Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 119

Bố Thịnh nghe được mong ước tốt đẹp (khát vọng với giải thưởng) của mọi người đối với chuyện con trai mình đăng ký kết hôn, thân là ông trùm ngành chăn nuôi, vung tay lên, đây có phải chuyện gì to tát đâu.

Nhất định phải làm, còn phải làm càng long trọng hơn nữa.

Không phải chỉ là dê con thôi à, cái khác thì có lẽ nhà ông không có, nhưng dê con thì không thiếu.

...

Bùi Càn Hoắc nghiêm túc làm hội trưởng hội fan hâm mộ của Vưu Cầu Cầu, hoàn toàn thể hiện tinh thần "làm việc lớn".

Chỉ là bộ phim “Ngô Hoàng” lần này không phải cậu ấy dẫn bố Bùi đi rạp chiếu phim, mà là bố Bùi chủ động yêu cầu.

*****ên bố Bùi gọi Bùi Càn Hoắc tới, chỉ vào cậu ấy quở trách đủ lời, Bùi Càn Hoắc đứng ngồi không yên, cậu ấy ghét nhất là nghe bố nói đạo lý.

Hai người vẫn luôn có vấn đề trong việc giao tiếp với nhau, dẫn đến hai bố con này thường xuyên khó chịu khi ở cùng một không gian, nói mấy câu đã tan rã trong không vui.

Bố Bùi nhìn con trai mình thế nào cũng không thỏa mãn, bỗng nhiên vỗ bàn một cái, "Con đang vặn vẹo cái gì, như con giòi." Ngồi không ra ngồi, đứng không ra đứng.

Bùi Càn Hoắc: ...

Cậu ấy còn muốn đi xem fan club, gần đây càng ngày càng nhiều Tinh Cầu mới gia nhập, làm trưởng fanclub, Bùi Càn Hoắc phải giám sát.

"Bố, bố cố ý gọi con qua, chỉ là để chỉ trích?" Bùi Càn Hoắc rất bất đắc dĩ.

"Ha ha, làm như bố thích quản con lắm ấy!”

Bố Bùi hừ hừ hai tiếng, giống như lơ đãng nói ra mục đích ban đầu, "Thì... Minh tinh mà con đu ấy, không phải là có phim đang chiếu à, sao lần này không kéo bố đi nữa?”

Bùi Càn Hoắc: ???

"Bố nói Cầu Cầu á?"

Bùi Càn Hoắc thử hỏi ra tiếng.

Bố Bùi không trả lời, vẻ mặt rất cao ngạo, chẳng qua xem như chấp nhận.

Trước đó Bùi Càn Hoắc từng kéo bố Bùi đi xem phim Cô gái, lần này cậu ấy đi xem “Ngô Hoàng”, không rủ bố Bùi.

Dù sao Bùi Càn Hoắc cho rằng bố cậu ấy không có hứng thú gì với Nhãi Cầu, hiện tại nghe ý tứ này...

Bùi Càn Hoắc: "Giờ con đi mua vé luôn!"

Thật ra "Ngô Hoàng" đã chiếu được một khoảng thời gian rồi, chẳng qua "Ngô Hoàng" phòng bán vé tốt, cho nên cũng được kéo dài thời gian.

Tỉ lệ người xem mỗi suất chiếu cũng không tệ lắm, đa số đều xem ba bốn lần, Bùi Càn Hoắc và bố Bùi song song ngồi trong rạp chiếu phim, mỗi người một cốc đồ uống một hộp bắp rang.

Lúc bố Bùi nhìn thấy bắp rang bị nhét vào trong tay thì rất ghét bỏ: "Thực phẩm rác, cũng chỉ lừa gạt được mấy đứa trẻ ranh như con."

Không lâu sau, bố Bùi đã ăn xong hộp bắp rang kia, đồng thời còn cầm đi bắp rang trong tay Bùi Càn Hoắc.

Trên đầu Bùi Càn Hoắc treo đầy dấu chấm hỏi.

"Không phải bố nói không ăn à?"

Bố Bùi mạnh mẽ lấy đi bắp rang của con trai giận tím mặt: "Bố nuôi con lớn thế này, bỏ ra nhiều tiền như vậy, ăn hai hộp bắp rang của con thôi mà con đã đau lòng rồi à?"

Bùi Càn Hoắc bị chửi hoàn toàn không chen lời vào được, nhưng cậu ấy cảm thấy mình rất oan uổng.

Rõ ràng là bố cậu ấy nói bắp rang là thực phẩm rác, không thích ăn, chẳng qua cậu ấy chỉ cảm thán vì sự hai mặt của bố mình, sao lại biến thành cậu ấy đau lòng chứ?

Nhưng lúc điện ảnh bắt đầu, hai người đồng loạt ngừng cãi lộn, chăm chú xem phim.

Bùi Càn Hoắc đã xem rất nhiều lần, xem thêm một lần nữa vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, mà bố Bùi xem lần đầu *****̃ng rất nghiêm túc.

Dường như đã rất lâu rồi hai người không đồng thời dừng lại làm cùng một việc như thế này.

Trong lúc Bùi Càn Hoắc đang xem phim, vào đoạn Vưu Cầu Cầu không xuất hiện, cậu ấy quay sang nhìn bố Bùi ngồi bên cạnh, ma xui quỷ khiến, lại khiến cậu ấy ngơ ngác.

Cậu nhìn thấy những sợi tóc bạc xen kẽ trong mái tóc được chăm chút tỉ mỉ của bố mình, thấy được nếp nhăn nơi khóe mắt ông ấy, thậm chí ngay cả tấm lưng cũng hơi còng.

Trong ấn tượng của cậu ấy, bố cậu ấy tràn đầy tinh lực, cao lớn mạnh mẽ, giọng cũng to.

Bùi Càn Hoắc đột nhiên hơi bối rối, lần *****ên ý thức được, bố cậu ấy già rồi.

Bố Bùi hoàn toàn không biết Bùi Càn Hoắc đang nghĩ gì, sau khi xem phim xong lời ít ý nhiều đánh giá một câu “không tệ”, sau đó hỏi thăm Bùi Càn Hoắc.

"Con có đầu tư bộ phim này không?"

Bằng ánh mắt đầu tư của ông ấy có thể nhìn ra, bộ phim này tuyệt đối kiếm tiền.

Đối mặt với ánh nhìn chăm chú của bố Bùi, Bùi Càn Hoắc lắc đầu.

Hạng mục này cũng không đến lượt cậu ấy, từ trước đến nay phim của đạo diễn Cát Tiên đều là thứ mà các công ty lớn muốn giành lấy.

Bùi Càn Hoắc chan chứa tình cảm nói với bố mình một câu: “Bố, bố già rồi.”

Bố Bùi lập tức trợn mắt.

"Con nói ai già?"

Đánh đập một trận.

Bùi Càn Hoắc: ...

Bố cậu ấy vẫn là bố cậu ấy, già cái gì toàn là ảo giác, đánh người vẫn đau như cũ.

...

Bố Bùi nhận được một thùng thuốc nhỏ mắt, là Bùi Càn Hoắc tặng cho ông ấy, nhãn hiệu Vưu Cầu Cầu đại diện.

Mặc dù người trong cuộc Bùi Càn Hoắc từ chối cách nói “tặng” này.

Thế này sao có thể gọi là “tặng” được, rõ ràng là cướp!

Bùi Càn Hoắc nhìn thấy khóe mắt bố mình có nếp nhăn, chợt nghĩ tới gì đó, nhớ ra Nhãi Cầu có làm người đại diện sản phẩm thuốc nhỏ mắt, thế là khuyến khích bố cậu ấy, thật sự không mua mấy lọ thuốc nhỏ mắt ư?

Định cày chút lượng tiêu thụ cho Vưu Cầu Cầu.

Bố cậu ấy nhớ lại, "Không phải chỗ con có không ít à?"

"Để không cũng chẳng để làm gì, cho bố đi."

Sau đó trực tiếp bê một thùng đi.

Nhìn cả thùng thuốc nhỏ mắt vả chiếc cúp người bố tốt mà trước đó Bùi Càn Hoắc tặng được đặt cạnh nhau, bố Bùi cảm thấy đu sao cũng không phải một chuyện xấu.

Thông qua đu minh tinh, quan hệ bố con đều thay đổi tốt hơn.

Tâm trạng bố Bùi không tệ, thậm chí loại không tệ này còn tiếp tục đến lúc ông ấy đi họp với giám đốc của các xí nghiệp khác, nhìn thấy đối thủ cũ ông ấy từng ước ao ghen tị, bố Bùi đều có thể chủ động chào hỏi.

"Sếp Thịnh, đã lâu không gặp nha."

Bố Bùi ghen ghét đối thủ cũ trước mặt này, mặc dù trên miệng ông ấy không nói, nhưng trong lòng luôn ngấm ngầm ghen tỵ.

Lúc còn trẻ cao ráo đẹp trai hơn ông ấy, sinh con ra cũng ưu tú hơn ông ấy còn chưa tính, dựa vào đâu mà lượng tóc sau khi về già còn dày và tự nhiên hơn tóc giả của ông ấy?

Bố Bùi có quyền hoài nghi người trước mặt lén đi trồng tóc.

Bố Thịnh nhìn thấy bố Bùi cười với mình một cách kiêu ngạo.

Bố Thịnh đang dùng điện thoại mở “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã”.

Bố Bùi nhìn thấy hình ảnh quen thuộc, một trái tim thích khoe khoang bắt đầu rục rịch.

"Xem phim truyền hình à?" Lại gần.

"Ừm." Bố Thịnh lặng lẽ kéo ra khoảng cách giữa hai người.

"Nữ chính trong phim rất không tệ, trông xinh đẹp, kỹ thuật diễn cũng tốt."

"Ừ."

Bố Bùi thấy đối thủ cũ đặt điện thoại xuống ra chiều lắng nghe, tỏ vẻ cảm thấy rất hứng thú, đồng thời đồng ý quan điểm của ông ấy, ông ấy càng hăng hái.

Trước đó bố Bùi nói nhiều như vậy, cuối cùng cũng có thể cho đối thủ cũ nghe một tin sét đánh giữa trời quang.

"Bộ phim truyền hình này, con trai tôi có đầu tư."

"Nhân vật nữ chính tên là Vưu Cầu Cầu, con trai tôi là trưởng fanclub của cô ấy."

"Bình thường tôi không quen nhìn những người trẻ thích đu sao kia, nhưng cô gái này thì khác, kỹ thuật diễn tốt, *****̃ng xinh đẹp, quan trọng là con trai tôi thần tượng cô ấy, đầu tư *****̃ng kiếm tiền."

"Nếu ông cũng thích cô ấy, tôi bảo con trai tôi lấy cho ông mấy tấm ảnh có chữ ký.”

Bố Bùi cảm thấy tốt xấu gì Bùi Càn Hoắc cũng đã lên đến chức trưởng fanclub, muốn mấy tấm ảnh có chữ ký hẳn là không khó.

Trợn tròn mắt đi, con của tôi cũng rất ưu tú.

Bố Thịnh lộ ra một nụ cười khiến bố Bùi không hiểu lắm.

"Trùng hợp thế, cảm ơn tình cảm của ông và gia đình đối với Cầu Cầu."

Bố Bùi: ?

Bố Thịnh: "Cầu Cầu là bạn gái của con trai tôi... Không đúng, hiện tại là vợ rồi, chờ đến lúc tổ chức đám cưới tôi mời ông đến uống rượu mừng nhé."

Bố Thịnh để mặc bố Bùi đang ngơ ngác đứng một mình, đi tìm trợ lý của mình.

Có thể tăng thêm ba mươi con dê con!

...

Bố Bùi nghĩ có thể dựa vào việc con trai là trưởng fanclub để hòa một ván, không ngờ lại là tới tặng cho đối thủ một mạng, càng nghĩ càng giận.

Sau khi kết thúc cuộc họp ông ấy gọi điện thoại cho Bùi Càn Hoắc.

"Đu sao gì mà đu, có bản lĩnh con theo đuổi người ta đi!"

Con của ông ấy đu minh tinh đến là vui vẻ, con của đối thủ cũ của ông ấy đều đã theo đuổi được người ta rồi.

Bùi Càn Hoắc không rõ bố mình lại nuốt thuốc nổ gì: "Con theo đuổi ai cơ, theo đuổi Nhãi Cầu á?"

"Nhãi Cầu là con gái con, con đi theo đuổi cô ấy thì không phải là loạn à?" Loạn vai vế.

Bùi Càn Hoắc ý đồ khiến bố mình tỉnh táo một chút.

Vốn dĩ bố Bùi đã đang nổi nóng, sau khi Bùi Càn Hoắc cường điệu giữa cậu ấy và Vưu Cầu Cầu tuyệt đối không có khả năng có tiến triển gì, ở bên nhau chính là loạn vai vế, bố Bùi chợt thay đổi suy nghĩ.

Bùi Càn Hoắc là fan baba của Vưu Cầu Cầu, một mực nói Vưu Cầu Cầu là cháu gái của ông ấy, con trai lão Thịnh cưới Vưu Cầu Cầu, lão Thịnh chính là một người bố khác của Vưu Cầu Cầu.

Bốn bỏ năm lên, vai vế của ông ấy còn lớn hơn bố Thịnh một bậc, ông ấy được nâng vai vế rồi!

Nghĩ tới đây bố Bùi lại vui vẻ.

Có thể có thể, lời rồi lời rồi.

...

Bố Thịnh và bố Bùi đều rất vui vẻ, mặc dù niềm vui của họ không giống nhau.

Đám cưới của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân nhận được sự chú ý của rất nhiều truyền thông, nhưng hai người bọn họ cũng không tổ chức rầm rộ, chọn một giáo đường đẹp, khách mời tham gia đám cưới đều là bạn bè người thân.

Fans của "Thời gian nhàn nhã" rất vui, đêm trước khi Vưu Cầu Cầu tổ chức đám cưới, những khách mời từng tham gia "Thời gian nhàn nhã" đều chạy đến từ những thành phố trong ngoài nước khác nhau.

Thôi Kiến Nam, Đào An Kiệt, Lam Hiên, Mã Quyên... ngay cả Đổng Điềm Điềm cũng muốn tới tham gia.

Lúc quay chương trình quan hệ giữa Đổng Điềm Điềm và Vưu Cầu Cầu không tính là quá tốt, đến lúc chương trình sắp kết thúc mới phá băng, lần này công chúa piano càng là chủ động xin đi, diễn tấu bản nhạc Wedding March trong đám cưới của Vưu Cầu Cầu.

Về phần Thi Tĩnh và Phương Thư Bạch có quan hệ tốt hơn với Vưu Cầu Cầu, càng là không thể vắng mặt.

Khách mời hai mùa của chương trình "Thời gian nhàn nhã" toàn bộ có mặt, fan hâm mộ liên tục hô dịch vụ hậu mãi này quá tuyệt vời!

Tổ chức đám cưới với Vưu Cầu Cầu, Thịnh Thời Quân cảm thấy hết thảy đều rất tốt đẹp.

Ngoại trừ…

"Đối xử với Cầu Cầu cho tốt."

Thôi Kiến Nam vỗ vai Thịnh Thời Quân, nói bằng giọng điệu như bố vợ.

Phương Thư Bạch *****̃ng ra dáng ra hình, vỗ một bên vai khác của Thịnh Thời Quân: "Đối xử với Nhãi Cầu cho tốt." Ván đã đóng thuyền, Phương Thư Bạch cảm thấy nâng vai vế một chút cũng rất không tồi.

"..."

Fan baba fan mama của Vưu Cầu Cầu ở khắp mọi nơi, điều này cũng làm cho Thịnh Thời Quân thành con rể online của vô số người.

Thịnh Thời Quân vẫn trịnh trọng gật đầu: "Tôi sẽ."

...

Vưu Cầu Cầu mặc váy cưới trắng tinh, cả người tựa như là một đám mây trắng, khi cô đi về phía Thịnh Thời Quân, trong mắt Thịnh Thời Quân xuất hiện vẻ choáng ngợp rõ ràng.

Sau đó cô dâu trang điểm lộng lẫy nhìn chú rể cách một khoảng cách, ngượng ngùng móc ra…

Một chiếc kèn Xô-na lớn dài hơn 18cm…

Vàng óng ánh!

Sau khi Vưu Cầu Cầu học được kỹ năng thổi kèn đã từng khoác lác với Thịnh Thời Quân, nói chờ đến ngày anh kết hôn, cô sẽ tới hiện trường tổ chức đám cưới thổi kèn cho sếp Thịnh.

Đã nói thì phải thực hiện, hiện tại thực hiện.

Chỉ là cô không hề nghĩ tới, mình không chỉ là người thổi kèn, còn là cô dâu.

Dàn nhạc "Thời gian nhàn nhã" lần nữa tập hợp, Vưu Cầu Cầu thổi một khúc nhạc vang dội vui sướng, tặng cho bản thân.

Bình Luận (0)
Comment