Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 100

Vừa rồi, Vưu Cầu Cầu nói cô cảm thấy trang phục nam của mình còn hợp hơn, không cần đến bạn trai này nữa, trong lòng Thịnh Thời Quân có chút khó chịu. Nhưng bây giờ, nhờ mũi tên tình yêu của Cupid, Thịnh Thời Quân đã được dỗ dành.

Anh kiềm chế nụ cười sắp nở trên môi, quay mặt sang một bên, giả vờ bàn với đạo diễn ở bên cạnh, thực ra…

Đạo diễn nhìn mặt anh, có chút ngạc nhiên: "Sếp Thịnh, sao mặt anh lại đỏ thế?"

Đạo diễn của Cốt Trong Cốt biết người đàn ông trẻ tuổi, tuấn tú trước mặt mình là quản lý kiêm ông chủ của Vưu Cầu Cầu, anh làm việc rất giỏi, ăn nói lịch sự và logic rõ ràng.

Nhưng hiện giờ anh lại đột ngột đỏ mặt, thật bất thường.

Thịnh Thời Quân dừng lại một chút: "… Chắc là hơi nóng."

Đạo diễn nhìn lên trời, vừa mới mưa xong, có chút lạnh.

Không thể nói là nóng…

"Chắc là do mặc nhiều đồ quá."

Đạo diễn nói với Thịnh Thời Quân, anh ấy mặc nguyên bộ đồ vest chỉnh chu.

Thịnh Thời Quân gật đầu: "Ừm."

Mặc dù nhịp tim vẫn đập không đều, nhưng ít nhất mặt anh không còn đỏ nữa.

Rồi Thịnh Thời Quân quay lại và nhìn thấy một cảnh khiến tim anh ngừng đập.

Sau khi thần Cupid bắn mũi tên tình yêu về phía sếp Thịnh, dù đối phương đã quay đi, nhưng Cupid cũng không cảm thấy quá thất vọng. Cô nhận ra điều này khá thú vị, vì vậy Vưu Cầu Cầu tiếp tục bắn một mũi tên tình yêu về phía Giang Đào. Giang Đào là trợ lý cũng là bạn của cô, không thể bỏ qua cô ấy được.

Những người khác cũng chú ý đến Cupid, trong đó một cô gái dũng cảm lên tiếng.

"Em, em cũng có thể nhận một mũi tên được không ạ?"

Điều này không mất tiền, chỉ là một hành động nhỏ thôi, Vưu Cầu Cầu hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn rất hào phóng trả lời: "Được chứ."

Mũi tên tình yêu của Cupid đã được bắn đi, hãy chú ý nhận lấy nhé~

Ban đầu chỉ thử xem sao, nhưng cô nhân viên kia đã đạt được điều mình mong muốn, vui mừng đến mức sắp nổ tung.

Có một người đã thử nghiệm và thành công như vậy, những người khác cũng bắt đầu lên tiếng.

Họ cũng muốn có được hạnh phúc này.

Thật sự là những anh chàng đẹp trai họ có thể không dám, nhưng Vưu Cầu Cầu là con gái, và lại là một cô gái dễ nói chuyện, thế thì có thể.

Thần Cupid ngay lập tức trở thành điểm check-in, mọi người xếp hàng đợi nhận mũi tên tình yêu này, cầm theo số hiệu yêu thương, ngoan ngoãn chờ đợi.

Thịnh Thời Quân: "…."

Ban đầu anh nghĩ mình là người duy nhất bị mũi tên trúng, nhưng giờ thì thấy Vưu Cầu Cầu còn đang làm việc này như bán buôn?

Cô chỉ yêu anh một chút thôi.

Cuối cùng, anh vẫn là người bị lừa.

Đây rốt cuộc là kiểu gì…

Thịnh Thời Quân nhìn Vưu Cầu Cầu trong trang phục, rồi lại bổ sung thêm.

Hành động này của cô thật sự quá ‘tệ bạc’.

Vưu Cầu Cầu vẫn tận tâm phát những mũi tên yêu thương, thực ra cô cũng đã mệt mỏi. Mặc dù cây cung này nhẹ hơn so với trước, nhưng cầm lâu vẫn rất mỏi, dây cung làm tay cô đau. QWQ

Điều quan trọng là, điểm tham quan này của cô cũng không thu phí.

Sau khi hoàn thành vai Cupid của mình, Vưu Cầu Cầu đã giơ tay lên và đi tìm Thịnh Thời Quân.

Cô nhận thấy sếp Thịnh có vẻ hơi không vui.

"Tiểu Thịnh, anh nhìn nè, tay em đau quá."

Cô đứng trước mặt Thịnh Thời Quân.

"Tiểu Thịnh, sao anh lại không vui?"

Lúc nãy, cô đứng cùng một nhóm người, còn Tiểu Thịnh thì một mình cô đơn đứng ở góc.

Thịnh Thời Quân lúc đầu trong lòng còn nghĩ: "Đáng đời."

Ai bảo cô làm loạn khắp nơi.

Nhưng khi thấy ngón tay Vưu Cầu Cầu giơ lên trước mặt anh, rõ ràng có chút đỏ, anh vẫn theo phản xạ tự nhiên mà hành động ngay, tìm một khăn sạch để chườm ấm cho cô, rồi xịt thuốc giảm sưng lên.

Anh là một người đàn ông trưởng thành, sao lại phải so đo với Vưu Cầu Cầu về những chuyện nhỏ nhặt như vậy?

Thịnh Thời Quân nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mọi thứ nhìn có vẻ không có gì bất thường.

Vưu Cầu Cầu có chút suy nghĩ, tay chỉ vào màn hình điện thoại.

Khi có thời gian ở riêng với nhau, Thịnh Thời Quân đã hoàn toàn quên mất chuyện đó, anh vẫn đang suy nghĩ về con đường phát triển của Vưu Cầu Cầu.

Bây giờ Vưu Cầu Cầu cầm trong tay Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã, và có cả Cốt Trong Cốt, cô sẽ đóng vai chính cả nam lẫn nữ. Theo suy nghĩ của Thịnh Thời Quân, các diễn viên trong quá trình quay phim vẫn nên tập trung vào công việc chính của mình, nhưng với một số chương trình nhẹ nhàng, dễ thương thì Vưu Cầu Cầu vẫn có thể tham gia.

Thịnh Thời Quân đang suy nghĩ, rồi chia sẻ ý tưởng này với Vưu Cầu Cầu, anh muốn hỏi ý kiến cô.

Nhưng gọi vài lần, Vưu Cầu Cầu vẫn không trả lời.

"Vưu Cầu Cầu?"

Thịnh Thời Quân ngẩng đầu lên, bắt đầu tìm kiếm hình bóng của cô trong phòng, Vưu Cầu Cầu cùng Giang Đào ra ngoài mua đồ ăn rồi à?

Cửa nhà vệ sinh mở ra, Vưu Cầu Cầu xuất hiện. Thịnh Thời Quân nhận thấy cô có sự thay đổi.

Vưu Cầu Cầu buộc tóc hai bên rồi búi thành búi tròn tròn bằng sợi dây buộc tóc hình quả đào.

Đây là kiểu tóc cô đã làm khi chụp bìa tạp chí.

Thịnh Thời Quân đoán ra ngay.

Dù sao thì kết quả của một người tạo mẫu tóc chuyên nghiệp khác xa so với kiểu tóc tự làm của Vưu Cầu Cầu, chùm tóc của cô hơi xù, lại còn có mấy sợi tóc con lòa xòa ra ngoài.

"Sao lại đột nhiên..." Thịnh Thời Quân mở miệng, định nói sao Vưu Cầu Cầu lại đột ngột thay kiểu tóc này.

Sau đó Vưu Cầu Cầu đi thẳng về phía Thịnh Thời Quân.

Thịnh Thời Quân đang ngồi trên sofa làm việc, Vưu Cầu Cầu đứng trước mặt anh, cúi người, nghiêng đầu về phía anh.

Thịnh Thời Quân: ???

Vưu Cầu Cầu chỉ vào chùm tóc của mình, ra hiệu cho Thịnh Thời Quân: "Anh sờ đi."

Cô nhớ lúc trước khi chụp bìa tạp chí, sếp Thịnh không phải rất thích kiểu tóc này sao, nên giờ cô quyết định phục hồi lại chùm tóc đó… Dù không thành công lắm, nhưng cũng không sao.

Cứ tạm vuốt một chút.

Vưu Cầu Cầu trong lòng hát một bài hát—

Tiểu Thịnh, sao anh không vui?

Liệu vuốt tóc có khiến anh vui lên không?

Thịnh Thời Quân không ngờ Vưu Cầu Cầu lại nghĩ như vậy khi làm hai chùm tóc xấu xí này. Mặc dù hai chùm tóc có xấu, nhưng rất… Dễ thương.

Xấu dễ thương, xấu dễ thương.

Thịnh Thời Quân cảm thấy trái tim mình ngay lập tức tan chảy, Vưu Cầu Cầu nhìn anh với đôi mắt to long lanh, ra hiệu cho anh: "Hửm?"

Cô lại gần anh thêm một chút.

"Anh sờ đi, đừng khách sáo."

Hay là nói sếp Thịnh không thật sự thích cô buộc tóc kiểu chùm nhỏ này, mà chỉ thích cảm giác tranh giành với người khác?

Khi Vưu Cầu Cầu chuẩn bị mở rộng tư duy, chỉ trích rằng cô không ngờ sếp Thịnh lại là người như thế này, thì những chùm tóc của cô đã bị người đàn ông thử nghiệm vuốt vài lần.

Vưu Cầu Cầu có mái tóc rất đẹp, đen và mượt, nếu không thì cũng chẳng thể được các thương hiệu dầu gội mời quay quảng cáo. Thịnh Thời Quân cảm nhận từng sợi tóc lướt qua lòng bàn tay, cảm thấy ngứa ngáy.

Tim anh cũng cảm thấy ngứa ngáy.

Anh không chỉ dừng lại ở việc sờ tóc, mà còn ***** đầu Vưu Cầu Cầu, động tác của anh khá nhẹ nhàng nhưng phủ rộng, để tiện cho việc vuốt tóc, anh trực tiếp kéo cô lên sofa và ôm sát vào người.

Vưu Cầu Cầu cảm thấy đôi tay ấm áp, rộng lớn của anh đang xoa đầu mình.

Cô có chút lo lắng: "Anh đừng làm rụng tóc em nhé."

Mặc dù tóc cô dày, nhưng cũng không phải là vô đối.

Hơn nữa...

"Anh đang vuốt mèo hay vuốt chó vậy?" Cô nói, bảo anh đừng khách sáo thì anh thực sự không khách sáo chút nào.

Thịnh Thời Quân: "Không phải, anh đang ***** đầu Cầu Cầu thôi."

Vưu Cầu Cầu dần dần quen với việc bị vuốt đầu, thậm chí còn ngáp một cái, mí mắt ngày càng nặng, cô ngủ thiếp đi.

Thịnh Thời Quân phát hiện khá sớm, anh bắt đầu động tác nhẹ nhàng hơn, cuối cùng lấy gối bên cạnh đệm dưới đầu Vưu Cầu Cầu, đắp lên một chiếc chăn mỏng cho cô.

Cả quá trình anh rất cẩn thận, sợ làm cô tỉnh dậy.

Nhưng không lâu sau, Thịnh Thời Quân cảm thấy mình lo lắng quá rồi.

Bên ngoài có tiếng xe cộ ồn ào đến mấy thì Vưu Cầu Cầu không hề cử động.

Người qua lại ngoài hành lang nói chuyện ầm ĩ, Vưu Cầu Cầu vẫn không có phản ứng.

Giang Đào quay lại sau khi đi mua đồ, cô ấy chưa kịp giảm âm lượng đã gọi tên Vưu Cầu Cầu một tiếng, nhưng cô vẫn ngủ say, không có bất kỳ phản ứng nào.

Thịnh Thời Quân còn đặc biệt đưa tay thử kiểm tra hơi thở của Vưu Cầu Cầu.

Cô ấy vẫn còn sống.

Vậy thì tốt rồi.

Nhưng Thịnh Thời Quân vẫn phải gọi cô dậy, không thể để việc quay phim bị trì hoãn.

...

Vưu Cầu Cầu búi tóc lên để cho Thịnh Thời Quân sờ sờ, anh cảm thấy rất xúc động, nghĩ rằng mình cũng nên làm gì đó cho cô.

Anh nhớ lại lần trước ở đồn công an, Vưu Cầu Cầu hình như đã ngẩn người một lúc khi thấy anh tháo kính, bình thường mỗi lần hai người nhìn nhau, nếu Vưu Cầu Cầu không làm chuyện gì có lỗi, cô ấy đều thích nhìn anh qua lớp kính.

Thịnh Thời Quân suy đoán.

Cô thích đôi mắt của anh?

Hay là thích anh không đeo kính?

Thịnh Thời Quân mắt cận khá nặng, không phẫu thuật mà không đeo kính thì rõ ràng là gặp khó khăn, nhưng may mắn bây giờ có kính áp tròng.

Vì vậy, Thịnh Thời Quân đặc biệt đi mua một chiếc kính mới, anh chưa từng dùng, nhưng nghĩ chắc không có vấn đề gì.

Khi Thịnh Thời Quân đến gọi Vưu Cầu Cầu đi ra phim trường, là Giang Đào mở cửa.

Giang Đào lúc đầu nghe lời dặn dò của cấp trên, gật đầu đồng ý, nhưng đột nhiên nhận ra có điều gì đó không ổn.

"Sếp Thịnh, mắt anh sao vậy, đỏ và có gân máu."

Không chỉ có gân máu, mắt Thịnh Thời Quân còn ướt ánh lệ.

Thịnh Thời Quân quay đi, cố gắng làm vẻ như không có chuyện gì.

"Chắc là vừa rồi ngủ một lúc."

Vưu Cầu Cầu cũng lại gần, thật sự nhận ra mắt Tiểu Thịnh đỏ lên, đưa cho anh một chiếc khăn giấy sạch để anh lau đi.

Vưu Cầu Cầu hỏi: "Có phải anh ngủ mơ thấy gì không?"

Giang Đào: "Mơ mà mắt đỏ, đến mức rơi nước mắt thì có ý nghĩa gì nhỉ?"

Vưu Cầu Cầu: "Vậy là... Thức dậy vẫn cảm động à?"

Mơ một giấc mơ, thức dậy vẫn còn cảm động, sếp Thịnh không nhịn được mà rơi nước mắt sao?

Thịnh Thời Quân dừng lại một chút, tay vẫn cầm khăn giấy: "…"

Không phải, là vì kính áp tròng.

Thịnh Thời Quân không ngờ kính áp tròng lại khó đeo đến vậy, anh gặp phải khó khăn lớn nhất trong suốt hai mươi năm qua, mất tận nửa tiếng mới đeo được cả hai chiếc, nhưng dù đã đeo vào, anh cũng không cảm thấy mình đã chiến thắng.

Cảm giác không thoải mái, cộm mắt.

Tình trạng này rõ ràng không thể ra ngoài, Thịnh Thời Quân quyết định tháo kính áp tròng ra.

Lần này anh không mất nhiều thời gian, chỉ mất mười mấy phút để tháo ra.

Đến giờ, Thịnh Thời Quân đến gõ cửa, nhưng mắt anh vẫn chưa thoải mái.

Vưu Cầu Cầu hỏi Thịnh Thời Quân: "Anh không sao chứ, có cần đi bệnh viện không?" Đây là lần *****ên cô thấy Tiểu Thịnh mắt đẫm lệ.

Thịnh Thời Quân lắc đầu.

Anh không sao.

Và cũng mất hết mặt mũi rồi.

...

Vưu Cầu Cầu sẽ vào đoàn phim "Cốt Trong Cốt" với vai nam nữ chính, vì điều này quá ấn tượng nên đã tạo ra một cuộc thảo luận lớn trên mạng.

Đoàn phim “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” cũng biết chuyện này, đạo diễn và nam chính Trình Lập đều chúc mừng Vưu Cầu Cầu vì đã có được cơ hội tốt như vậy.

Hiện tại "Cốt Trong Cốt" đã có độ hot cao như vậy, nếu Vưu Cầu Cầu thể hiện tốt, không gặp sự cố gì, thì kết quả sẽ càng tuyệt vời, và việc đảm nhận cả hai vai nam nữ chính, Vưu Cầu Cầu có thể coi như tạo ra một kỷ lục.

“Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” và "Cốt Trong Cốt" có phong cách và thời gian phát sóng khác nhau, nên không phải là đối thủ cạnh tranh.

Thi Tĩnh không chỉ chúc mừng Vưu Cầu Cầu, mà cô ấy còn nghe được một ít chuyện bên lề.

"Thật sự có một cô nàng muốn đạp người khác, muốn tìm một đối tác diễn chung, rồi chọn trúng cậu, đạo diễn phát hiện điểm sáng của cậu và quyết định cho cậu đóng vai nam chính luôn à?"

Không có gì là không thể truyền ra ngoài, huống chi Vưu Cầu Cầu và mấy chục nữ nghệ sĩ cùng thử vai, đạo diễn ngay tại chỗ đã quyết định cho cô diễn cả hai vai nam nữ chính.

Vưu Cầu Cầu giải thích với Thi Tĩnh, không phải là chọn cô, mà là do những người khác lùi ghế lại, cô lúc đó đi hơi chậm một nhịp, thế là lên giúp đỡ diễn thử.

Giúp diễn cũng không phải chuyện lớn gì.

Thi Tĩnh thở dài.

Nếu cô ấy ở vị trí của Vưu Cầu Cầu, chắc chắn sẽ không gặp được loại chuyện như đạo diễn phát hiện ra cô ấy có thể đóng nam chính.

Chưa nói đến cô ấy có hợp hay không, mà cô ấy cơ bản cũng không bao giờ làm chậm một nhịp như vậy; mà cho dù có chậm một nhịp, Thi Tĩnh cũng tuyệt đối không đi giúp diễn thử với bất kỳ người nào.

Mơ đi nhé!

Vậy nên cô ấy không có cái may mắn đóng cả nam nữ chính như Vưu Cầu Cầu.

Thi Tĩnh: QWQ

Cái vận may này chỉ có thể thuộc về Vưu Cầu Cầu thôi.

Chỉ cần tưởng tượng ra khuôn mặt của những người khác khi nghe được tin này thôi là Thi Tĩnh đã cảm thấy rất thú vị.

Chắc chắn là rất đáng xem.

Thi Tĩnh: "Tớ còn nghe nói nhỏ Tiêu Dao nói dối có lịch trình, chiếm mất thời gian quay phim của cậu, sau đó trợ lý của cô ta đã tự tiết lộ chuyện đó?"

Vưu Cầu Cầu: "Chuyện này đúng là có."

Sau này, Thi Tĩnh cũng biết, ban *****êu Dao đã sắp bị quên lãng rồi, giờ lại càng bị quên hơn, không ai thèm để ý.

Thi Tĩnh đưa hạt dưa cho Vưu Cầu Cầu: "Ăn đi!"

Vưu Cầu Cầu cố gắng kiềm chế sự hấp dẫn của hạt dưa, cô không thể ăn nữa, khi quay phim mà ăn hạt dưa, cô đã cắn đến mức làm hở kẽ răng cửa luôn, nhưng điều này cũng không thể tính là tai nạn nghề nghiệp.

Nếu là vai cũ, tức là vai mà Thi Tĩnh đang diễn, thì có thể nói là vì nhân vật, còn có thể thông cảm.

Nhưng vai phu nhân Hầu gia thì không thể nói là ngoài việc biết nấu ăn, còn thích ăn hạt dưa.

Thực sự là Vưu Cầu Cầu tự mình nghĩ ra thôi.

Thi Tĩnh nghe Vưu Cầu Cầu từ chối, lại nhớ tới chuyện cô cắn dưa đến mức kẽ răng rộng ra, liền nhiệt tình đề nghị: "Tớ lột hạt dưa cho cậu ăn nhé?"

Vưu Cầu Cầu: "Không cần đâu."

Thi Tĩnh ăn hạt dưa bằng miệng, sẽ có nước bọt.

Điều quan trọng là: "Cậu muốn gì đây?" Vưu Cầu Cầu cực kỳ cảnh giác.

Không có lý do mà nhiệt tình như vậy, chắc chắn có âm mưu.

Đặc biệt là Thi Tĩnh bình thường không có thái độ khách khí như vậy.

Thi Tĩnh dựa vào Vưu Cầu Cầu: "Cậu cứ thế này làm gì, không phải đã nói là sẽ là chị em tốt suốt đời sao?"

Chị em tốt như cá chép, bảo vệ cô ấy!

Xua đuổi tà ma, tài lộc ầm ầm!

Vưu Cầu Cầu: "…" Cô tránh đi.

Cô có vẻ hiểu tại sao Thi Tĩnh lại đột nhiên nhiệt tình như vậy rồi.

Tôi xem cậu là chị em, vậy mà cậu lại xem tôi như bà mối.

Vưu Cầu Cầu: "Không phải cậu muốn làm fan mama của tớ à?"

Vưu Cầu Cầu không quên sau lễ trao giải Mẫu Đơn, mọi người đều đang đu trend, nói mình là fan mama, fan baba, Thi Tĩnh cũng tham gia, kiên quyết làm fan mama.

Thi Tĩnh bị Vưu Cầu Cầu hỏi một câu mà ngẩn người, nhưng cô rất nhanh đã ổn định lại.

"Vậy làm fan mama, cậu có thể phù hộ tớ một chút không?"

Mẹ chắc chắn quan trọng hơn chị em, nếu Vưu Cầu Cầu có thể giúp cô ấy tốt hơn, thì đương nhiên là cô ấy chọn làm mẹ.

Vưu Cầu Cầu: "…Không thể." Cô thực sự không có khả năng đó.

Vưu Cầu Cầu muốn lắc lắc vai Thi Tĩnh, hỏi cô ấy vì sao lại mê muội như vậy.

Nếu cô thần kỳ như thế, cô cần gì phải làm việc vất vả như vậy?

Thi Tĩnh: Tớ không nghe, tớ không nghe!

Dù sao thì cô ấy đã quyết định rồi.

Thi Tĩnh không chỉ tin tưởng vào may mắn của Vưu Cầu Cầu, mà còn phát ngôn sặc mùi nguy hiểm.

"Tớ đã thấy cậu mặc trang phục nam rồi, thật sự đẹp trai như vậy à?"

Vưu Cầu Cầu cho Thi Tĩnh xem video do Giang Đào quay trực tiếp, video này thì không thể giả được.

Thi Tĩnh: "Tớ không tin, trừ khi cậu biến hình cho tớ xem."

Soái ca, tuyệt thế soái ca đấy!

Không để cho chị em vui vẻ một chút được sao?

Thi Tĩnh không ngờ việc làm bạn thân với Vưu Cầu Cầu lại có lợi ích như vậy, trước đây là giọng nam ru ngủ, giờ Vưu Cầu Cầu có thể biến hình thành soái ca, tất nhiên phải được một chút đãi ngộ đặc biệt rồi.

Vưu Cầu Cầu: ???

Thi Tĩnh cười tươi: "Đừng keo kiệt thế."

Vưu Cầu Cầu cảm thấy đây không phải là vấn đề keo kiệt hay không, mà là cô có làm được hay không.

Cô thừa nhận, cô không làm được, không thể.

Vưu Cầu Cầu chịu thua nhanh chóng và dứt khoát.

Thi Tĩnh: "Cậu như vậy có phải là đàn ông không thế?"

Vưu Cầu Cầu: "Nhưng tớ đâu phải đàn ông."

Hai người nhìn nhau, đột nhiên im lặng.

...

Thi Tĩnh chỉnh lại thái độ: "Cầu Cầu, tớ có chuyện muốn thương lượng với cậu."

Nhận ra sự cảnh giác của Vưu Cầu Cầu nên Thi Tĩnh lập tức nói thêm: "… Không phải là bắt cậu biến hình đâu."

Là chuyện nghiêm túc, Thi Tĩnh muốn nhờ Vưu Cầu Cầu giúp đỡ một chút.

Công ty Thi Tĩnh không chỉ ký hợp đồng với diễn viên, mà còn ký hợp đồng với streamer, có một streamer nam khá nổi, tên là Momo, khả năng bán hàng rất mạnh, công ty cũng rất nâng đỡ anh ấy, Thi Tĩnh và Momo quan hệ cũng khá tốt.

Hiện giờ streamer nam đang gặp phải chút vấn đề.

Gần đây, nội dung trong buổi livestream của Momo chủ yếu là hỗ trợ nông dân trái cây và quảng bá các nghề thủ công truyền thống cùng món ăn vặt cổ điển, có tính chất từ thiện.

Để thu hút người xem, mỗi số phát sóng đều mời một khách mời.

Thi Tĩnh: "Đội ngũ của Momo vốn đã bàn chuyện với người ta xong, nghệ sĩ cũng đồng ý nói không vấn đề gì, nhưng khi đến lúc ký hợp đồng thì lại bị bỏ rơi."

"Những nghệ sĩ trong công ty đều đã đến livestream của Momo rồi, tớ cũng đã đi một lần, vốn dĩ lần này tớ có thời gian rảnh, tớ nghĩ mình có thể tham gia bù vào chỗ trống, nhưng công ty lại không cho."

Vưu Cầu Cầu thử hỏi: "Lần *****ên cậu livestream đã xảy ra chuyện gì?"

Thi Tĩnh: "Chửi nhau, phòng livestream bị khóa rồi."

Vưu Cầu Cầu: "…"

Phòng livestream đã bị khóa, thì công ty chắc chắn sẽ không để cậu lên lần thứ hai đâu!

Thực ra Vưu Cầu Cầu khi hỏi câu này đã chuẩn bị tâm lý từ trước, hồi tham gia "Thời gian nhà nhãn" mùa *****ên, cô định để Thi Tĩnh đi livestream bán cam, nhưng Thi Tĩnh suýt nữa đã đánh nhau với người ta.

Giờ đây, streamer nam cần người cứu trợ, công ty tạm thời không tìm được người thích hợp, nên Thi Tĩnh đã nghĩ đến Vưu Cầu Cầu.

Cô ấy là người duy nhất trong giới giải trí mà Thi Tĩnh có thể coi là bạn thân.

Hai người tính cách hoàn toàn khác nhau, một người dễ nổi giận, một người thì sống vô lo vô nghĩ, thế nhưng lại có thể hòa hợp với nhau.

Đây là lần đầu Thi Tĩnh nhờ Vưu Cầu Cầu giúp đỡ, Vưu Cầu Cầu cũng không ngại, chỉ mất vài tiếng đồng hồ thôi, nhưng cô cần phải báo cáo với Tiểu Thịnh.

Thịnh Thời Quân không ngăn cản Vưu Cầu Cầu, sau khi nghe xong tình hình, anh trực tiếp yêu cầu thông tin công ty của Thi Tĩnh để nói chuyện với người phụ trách về quy trình.

Vì nếu Vưu Cầu Cầu muốn đi, thì cứ để cô đi.

Khi Thi Tĩnh và nhóm Momo biết Vưu Cầu Cầu sẵn sàng cứu trợ, họ cảm kích vô cùng.

Thịnh Thời Quân là người quyết đoán, công ty Thi Tĩnh cũng rất chân thành muốn xúc tiến, không lâu sau Momo đã thông báo trên Weibo rằng tối hôm sau Vưu Cầu Cầu sẽ tham gia livestream.

Chuyện gì vậy: Cầu Cầu lại sắp livestream rồi sao?!

Dưới phần bình luận của Momo cũng đầy sự mong đợi.

Có thể xem chị gái xinh đẹp, thật là hạnh phúc quá đi.

Ngày hôm sau, Vưu Cầu Cầu quay xong phim, chỉ cần thu dọn một chút rồi cùng Giang Đào đến công ty của Thi Tĩnh.

Thịnh Thời Quân có chút chuyện cần giải quyết, nghệ sĩ trong công ty không chỉ có Vưu Cầu Cầu, nên sẽ đến trễ một chút.

Vưu Cầu Cầu vẫy tay: "Anh yên tâm đi, không có chuyện gì đâu."

Thịnh Thời Quân: Càng như vậy, anh càng không yên tâm, luôn có cảm giác Vưu Cầu Cầu đang tự tạo ra những tình huống nguy hiểm.

Momo cùng nhóm của anh ấy đến đón Vưu Cầu Cầu, Thi Tĩnh dặn dò Momo phải tiếp đãi Vưu Cầu Cầu thật tốt.

Momo tuy là streamer nam bán hàng, ngoại hình cũng khá ổn, theo Thi Tĩnh tiết lộ, trước khi trở thành streamer bán hàng, anh ấy là một diễn viên, nhưng sự nghiệp diễn xuất không mấy thành công, đã làm diễn viên nhiều năm mà không có vai diễn nổi bật, cuối cùng khi livestream phát triển mạnh mới chuyển sang làm livestream bán hàng và không ngờ lại nổi tiếng.

Sau khi chào hỏi xã giao xong, Momo đã giải thích lại quy trình, Thịnh Thời Quân thực ra đã viết sẵn một tờ giấy tay cho Vưu Cầu Cầu, tất cả các chi tiết đều được ghi chép kỹ càng.

Momo: "Chuẩn bị xong chưa, đừng quá căng thẳng, chỉ cần thư giãn là được."

Anh ấy sợ Vưu Cầu Cầu quá căng thẳng.

Vưu Cầu Cầu gật đầu: "Chuẩn bị xong rồi." Để hỗ trợ cho buổi livestream này, cô đặc biệt không ăn gì trước khi đến.

Bụng của cô đã chuẩn bị sẵn sàng.

Vưu Cầu Cầu biết lần này livestream sẽ thử ăn một số món, cô đặc biệt giữ bụng đói đến, đến lúc này thực sự đã hơi đói.

Tuy nhiên, Vưu Cầu Cầu đột nhiên nhớ lại Thi Tĩnh đã nói với cô rằng livestream của Momo còn hỗ trợ nông dân trái cây, vậy có phải là bán trái cây, thử ăn trái cây không?

Vưu Cầu Cầu nhớ lại trải nghiệm ăn cam nhiều đến mức làm da bị vàng.

"… Lần này sẽ ăn nhiều trái cây có màu sắc không?"

Nếu vậy cô có thể không dám ăn quá nhiều, trước đây thì không sao, giờ cô còn phải bận quay phim.

Momo bị Vưu Cầu Cầu hỏi đến ngẩn người, nhưng anh ấy phản ứng nhanh, anh ấy cũng hay lướt web, tự nhiên cũng nghĩ đến những chuyện kỳ lạ đã xảy ra sau khi Vưu Cầu Cầu quay xong chương trình.

Anh ấy an ủi Vưu Cầu Cầu.

Chuyện này không có gì.

Thời gian livestream nhanh chóng đến, nhóm Momo cũng đã hoàn thành các công việc chuẩn bị trước.

Đừng lo lắng, thư giãn, có anh ở đây, anh sẽ kiểm soát tình hình, Vưu Cầu Cầu chỉ cần coi như đến đây ngồi chơi thôi.

Trước khi bắt đầu livestream chính thức, Momo lại tiếp tục truyền đạt cho Vưu Cầu Cầu những suy nghĩ này.

Sau đó—

Vưu Cầu Cầu thực sự không căng thẳng, cô rất thoải mái và tự nhiên.

Thậm chí trong quá trình livestream, cô dần dần trở thành người kiểm soát tình hình, hai người như thể đổi chỗ, Vưu Cầu Cầu trở thành streamer, Momo mới là khách mời hỗ trợ.

Tác giả có lời muốn nói:

Cầu Cầu chỉ vào búi tóc trên đầu: Cho anh sờ đó!

Người nào đó nhìn Vưu Cầu Cầu lúc này trông như đang rưng rưng nước mắt mời người ta sờ mình.

Dễ thương quá đi.

Bình Luận (0)
Comment