Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 112

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thịnh Thời Quân không đi toilet, anh chỉ lấy chiếc ly nước trên bàn rồi uống tiếp hơn nửa ly.

Vưu Cầu Cầu tự nhận thức được sai lầm của mình, thấy chiếc ly trong tay Thịnh Thời Quân hết rồi, cô còn tung tăng chủ động rót thêm cho Thịnh Thời Quân.

“Anh uống đi, hạ nhiệt độ… Nước trong vòi nhiều lắm.”

Thịnh Thời Quân vốn đang hơi nóng, nhưng cũng bị hành động này của Vưu Cầu Cầu - tặng kèm một nụ cười chột dạ - dập tắt.

Anh quay máy tính về phía Vưu Cầu Cầu, tỏ vẻ Vưu Cầu Cầu có thể xem.

Vưu Cầu Cầu: “Em xem thật đó…”

“Nếu anh thật sự không muốn em xem, anh có thể nói một tiếng, em vẫn tôn trọng anh.”

Tuy là nói vậy, mắt cô lại viết đầy hai chữ “Khát vọng”.

Thịnh Thời Quân lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói cô không cần để ý đến anh.

Vừa nãy cô không ngừng cướp máy tính, thậm chí còn dám… Lúc đó, cô đâu có nói thế.

Vậy thì không cần khách sáo nữa.

Vưu Cầu Cầu xoa tay hầm hè: “Vậy em cung kính không bằng tuân mệnh!”

Thế giới “Hàng” của Tiểu Thịnh, cô tới đây!

Vưu Cầu Cầu nghĩ mình sẽ nhìn thấy đủ loại video, nhưng giao diện lại là Weibo.

Vưu Cầu Cầu: Chỉ vậy?

Cô nhìn Thịnh Thời Quân ngồi trên sofa, cô cực kỳ hoài nghi anh đã đổi giao diện rồi.

Hiện tại Thịnh Thời Quân đã đủ hiểu Vưu Cầu Cầu, không cần cô mở miệng anh cũng biết đối phương đang nghĩ gì.

“Anh hoàn toàn không kịp động vào máy tính, em đã chứng kiến từ đầu đến cuối rồi còn gì.”

Vưu Cầu Cầu vừa đến phòng là Thịnh Thời Quân lập tức đóng máy tính lại, vừa này cướp giật nhau, máy tính hoàn toàn không rời khỏi tầm mắt Vưu Cầu Cầu, anh cũng không kịp làm hành động phức tạp như đổi giao diện.

Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân bốn mắt trừng nhau.

Vưu Cầu Cầu: “Vậy thì… Vừa nãy anh căng thẳng làm gì?” Không chỉ căng thẳng đóng máy tính, còn uống nước.

Như thế mới làm cô không thể không nghĩ nhiều đó!

Thịnh Thời Quân nói với Vưu Cầu Cầu: “Chuyện hai chúng ta ở bên nhau, hình như bị phát hiện rồi.”

Anh đang căng thẳng chuyện này.

Thịnh Thời Quân không biết mình và Vưu Cầu Cầu ở bên nhau, mọi người sẽ đánh giá thế nào, anh còn chưa kịp xem kỹ thì Vưu Cầu Cầu đã xuất hiện sau lưng anh, đóng máy tính chỉ là hành vi bản năng.

Tuy rằng Thịnh Thời Quân làm xong, hồi tưởng lại cũng thấy không cần thiết.

Cũng không phải không thể nói.

“Em nghĩ thế nào?” Thịnh Thời Quân hỏi ý Vưu Cầu Cầu trước.

Vốn dĩ tưởng sẽ thấy được “hàng”, không ngờ cuối cùng chỉ là tình yêu bị phát hiện, Vưu Cầu Cầu lắc đầu: “Không nghĩ thế nào hết.”

Nằm dài trên sofa như thể mất đi lý tưởng.

Ánh mắt Thịnh Thời Quân trở nên hơi ảm đạm, nhưng anh nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, vẫn là một người đại diện làm việc bình tĩnh.

“Anh biết rồi, vậy để anh xử lý.”

Vưu Cầu Cầu quay sang anh, hỏi: “Anh định xử lý thế nào?” Nghe thử suy nghĩ của Tiểu Thịnh.

Thịnh Thời Quân: “Xử lý lạnh trước, nếu có nhiều người thảo luận hơn thì dời lực chú ý của mọi người đi.”

Vưu Cầu Cầu khó hiểu: “Nhưng tại sao lại phải xử lý lạnh, dời lực chú ý?”

“Trực tiếp công khai không được à?”

Thịnh Thời Quân: “Trực tiếp công khai…”

Anh vốn đang nói tiếp lời Vưu Cầu Cầu, đến khi anh nói xong mấy chữ kia mới ý thức được rốt cuộc Vưu Cầu Cầu nói gì, lưỡi lập tức xoắn lại.

“Em muốn trực tiếp công khai?”

Thịnh Thời Quân nhìn cô, nhịp tim bắt đầu nhanh dần.

Vưu Cầu Cầu trả lời rất tự nhiên: “Không được sao?”

Cô căn bản không muốn che giấu tình yêu, cũng do trước đó Thịnh Thời Quân nói muốn lén lút, Vưu Cầu Cầu cảm thấy cũng được, khá kích thích.

“Chúng ta đã ở bên nhau thời gian khá dài rồi, sao không có ai chụp chúng ta vậy?”

Vưu Cầu Cầu vốn còn tưởng, có lẽ sẽ nhanh chóng bị chụp trúng thôi. Nhưng đã trôi qua lâu như vậy, hai người cũng không phải chưa từng nắm tay trên đường cái, cô lại không nhìn thấy bất kỳ tin yêu đương nào.

Đến bây giờ, vẫn chưa ai phát hiện ra sao?

Không đến mức này chứ?

Thịnh Thời Quân: Có bị chụp được, nhưng không ai muốn đăng.

Vưu Cầu Cầu nói xong mới nhớ ra không thấy đối phương trả lời, thế là cô hỏi lại “Không được sao?”

Thịnh Thời Quân: “... Cũng không phải không được.”

Lúc trước anh sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Vưu Cầu Cầu, nhưng cũng như chính Vưu Cầu Cầu nói, cô không phải nữ nghệ sĩ thông thường.

Cô không kiếm cơm nhờ lượng fan, tuy rằng fan của cô rất chất lượng, nhưng cô chỉ dựa vào tác phẩm của mình.

Vưu Cầu Cầu: “Vậy anh lo lắng fan của em, sợ bọn họ không hài lòng với anh à?”

Suy đoán này của Vưu Cầu Cầu đúng rồi.

Thích một người, Thịnh Thời Quân sẽ không chấp nhận xung quanh cô có những lời không hay, càng không muốn những lời này xuất hiện là vì anh.

Vưu Cầu Cầu giống một con thú nhỏ, thò lại gần người đàn ông âu phục giày da. Thịnh Thời Quân vốn đã ngồi trên sofa, anh cứ tự nhiên mà ôm lấy cô.

Vưu Cầu Cầu gối lên người anh, ngẩng mặt lên, há miệng…

“Nhưng con dâu có xấu cũng phải gặp bố mẹ chồng mà.”

Con dâu xấu - Thịnh Thời Quân: “...” Cái gì mà con dâu xấu chứ.

Anh không hề cảm thấy được an ủi.

Không đợi Thịnh Thời Quân có phản ứng gì thêm, Vưu Cầu Cầu lại nói tiếp: “Huống hồ anh không xấu.”

“Anh đẹp trai.”

“Anh rất tốt, rất tốt.”

Tiểu Thịnh rất tốt, rất tốt.

Vưu Cầu Cầu vừa miêu tả vừa khua tay múa chân.

Từng chữ Vưu Cầu Cầu nói cứ như chạm vào lòng anh. Lần nào cũng bị trêu chọc đến rối rắm, anh bỗng có một cảm giác năm tháng bình yên, hai người cứ như vậy tựa vào nhau thì sẽ cảm thấy rất thoải mái, rất hạnh phúc.

Thịnh Thời Quân cảm thấy có lẽ bạn bè mình nói đúng.

Anh đúng là đứa yêu đương mù quáng.

Vưu Cầu Cầu: “Nếu những người khác không nhận ra anh tốt…”

Ánh mắt và khóe miệng cong lên vì được khen, Thịnh Thời Quân dựng lỗ tai chờ nghe lời khen tiếp theo.

Vưu Cầu Cầu định nói, người ta không tinh mắt, hoặc là không đủ hiểu anh à?

Giấy tiếp theo, giọng nói của cô vang lên:

“Vậy nhất định là do anh quá chó thôi.”

Thịnh Thời Quân: “...”

Vưu Cầu Cầu: “Anh đối xử với em tốt một chút, chẳng hạn như ăn kem nhiều chút có sao đâu, cũng đừng bắt em đến phòng gym… Thế thì em sẽ khen anh nhiều hơn, Tinh Cầu cũng sẽ cảm thấy anh rất tốt, tuyệt đối sẽ hài lòng với anh.”

Vưu Cầu Cầu cảm thấy rất hay.

Sao cô không nghĩ ra điều này chứ? Cô có Tinh Cầu, công khai xong thì mọi người có thể giám sát Tiểu Thịnh kỹ hơn.

Nếu Tiểu Thịnh đối xử với cô không tốt, vậy họ cứ trách anh!

Vưu Cầu Cầu càng nghĩ càng sung sướng, giọng nói nặng nề của Thịnh Thời Quân vang lên từ trên đầu cô:

“Một hơi ăn ba cây kem, đây mà là ăn chút sao?”

Hơn nữa nếu anh không ngăn cản Vưu Cầu Cầu, trông cô rất có vẻ sẽ tiếp tục.

Gương mặt tuấn tú của Thịnh Thời Quân lộ ra một nụ cười nhạt: “Không sao, từ xưa đã có mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, rất khó cân bằng. Anh cũng không phải nghệ sĩ, không hài lòng thì thôi, anh tin người nên hiểu vẫn sẽ hiểu.”

Kem không được ăn nhiều, ăn nhiều không tốt cho sức khỏe. Nếu nhất định phải có người đóng vai kẻ ác này, vậy để anh làm đi.

Lần này đến lượt Vưu Cầu Cầu trợn mắt, ngay cả khi Thịnh Thời Quân tự động đưa mình vào vị trí con dâu xấu, Vưu Cầu Cầu cũng không kịp nghĩ nhiều.

Cô hoàn toàn không ngờ Tiểu Thịnh lại ra chiêu này.

Chân trần không sợ mang giày?

Cô không luồn lách được rồi.

Hai người nhây tới nhây lui, cuối cùng vẫn thống nhất: Nếu đã bị phát hiện, vậy thì công khai đi.

Thịnh Thời Quân mở máy tính lên viết bài công khai.

Anh đã từng viết rất nhiều bài viết, có cho công ty, cho nghệ sĩ của công ty, cho Vưu Cầu Cầu.

Nhưng chưa từng có bài viết nào vừa căng thẳng vừa ngọt ngào như hôm nay, gõ chữ nào Thịnh Thời Quân cũng lo sẽ gặp vấn đề.

Nhưng cuối cùng vẫn viết xong, Vưu Cầu Cầu xem qua xong thì tỏ vẻ không vấn đề, cô vẫn rất tin tưởng năng lực làm việc của sếp Thịnh.

Trước khi nhấn đăng bài, Thịnh Thời Quân vẫn định xem lại phần bình luận một lần.

Lúc ấy anh chưa xem hết.

Sau đó…

Thịnh Thời Quân nhíu mày lại.

Sau khi có cư dân mạng đưa ra hành động đẩy Vưu Cầu Cầu ra sau và ảnh so sánh hai người giống nhau, phần phân tích phía dưới không phải nói hai người là một cặp, mà là…

“Quả không hổ là tình nghĩa fan baba và con gái nghệ sĩ thời chủ nghĩa xã hội mà!”

“Fan baba chủ động đứng ra khi gặp nguy hiểm, hai người ở chung lâu rồi nên cũng trở nên giống nhau.”

“Tốt quá!”

Đây là do Vưu Cầu Cầu thò qua đọc lên.

Vưu Cầu Cầu: ???

Thịnh Thời Quân dở khóc dở cười. Đừng nhìn anh, anh cũng không ngờ chuyện này lại phát triển như thế.

Không phải bị phát hiện yêu đương, mọi người đang cổ vũ tình nghĩa fan baba và nữ nghệ sĩ trong thời chủ nghĩa xã hội.

Ảnh chụp Thịnh Thời Quân cầm banner “Nhãi Cầu, baba yêu con” do Tinh Cầu đưa ở hội trường cũng bị đăng lên.

Tinh Cầu và người qua đường: Tốt quá!

Nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.

Thế… Còn công khai được không?

Vưu Cầu Cầu cảm thấy cứ công khai đi, dù sao cũng viết bài rồi, đừng lãng phí, vất vả lắm mới viết ra được mà.

Nhưng cuối cùng vẫn họ vẫn không công khai thành công, bởi vì hot search nổ rồi. Có nam minh tinh tệ bạc phản bội, bắt cá N tay, không phải nhầm lẫn như QUQ.

Công khai vào lúc này hơi có vẻ cười trên nỗi đau của người khác.

Chỉ có thể từ từ, để đó.

Thịnh Thời Quân hôn lên trán Vưu Cầu Cầu, đi nấu ăn cho cô.

“Cốt Trong Cốt” từ giai đoạn casting đã có độ chú ý rất cao, việc Vưu Cầu Cầu một mình đồng thời đóng vai nam nữ chính càng đẩy độ hot lên một chút, trong lúc quay chụp thì hơi yên lặng, vừa đóng máy xong tung trailer, độ hot lại tăng gấp bội, lập tức được khen là bộ phim có lương tâm.

Đã có bên truyền thông tiến hành điều tra, “Cốt Trong Cốt” đã trở thành top 1 phim đợi chiếu mà khán giả chờ mong nhất.

Dưới sự mong mỏi này, cuối cùng “Cốt Trong Cốt” cũng đến thời gian phát sóng.

Trailer trước đó đã đủ hấp dẫn khán giả, phim chiếu cũng không phụ sự mong đợi của mọi người.

Tập phim vẫn giữ hình ảnh chất lượng cao như trailer, tất cả hình ảnh đều rất chi tiết, hoàn toàn không có dấu vết ẩu tả. Thậm chí bởi vì có giai đoạn trước làm nền, hình tượng nhân vật càng rõ ràng hơn, sức hấp dẫn cũng mạnh hơn trailer.

Diễn xuất của diễn viên rất hay tạo hình cũng có tâm, hiệu ứng cũng cực kỳ chỉnh chu.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là cách thể hiện nam nữ chính, cũng chính là diễn xuất của Vưu Cầu Cầu. Một người đóng cả hai vai, không hề có cảm giác kỳ quặc.

Trước đó tung trailer, Vưu Cầu Cầu đã hút một đợt fan bạn gái. Bây giờ số lượng fan bạn gái không ngừng tăng lên, thậm chí Cầu Vưu Cầu còn có fansite riêng.

Cho Cầu Vưu Cầu thể diện!

Tinh Cầu fan baba fan mama ban đầu thấy vậy cũng nghĩ mình không thể thua, Địch Cảnh đẹp trai thật, nhưng nữ chính Cốt Cốt không hấp dẫn sao?

Cốt Cốt nghịch ngợm thông minh, cô con gái xinh đẹp như vậy, bạn xứng đáng có được!

Nhưng fan bạn gái của Cầu Vưu Cầu và fan mama của Vưu Cầu Cầu cũng không đánh nhau, có điều giai đoạn đầu họ vẫn có ý âm thầm so bì, đương nhiên mọi người đã nhanh chóng bắt tay giảng hòa.

Dù sao cũng không phải độc lập tách ra riêng, thật ra đều là một người, hơn nữa Địch Cảnh (Cốt Cốt) bên kia cũng rất hấp dẫn.

Đánh giá của người qua đường: Thật biết chơi.

Nam nữ chính đều là một người mà còn suýt nữa đánh nhau, chuyện này thật khiến người ta khó mà đoán được.

Cũng chỉ có thể nói quả thực Vưu Cầu Cầu đã thành công trên phương diện diễn tách biệt hai nhân vật.

Trong thời gian phát sóng, độ thảo luận trên Weibo vẫn luôn rất cao.

Lúc xem trailer xong, cư dân mạng đã rất tò mò câu chuyện sẽ phát triển thế nào. Thật ra fan sách đã biết lúc sau chắc chắn sẽ đau khổ, nhưng giai đoạn giữa ở thế gian, hai bé cưng thử nhau quá ngọt ngào, dẫn tới khi thật sự đau khổ, rất người vẫn không đỡ kịp.

Hai người yêu nhau, Địch Cảnh vì muốn cưới Cốt Cốt, muốn cho nàng cuộc sống tốt đẹp nhất từ chính nỗ lực của mình, nên đã ra chiến trường tạo dựng sự nghiệp.

Thân phận ở thế gian của hắn quá thấp, phụ thân phụ mẫu đều đã mất, chỉ có một con đường này để đi.

Nhưng cũng may tuy Địch Cảnh đã không còn thần lực, nhưng vẫn có thể một chọi mười. Có điều Cốt Cốt bị anh sắp xếp ở hậu phương không vui lắm.

Nàng chỉ muốn luôn ở bên cạnh Địch Cảnh.

Nàng là tinh linh, chưa từng được giáo dục về đạo đức, tính tình trời sinh cứ thích là làm, thế là nàng một mình đi về phía chiến trường, gặp lại Địch Cảnh.

Địch Cảnh đã thăng chức, toàn thân đầy sát khí và máu tươi trở về, bên ngoài còn có tiếng chém giết, hắn nhìn thấy Cốt Cốt đang cười tươi với mình trong doanh trại.

“Sao nàng lại tới đây.” Hắn hỏi Cốt Cốt.

“Ta nhớ chàng.”

Một câu đã trực tiếp làm Địch Cảnh phải chịu thua.

Chiến trường rất nguy hiểm, Cốt Cốt lại không muốn rời khỏi. Địch Cảnh biết nàng có pháp thuật, mạnh hơn rất nhiều người, nhưng hắn cũng chỉ miễn cưỡng đồng ý cho nàng ở lại.

Giữa cảnh chém giết, tình thế nghiêm túc, hai người vẫn rất ngọt ngào sáp lại gần nhau.

Địch Cảnh là nam nhân, còn lại tướng quân, vụng về khâu vá áo cưới cho Cốt Cốt, nhưng sắc mặt rất dịu dàng.

Tốc độ thăng chức của hắn tăng nhanh, ngay cả quân địch của biết phía bên kia có một người đàn ông vũ lực cao cường tên Địch Cảnh. Địch Cảnh chỉ dựa vào giết địch mà không ngừng thăng chức, hiện giờ đã thành tướng quân.

Áo cưới may xong, quân địch cũng sắp bại. Địch Cảnh hứa với Cốt Cốt, một tháng sau trở lại nơi an toàn, hai người sẽ thành hôn.

Song, công cao át chủ, tuy rằng Địch Cảnh đã giết vô số quân địch, chiến công hiển hách, nhưng cuối cùng vẫn bị người ta kiêng dè.

Giữa cuộc đại chiến cuối cùng, tướng sĩ vốn luôn kề vai chiến đấu phản bội. Địch Cảnh không bị quân địch *****, mà lại chết dưới sự phản bội của người mà mình từng coi như huynh đệ một nhà.

Cốt Cốt hào hứng thay áo cưới trong quân doanh, bỗng dưng tim nàng đập nhanh. Nàng dựa vào tâm linh tương thông, vội vã chạy để, nhưng vẫn trễ rồi.

Địch Cảnh cố giữ lại một hơi, hắn đã giết sạch những người xung quanh, nhưng hắn cũng chẳng còn sức lực, hắn không về được, chỉ đành ở đây chờ Cốt Cốt.

Trên người Địch Cảnh cắm đầy cái kích(*), hắn cố chịu đựng mà chờ Cốt Cốt. Địch Cảnh nở một nụ cười với nàng, nói nàng đừng khóc, và hãy quên hắn đi.

(*) 戟: một loại binh khí cổ.

undefined

Sau đó, hắn chậm rãi nhắm mắt. Trong lúc nhắm lại, ánh mắt nhìn Cốt Cốt đầy vẻ luyến tiếc và không nỡ.

Cốt Cốt ôm Địch Cảnh cả người cắm đầy kích, nàng không ngừng chuyển linh lực sang người hắn, nhưng vẫn không có tác dụng. Nàng không có bản lĩnh làm người cải tử hồi sinh. Chiến thần hạ phàm lịch kiếp, hiện tại kiếp số đã đến, phàn nhân Địch Cảnh hoàn toàn biến mất.

Cốt Cốt biết nàng không cứu được, nhưng nàng dường như đã điên rồi, không ngừng lặp lại động tác, chuyển linh lực sang Địch Cảnh vẫn không nhúc nhích.

“Không!”

“Ta không cho chàng đi!”

Cuối cùng linh lực hao hết, Cốt Cốt mặc áo cưới ôm Địch Cảnh, ngẩng đầu gào khóc, khóc cực kỳ thê lương. Nhất thời, không khí chiến trường, kiếm gãy đều vang ầm ầm,

Từ khi thành tinh đến nay, nàng đều ngây thơ trong sáng, như một mặt trời nhỏ, hoàn toàn không có cảm xúc tiêu cực. Đây là lần *****ên nàng mất kiểm soát thế này. Ánh sáng của mặt trời nhỏ…

Tắt rồi.

Cảnh này vừa chiếu đã trực tiếp làm khán giả cảm thấy khó chịu cả người.

“Tôi ***, nước mắt tôi không đáng tiền, đến nay tôi còn chưa bình tĩnh lại.”

“Tôi phải gửi dao cho biên kịch và đạo diễn!”

“A, người phàm Địch Cảnh của tôi, sao lại chết rồi? Tôi muốn đi gõ nát đầu tên cẩu hoàng đế kia quá.”

“Tôi vốn coi đây là phim ngọt ngào, trước cả ngày đều cười như mẹ hiền. Bây giờ các người lại nó với tôi đây là phim buồn?”

Nguyên tác chính là một tiểu thuyết buồn, giai đoạn trước vui vẻ bao nhiêu thì giai đoạn sau đau khổ bấy nhiêu.

Diễn xuất của Vưu Cầu Cầu cũng được công nhận.

Chỉ riêng hai đoạn này mà đã có cư dân mạng nói, Vưu Cầu Cầu có tư cách kiêu ngạo.

Có thể nói đây là điểm nổi bật trong diễn xuất của cô.

Địch Cảnh sắp hy sinh nơi sa trường, cố níu giữ hơi thở chờ đợi người yêu, cảm giác lưu luyến không ngỡ này đã được thể hiện rõ chỉ qua một câu ngắn ngủi, qua ánh mắt và cử động tay chân.

“Lúc ấy nhất định là Địch Cảnh muốn sờ mặt Cốt Cốt, nhưng hắn thật sự không còn sức lực nữa!”

Có cô gái mắt hiển vi phát hiện điểm này, sau đó càng nhiều người bật khóc hơn.

Vừa mới bình tĩnh lại một chút, nghe thấy chi tiết này xong lại không nhịn được rơi nước mắt nữa rồi.

Địch Cảnh đã duỗi tay ra, phạm vi rất nhỏ, nhỏ đến mức nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó phát hiện.

Hắn muốn sờ mặt Cốt Cốt, nhưng sức lực hắn đã cạn kiệt.

Sau khi Địch Cảnh chết, Cốt Cốt do Vưu Cầu Cầu đóng chuyển biến từ không tin, không tin đến mức hơi cố chấp, rồi lại chấp nhận nhưng cũng không thể chấp nhận, cuối cùng là òa khóc. Nhịp cảm xúc nắm bắt cực kỳ tốt.

Làm người xem hoàn toàn đắm chìm.

Vưu Cầu Cầu, kỹ thuật diễn thật sự rất đỉnh.

Khi bạn nghĩ cô là một nghệ sĩ hài, cô lại có thể lấy tác phẩm ra cho bạn xem.

Các diễn viên thật sự theo đuổi diễn xuất rất ít, họ thường sẽ không phơi bày cuộc sống của mình, gần như không xuất hiện trong các chương trình giải trí.

Chính là vì tránh để hình tượng cá nhân quá lớn, dẫn đến khán giả xem phim khó nhập tâm.

Nhưng Vưu Cầu Cầu trong phim lại không khiến người ta tụt hứng vì đặc điểm tương đối mạnh mẽ của bản thân.

Không thể nói diễn xuất của cô là tốt nhất, dù sao cô còn quá trẻ.

Nhưng trên người cô có một cảm giác đáng tin.

Cảm giác đáng tin này là lời của một giáo sư học viện biểu diễn, ông ấy cũng xem phim mới của Vưu Cầu Cầu.

Chính là vì Vưu Cầu Cầu có cảm giác đáng tin, mới khiến người xem chỉ chú ý đến nhân vật cô diễn, và tin tưởng cô chính là nhân vật đó.

Nơi chiến trường, Cốt Cốt mặc áo cưới, ôm Địch Cảnh đã chết. Hai người yêu nhau không thể ở bên nhau, đây chỉ là mở đầu cho sự đau khổ.

Địch Cảnh thật sự đã quay về chức vị, Cốt Cốt vượt qua ngàn dặm xa xôi, trải qua trăm ngàn đắng cay đi tìm hắn.

Nàng là nương tử của hắn, hắn là phu quân của nàng, bọn họ phải ở cạnh nhau mãi mãi.

Giai đoạn đầu, Địch Cảnh không gặp Cốt Cốt, bởi vì hắn đã khôi phục ký ức và biết Cốt Cốt là tinh linh hóa thành từ đoạn xương sườn năm đó hắn dùng để phong ấn ma đầu. Hiện tại tình thế cấp bách, hắn sợ hắn sẽ cần dùng Cốt Cốt đi phong ấn ma đầu.

Cho nên hắn cắn răng, nhân tâm đuổi nàng đi, muốn làm Cốt Cốt đến một nơi cách xa hắn.

Hắn tránh Cốt Cốt ngàn dặm, cho dù Cốt Cốt gặp được hắn, hắn cũng lạnh như băng.

Song, cuối cùng những người thật sự yêu nhau cũng không thể giả bộ.

Cuối cùng Địch Cảnh vẫn chịu thua, hắn nói với chúng thần.

Hắn không cần Cốt Cốt cũng có thể chiến thắng Ma Vương, hắn là Chiến Thần.

Thế nhưng, ngàn năm trôi qua, Ma Vương càng mạnh hơn, huống hố hắn ta còn cắn nuốt đồng loại. Dưới tình huống này, Địch Cảnh chỉ tu luyện bình thường không cách nào chiến thắng Ma Vương. Hắn làm Ma Vương trọng thương, nhưng bản thân cũng bị tổn thương nghiêm trọng.

Cốt Cốt đều nhìn thấy tất cả. Nàng yêu Địch Cảnh, nhưng Địch Cảnh không chỉ là phu quân của nàng, hắn còn là Chiến Thần, phải gánh vác trách nhiệm của hắn.

Nàng chiếm lấy tình yêu của hắn, lưu luyến nhiều thời gian vui vẻ như vậy, đã đủ rồi.

Vì thế, Cốt Cốt đi tìm sư phụ của Địch Cảnh, nàng muốn giúp Địch Cảnh.

Ông lão phẩm cách cao thượng không bài xích Cốt Cốt như các vị thần khác, thậm chí ông ấy còn thương xót nàng: “Nhưng cô nương à, con sẽ chết đấy.”

Cốt Cốt lắc đầu: “Con không sợ, con muốn Địch Cảnh sống sót.”

Cốt Cốt đã nhận ra, Địch Cảnh quyết tâm liều chết.

Nàng là xương cốt của hắn, cảm xúc của hắn không giấu được nàng.

Sau khi trọng thương, hắn đã không còn sốt ruột như trước. Hắn chỉ luôn lên kế hoạch cho nàng, đưa các loại pháp bảo cho nàng, dạy nàng đạo lý đối nhân xử lý.

Hắn định rời khỏi nàng.

Suy đoán của Cốt Cốt không sai. Ngoại trừ dùng đoạn xương sườn là nàng để phong ấn Ma Vương, còn có biện pháp khác.

Ma làm bản thân mạnh hơn bằng cách nuốt chửng đồng loại, Thần cũng có cách khác. Có một tòa tháp tổng cộng 99 tầng, đi đến tầng cao nhất, thần lực sẽ tăng lên mấy chục lần.

Có thể đánh một trận với Ma, hơn nữa tỷ lệ thắng rất lớn.

Nhưng nỗi đau phải trải qua cũng khó chịu nổi.

Phải nhìn cảnh thịt mình bị cắt sống, xương cốt bị nghiền nát, sau đó đắp nặn lại một lần.

Địch Cảnh lựa chọn con đường gian nan này.

Hắn nói muốn chặt đứt tai họa về sau.

Các vị thần khác đều biết, hắn làm vậy là vì tinh linh tên Cốt Cốt kia.

Các nàng ghen ghét Cốt Cốt. Nàng không phải người xinh đẹp nhất, cũng không có năng lực mạnh nhất, thậm chí tiên thuật của một tiên nữ bất kỳ trên trời cũng mạnh hơn Cốt Cốt. Nhưng các nàng đều ngưỡng mộ, thậm chí không dám bày tỏ tình yêu với hắn, sợ không tôn trọng hắn, thế mà hắn lại động lòng với một tiểu tinh linh.

Còn cam lòng chịu đựng những nỗi đau đó.

Hai người đều lặng lẽ chịu đựng đau khổ khi đối phương không hay biết.

Mỗi ngày Địch Cảnh đều vào tháp, mỗi ngày Cốt Cốt đều đi tìm sư phụ Địch Cảnh. Nàng đã thành tinh linh, muốn đập vỡ nàng trở về nguyên hình cũng là một quá trình cực kỳ đau đớn.

Bởi vì gặp phải cơn đau hơn người, Địch Cảnh nói với Cốt Cốt tạm thời hai người đừng gặp mặt. Hắn tìm một cái cớ, điều này cũng vừa vặn hợp ý Cốt Cốt.

Nếu nàng gặp Địch Cảnh thì sẽ bại lộ.

Thế nên hai người giao lưu qua thư từ, hoặc là như lúc ở thế gian, cách một bức tường, gõ cạch cạch vài cái.

“Địch Cảnh có đây không?”

“Có.”

“Hôm nay thời tiết rất đẹp, chàng có bế quan tu luyện đàng hoàng không đấy?”

“Có. Nàng thì sao, thế nào rồi?”

“Ta, siêu tốt.”

Hai con người yêu nhau, cách một cánh cửa, khe khẽ nói nhỏ. Cơ thể họ đều rất đau, rất ê ẩm, hơn nữa cơn đau này còn sẽ tăng gấp bội theo thời gian.

Nhưng cứ nói chuyện thế này, họ cũng không còn thấy đau nữa.

“Địch Cảnh có đó không?”

“Có.”

“Hôm nay thời tiết rất tốt, chàng có bế quan tu luyện đàng hoàng không đấy?”

“Cốt Cốt, đợi sau khi đại chiến kết thúc, chúng ta lập tức thành hôn, sinh một đứa con…”

“Ta, cực kỳ tốt.”

Địch Cảnh: “Cốt Cốt?”

Hắn đã nhận ra có gì đó không đúng, mở cửa phủ ra. Ngoài cửa không có Cốt Cốt, chỉ có thú dẫn âm.

Một loại linh thú có sức chiến đầu thấp, gần như có thể bỏ qua không nhắc đến. Nhưng nó có một công dụng, có thể bắt chước lời người khác, có điều chỉ số thông minh hơi thấp, không thể dùng linh hoạt.

Linh hồn Cốt Cốt bị đập vỡ trước một bước, nàng đã tiêu tan thành nguyên hình và bị các vị thần khác cầm đi phong ấn Ma.

Ở thế gian, Địch Cảnh đi trước một bước. Bây giờ Cốt Cốt nói, nàng không muốn tiếp tục ở lại, gánh vác nỗi đau chỉ còn một mình này.

Cư dân mạng: Aaa, đau, đau muốn chết!

Fan sách đã sớm biết hết cốt truyện: Aaaa, đau, đau muốn chết!

Mọi người đều đau muốn chết.

Đọc sách đã đau một lần, vậy mà lực sát thương khi xem phim còn cao gấp mười lần!

Mọi người có rất nhiều điều muốn nói, nhưng cố tình lại không biết bắt đầu từ đâu.

Mà bên kia, Giang Đào đăng lên một đoạn hậu trường.

Giang Đào đã làm trợ lý của Vưu Cầu Cầu được một thời gian, không chỉ riêng Tinh Cầu quen thuộc với cô trợ lý mặt tròn này, không ít người qua đường cũng biết cô ấy là trợ lý của Vưu Cầu Cầu.

Thỉnh thoảng Giang Đào sẽ chia sẻ một ít chuyện thú vị về Vưu Cầu Cầu, không phải cố ý hút fan, số lần nhắc đến Vưu Cầu Cầu cũng không nhiều lắm, nhưng vẫn tích lũy được mấy trăm fan.

Lúc ấy Vưu Cầu Cầu còn nói với Giang Đào, con số này còn nhiều hơn lượng fan của cô lúc trước.

Lần này Giang Đào đăng video của Vưu Cầu Cầu.

Vừa nhìn là biết trong thời kỳ quay phim, giữa thời gian nghỉ ngơi ở phim trường.

Vưu Cầu Cầu hét to với hai người đàn ông trung niên: “Đạo diễn, biên kịch, các người không phải người, sao có thể làm phim buồn vậy chứ!”

Hai người này, một người là đạo diễn, một người là biên kịch.

Hình ảnh tiếp theo là Vưu Cầu Cầu quay cảnh Cốt Cốt quay về hình dáng ban đầu. Cảnh này trong phim cũng rất nổi tiếng, nổi tiếng đau tim.

Mà khi Vưu Cầu Cầu diễn xong, hỏi ra thắc mắc từ linh hồn.

“Tại sao Địch Cảnh không thể rút thêm một cây xương sườn chứ?”

“Không phải con người 12 cặp, 24 cây xương sườn sao?”

Rút thêm xương sườn thì chẳng phải Cốt Cốt có thể không cần chết, Địch Cảnh cũng không cần chịu tra tấn như thế rồi sao?

Khoan nói Địch Cảnh phải chịu cảnh mất đi người yêu, thật thảm, chỉ tính những đau khổ hắn gặp phải trong tháp, kiểu gì cũng đau hơn rút xương nhiều chứ?

Câu hỏi này của Vưu Cầu Cầu cũng xem như hỏi thay tấm lòng khán giả.

Đạo diễn và biên tập không phải người, phim quá buồn!

Còn nữa, Vưu Cầu Cầu nói cũng đúng, tại sao Địch Cảnh không thể rút thêm một cây xương sườn?

Địch Cảnh, mi chơi không nổi, hay là mất não rồi?

Bình Luận (0)
Comment