phó bản này không?

Kiều Thất bất giác suy tư, rồi chợt nhìn quanh và khẽ mở to mắt.

Thật thần kỳ, không biết những người khác đã làm thế nào, mỗi người sắp bị người kỳ quặc kia lao vào đều dùng một cách thức mà Kiều Thất không hiểu nổi, vừa vặn né được hắn.

Người kỳ quặc liên tục thất bại, buộc phải không ngừng đổi mục tiêu, nhưng vẫn vô cùng cố chấp.

Lúc này Kiều Thất mới muộn màng nhớ ra, cậu đang ở trong học viện Đạo thuật.

Tất cả những người này đều là học sinh của học viện Đạo thuật, dường như ai cũng biết một chút đạo thuật.

Chỉ là——

Sắc mặt Kiều Thất trắng bệch.

Cậu hoàn toàn không biết cái gì gọi là đạo thuật cả!

Trò chơi chỉ cho cậu một thân phận mà thôi.

Kiều Thất có chút hoảng loạn tìm chỗ trốn.

Cậu thấy hơi choáng váng.

Xong rồi, cậu có vẻ như vừa mở màn đã phải "tặng đầu" rồi.

Bình Luận (0)
Comment