Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 37

Giang Đào cảm thấy không khả thi.

Gương mặt của Vưu Cầu Cầu còn nữ tính hơn cả cô ấy, nếu thật sự muốn đổi giới tính thì không bằng để cô ấy đổi giới tính còn đáng tin hơn.

Vưu Cầu Cầu cũng bị sự phát triển thần kỳ này làm cho choáng váng, cuối cùng cô chỉ đành bất lực vỗ vai Giang Đào, không còn cách nào khác, bản thân cô ấy phải tự nghĩ cách tốt nhất để hoàn thành lời nói dối này một cách trọn vẹn.

Người thứ hai tìm đến Vưu Cầu Cầu là Thi Tĩnh.

Là một nữ minh tinh đam mê lướt web, Thi Tĩnh thường lướt qua các bài đăng trên Weibo của những người mà cô ấy biết khi không có việc gì để làm, và cô ấy tình cờ xem được một video ca hát do Vưu Cầu Cầu đăng.

Thi Tĩnh không giống mọi hôm là nhắn tin qua Wechat, mà trực tiếp gọi video.

Vưu Cầu Cầu bấm nút nghe, ở đầu bên kia xuất hiện gương mặt của Thi Tĩnh đang đắp mặt nạ, trắng bệch, thành thật mà nói, đột nhiên thấy một gương mặt như vậy, Vưu Cầu Cầu đã rất sốc.

Thi Tĩnh trực tiếp đi vào vấn đề: “Nghe nói bây giờ giọng cô đã biến thành giọng nam trầm rồi phải không?”

Vưu Cầu Cầu: “Cô đang đắp mặt nạ mà lại nói chuyện, không sợ mặt nạ bị nứt, tạo thành nếp nhăn sao?”

“Tôi không sao, đừng phí thời gian an ủi tôi…”

Vưu Cầu Cầu cho rằng Thi Tĩnh gọi video đến là để an ủi cô.

Ngay sau đó, cô nhìn chiếc mặt nạ của Thi Tĩnh ở phía đối diện thực sự nứt ra, kèm theo một tiếng cười “Há há há” lớn.

Thi Tĩnh: “Ai đến an ủi cô chứ? Vốn tưởng cô dùng máy đổi giọng, không ngờ lại là giọng nam trầm thật!”

“Cô làm sao mà có thể phát ra giọng như vậy được thế? Có sách hướng dẫn không?”

Vưu Cầu Cầu: “…” Cô có thể gửi cho Thi Tĩnh một list danh sách các đồ uống gây kích thích, nói không chừng sau đó giọng cô ấy cũng sẽ trở thành như vậy.

Thi Tĩnh cười ra nước mắt, nhìn giống như con mụ điên, Vưu Cầu Cầu xem như là tính cách đủ tốt để không phát cáu, cũng muốn nói lời tạm biệt với Thi Tĩnh.

Không ngờ đầu bên kia lại đưa ra một yêu cầu vô lý như vậy.

“Có thể dỗ tôi ngủ không? Giống bạn trai dỗ bạn gái ngủ ấy, nói vài câu tình tứ… Với lại, giọng của cô lại hay như vậy, không lợi dụng tí thì đáng tiếc lắm.” Dù sao bây giờ giọng cô cũng không về lại như trước được, dùng giọng này mua vui cho chị em, giúp chị em vui vẻ sảng khoái tí đê.

Vưu Cầu Cầu: ???

Đừng nghĩ rằng cô không thấy cái từ “Sướng” trên mặt cô ấy, đây rốt cuộc là cái từ thô tục gì vậy chứ.

Vưu Cầu Cầu: “Mơ đi, nghĩ cũng đừng nghĩ nữa, cúp máy đây.” Giỡn mặt hả, cho dù cô không để ý đến cái giọng này thật, nhưng kêu cô giả vờ làm bạn trai để dỗ ngủ thì cũng quá đáng quá rồi.

Tuy nhiên, sau đó Vưu Cầu Cầu vẫn không cúp máy, thậm chí còn cẩn thận cung cấp dịch vụ bạn trai dỗ đi ngủ.

Bởi vì Thi Tĩnh nói sẽ cho cô tiền, dỗ ngủ thì được 200.

Đứng trước tiền tài, Vưu Cầu Cầu chỉ có thể cúi đầu, thậm chí còn hỏi Thi Tĩnh muốn bạn trai dỗ ngủ như nào, phải nói là ý thức phục vụ hàng đầu.

Vì yêu cầu này của Thi Tĩnh, đã khiến Vưu Cầu Cầu mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.

Hóa ra làm bạn trai dỗ ngủ còn có thể kiếm tiền.

Có hơi muốn...

Chẳng qua Vưu Cầu Cầu cũng chỉ nghĩ vậy thôi, dù sao giữa bạn bè làm vậy thì cũng không sao, nếu đang nhận đơn của bảo bối nào đó mà bị người khác nhận ra, vậy thì cô lại mang danh lừa đảo mất, suy cho cùng cô cũng không phải một người đàn ông hàng thật giá thật.

Nhưng ngược lại có thể dùng nó để làm phúc lợi tặng cho người hâm mộ?

Chỉ là không biết họ có thích hay không.

Khi Vưu Cầu Cầu đang cân nhắc xem có nên cung cấp cho người hâm mộ một số dịch vụ “Bạn trai” dỗ ngủ và làm chuông báo thức hay không, thì Thịnh Thời Quân đến thăm Vưu Cầu Cầu, còn đem đồ ăn đến cho cô và thuận tiện nói về tình trạng hồi phục của cô, nhưng lại nghe thấy Vưu Cầu Cầu đang dùng lời ngon tiếng ngọt nói vào điện thoại, còn gọi ai đó là cục cưng.

Yêu đương rồi?

Thịnh Thời Quân bình tĩnh hỏi cô.

Là ông chủ của một công ty, Thịnh Thời Quân cần phải nắm bắt chính xác các động thái của những nghệ sĩ dưới trướng mình, dù trong cuộc sống hay trong công việc.

Chân trước của Vưu Cầu Cầu vẫn đang bị thần tài khóa chặt, sao bây giờ lại bắt đầu gọi người khác là cục cưng?

Đối mặt với câu hỏi của ông chủ, Vưu Cầu Cầu: “Không yêu đương. Tôi chỉ đang nói chuyện điện thoại với Thi Tĩnh.”

Thịnh Thời Quân: “…” Không những không thả lỏng, mà chân mày càng nhíu chặt hơn.

Cái vấn đề này bắt đầu ngày càng lớn hơn, càng khó giải quyết hơn.

Vưu Cầu Cầu cuối cùng còn đặc biệt ghi âm một đoạn giọng nam làm chuông báo thức để đăng lên Weibo, trước khi đăng, cô còn đặc biệt hỏi ý kiến của Giang Đào và Thi Tĩnh, liệu có quá sến sẩm hay không.

Cả hai người đều nói là không sến chút nào, đặc biệt là Thi Tĩnh, ngay lập tức thể hiện rằng cô ấy đã sửa đoạn ghi âm này của Vưu Cầu Cầu thành nhạc chuông báo thức.

Thi Tĩnh: “Mẹ kiếp, Cầu Cầu, xin đừng đổi lại giọng được không? Giọng này quá hay, tôi muốn kết hôn với giọng của cô!”

Vưu Cầu Cầu: “...” Thôi khỏi đi.

Nhờ vào sự xác nhận không hề dầu mỡ của hai cô gái bên cạnh, Vưu Cầu Cầu cũng đã yên tâm hơn.

Hiệu ứng quả thực rất tốt, ban đầu các fan còn có chút sững sờ, nhãi Cầu đã biến thành một anh đẹp trai soái khí rồi, nếu chỉ nghe giọng thôi, không biết thì còn tưởng rằng một hotboy idol nào đó có giọng trầm.

Ngay sau đó, các fan mama đã hoan hỉ mà lưu về điện thoại cài làm nhạc chuông báo thức.

Ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới, không ngờ fan của một nghệ sĩ nữ lại có một ngày nhận phúc lợi như vậy, ở phía những nghệ sĩ khác thì làm sao có được chuyện tốt như vậy?

Fan của nghệ sĩ nữ này thì lại gấp đôi niềm vui, khi vừa được ngắm gương mặt phấn nộn của một cô gái xinh đẹp, còn được nghe giọng nói chất lượng cao của một người bạn trai.

Cái này cũng quá nhanh rồi đấy! Sướng đến mức có thể bay lên trời luôn rồi?

Các fan baba cũng hèn mọn cầu xin một đoạn chuông báo thức, cái giọng nam thì khỏi đi, họ sợ bị hiểu lầm, nhưng có lẽ phải đợi đến khi nhãi Cầu lấy lại được giọng nói ban đầu.

Thịnh Thời Quân lại nhìn Vưu Cầu Cầu dùng giọng nam mà gọi điện thoại cho một nữ minh tinh nào đó, còn gọi là cục cưng, lại còn thả thính (?) các fan nữ khác, anh cảm thấy cách làm của Vưu Cầu Cầu không thể chấp nhận được.

Tại sao đột nhiên trông cô giống mấy thằng trai đểu thế này?

Hoặc có lẽ là ngay từ đầu cô đã có tố chất tiềm ẩn của trai đểu rồi, chỉ là không lộ ra mà thôi, bây giờ đột nhiên có giọng nam nên mất quyền kiểm soát rồi.

Vưu Cầu Cầu hỏi Giang Đào: “Em có cảm thấy hai ngày nay sếp Thịnh cứ nhìn chị với ánh mắt rất kỳ không?”

Chính là kiểu mang theo chút dò xét, lại có chút không tán thành, dưới cái nhìn chăm chú của sếp Thịnh, Vưu Cầu Cầu thậm chí còn có một loại cảm giác, suýt nữa đã buột miệng nói “Tôi xin thú tội”.

Nhưng không phải cô vẫn luôn ở lại bệnh viện, không hề làm gì cả sao.

Nếu nói có làm gì đó thì cũng có đấy, chẳng qua chỉ là đã like một bài đăng trên Weibo về việc thí sinh làm hại anh Đào đã bị đưa ra công lý, báo thù cho anh ấy.

Cái này chắc cũng không ảnh hưởng gì đâu nhỉ?

Đối mặt với sự nghi ngờ của Vưu Cầu Cầu, Giang Đào lắc đầu, cô ấy không cảm thấy sếp Thịnh có gì lạ cả.

Sau khi ở bệnh viện hai ngày, Vưu Cầu Cầu thật sự không chịu nổi nữa.

Con người cô vốn là người dễ thích nghi trong mọi hoàn cảnh, có thể nằm ở bất cứ đâu, tuy nhiên, vì sự việc này có thêm một Đào An Kiệt, mà bệnh viện dần bị các tay săn ảnh theo dõi, khiến bệnh viện gặp rất nhiều rắc rối.

Đồng thời, bệnh nhân trong bệnh viện cũng sẽ tìm cách dạo một vòng đến đây, muốn nhìn thấy người nổi tiếng trong truyền thuyết.

Mặc kệ Vưu Cầu Cầu có phải diễn viên tuyến 18 hay không, thì trong mắt người thường, người nghệ sĩ nào cũng là đại minh tinh.

Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình thực sự không sao, không nên chiếm dụng những tài nguyên công cộng này nữa, vì vậy Vưu Cầu Cầu đã thương lượng với Thịnh Thời Quân, mà lần này Thịnh Thời Quân cũng không ngăn cản Vưu Cầu Cầu xuất viện.

Vưu Cầu Cầu đến bệnh viện đột xuất, nên căn bản không mang theo nhiều đồ đạc, cho nên dù cô rời đi thì cũng không cần dọn dẹp gì nhiều, chỉ có một ít quà thăm bệnh từ người quen mà thôi.

Cô chú ý đến trong bình hoa có một bó hoa bách hợp tươi lớn, trên cánh hoa vẫn còn những giọt sương mai.

“Em mua à?”

Cô hỏi Giang Đào.

Giang Đào liếc nhìn bó hoa bách hợp, vỗ trán nói: “À à à, sáng nay chị vẫn đang ngủ nên quên nói với chị, này là thầy Thôi đã gửi đến đấy.”

Thầy Thôi chính là Thôi Kiến Nam.

Giang Đào luôn dậy sớm hơn Vưu Cầu Cầu. Quản lý của Thôi Kiến Nam đã đến, mang theo một giỏ trái cây lớn và một bó hoa bách hợp. Giang Đào vốn định đánh thức Vưu Cầu Cầu, dù sao thì địa vị của thầy Thôi vẫn hơn Vưu Cầu Cầu, đường đường là một tiền bối, dù chỉ là người quản lý của Thôi Kiến Nam thì trong cái giới này cũng là một nhân vật nổi tiếng.

Nhưng người quản lý của Thôi Kiến Nam đã ngăn cô ấy lại.

“Anh ấy nói không cần đánh thức chị, anh ấy đặt đồ xuống rồi đi luôn nên em không gọi chị.”

Giang Đào tiếp tục nói: “Quản lý của ảnh đế có vẻ rất dễ nói chuyện, không phách lối tí nào, nhưng mà Cầu Cầu, có phải chị nên gửi lời cảm ơn đến thầy Thôi không?”

Chắc chắn là phải cảm ơn rồi.

Vưu Cầu Cầu tìm tài khoản Wechat của Thôi Kiến Nam, soạn một dòng tin “Cảm ơn hoa và trái cây của anh Kiến Nam”, hiện tại cô đã ổn và sắp xuất viện.

Giang Đào là một người rất có tâm hồn thiếu nữ, lúc chuẩn bị rời khỏi phòng bệnh, cô ấy có chút không đành lòng mà nhìn hoa bách hợp trong bình.

“Hoa đẹp như vậy không đem đi mà để ở đây thì thật sự quá đáng tiếc.”

Tay họ đầy đồ đạc, những thứ như hoa thì chỉ có thể để lại đây.

Vưu Cầu Cầu: “Không đáng tiếc, chúng ta có thể để lại cho người sau thưởng thức.”

Giang Đào đã bị thuyết phục thành công chỉ bằng một câu nói, đây là sự thật.

Lần này Thôi Kiến Nam trả lời lại rất chậm và muộn: Không sao là tốt rồi, vừa rồi vẫn luôn đang quay phim, chú ý an toàn nhé.

Các chương trình giải trí hiện nay rất nổi tiếng và thu được rất nhiều lợi nhuận, người hâm mộ đã thẳng thắn nói rằng rất nhiều ngôi sao điện ảnh rớt đài mới tham gia loại chương trình giải trí này.

Trên thực tế, các chương trình giải trí thực sự rất tốt, chỉ cần xây dựng hình tượng tốt một chút là có thể nhanh chóng thu về được một lượng fan không nhỏ. Nhiều diễn viên trong ngành đã thận trọng đóng nhiều bộ phim truyền hình chất lượng cao, nhưng cuối cùng vẫn phải nhờ vào việc quay gameshow thì khán giả mới nhận ra, ồ, tôi biết anh ấy, anh ấy đã từng đóng vai nào đó trong cái phim xxx đấy?

Dù không phải vì độ hot trong vòng fan thì nhiều minh tinh trong ngành cũng nhận thấy được việc tham gia các gameshow sẽ giúp kiếm tiền nhanh hơn.

Thôi Kiến Nam thường tham gia các chương trình giải trí, tính cách tốt, điềm tĩnh, thông minh và cũng rất được các chương trình giải trí yêu thích, nhưng suy cho cùng thì anh ấy vẫn là một diễn viên, một diễn viên có kỹ năng diễn xuất siêu phàm, đóng phim vốn là sở trường của anh ấy, trước giờ vẫn chưa từng mất đi.

Vưu Cầu Cầu trả lời lại một cách khách sáo, anh Kiến Nam cũng vậy, sau đó bản thân cô cũng quay lại với nghề cũ.

Trở lại đoàn phim để quay phim thôi.

Tiếp tục làm nữ hiệp parkour.

Khi Vưu Cầu Cầu trở lại đoàn phim, đạo diễn có chút yên tâm khi gặp lại cô.

“Cầu Cầu này, sẽ không có ảnh hưởng gì lớn đâu nhỉ?”

Vưu Cầu Cầu: “Không có.”

Nụ cười trên mặt đạo diễn chợt trở nên vi diệu.

Nghe cô nói xong mà đạo diễn muốn quỳ lạy.

Ông ấy không cho rằng điều Vưu Cầu Cầu nói là đúng, vẫn là có ảnh hưởng.

Đạo diễn: “... Giọng nói vẫn sẽ trở lại như trước được nhỉ?”

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, đạo diễn thở phào nhẹ nhõm.

Cũng không phải là vấn đề lớn: “Chúng ta cũng có thể lồng tiếng sau.”

Vốn dĩ việc ghi âm trực tiếp tại trường quay thì khá ồn ào, nên các diễn viên trong bộ phim này sẽ phải cùng nhau lồng tiếng ở phần hậu kỳ, nên ngay cả giọng nam trầm quyến rũ của Vưu Cầu Cầu cũng không có vấn đề gì.

Vưu Cầu Cầu báo cáo với đạo diễn, mặc lại bộ đồ nữ hiệp và bắt đầu chế độ parkour.

Tuy rằng đạo diễn không cho là vấn đề này lớn, nhưng nam diễn viên chính phải phối hợp với Vưu Cầu Cầu lại cho rằng đây là vấn đề lớn.

Trong cảnh này lại là mỹ nhân cứu anh hùng, nhân vật do Vưu Cầu Cầu thủ vai lại một lần nữa giải cứu nam chính khỏi nguy hiểm bằng hàng loạt các động tác quyết liệt.

Cô treo mình trên dây và dùng một tay đỡ lưng nam chính, vì vậy mà nam chính cảm nhận được một làn gió thơm ngát, khi nghiêng đầu qua còn có thể nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Vưu Cầu Cầu.

Tuy anh ta không có ý gì khác với Vưu Cầu Cầu, nhưng gương mặt này quả thật rất đẹp, chỉ cần là đàn ông thì đều sẽ thưởng thức, chỉ đơn thuần là sự thưởng thức về mặt thị giác.

Cho đến khi Vưu Cầu Cầu với khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng lên tiếng, cô cúi đầu nhìn chằm chằm nam chính mới vừa được mình cứu: “Sao anh lại tự biến mình trở nên thê thảm như vậy?”

Âm thanh nói ra lại là một giọng nam trầm thấp, đầy mê hoặc.

Nam chính ngơ ngác, đầu óc choáng váng, lẽ ra phải nói: “Nữ hiệp, lại là cô.”

Nhưng anh ta lại nói là: “Đến rồi à, người anh em.”

Vưu Cầu Cầu: ???

Đạo diễn: ???

Người anh em là cái quái gì vậy?

Đạo diễn vội hô cut, cau mày muốn đi tính sổ với nam chính.

“Lời thoại này của cậu là sao vậy hả?”

Nam diễn viên cũng là bị oan: “Tôi nhớ lời thoại, nhưng giọng của Vưu Cầu Cầu… thật sự là rất giống được dàn dựng.”

Chúa ơi, giọng nói của cô thực sự còn men và lôi cuốn hơn cả anh ta nữa!

Anh ta thực sự không thể cử động được nữa, bây giờ trong đầu anh ta chỉ toàn là người anh em.

Đạo diễn không còn cách nào khác đành phải quay lại lần nữa, Vưu Cầu Cầu chủ động thừa nhận là lỗi sai của mình, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi.

Theo ý của nam diễn viên, giọng nói của cô dường như thực sự ảnh hưởng đến việc nhập vai.

Vì vậy Vưu Cầu Cầu quyết định sẽ sửa lỗi sai trong lần quay thứ hai.

Vẫn là quay lại những gì vừa quay, mọi thứ diễn ra đều rất hoàn hảo và suôn sẻ, đến lượt Vưu Cầu Cầu nói câu thoại đó, nam diễn viên lo lắng nhìn cô.

Vưu Cầu Cầu nhéo cổ họng mình: “Sao anh lại tự biến mình trở nên thê thảm như vậy?”

Lần này nam diễn viên không thể kiềm chế được nữa, thậm chí còn không nói được lời thoại của mình, vội vàng hét dừng.

Sau khi đạo diễn nói cut, nam diễn viên làm động tác van xin với Vưu Cầu Cầu: “Cầu Cầu, chúng ta cứ làm như bình thường đi. Cô cứ dùng giọng nói hiện tại của mình đi, đừng giả giọng nữ, tôi không chịu nổi, nghe xong là đầu óc trống rỗng.”

Vưu Cầu Cầu: … nhưng mà...

“Nhưng tôi vốn là một người phụ nữ.”

Cái gì mà giả giọng nữ?

Nam diễn viên quan sát Vưu Cầu Cầu với vẻ ngần ngại, dù trên người cô đang mặc trang phục nữ hiệp, nhưng nét nữ tính vẫn lộ rõ, một lúc sau anh ta mới nói: “Đúng ha.”

Đúng, nhưng lại có chút không chắc chắn.

“Nhưng giọng của cô… thôi cứ vậy đi.”

Dùng tay nhéo cổ họng, có cảm giác như một người đàn ông đang cố gắng giả làm một em gái dễ thương.

Sau hai lần quay dở khóc dở cười, đến lần thứ ba, cuối cùng hai người cũng quay xong, nam diễn viên lau mồ hôi trên trán, cảm thấy vô cùng mệt mỏi, một cảnh quay chung với Vưu Cầu Cầu mà muốn cả mạng anh ta, có cảm giác cực kỳ lạc lõng!

Cảnh quay của Vưu Cầu Cầu kết thúc, cô và Giang Đào khoác tay nhau đi vào nhà vệ sinh.

Phim trường này cũng được coi là một thành phố thu nhỏ, có nhà vệ sinh công cộng rộng lớn để các nhân viên và diễn viên của mỗi đoàn làm phim đều có thể sử dụng.

Vưu Cầu Cầu ngồi xổm trong toilet, nghĩ đến việc vừa xảy ra trong lúc quay phim với nam diễn viên, không nhịn được hỏi Giang Đào.

“Chị thế này có kì lạ lắm không?” Bản thân cô không cảm nhận được.

“Mẹ kiếp, có biến thái!”

Vưu Cầu Cầu không nhận được câu trả lời từ Giang Đào, mà thay vào đó là nghe được tiếng hét sắc bén của một cô gái xa lạ.

Biến thái?

Vưu Cầu Cầu lập tức căng thẳng, cũng không muốn tiếp tục ngồi xổm nữa.

Biến thái ở đâu, ban ngày ban mặt không muốn sống nữa à?

Nhưng Vưu Cầu Cầu còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy cô gái cao giọng gọi điện thoại.

“Alo, bảo vệ mau tới đây đi, một tên biến thái đã lẻn vào nhà vệ sinh nữ, tôi vừa nghe hắn nói chuyện trong nhà vệ sinh nữ…”

Đang nói thì giọng cô gái dần trở nên xa xăm, chắc cô gái đó đã chạy ra ngoài rồi.

Vưu Cầu Cầu: Quá biến thái! Thằng nào mà có thể trơ trẽn lẻn vào nhà vệ sinh nữ như vậy! Phải bắt cho bằng được!

Nhưng Vưu Cầu Cầu dần dần nhớ ra.

Hình như có chỗ nào đó không ổn cho lắm...

Khi nãy cô nói chuyện, giọng nói phát ra lại là giọng của đàn ông, sợ rằng cô gái đó đã hiểu lầm, nhầm cô là một tên biến thái.

???

“...”

Vưu Cầu Cầu có hơi bối rối.

Giang Đào không có trong toilet, có lẽ đã ra ngoài trước, sau chuyện vừa rồi, Vưu Cầu Cầu cũng không dám hét lên nữa, cô muốn xin lỗi cô gái vừa rồi bị dọa sợ, nhưng cô gái đó cũng không còn ở đây.

Đoán chừng là vì quá sợ hãi nên cô gái đó đã gọi bảo vệ rồi trực tiếp bỏ chạy.

Nhưng sau khi Vưu Cầu Cầu vừa từ nhà vệ sinh nữ đi ra, lập tức nhìn thấy một người đàn ông cứ lén la lén lút lảng vảng trước cửa nhà vệ sinh nữ.

Người đàn ông này mặc vest, đi giày da, nhìn khá giống con người, nhưng việc gã ta làm thì lại không phải chuyện mà con người có thể làm ra, khi nhìn thấy Vưu Cầu Cầu, trong ánh mắt gã ta thoáng qua tia kinh ngạc, gã ta mở miệng nói: “Hẹn?”

Vưu Cầu Cầu: “...”

“Ăn cứt đi!”

Một thằng đàn ông nếu đã ở đây, mà nói chuyện không biết xấu hổ, thì tất nhiên cũng không sợ phụ nữ nổi giận.

Ngược lại, gã ta còn rất hưởng thụ dáng vẻ khi tức giận của các cô gái.

Đôi mắt ngấn nước chứa đầy sự kinh ngạc và tức giận, khuôn mặt trắng như sứ đỏ bừng vì tức giận, nếu có thể giậm chân hoặc hét lên thì gã ta lại càng vui hơn vì có được cảm giác thành tựu.

Ngay cả khi một cô gái xinh đẹp hoảng sợ chửi bới, cô ấy vẫn trông rất xinh đẹp và giọng nói khi mắng người cũng rất hay.

Cho đến khi nghe thấy người phụ nữ xinh đẹp như tiên nữ ở trước mặt với giọng nam trầm thấp êm tai thốt ra câu: “Ăn cứt đi!”

Người đàn ông sợ hãi, điệu cười cợt nhả của gã ta đã hoàn toàn biến mất, biến thành bộ dạng hoảng loạn cuống quýt, cơ thể gã ta run rẩy.

“Chết tiệt… biến… biến thái!”

“Con mẹ nó, mày là đàn ông!”

Làm thế nào mà lại là đàn ông chứ!

Người đàn ông vốn còn muốn giở trò lưu manh, mà bây giờ đã không còn ***** đấy nữa rồi.

Nhân viên bảo vệ nhanh chóng đến nơi, chắc có lẽ là nhờ cuộc gọi vừa rồi của cô gái đã bỏ chạy.

Nhân viên bảo vệ nhìn thấy hai người đang đứng giằng co trước cửa nhà vệ sinh, ánh mắt anh ta dán chặt vào người đàn ông đối diện Vưu Cầu Cầu.

Tuy nhiên, anh ta vẫn hỏi như thường lệ: “Nghe nói ở đây có tên biến thái lưu manh xông vào nhà vệ sinh nữ phải không?”

Vưu Cầu Cầu duỗi ngón tay chỉ vào người đàn ông đối diện.

Nhân viên bảo vệ: Được, hiểu rồi.

Khi người đàn ông bị đưa đi, gã ta vẫn còn vùng vẫy.

“Không phải chứ, sao anh lại bắt tôi mà không bắt anh ta? Anh ta là đàn ông, mới từ nhà vệ sinh nữ đi ra, tôi căn bản còn chưa vào đó!”

Người đàn ông ám chỉ Vưu Cầu Cầu.

Nhân viên bảo vệ thậm chí còn không thèm để ý đến gã ta.

Anh ta biết Vưu Cầu Cầu, cô là một tiểu minh tinh, cho dù cô không phải là tiểu minh tinh, thì một cô gái xinh đẹp như vậy đứng ở đó, có chỗ nào giống một người đàn ông?

Bịa đặt cũng phải cho giống thật chứ!

Nhân viên bảo vệ càng tỏ ra khinh thường người đàn ông đang bị bắt, không chút nể nang mà đưa gã ta đến phòng bảo vệ.

Vưu Cầu Cầu: Cô có thể khẳng định rawngg đối phương không hề nói dối, tên biến thái mà cô gái gọi điện thoại muốn bắt quả thực chính là cô - một “Nam biến thái”.

Nhưng chẳng qua chỉ là hiểu lầm.

Vưu Cầu Cầu đứng ở cửa một lúc, sau đó Giang Đào cũng nhanh chóng chạy tới, khi nãy cô ấy tạm thời phải nhận một cuộc gọi nên phải đi ra chỗ khác để nghe máy.

Giang Đào: “Vừa xảy ra chuyện gì vậy?”

Cô ấy nhìn thấy nhân viên bảo vệ đang túm một người đàn ông đi ngang qua đây.

Vưu Cầu Cầu lắc đầu: “Không có gì.” Không cần nói cho Giang Đào biết, dù sao cũng giải quyết xong rồi, để tránh Giang Đào lại phải lo lắng cho cô.

Chân trước Vưu Cầu Cầu còn đang nghĩ giọng nam trầm có vẻ bất tiện, nhưng chân sau Vưu Cầu Cầu lại thấy giọng nam trầm thực sự hữu ích!

Thí sinh thêm chất gây kích ứng vào đồ uống nhằm hủy hoại giọng của Đào An Kiệt đã bị kết án, nhưng hình phạt không quá nghiêm khắc, vì dù sao anh ta cũng không gây ra “Tổn hại quá nghiêm trọng”.

Người hâm mộ của Đào An Kiệt không một ai hài lòng với kết quả này.

Chỉ có vậy thôi sao?

Nếu anh ta thật sự thành công, vậy thì cuộc đời Đào An Kiệt sẽ bị hủy hoại luôn rồi, thậm chí lúc đó Vưu Cầu Cầu còn bị mất giọng.

Giang Đào cũng không vui: “Hình phạt quá nhẹ!”

Vưu Cầu Cầu đưa cho cô ấy một túi khoai tây chiên: “Đừng tức giận.”

Cũng không còn cách khác, nhưng dù thế nào đi nữa, anh ta cũng đã có tiền án.

Mà tập “Thanh âm của tôi, show diễn của tôi” do Vưu Cầu Cầu làm khách mời cũng không bị trì hoãn và đã được phát sóng một tuần sau đó như dự kiến.

Trước khi chương trình được phát sóng, ekip chương trình đã đăng Weibo nói là vì lý do đặc biệt nên tập tuần này sẽ ngắn hơn rất nhiều so với các tập của tuần trước.

Cư dân mạng đều hiểu.

Nguyên nhân đặc biệt đề cập đến việc một thí sinh đã động tay động chân vào đồ uống của Đào An Kiệt, nhưng cuối cùng, người đã uống hết chai nước đó lại là Vưu Cầu Cầu, cô bị mất tiếng ngay tại hiện trường và lập tức được đưa đến bệnh viện.

Vào ngày chương trình lên sóng, rating tăng gần gấp đôi so với các tập trước.

Khi Vưu Cầu Cầu lần *****ên được mời làm khách mời trong “Thanh âm của tôi, show diễn của tôi”, nhiều cư dân mạng cảm thấy kì lạ, một ca sĩ tử thần như cô lại đến làm khách mời, làm một nửa ban cố vấn?

Thực sự không có vấn đề gì sao?

Tuy nhiên, sau khi sự việc xảy ra, cư dân mạng đã nới lỏng yêu cầu của họ, dù sao thì Vưu Cầu Cầu thực sự rất thảm, cô đến đây chỉ vì muốn kiếm tiền, nhưng lại nằm không cũng trúng đạn, thật đáng thương.

Với cách nghĩ này, cư dân mạng đã không còn bất mãn với Vưu Cầu Cầu nữa, và khi xem chương trình, họ bất ngờ phát hiện ra.

Ồ ồ? Vưu Cầu Cầu cũng không quá tệ.

Tại sao cô lại chủ động nhắc đến việc bản thân muốn hát, cô nên biết rằng cô hát không hay chứ?

Hậu kỳ còn đặc biệt quay lại biểu cảm của ban cố vấn và thí sinh. Vẻ mặt sợ hãi của mọi người có thể nói là rất chân thực.

Vốn dĩ bởi vì sự cố thí sinh báo thù người cố vấn của mình khiến cư dân mạng xem tập này với tâm trạng nặng trĩu, lại bỗng cảm thấy thích thú.

Sau đó Vưu Cầu Cầu còn không tiếc công tiếc sức tự làm xấu bản thân, trực tiếp phơi bày những sự hoài nghi bằng câu nói “Tôi tự tin khi làm khách mời”, còn rất tự giễu chính mình.

“Sau khi xem “Thanh âm của tôi, show diễn của tôi”, mới phát hiện ra EQ của Vưu Cầu Cầu thực sự rất cao đấy.”

“Không khí vốn dĩ rất căng thẳng, nhưng khi Vưu Cầu Cầu vừa mở miệng là tôi đã không nhịn được cười giống như thằng ngốc ấy. Đây là bé đáng yêu nào vậy? Buồn cười quá.”

“Vưu Cầu Cầu bậc thầy thay đổi bầu không khí√.”

“Khi xem chương trình tôi chỉ để ý đến khuôn mặt của Vưu Cầu Cầu. Cô ấy đẹp đến mức tôi không muốn chớp mắt, cho nên nói, tại sao cô ấy xinh đẹp như vậy mà lại hài hước thế nhỉ?”

“Tôi có phải là người duy nhất chú ý đến thương hiệu đồ uống mà Vưu Cầu Cầu uống hay không? Tôi đã xem cái thứ này đến tám trăm lần rồi. trong mỗi chương trình tôi đều thấy các nghệ sĩ khác uống nó, nhưng chưa bao giờ muốn uống thử. Vậy mà khi thấy Vưu Cầu Cầu uống liền tù tì hết hơn nửa, bây giờ tôi sẽ lao ra khỏi nhà đến cửa hàng tiện lợi mua một chai mới được.”

Máy quay ghi lại cảnh Vưu Cầu Cầu đang uống nước, sau khi thảo luận và edit lại thì đã thêm đoạn ghi hình chính thức.

Mà đoạn clip Vưu Cầu Cầu uống đồ uống của nhà tài trợ chính cũng đã thu hút được sự chú ý của cư dân mạng.

Nhân tiện... đây có phải là đồ uống mà tên thí sinh rác rưởi kia đã đưa cho Đào An Kiệt uống không?

Vụ việc lớn đến mức loại đồ uống này đã luôn ở trong hạng mục tin tức được nhiều người quan tâm, mà hiện tại trong video Vưu Cầu Cầu lại đang không ngừng uống cái chai nước có chứa chất kích thích đó.

Người trong cuộc cũng tiết lộ rằng: Chính là chai nước này! Và bởi vì Vưu Cầu Cầu uống quá nhiều không còn lại bao nhiêu, nên xém chút nữa là không đủ để có thể kiểm tra thành phần bên trong.

Cư dân mạng: ???

Đã bị cho thêm chất kích thích như vậy rồi mà Vưu Cầu Cầu vẫn còn có thể uống vui vẻ như vậy, đồ uống này thật sự ngon như vậy sao?

Cư dân mạng lần lượt bày tỏ muốn uống thử.

Giống anh bạn phía trên khi nhìn Vưu Cầu Cầu uống nước thì lấp tức nóng lòng đến cửa hàng tiện lợi mua một chai uống thử.

Tuy nhiên… nhưng mà…

Muốn uống.

Nhà tài trợ cũng không ngờ rằng đồ uống mà họ bán ra với thái độ không nóng không lạnh, lại nhờ vào Vưu Cầu Cầu uống quá nhiều và họ đã trở thành người được lợi nhất trong vụ việc lần này.

-------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Nam diễn viên: Đừng nhéo cổ họng giả làm con gái.

Cầu Cầu: ??? Tôi không cần phải giả vờ, tôi là một cô gái!

Bình Luận (0)
Comment