Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 39

Phương Thư Bạch là người *****ên bị loại khỏi group fan của Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu: Tôi coi cậu như đàn em, mà cậu lại muốn làm baba tôi hả?

Cút đi.

Đối mặt với sự coi thường của Vưu Cầu Cầu, Phương Thư Bạch ôm mặt phát ra tiếng nhịn cười, nhưng lại không nhịn nổi, như thể miệng đang ngậm nước òng ọc.

“Nhãi con thật đáng yêu, baba yêu con!”

Vưu Cầu Cầu: “...”

Cô muốn tránh xa tên ngốc này một cách triệt để.

Nhưng thực sự là không tránh xa nổi, bởi vì Phương Thư Bạch và Vưu Cầu Cầu có cùng một đích đến.

Cậu ấy cũng được Đào An Kiệt mời làm khách mời trong buổi hòa nhạc.

Vưu Cầu Cầu và Phương Thư Bạch gần bằng tuổi nhau, cả hai cũng có phương thức liên lạc riêng của nhau. Khi chuyện “Phẫu thuật thẩm mỹ” của Vưu Cầu Cầu xảy ra, nhiều antifan đã lấy bức ảnh chụp nhóm mà Phương Thư Bạch đăng trên Weibo, photoshop quá đà gương mặt của Vưu Cầu Cầu.

Sau khi nhìn thấy hot search, Phương Thư Bạch cảm thấy mình đã gây ra họa lớn, nên đã đặc biệt nhắn tin riêng với Vưu Cầu Cầu hỏi xem cô có muốn xóa nó đi không.

Ngược lại, Vưu Cầu Cầu đối với việc này cũng không quan tâm lắm, nên cô kêu cậu ấy không cần xóa, cứ để vậy đi, xóa rồi lại càng làm sự việc trở nên mập mờ hơn.

Vì vậy, đến tận bây giờ, Phương Thư Bạch vẫn cho rằng Vưu Cầu Cầu quá yêu cái đẹp. Cậu ấy vừa mở phần mềm chụp ảnh trên điện thoại lên, vừa do dự đưa ra lời khuyên cho Vưu Cầu Cầu.

“Nhãi Cầu này, bây giờ chị đã rất đẹp rồi. Đừng để thẩm mỹ của cư dân mạng lừa gạt, chúng ta đừng mở 80% filter nữa, tránh dọa người khác, mở 50% filter là được rồi…”

Vưu Cầu Cầu: “...” Cô có thể không chụp ảnh với Phương Thư Bạch nữa không?

Tốt nhất là không chụp ảnh chung nữa.

Cuối cùng, Vưu Cầu Cầu yêu cầu Phương Thư Bạch bỏ mấy cái filter đi. Cô cũng không thích dùng filter nhiều như vậy, lúc trước sở dĩ cô nói với Phương Thư Bạch như vậy là vì cô sợ bị nhận ra.

Bây giờ cô đã bị đào bới sạch sành sanh rồi, đến nay trong nhóm vẫn có người hâm mộ gọi cô là Cầu Cầu Vưu.

Với cả mọi người đều nói là cô dùng filter trông cứ bẹo hình bẹo dạng kiểu gì ấy.

Phương Thư Bạch lẽ ra phải rất vui mừng, nhưng Vưu Cầu Cầu đột nhiên tắt chế độ filter, Phương Thư Bạch cảm thấy mình quản quá nhiều.

“Không sao đâu, nhãi Cầu, cứ từ từ thôi, bật 50% thôi là được rồi.”

Vưu Cầu Cầu: “Có chụp hay không đây?” Không chụp thì cô đi đây.

Phương Thư Bạch: “Chụp!” Nhất định phải chụp.

Cả hai chụp chung và cùng đăng lên Weibo.

Vưu Cầu Cầu ghi dòng caption: Đèn giao thông hợp nhất.

Sau khi đăng xong, cô thấy Phương Thư Bạch tag mình nên thuận tiện vào xem.

Cùng một bức ảnh, nhưng Phương Thư Bạch lại để cap là——

Nhãi Cầu, dễ thương quá! (*▽*)

Phía sau còn thêm biểu tượng cảm xúc.

Vưu Cầu Cầu: “...”

Người hâm mộ hai bên rất vui mừng khi thấy sự tương tác của CP Đàn chị Đàn em này, hai người này ở bên nhau sẽ luôn mang lại tiếng cười. Không ngờ hôm nay lại tụ họp với nhau.

Nhìn bối cảnh thì có vẻ là ở sân bay.

Lần này Vưu Cầu Cầu sẽ đến buổi hòa nhạc của Đào An Kiệt, thông tin đã được lan truyền trên Weibo.

Còn Phương Thư Bạch thì sao?

Đã có một cư dân mạng thần thông quảng đại đoán ra, có lẽ Phương Thư Bạch cũng là khách mời trong buổi hòa nhạc lần này của Đào An Kiệt. Không phải ba người họ đã cùng nhau ghi hình “Thời gian nhàn nhã” sao.

Cặp chị em tấu hề lại được đoàn tụ, thật mong chờ.

Quan điểm nhìn nhận của các fan Vưu Cầu Cầu lại khác, họ nhạy bén thấy rằng Phương Thư Bạch gọi Vưu Cầu Cầu là “Nhãi Cầu”, đây là biệt danh độc quyền mà chỉ có fan mới gọi.

Vậy là... fan à?

Vưu Cầu Cầu và Phương Thư Bạch cùng nhau lên máy bay. Phương Thư Bạch thậm chí còn đổi chỗ với người khác để được ngồi cùng hàng với Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu cảm thấy Phương Thư Bạch quá cố chấp, làm đàn em thì không chịu, cứ nhất quyết đòi làm baba của cô. Thế đã vote chưa, gia nhập group chưa, nếu không có, vậy thì là fan baba giả.

Ý định ban đầu của cô là thuyết phục Phương Thư Bạch để mọi người trở về vị trí bình thường. Không nên dựa vào sự nổi tiếng mà muốn làm gì thì làm, hành vi như vậy là không thể chấp nhận được.

Tuy nhiên, Vưu Cầu Cầu không ngờ rằng Phương Thư Bạch lại thực sự coi là thật.

Cậu ấy ngay lập tức lấy điện thoại ra, muốn vote cho Vưu Cầu Cầu, nhưng không thể bấm được.

Vưu Cầu Cầu: “...”

Được thôi, tùy cậu.

Phương Thư Bạch lấy điện thoại ra, sau hàng loạt các thao tác mãnh liệt, cậu ấy gãi gãi đầu hỏi Vưu Cầu Cầu ở bên cạnh một cách ngượng ngùng: “Nhãi Cầu... chị biết vote không? Vote như thế nào vậy?”

Là một thần tượng, Phương Thư Bạch đương nhiên cũng biết vote là gì.

Nhưng… cậu ấy chưa bao giờ đẩy top cho người khác nha.

Vưu Cầu Cầu: “...”

Không còn cách nào, Vưu Cầu Cầu chỉ có thể dạy Phương Thư Bạch từng bước một.

Phương Thư Bạch đã vote xong, cuối cùng cũng cảm thấy mình đủ tư cách là một fan baba, nhưng cậu ấy vẫn không kịp tham gia nhóm chat FC của nhãi Cầu.

Bởi vì tiếp viên hàng không đã nhắc nhở mọi người tắt các thiết bị điện tử.

“Nhãi Cầu, sao chị lại thành thạo vote như vậy?” Thành thạo đến mức như thể đã làm việc này vô số lần.

Phương Thư Bạch trò chuyện với Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu chột dạ mím môi, sau đó cô gọi tiếp viên: “Xin chào, làm phiền cô lấy cho vị này một cốc nước nóng, cảm ơn.”

Coi như là lấy nước nóng chặn miệng cậu ấy lại, đừng hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa.

Phương Thư Bạch nhận lấy ly nước với vẻ vô cùng đắc ý: “Nhãi Cầu, chị thật chu đáo, sao chị biết em uống nhiều nước lạnh nên bụng có hơi khó chịu vậy.”

“Trên máy bay không có thận nướng, cũng không có rau hẹ nướng, sau khi xuống máy bay em sẽ dẫn chị đi ăn để giúp chị bồi bổ thận.”

“Thận hư là vấn đề nghiêm trọng, không được xem nhẹ.”

Là một fan baba mới, Phương Thư Bạch cảm thấy lo lắng cho nhãi Cầu, con gái của cậu cái gì cũng giỏi, nhưng lại không quan tâm đến bệnh vặt, nếu sau này trở nặng thì lại hỏng bét hết.

Giữa chừng Vưu Cầu Cầu đã đứng lên đi vệ sinh, cô có thể nhìn thấy Phương Thư Bạch đang nhìn vị trí thận của mình, vừa nhìn vừa lắc đầu.

“...” Có bị điên không? Thận của cô rất tốt, chỉ là cô uống nhiều nước quá thôi!

Vưu Cầu Cầu và Phương Thư Bạch làm khách mời trong buổi hòa nhạc của Đào An Kiệt, vừa đến nơi đã phải tham gia diễn tập.

Mặc dù anh Đào đã bảo họ hãy thư giãn và coi đó giống như việc bạn bè gặp mặt nhau, nhưng cả Vưu Cầu Cầu và Phương Thư Bạch đều không muốn làm anh Đào mất mặt.

Bởi vì biểu diễn với danh nghĩa tình bạn, không có cát xê, nhưng Vưu Cầu Cầu cảm thấy việc đó còn mệt mỏi hơn nhiều so với việc kinh doanh kiếm cơm.

Trong những ngày Vưu Cầu Cầu đi vắng, Thịnh Thời Quân cũng thỉnh thoảng nói chuyện với Vưu Cầu Cầu, nhưng cuộc trò chuyện giữa hai người có quy trình đặc biệt và chính thức.

Tóm lại, hãy làm việc đàng hoàng, đừng gây rắc rối.

Cuối cùng anh còn dặn Vưu Cầu Cầu chú ý an toàn.

Vưu Cầu Cầu: Phía trước là những lời khách sáo, trọng điểm là chăm chỉ làm việc, không gây rắc rối.

Cô hiểu mà.

Hai ngày trước buổi biểu diễn, trời mưa liên tục, ngay cả Đào An Kiệt cũng có chút lo lắng, suy cho cùng, nếu trời mưa thì khán giả sẽ bị ướt.

Mặc dù họ vẫn sẽ dầm mưa đến tham dự một buổi hòa nhạc, nhưng Đào An Kiệt không muốn để người hâm mộ phải chịu cực khổ.

May mắn thay, vào ngày diễn ra buổi hòa nhạc, nỗi lo ngại của Đào An Kiệt đã biến mất, trời quang mây trắng, gió không lớn, là một ngày trời đẹp.

Một lượng lớn người hâm mộ đã đổ về sân vận động nơi buổi hòa nhạc được tổ chức.

Hiện trường nóng hừng hực, Đào An Kiệt không hổ là một ca sĩ phái thực lực chuyên nghiệp. Giọng hát rất ổn định, giống hệt bản thu âm, ngay cả Vưu Cầu Cầu cũng không nhịn được mà ồ lên.

Người hâm mộ phấn khích đến mức khi đến giai điệu quen thuộc nhất trong ca khúc, khán giả tại hiện trường thậm chí đã đồng thanh hát theo.

Vưu Cầu Cầu dựa vào tường, Phương Thư Bạch cũng dựa vào tường, hai người lại bật chế độ lười biếng không làm gì, giống như nhân viên đang nghỉ ngơi sau khoảng thời gian bận rộn.

Đúng là có một số nhân viên bận đến mức váng đầu, tưởng hai người này đang lười biếng và yêu cầu bọn họ đi làm việc. Cho đến khi thấy họ cùng quay mặt lại và chỉ khi nhìn rõ mặt, bọn họ mới biết đó là khách mời của buổi hòa nhạc.

Các nhân viên cũng rất oan ức, ai bảo hai người họ không có dáng vẻ minh tinh chứ, đứng chung với bọn họ cũng không có sự khác biệt quá lớn.

Nếu như không nhìn vào khuôn mặt.

Đào An Kiệt hát liên tiếp nhiều bài hát, hiện trường cũng trở nên sôi nổi hơn, lúc này Đào An Kiệt nhắc đến Vưu Cầu Cầu.

“Hôm nay có một người bạn đã tới đây…”

Câu này vừa nói ra, những người hâm mộ tại hiện trường cũng nóng lên theo, rất nể mặt mà hoan hô, gọi tên Vưu Cầu Cầu.

“Vưu Cầu Cầu, Vưu Cầu Cầu!”

Có thể nói, fan của Đào An Kiệt rất có thiện cảm với Vưu Cầu Cầu. Dù sao thì anh Đào suýt bị một thí sinh phá hỏng giọng nói, nhưng Vưu Cầu Cầu đã giúp anh Đào chặn lại.

Nếu không, không chỉ là việc buổi hòa nhạc này có còn tồn tại được nữa hay không, mà việc Đào An Kiệt có thể hát bình thường hay không cũng là một bí ẩn chưa có lời giải, đều rất khó nói.

Người hâm mộ của Đào An Kiệt đã âm thầm thống nhất riêng với nhau. Dù Vưu Cầu Cầu là ca sĩ tử thần nổi tiếng, nhưng mọi người đều phải giữ thể diện cho cô.

Nhịn nào.

Như đã hứa, không ai được bịt tai!

Giờ đây, người hâm mộ của Đào An Kiệt đã sẵn sàng đương đầu với giông bão.

Ánh đèn trên sân khấu dần mờ đi, âm thanh *****ên vang lên là tiếng trống giòn giã và theo tiết tấu.

Từ giai điệu này, người hâm mộ của Đào An Kiệt nghe ra được đây là một trong những tác phẩm tiêu biểu của Đào An Kiệt. Toàn bộ bài hát rất nóng bỏng và bùng nổ, khác hẳn với những bản tình ca đầy tình cảm của Đào An Kiệt vào thời kỳ đầu.

Vưu Cầu Cầu muốn hát bài này?

Điều này khiến họ rơi vào nỗi sợ hãi giống như khi nghe bài “Hảo hán ca”.

Tuy nhiên, khi bài hát vang lên, âm thanh quen thuộc phát ra, lại không hề long trời lở đất.

Là Đào An Kiệt hát.

Khán giả bối rối, Vưu Cầu Cầu đâu?

Đèn được bật sáng, một chùm ánh sáng chiếu xuống phía bên trái sân khấu.

Ở đó là một người phụ nữ mặc một bộ váy đen đang ngồi ngay ngắn trước dàn trống, đôi bàn tay mảnh khảnh và trắng trẻo đang cầm dùi trống và gõ theo tiết tấu của bài hát, mái tóc đen dài bóng mượt rơi trên hai bên gò má trắng sứ, hai bên tai đeo một đôi khuyên tai có sợi dài tua rua đính kim cương.

Rườm rà nhưng sang trọng.

Đôi khuyên tai và bộ váy đen là cùng một bộ, trên bộ váy đen có họa tiết hình hoa hồng, chân váy xòe rộng, kéo lê trên mặt đất.

Máy quay di chuyển về phía trước, mọi người ở hội trường đều có thể nhìn thấy trên màn hình lớn xuất hiện một khuôn mặt thanh tú không tì vết. Ở khoé mắt là những hạt kim tuyến lấp lánh chuyên dùng để trang điểm khi lên sân khấu.

Cô ngước mắt nhìn vào ống kính, ánh sáng trong đôi mắt xinh đẹp của cô còn chói hơn nhiều so với những hạt kim tuyến dưới khóe mắt cô.

Toàn hội trường im lặng ba giây.

Sau đó——

“Vưu Cầu Cầu!”

Một tiếng kinh hô kéo mọi người đang trầm mặc suy tư ra khỏi dòng suy nghĩ.

Đúng, người phụ nữ đang chơi trống chính là khách mời của buổi hòa nhạc mà mọi người đang tìm kiếm - Vưu Cầu Cầu.

Cô không giống như mọi người suy đoán, sẽ dùng giọng hát như tụng kinh để hát, ngược lại cô chọn chơi trống.

Mỗi một lần nhấc tay, nhịp trống lại rơi chính xác vào vị trí cần thiết.

Cánh tay thon thả không chút mỡ thừa của cô gái, cô cúi đầu đánh trống, mái tóc đen dày đung đưa nhẹ nhàng theo động tác, hàng mi đen dài run nhẹ, lộ ra vẻ nghiêm túc khó tả.

Không khỏi khiến người ta muốn chọc vào đôi má trắng như tuyết của cô.

Hầu hết mọi người có mặt tại hội trường đều biết đến Vưu Cầu Cầu, ấn tượng của họ về cô là một nữ minh tinh xinh đẹp. Điều khiến họ càng ấn tượng hơn chính là các biệt danh khác của cô.

Ví dụ như nữ ca sĩ tử thần hay cô nàng hài hước chẳng hạn, rất ăn khớp với nhau.

Tuy nhiên vào giờ khắc này, họ chỉ cảm nhận được một cảm giác đẹp đẽ mãnh liệt.

Chúa ơi, cô ấy đẹp quá!

Với giá trị nhan sắc cao như vậy mà trước đây họ toàn để ý đến cái gì đâu không vậy?

Không nghiêm túc chiêm ngưỡng mỹ nữ à!

Camera tiếp tục quay Vưu Cầu Cầu, Vưu Cầu Cầu chơi trống được một lúc, nhận thấy rằng camera vẫn đang quay mình, cô cao hứng ném chiếc dùi trống lên và bắt lại, sau đó dùng các khớp ngón tay linh hoạt xoay dùi trống.

Những người chứng kiến đều trợn mắt kinh hãi và khiếp vía, họ chỉ lo cô không cẩn thận làm rơi dùi trống.

Nhưng chiếc dùi trống giống như đã mọc trên tay cô, thu hút sự chú ý của mọi người, không hề bị rơi ra.

Màn trình diễn xuất sắc này khiến mọi người không nhịn được mà la hét.

Quá ngầu!

Cái này cũng quá ngầu rồi đấy!

Em gái xinh đẹp chơi trống Jazz gì đó, đúng là có một cảm giác khác.

Vưu Cầu Cầu bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng lại hoảng sợ: May quá không bị lật xe.

Thật ra bản thân cô không có bất kỳ kỹ năng nào. Cô chỉ đang giả vờ giả vịt là mình lợi hại, nếu thất bại thì sẽ trở thành trò cười cho mọi người.

Sau khi Vưu Cầu Cầu chơi một đoạn đánh trống đặc sắc, ánh sáng chiếu ở trên cô cũng dần biến mất.

Lợi dụng bóng tối và Đào An Kiệt đang biểu diễn một bài hát khác để thu hút sự chú ý của khán giả. Cô nhanh chóng bước xuống sân khấu, dùng tốc độ như chạy nước rút 800m như hồi còn đi học.

Cô còn phải thay một bộ đồ khác, lát nữa sẽ tới màn trình diễn với Phương Thư Bạch.

Phương Thư Bạch cũng được Đào An Kiệt mời làm khách mời trong buổi hòa nhạc, đạo diễn đã trù tính trước, trai xinh gái đẹp đã sẵn sàng, vậy thì nhất định phải đến bữa tiệc thị giác này rồi.

Phương Thư Bạch lúc đó còn lén lút phàn nàn với Vưu Cầu Cầu.

“Ánh mắt đạo diễn nhìn em... khiến em hơi sợ.”

Vưu Cầu Cầu: “... Tôi cũng vậy.”

Nhưng dù thế nào đi nữa thì hai người cũng đã nhận lời mời của anh Đào đến làm khách mời rồi, vậy thì phải làm tốt những gì đã được sắp xếp.

Không sao, cứ làm thôi, dù sao cũng chỉ có trình độ này.

Vưu Cầu Cầu đã thay ra bộ quần áo trước đó, vì để bù kịp thời gian, cô trực tiếp chồng bộ khác vào. May sao chiếc váy bên trong không quá dài.

“Mặc như này thật hả?”

“Cái này cũng quá…”

Vưu Cầu Cầu thay xong quần áo, nhìn mình trong gương, có hơi lo lắng.

Mặt đầy vạch đen.

Bên ngoài, thợ trang điểm gõ cửa thúc giục: “Cầu Cầu, cô xong chưa? Phải lên sân khấu rồi, cô còn chưa đeo phụ kiện nữa.”

Vưu Cầu Cầu nghiến răng nghiến lợi, mặc áo khoác vào rồi mở cửa.

Chuyên gia trang điểm cởi đôi khuyên tai ren màu đen cho Vưu Cầu Cầu rồi cài kẹp vỏ sò màu trắng lên tóc cô.

Phương Thư Bạch đã đợi rất lâu, quả thực đã đến lúc lên sân khấu. Không kịp dừng lại, Vưu Cầu Cầu cởi áo khoác ra đưa cho Giang Đào rồi vội vàng bước lên sân khấu.

Vưu Cầu Cầu nhập tâm trình diễn, không còn chú ý đến trang phục của mình nữa.

Nhưng Vưu Cầu Cầu không để ý thì không có nghĩa là khán giả không để ý.

Đù!

Thân hình của Vưu Cầu Cầu có hơi đẹp quá rồi đấy!

Vưu Cầu Cầu lúc nãy solo đánh trống, bây giờ cô lại đang cùng Phương Thư Bạch nhảy múa. Nếu vừa rồi cô mang đến cho mọi người cảm giác như một chị đại trong truyện cổ tích phương Tây, thì bây giờ cô lại là nàng tiên cá nhỏ.

Nhưng là phiên bản quyến rũ của nàng tiên cá.

Cô đang mặc một chiếc váy thắt eo có đính những hạt kim sa màu bạc. Chiếc váy không quá ngắn, trên đầu gối một chút, những chỗ nên có eo thì có eo, chỗ nên có vạt váy thì có vạt váy, xương quai xanh hiện ra rõ ràng, vòng eo mềm mại có thể nắm bằng một tay, đôi chân thẳng tắp mảnh mai, phần cổ áo mở rộng.

Má ơi, sao họ lại không nhận ra Vưu Cầu Cầu lợi hại như thế!

Thật sự lợi hại, còn là kiểu cực kì lợi hại.

Cô bước đi trên đôi giày cao gót màu bạc được đính những viên kim cương tinh xảo, cô và Phương Thư Bạch lắc lư hoặc quay vòng theo tiếng nhạc, như thể đang mời gọi mọi người bước vào một giấc mộng đẹp.

“Tôi sắp không chịu nổi nữa, cô ấy thật xinh đẹp!”

“Đẹp muốn chửi thề!”

Chốc chốc lại có những lời thì thầm bàn tán, đều là về Vưu Cầu Cầu.

Các cô gái bất ngờ bị một màn vũ đạo này của Vưu Cầu Cầu làm đỏ mặt tía tai, mặc dù họ cũng không biết lý do đỏ mặt là gì.

Nhưng ai có thể không yêu một em gái xinh đẹp như vậy chứ?

Đây là báu vật mà ông trời ban tặng cho mọi người.

Cho đến khi vang lên một giọng nói ồm ồm, mang theo khí thế nuốt chửng núi sông.

“Nhãi Cầu, baba không cho phép!”

“Không cho phép ăn mặc như thế này, nhãi Cầu!”

Toàn khán giả: ???

Vưu Cầu Cầu, người đang nhảy múa một cách say mê: ???

Xém chút nữa bị giày cao gót làm trật mắt cá chân.

Tiếng của người đàn ông hét thật sự rất to, cảm xúc quá có sức lan tỏa, khán giả nhanh chóng phản ứng lại.

Đây là fan của Vưu Cầu Cầu sao?

Nghe cái cách xưng hô còn là fan baba.

Vé cho buổi hòa nhạc của Đào An Kiệt thực sự rất khó mua, với lại Vưu Cầu Cầu tạm thời được mời làm khách mời. Vé đã bán hết từ lâu, nhưng dù vậy, vẫn có người có thể mua vé qua nhiều kênh và nhiều cách khác nhau.

Ví dụ như “Hối lộ” bạn bè, đãi họ ăn lẩu cả tháng chẳng hạn.

Dù thế nào đi chăng nữa, vẫn có fan Vưu Cầu Cầu vào được, sau đó fan baba nhìn thấy con gái nhà mình ăn mặc ***** như vậy, còn nhảy cùng một nghệ sĩ nam.

Sao có thể như thế được!

Theo tiếng nhỏ dần của người đàn ông, ở các góc khác lần lượt vang lên những giọng nói tương tự.

“Nhãi Cầu, baba không cho phép!”

“Mama cũng không cho phép!”

Đạo diễn hiện trường suýt thì chết cười trước sự thay đổi đột ngột này. Máy quay một lần nữa tập trung vào khuôn mặt của Vưu Cầu Cầu, biểu cảm của Vưu Cầu Cầu ngỡ ngàng ngơ ngác.

Nhưng vẫn chưa xong, Phương Thư Bạch là đối tượng bị fan baba và fan mama của Vưu Cầu Cầu xét nét. Mặc dù các fan biết cặp đàn chị đàn em hài hước này có quan hệ rất tốt, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn, họ vẫn không thể chấp nhận được việc cậu ấy nhảy cùng Vưu Cầu Cầu khi mà cô đang mặc đồ ***** như vậy.

Phương Thư Bạch đột nhiên kéo Vưu Cầu Cầu, thì thầm vào tai cô: “Baba không cho phép!”

Vưu Cầu Cầu: ?

Thật ra đây là lần *****ên Phương Thư Bạch nhìn thấy trang phục của Vưu Cầu Cầu. Trước đó, hai người đều mặc đồ thường ngày diễn tập, quả thực có hơi hở hang.

Vì vậy, dưới sự thúc đẩy của khán giả ở bên dưới, Phương Thêu Bạch đầu nóng lên lập tức cởi áo khoác ra và khoác lên người Vưu Cầu Cầu.

Nếu chỉ có vậy thì thôi, nhưng Phương Thư Bạch còn buộc tay áo quanh cổ Vưu Cầu Cầu, đột nhiên thắt chặt lại.

Phương Thư Bạch mỉm cười vui vẻ, nhìn vào kiệt tác của mình: Tốt lắm, bây giờ nhãi Cầu đã được gói kín như bưng rồi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vưu Cầu Cầu đỏ bừng vì nghẹt thở: Không thở được jpg.

Chết tiệt, cô sắp hết oxy để thở rồi.

Cuối cùng, Vưu Cầu Cầu đưa tay cởi chiếc áo khoác buộc trên cổ cô ra, Phương Thư Bạch tên ngốc này, ban đầu không hiểu suy nghĩ của Vưu Cầu Cầu, còn định ngăn cản cô nữa.

Xém tí đã trở thành hiện trường mưu sát.

Tuy nhiên, cuối cùng Vưu Cầu Cầu vẫn mặc chiếc áo khoác nhỏ của Phương Thư Bạch vào, bởi vì cô không biết chuyện gì đang xảy ra bên dưới sân khấu mà đột nhiên mọi người đều hét lên baba (mama) không cho phép.

Vưu Cầu Cầu: “…” Đừng tưởng cô không biết rằng hôm nay không có nhiều fan của cô tới đây, cho nên mọi người chỉ là đang góp vui mà thôi.

May sao chiếc áo khoác của Phương Thư Bạch mặc lên trông cũng hợp làm tăng thêm khí chất cho cô gái.

Phần cổ áo bị che khuất, nhưng khi nhảy vẫn sẽ thoắt ẩn thoắt hiện.

Các fan baba mama của Vưu Cầu Cầu vẫn cảm thấy trang phục có vấn đề, nên cài cúc lại, cài hết cúc áo lại!

Màn trình diễn vũ đạo này rất tuyệt, mặc dù đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng đạo diễn vẫn đạt được bữa tiệc thị giác như mong muốn.

Có người đã đăng hai fancam phần trình diễn của Vưu Cầu Cầu lên mạng.

Vưu Cầu Cầu là khách mời đặc biệt của Đào An Kiệt, không xuất hiện ca sĩ tử thần tụng kinh, mà là đánh trống siêu cấp ngầu, phần nhảy lại càng giống nữ minh tinh xinh đẹp có thể giết người online.

Thật sự quá đẹp!

Trên mạng tiếp tục có cuộc đánh cược Vưu Cầu Cầu sẽ mở miệng hát. Nhiều người cũng đang chú ý đến tình hình tại hiện trường của Vưu Cầu Cầu. Họ cầu xin các anh chị em tại hiện trường rằng bản thân đừng chỉ lo nhìn mà hãy quay lại cho họ xem với.

Không ngờ lại được xem hai đoạn fancam tuyệt vời như vậy.

Trong ống kính là một nàng tiên cá quyến rũ, mỗi một động tác của cô đều động lòng người, mỗi cái nhấc tay nhấc chân, mỗi cái liếc mắt, đều đánh vào trái tim mọi người.

Đây thật sự là Vưu Cầu Cầu sao?

Đừng có lừa gạt người khác.

Nữ nghệ sĩ hài hước ngớ ngẩn sao! Đây rõ ràng là nữ idol đỉnh lưu.

Mà Vưu Cầu Cầu, người được khán giả và cư dân mạng điên cuồng tâng bốc, thậm chí còn bị thổi phồng là nữ thần tượng hàng đầu, cô cảm thấy bản thân bị hành hạ đến mức cái eo già với cái tay già này đều muốn gãy.

Lượng vận động lần này thật sự quá nhiều.

Vừa bước xuống sân khấu, Vưu Cầu Cầu lập tức run rẩy cầm lấy chiếc áo khoác mà Giang Đào đưa cho, quấn vào người, cúi lưng và thở ra như một con bò già.

Cô không bao giờ muốn làm khách mời của buổi hòa nhạc nữa.

Vưu Cầu Cầu lúc này nào giống với nàng tiên cá nhỏ xinh đẹp trên sân khấu hồi nãy, sự biến hóa lớn đến mức khiến những người không quen biết cô đều cảm thấy ngỡ ngàng. Cô thả mình lên ghế, như người không xương mà gục tại chỗ, đôi mắt đờ đẫn, vô hồn và giống như đã đánh mất ước mơ.

Giang Đào còn nhớ rõ bảo với Vưu Cầu Cầu: “Cầu Cầu, đứng dậy đi vài vòng đi ạ.”

Vưu Cầu Cầu chậm rãi lắc đầu: “Không đứng nổi, không đi nổi nữa.”

Cầu Cầu offline.

Đối mặt với Vưu Cầu Cầu đang ăn vạ, Giang Đào cũng hết cách, bình thường cô vẫn có thể thuyết phục, nhưng nếu đã không thuyết phục được, vậy thì có lẽ thật sự không đứng dậy nổi.

Stylist chạy về phía Vưu Cầu Cầu, mở miệng khen ngợi: “Em yêu, vừa rồi trên sân khấu em biểu diễn rất tốt.”

Đối mặt với người ngoài, Vưu Cầu Cầu nhanh chóng đứng dậy, tuy co không muốn đứng dậy nhưng cũng phải lịch sự.

“Cảm ơn.”

Stylist ngược lại rất tùy ý, cũng thông cảm nói: “Ngồi đi, ngồi đi, em cũng mệt lả rồi mà.”

“Chỉ là…” Cô nghi hoặc hỏi: “Chiếc váy này là chị thiết kế riêng cho em và cố ý mặc ngược à?”

“Em mặc như thế thật sự rất mlem.” Nghệ sĩ nữ này thực sự khác với những gì người ngoài nói, chẳng phải cô ấy khá thông minh và biết cách thể hiện ưu điểm của mình sao?

Phật hệ không giành không đoạt gì đó, ở trong cái giới giải trí này không thể coi là thật được.

Vưu Cầu Cầu: ?

Đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, cô nghi hoặc hỏi: “Em mặc ngược rồi sao?”

! ! !

Chẳng trách trước đó cô cứ cảm thấy kỳ lạ, phần cổ áo hơi rộng, hóa ra là cô mặc ngược, mặc từ đằng sau ra đằng trước?

-------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Nhãi Cầu: Đàn em họ Bạch kia đừng làm phiền tôi.

…………

Bình Luận (0)
Comment