“Cầu Cầu, chị lại lên khu vực video giải trí của Bilibili rồi, fandom Tinh Cầu đang giúp chị tìm việc đó!”
Khi Giang Đào cầm điện thoại báo tin này cho Vưu Cầu Cầu.
Vưu Cầu Cầu: Cô đã biết từ lâu rồi.
Không chỉ biết, cô còn ngay lập tức nhấn like, bình luận và chia sẻ video đó.
Điều này gần như đã trở thành phản xạ có điều kiện.
Nhóm bọn họ đã trả phòng khách sạn và rời đi. Thực ra, bọn họ ở khách sạn chỉ vì tối qua đã quá muộn, thêm vào đó là giám đốc Thịnh không có thời gian. Còn bây giờ thì, Vưu Cầu Cầu và Giang Đào đang ngồi ở ghế sau chiếc xe Volkswagen của Thịnh Thời Quân.
Trong tay Vưu Cầu Cầu là một tấm chữ ký của Nhậm Băng.
Đây là thứ mà sáng nay nhân viên khách sạn đã đưa cho cô, và ngay khi nhìn thấy, cô đã biết đó là của anh Kiến Nam.
Thôi Kiến Nam đã gửi một đoạn tin nhắn rất dài qua WeChat cho Vưu Cầu Cầu, giọng điệu chân thành.
Anh nói rằng đáng lẽ anh nên tự mình trao chữ ký của Nhậm Băng cho cô, nhưng do phải tham gia một sự kiện khá gấp, anh đã rời đi từ sáng sớm. Nghĩ rằng giờ đó quá sớm để làm phiền cô, anh đã nhờ nhân viên khách sạn giao lại cho cô.
Thôi Kiến Nam cũng nói rằng anh đã rất nghiêm túc nghe nhạc của Thôi Tương Bắc và nhận ra suy nghĩ trước đây của mình thật quá trẻ con và vô lý.
Hy vọng Vưu Cầu Cầu đừng để bụng, nếu có thể thì bọn họ vẫn là bạn.
Vưu Cầu Cầu thở phào nhẹ nhõm.
Mọi chuyện đang tiến triển theo hướng tích cực.
Cô thực sự rất trân trọng Kiến Nam như một bậc tiền bối và một người bạn. Khi cùng Thôi Kiến Nam quay chương trình thực tế, anh ấy đã rất quan tâm đến cô, và mọi người cùng nhau làm việc rất vui vẻ.
Nếu thật sự xảy ra mâu thuẫn, cô sẽ cảm thấy hơi tiếc nuối. Nhưng giờ đây, Thời Kiến Nam chủ động nói rằng hãy bỏ qua chuyện làm người thế thân và vẫn giữ mối quan hệ như trước, điều này khiến Vưu Cầu Cầu rất vui mừng.
Giang Đào ngồi ghế sau xe ríu rít nói chuyện với Vưu Cầu Cầu một lúc. Chủ yếu là Giang Đào nói, còn Vưu Cầu Cầu lắng nghe.
Ban đầu, Giang Đào khá căng thẳng khi ở cùng sếp lớn, nhưng sau đó nhận ra rằng phần lớn thời gian, sếp Thịnh khá thoải mái, đặc biệt là khi lái xe, anh giống như một người vô hình. Thêm vào đó, vì có Cầu Cầu bên cạnh, nên Giang Đào cũng trở lại với tính cách vốn có của mình.
Tuy nhiên, Giang Đào vẫn nhớ rằng sếp Thịnh có lúc rất nghiêm túc.
Chẳng hạn như lần Vưu Cầu Cầu xảy ra mâu thuẫn với Chu Di, sếp Thịnh đã nói chuyện riêng với cô ấy, yêu cầu cô ấy luôn đặt Vưu Cầu Cầu lên vị trí ưu tiên. Chỉ một lần đó thôi cũng đủ khiến Giang Đào nhớ mãi.
Trong lúc nói chuyện, Giang Đào bỗng có vẻ ngượng ngùng.
“Sao vậy?” Vưu Cầu Cầu nhận ra sự khác thường của Giang Đào.
Giang Đào đáp: “Em muốn đi vệ sinh.” Có lẽ là do ăn phải đồ không hợp bụng.
Thịnh Thời Quân liền dừng xe bên đường, Giang Đào xuống xe. Vưu Cầu Cầu nghe thấy tiếng điện thoại của Thịnh Thời Quân để ở ghế phụ liên tục phát ra âm thanh thông báo tin nhắn mới.
Nếu Giang Đào còn ở đây, Vưu Cầu Cầu sẽ không lên tiếng, nhưng vì Giang Đào không có mặt, cô tiện miệng hỏi:
“Sếp Thịnh, anh không định xem tin nhắn sao ạ?”
Thịnh Thời Quân liếc qua một cái, sau đó với tay tắt âm lượng thông báo của điện thoại rồi úp màn hình xuống.
Là nhóm chat hội người hâm mộ của Vưu Cầu Cầu.
Trên màn hình điện thoại là tin nhắn nhắc nhở nhớ nhấn like, bình luận và chia sẻ video. Chủ phòng chat: “Sếp lòng dạ thâm độc không phải người, chúng ta phải dẫn theo Nhãi Cầu tiến về phía trước!”
“Sếp lòng dạ thâm độc” – Thịnh Thời Quân: “……”
“Không quan trọng.” Anh nói với Vưu Cầu Cầu.
“Ồ.” Vưu Cầu Cầu đáp lại một tiếng, không hỏi thêm. Tình cảm giữa nhân viên văn phòng và ông chủ đúng là vừa giả tạo vừa mong manh.
Vưu Cầu Cầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt cô bất ngờ dừng lại ở dòng chữ “Cửa hàng vé số”.
Cô nhớ đến lần trước khi thử vận may, mười tệ đã biến thành năm nghìn tệ, cảm giác ngứa ngáy trong lòng lại trỗi dậy.
“Sếp Thịnh, anh có tiền mặt không?”
Đối phương gật đầu, nhìn cô với ánh mắt thắc mắc.
Vưu Cầu Cầu nở một nụ cười ngọt ngào như búp bê Phúc Lộc: “Cho tôi mượn mười tệ đi? Anh muốn chứng kiến kỳ tích không?”
Thịnh Thời Quân rút từ ví ra tờ mười tệ đưa cho Vưu Cầu Cầu, còn dặn dò: “Đừng mua đồ ăn có nhiều calo.”
Anh nghĩ cô định mua đồ ăn.
Vưu Cầu Cầu cũng không giải thích, cầm mười tệ trong tay như thể cầm một tờ tiền lớn, đầy tự tin bước ra ngoài, bước đi đầy khí thế.
Một lúc sau, Giang Đào vẫn còn chưa đi vệ sinh quay lại, Vưu Cầu Cầu đã lủi thủi quay lại ngồi ở ghế sau xe.
Thịnh Thời Quân liếc nhìn cô: “Nhanh vậy sao? Ăn gì rồi?”
Vưu Cầu Cầu nằm vật ra ghế, uể oải phất tay: “Không ăn gì.”
“Uống xong rồi.” Uống sự cô đơn, uống gió Bắc khô lạnh.
Cảm giác của gió Bắc đó thật sự khiến lòng người thêm xót xa.
Vưu Cầu Cầu như muốn khóc mà không khóc nổi: “Sếp Thịnh, để tôi chuyển khoản trả lại tiền cho anh…”
Thịnh Thời Quân: “Không cần.” Chỉ mười tệ thôi.
Vưu Cầu Cầu: “Thật sao? Như thế thì ngại quá!”
Thịnh Thời Quân không nói gì.
Nếu không phải vì cô chưa hề mở điện thoại, và nếu không phải vì khóe miệng đang cụp xuống của cô bỗng chốc lại nhếch lên, thì lời nói đó còn có chút đáng tin hơn.
…
Sau khi về nhà, Vưu Cầu Cầu đưa chữ ký của Nhậm Băng cho anh Lý, khiến anh ta phấn khích đến mức muốn nhảy cẫng lên, thật sự không còn mặt mũi để nhìn.
Chuyện cô đi xin việc đã bị Tinh Cầu đăng lên khu vực khu vực video giải trí, nên đám bạn bè còn lại đương nhiên cũng biết về việc này.
Như Thi Tĩnh, Phương Thư Bạch và Đào An Kiệt đều lần lượt gửi lời hỏi thăm. Thi Tĩnh, với tư cách là bạn "tồi", cười ha ha không ngớt, liên tục hỏi Vưu Cầu Cầu: “Cậu làm thế nào mà nghĩ ra chiêu giảm giá 1% đó vậy?”
Có thật đây không phải là ý tưởng của một thiên tài marketing nào đó trong công ty sao?
Vưu Cầu Cầu: “Cảm ơn đã hỏi thăm. Công ty không có phòng marketing đâu, chỉ có mỗi ông tổng giám đốc đa năng là sếp Thịnh thôi. Mà khi anh ấy biết tôi lên TV xin việc, nhìn biểu cảm hình như khá bối rối, cảm giác chắc không vui vẻ gì lắm.”
Dù sao thì lời cũng đã nói ra rồi, hiệu quả… Ngoài dự đoán tốt bất ngờ?
Vưu Cầu Cầu cũng ngồi nhà hóng hớt, chờ đợi sau chiêu “giảm giá 1%” kịch bản sẽ ùn ùn kéo đến. Như vậy, cô có thể đóng phim, cung cấp cho đám đại thần trong nhóm những tư liệu có thể chỉnh sửa.
Trong khoảng thời gian Vưu Cầu Cầu chưa có phim mới nào ra mắt, cô phát hiện đám đại thần trong nhóm vẫn không ngừng sáng tạo nội dung.
Quảng cáo sản phẩm làm trắng da của cô không phải đã được phát hành rồi sao? Cái quảng cáo từ da ngăm biến thành da trắng như trứng ngỗng ấy, đám đại thần trong nhóm ngay cả tư liệu này cũng không bỏ qua.
Vưu Cầu Cầu: “Cực khổ cho mọi người rồi, thật sự luôn á.”
Thế nhưng, chuyện Vưu Cầu Cầu xin việc đã trở thành chủ đề hot trên Weibo, video chế ở khu vực video giải trí cũng đạt hơn triệu lượt xem.
Ấy vậy mà không có đoàn phim nào tìm đến cô cả.
“…”
Vưu Cầu Cầu: ???
Chuyện gì đang xảy ra thế này!
Cô kém cỏi đến mức đó sao?
Nụ cười dần biến mất.
Vưu Cầu Cầu thậm chí còn nghĩ có phải chương trình đã để lại nhầm thông tin liên lạc hay không. Nhưng khi quay tập thứ hai của chương trình “Nhật ký quan sát con gái”, cô đã lén hỏi đạo diễn chương trình.
Đạo diễn chương trình: “Thật sự là không có đâu.”
Hỏi thêm một vạn lần nữa cũng vẫn là không có.
Vưu Cầu Cầu: “Trái tim đã chết lặng.”
Đạo diễn chương trình “Nhật ký quan sát con gái” cũng bắt đầu thấy thương cảm cho cô. Vưu Cầu Cầu thật sự quá đáng thương rồi, rõ ràng ông ấy thấy độ thảo luận của mọi người cũng không tệ mà, tại sao lại không có một đoàn làm phim đáng tin nào tìm đến cô nhỉ?
Ông ấy an ủi cô: “Sau này nếu tôi không làm đạo diễn chương trình tạp kỹ nữa, chuyển sang làm phim, tôi nhất định sẽ tìm cô.”
Vưu Cầu Cầu vô cùng cảm động, còn nói rằng đến lúc đó sẽ giảm giá 2% cho ông ấy, chỉ tính 98%.
Tuy không nhận được vai diễn nào, nhưng Vưu Cầu Cầu cũng không nản lòng lâu. Cô đã cố gắng, đã để một "cá mặn" như cô dám dốc hết sức để thể hiện bản thân, tích cực tìm kiếm cơ hội, điều đó đã đòi hỏi một dũng khí rất lớn.
Vậy mà dù cố gắng rồi vẫn không được.
Thôi thì cứ vậy đi.
Dù sao cô cũng đã có trải nghiệm, nếu không thì biết làm gì nữa?
Chẳng lẽ lại bóp cổ các nhà sản xuất, bắt họ phải nhìn đến cô sao?
Ngay khi Vưu Cầu Cầu thất bại với việc tự đề cử mình, một bước ngoặt bất ngờ xảy ra, sếp Thịnh lại một lần nữa gọi cho cô.
…
Thịnh Thời Quân: “Cô còn nhớ đạo diễn Triệu không?”
Vưu Cầu Cầu: “Làm sao mà quên được ạ.”
Dù sao thì… Cô cũng đâu tiếp xúc với nhiều đạo diễn.
Đúng là sự khiêm tốn của một nghệ sĩ tuyến mười tám ít tên tuổi.
Vưu Cầu Cầu cảm thấy bản thân ít nhất cũng đã lên hot search nhiều lần, hẳn đã có thể coi là nghệ sĩ tuyến mười tám rồi nhỉ? Nếu vẫn không được thì cô tự hạ mình xuống cũng được.
Đạo diễn Triệu chính là đạo diễn của bộ phim hiện đại mà cô đã đóng, bộ phim cô chỉ nằm đó diễn vai một người thực vật. Không khí trong đoàn phim rất tốt, khiến Vưu Cầu Cầu ngủ… À không, diễn rất vui vẻ.
Thịnh Thời Quân nói với Vưu Cầu Cầu rằng đạo diễn của bộ phim hiện đại đó đã liên lạc với anh, nói rằng trong tay ông có một vai diễn, nếu Vưu Cầu Cầu muốn thì có thể thử sức.
Hai bên đã từng hợp tác, đạo diễn cũng tin tưởng Vưu Cầu Cầu, nếu cô gật đầu đồng ý, có thể ký hợp đồng trực tiếp để nhận vai.
Trước khi cô kịp mở lời, Thịnh Thời Quân đã nói: “Không phải vì tình nghĩa đâu, có cát-xê hẳn hoi.”
Ông chủ hiểu rõ tính cách của mình như thế này khiến Vưu Cầu Cầu cảm thấy hợp tác với anh rất thoải mái.
Tất nhiên là cô sẽ nhận rồi.
“Là vai gì vậy sếp?” Cô đoán chắc không phải vai lớn, dù sao cô vẫn còn đang phải quay chương trình “Nhật ký quan sát con gái”. Vai lớn chắc chắn không đến lượt cô.
Vưu Cầu Cầu rất biết thân biết phận.
Giờ chỉ không biết tạo hình có đẹp hay không thôi. Lần này chắc là vai có chút động đậy rồi nhỉ?
Thực tình mà nói, Vưu Cầu Cầu khá thích vai người thực vật đó, nhưng vai này không thuận tiện để các đại thần trong nhóm chỉnh sửa video.
Trước sự mong đợi của Vưu Cầu Cầu, Thịnh Thời Quân nói: “Vai nữ quỷ.”
Vưu Cầu Cầu: “???”
Nữ quỷ cũng được, nhưng có phải là kiểu nữ quỷ yêu kiều, xinh đẹp không?
Chuyện này thì Thịnh Thời Quân không biết.
Vai nữ quỷ này cơ bản đã được quyết định. Sau đó, Thịnh Thời Quân xem lịch và nói với Vưu Cầu Cầu: “Mùa thứ hai của ‘Thời gian nhàn nhã’ cũng sắp lên sóng rồi đấy.”
Vưu Cầu Cầu chỉ cần tham gia chương trình tạp kỹ là chắc chắn sẽ lên hot search, điều này từ lúc nào đã trở thành sự thật ngầm hiểu trong giới. Đến mức Thịnh Thời Quân còn biết rằng nhiều nghệ sĩ nếu muốn mua hot search sẽ phải xem trước xem Vưu Cầu Cầu có tham gia chương trình nào hay không.
“Nữ hoàng hot search” thế hệ mới – Vưu Cầu Cầu, hoàn toàn không biết rằng mình đã có tầm ảnh hưởng lớn như vậy. Nghe đến đây, cô chỉ gật đầu: “Hiểu rồi, lại phải chia sẻ bài đăng trên Weibo.”
Cô chỉ là một chiếc máy chia sẻ Weibo không có cảm xúc.
Sau đó, cô còn phải chuyển sang tài khoản phụ để quảng bá cho chương trình của mình, công việc bận rộn vô cùng.
Mùa *****ên của “Thời gian nhàn nhã” đã thu hút được rất nhiều khán giả. Khi mùa thứ hai mới chỉ xuất hiện những hình ảnh hậu trường, khán giả đã vui mừng như đón Tết.
“Thật tuyệt vời! Lại có chương trình tạp kỹ hài hước để xem rồi!”
Mọi người không biết lần này Vưu Cầu Cầu có tiếp tục livestream hay không. Dù đã khá lâu rồi, nhưng khán giả vẫn không ngừng nhắc đến chuyện “Vưu Cầu Cầu bị biến thành màu vàng” – một trò đùa kinh điển không thể quên.
Mùa thứ hai có thay đổi hai thành viên. Vì trùng lịch trình, Thi Tĩnh và Thôi Kiến Nam không thể tham gia, và được thay thế bởi Lam Hiên và Đổng Điềm Điềm. Tuy nhiên, khán giả cũng không phản đối nhiều.
Dù sao thì một chương trình tạp kỹ quý giá như thế này còn có mùa thứ hai và tập hợp được phần lớn dàn cast đã là ngoài mong đợi rồi. Hai người không tham gia cũng có lý do chính đáng. Nếu mùa này phản hồi vẫn tốt, rất có thể sẽ còn có mùa ba nữa.
Ngoài ra, chương trình đã chuẩn bị tâm lý cho khán giả từ sớm. Mọi người gần như đã chấp nhận. Thi Tĩnh và Thôi Kiến Nam, dù không tham gia, vẫn theo dõi toàn bộ quá trình qua mạng. Khi chương trình chính thức công bố và lên sóng tập *****ên, cả hai cũng đồng loạt chia sẻ bài đăng.
“Nếu không phải quan hệ tốt, chắc chắn bọn họ sẽ không làm vậy.”
Fan của hai người cũng nhiệt tình ủng hộ, nói rằng sẽ cùng Thi Tĩnh và Thôi Kiến Nam theo dõi mùa hai. Đặc biệt, fan của Thôi Kiến Nam còn rất háo hức vì nghe nói anh sẽ xuất hiện một lần trong chương trình sau này.
Khi chương trình chính thức phát sóng, ngay từ khoảnh khắc bốn thành viên cũ gặp lại nhau, phần bình luận đã nhộn nhịp hẳn lên.
Chỉ cần nhìn thấy bốn người thành viên cũ, hàng loạt trò đùa đã xuất hiện trong đầu khán giả:
Phương Thư Bạch và Vưu Cầu Cầu với câu chuyện “ăn người Phúc Kiến”, Đào An Kiệt chỉ dạy Vưu Cầu Cầu cách hát, Mã Quyên nấu đồ ăn ngon cho Vưu Cầu Cầu, đúng là chương trình hài hước vẫn giữ nguyên phong độ. Sau màn chào hỏi, chương trình lập tức bước vào phần chọn nhạc cụ.
“Nhạc cụ định mệnh.”
Khi từng nghệ sĩ với vẻ mặt đầy mong đợi rút ra nhạc cụ truyền thống và để lộ biểu cảm ngạc nhiên đến sững sờ, khán giả trước màn hình cười không ngớt.
Mọi người tưởng rằng việc Phương Thư Bạch bốc trúng đàn nhị hồ đã đủ “cao trào” rồi.
Đến lượt Vưu Cầu Cầu –
Cô bốc trúng kèn xô na.
Phần bình luận lập tức biến thành một biển “hahaha”.
…
“Hahahaha, trời ơi, tôi cười sặc chết mất, tôi biết chắc chắn là sẽ không bình thường, nhưng tôi không ngờ lại là kèn xô na!”
“Đúng chất rồi, kèn xô na, lưu manh trong các loại nhạc cụ, thật là hài hước.”
“Aaaa, giờ tôi không thể chờ thêm được nữa, muốn nghe ngay Vưu Cầu Cầu thổi kèn!”
“Giọng ca tử thần + kèn xô na, đây rốt cuộc là tổ hợp linh hồn gì thế này, Vưu Cầu Cầu sắp vô địch rồi.”
Nhạc cụ định mệnh của Vưu Cầu Cầu hóa ra lại là kèn xô na. Đối với một cô gái xinh đẹp tuyệt trần mà nói, điều này chẳng thân thiện chút nào. Nhưng nếu cô gái ấy là Vưu Cầu Cầu…
Ừm? Có vẻ khá hợp đấy chứ.
Chương trình không hề cắt ghép chút nào, chuyển thẳng đến cảnh Vưu Cầu Cầu học thổi kèn xô na mà khán giả mong đợi nhất. Phương Thư Bạch kéo đàn nhị hồ phát ra âm thanh “phá rừng”, còn Vưu Cầu Cầu thì thổi ra âm thanh như… Một tiếng xì hơi.
Trong khi Phương Thư Bạch an ủi Vưu Cầu Cầu, thì người thầy lại không ngừng khen cô.
Trên đầu Phương Thư Bạch như hiện lên dòng chữ to đùng: “Ủa, bất công quá!”
Điều khán giả không ngờ là Vưu Cầu Cầu thực sự có năng khiếu với kèn xô na. Sau đó, cô đã thổi khá giống thật.
Dĩ nhiên, với loại nhạc cụ như kèn xô na…
Dù có giống thật đi nữa thì cũng làm đau tai người nghe.
Đội ngũ chương trình càng ngày càng “ác độc”, để mọi người phải tự lực cánh sinh. Họ chỉ cho mỗi người mười nhân dân tệ, trong khi Vưu Cầu Cầu “một cú thần sầu” thao tác khiến bố chuyển ngay ba nghìn nhân dân tệ.
Người hâm mộ bày tỏ sự tự hào như thể con mình trưởng thành rồi: “Quả nhiên là thông minh!”
Nhưng tất cả chỉ như bong bóng xà phòng. Chương trình nhanh chóng “bắt tận tay” hành vi phá luật của Vưu Cầu Cầu, khiến cô phải rẽ sang con đường bán kẹo hồ lô và xúc xích chiên.
“Nhưng mà tại sao phong cách của Vưu Cầu Cầu luôn khác hẳn mọi người vậy? Không phải nói cô ấy không tốt đâu, tôi cũng thích những nghệ sĩ hài hước mà!”
“Đáp án bạn tự viết rồi đấy, bởi vì cô ấy hài hước mà.”
“Lmao *****, thật ra thì Vưu Cầu Cầu tốt bụng lắm, hay là đi hát đi?”
Câu này coi như đã “bật mí” chủ đề rồi. Nếu Vưu Cầu Cầu không bán kẹo hồ lô, chẳng lẽ đi hát? Nghĩ lại giọng hát của cô…
… Quá nhẫn tâm rồi.
Vậy nên việc Vưu Cầu Cầu tự đề xuất đi bán kẹo hồ lô và xúc xích chiên thực sự là một hành động tốt bụng!
Hơn một nửa khán giả là người đã xem mùa trước, khi thấy Vưu Cầu Cầu bán kẹo hồ lô liền nhớ đến lần cô học làm món này từ một ông lão.
“Học thêm một nghề chẳng bao giờ là thừa, chẳng phải bây giờ cô ấy đã vận dụng được đó sao?”
Hồi đó, Vưu Cầu Cầu học làm kẹo hồ lô rất nghiêm túc. Lúc ấy có người tranh cãi, bảo rằng đây chỉ là “diễn”, chẳng ngôi sao nào thực sự dùng nó trong đời sống cả.
Nhưng không, Vưu Cầu Cầu đã chứng minh điều ngược lại. Đây là mùa thứ hai, cô ấy đang dùng chính kỹ năng này để “phát tài”.
Câu chuyện ở đây cũng phải gọi là “cao trào nối tiếp cao trào”. Hai người cực khổ kiếm được bảy mươi tệ, nhưng trong chớp mắt đã bị Phương Thư Bạch tiêu hết vào vé số. Đến lúc rơi vào cảnh “cạn kiệt”, Vưu Cầu Cầu còn “lật ngược tình thế” lừa lại mười tệ từ cô gái bán trà.
Khán giả: ???
Không phải chứ!
Tạm dừng một chút, tình tiết này thực sự quá phức tạp.
Chỉ nghe nói “bán trà lừa người”, chưa từng nghe “người bị lừa phản lừa lại” như thế này.
Chương trình còn công khai cả lịch sử tin nhắn giữa Vưu Cầu Cầu và cô gái bán trà, khiến khán giả được chứng kiến một màn “cao thủ so tài” cực kỳ mãn nhãn.
Cư dân mạng: “Vưu Cầu Cầu, xin lỗi, là tôi đã xem thường cô rồi.”
Người hâm mộ: “Quả là đỉnh cao! Cô bé nhà chúng ta tuyệt vời quá!”
Rốt cuộc là nên nói do “kẻ lừa gạt không đủ thông minh,” hay là Vưu Cầu Cầu thực sự đã đạt đến đẳng cấp quá cao đây?
Cảnh tượng này không chỉ đơn thuần là một “phân cảnh nổi tiếng” nữa, mà cộng đồng mạng còn cho rằng nên ghi lại nó trong lịch sử các chương trình giải trí. Đây là loại tình tiết ngay cả biên kịch hàng đầu cũng khó mà tưởng tượng ra. Hỏi thật, ai có thể nghĩ ra được chứ?
Vưu Cầu Cầu cuối cùng không lấy mười tệ từ cô bán trà. Thay vào đó, cô nhờ chương trình báo cảnh sát.
Quan điểm sống của cô phải nói là cực kỳ đúng đắn.
Liên hệ với những lời khuyên mà Vưu Cầu Cầu đã dạy bảo Phương Thư Bạch trước đó, nhiều khán giả nhận xét: “Điểm môn Chính trị của cô ấy chắc chắn rất cao nhỉ? Sao đến giờ vẫn chưa ai điều tra ra nhỉ!”
Khán giả bắt đầu “ngứa ngáy tay chân,” tò mò không chịu được.
Và những điều thú vị vẫn chưa dừng lại.
Không có mười tệ “phản lừa” từ cô gái bán trà, nhưng điều đó không ngăn cản diễn biến câu chuyện tiếp tục đưa khán giả đến những tràng cười vỡ bụng.
Phương Thư Bạch bị một bà lão hiểu lầm là thanh niên nghèo không đủ tiền mua một chiếc quần tử tế. Bà đã “bố thí” cho nhóm của họ mười tệ. Vưu Cầu Cầu lập tức cầm mười tệ này vào tiệm vé số.
Cô nói: “Liều một phen, mười tệ biến thành năm nghìn, từ cái ốc vít thành xe máy!”
Cư dân mạng: ???
Ngỡ ngàng thật sự.
Tập này cứ luân phiên giữa những tràng cười điên cuồng và sự bàng hoàng ngơ ngác, khiến khán giả không kịp “trở tay.”
…
"Thời gian nhàn nhã" mùa hai chưa phát sóng đã thu hút được rất nhiều sự chú ý, và việc chương trình lên hot search là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng không ai ngờ rằng lại có nhiều điểm nổi bật đến vậy!
Các từ khóa hot search: [Vưu Cầu Cầu và cây kèn xô na], [Phương Thư Bạch và Vưu Cầu Cầu dựng sạp bán hàng], [Phương Thư Bạch dùng hết vốn để chơi xổ số], [Điểm môn Chính trị của Vưu Cầu Cầu], [Vưu Cầu Cầu phản lừa cô gái bán trà], [mười tệ biến thành năm nghìn]
Hot search gần như bị chương trình "Thời gian nhàn nhã" chiếm trọn, mà cụ thể hơn là toàn liên quan đến Vưu Cầu Cầu.
Thậm chí lần này, các anti-fan cũng không buồn cáo buộc cô “bỏ tiền mua hot search.”
Bởi ai cũng biết Vưu Cầu Cầu nghèo rớt mồng tơi, suốt ngày bận tâm về bảo hiểm xã hội và thất nghiệp, lại còn có một ông chủ bóc lột.
Dù sao đi nữa, nếu thực sự giàu có, ai lại đi lên chương trình than thở rằng không có phim đóng và sẵn sàng giảm giá 1% cho bất kỳ ai mời cô?
Cộng đồng mạng bàn luận sôi nổi nhất về các chủ đề như: điểm môn Chính trị của Vưu Cầu Cầu, vụ phản lừa cô gái bán trà, và mười tệ biến thành năm nghìn.
“Xem xong chương trình tôi thực sự choáng luôn. Lừa lại người lừa đảo, chuyện này có thật không? Hay chỉ là chiêu trò của chương trình? Tôi và bạn bè đã cười đến mức muốn ngất!”
“Thực sự muốn biết điểm môn Chính trị của Vưu Cầu Cầu. Trước đây, mọi người đều bàn tán về cô với cái tên ‘công dân nhiệt huyết họ Vưu.’ Tại sao đến giờ các cư dân mạng tài ba vẫn chưa tìm ra được điểm môn Chính trị của cô ấy nhỉ?”
“Bộ não của Vưu Cầu Cầu phát triển kiểu gì vậy? Sao câu nào cũng như được viết thành bài học hết thế?”
Câu nói gây bão: “Tâm lý con bạc là điều không nên có, tiền tài tiêu tán, tay trắng hoàn trắng tay.”
“Lướt mạng cần cẩn thận, tránh bị lừa đảo trực tuyến.”
Còn chơi cả vần điệu nữa chứ!
“Không nói nữa, tôi đã chia sẻ bài viết của Vưu Cầu Cầu và đang xuống dưới nhà mua vé số rồi. Vưu Cầu Cầu thật sự quá may mắn!”
Phần lớn cư dân mạng lại thực tế hơn: họ chỉ muốn mua xổ số để trở nên giàu có trong nháy mắt.
Chuyện Vưu Cầu Cầu từng tổ chức sự kiện tặng quà khi tài khoản Weibo đạt năm trăm nghìn người theo dõi, nhưng cuối cùng chính cô lại trúng giải, cũng bị đào lại. Điều này khiến ai nấy đều tranh nhau chia sẻ bài viết, sau đó đi ngay xuống mua vé số.
……
Khi cư dân mạng còn đang nghi ngờ liệu việc phản lừa cô gái bán trà có thật hay không, tài khoản chính thức của chương trình "Thời gian nhàn nhã" đã lên tiếng.
Tài khoản này đã mô tả chi tiết quá trình báo án, kèm theo ảnh chụp. Hơn nữa, kẻ lừa đảo là cô gái bán trà đã bị bắt giữ.
Điều này không phải dàn dựng kịch bản, vì ai có thể dàn dựng được chuyện này cơ chứ?
Đây là sự thật!
Cảnh sát địa phương thậm chí còn có bài viết đưa tin và đặc biệt cảm ơn ê-kíp chương trình "Thời gian nhàn nhã".
Chương trình khiêm tốn chia sẻ rằng: “Đây là việc nên làm, không phải là công lao của chúng tôi, mà là nhờ vào sự phát hiện của Vưu Cầu Cầu.”
Một nhân viên trong ê-kíp đã dùng tài khoản cá nhân để chia sẻ thêm diễn biến:
“Tôi là người trong đội sản xuất, làm việc trực tiếp với cảnh sát. Nhóm lừa đảo này không hề nhỏ, đã lừa không ít người, nhiều nạn nhân còn là những người có hoàn cảnh kinh tế khó khăn… Điều buồn cười nhất là cô gái bán trà làm việc trực tiếp với Vưu Cầu Cầu. Cô ta còn khóc lóc kể rằng mình bị lừa mất tiền, phàn nàn rằng trên mạng bây giờ toàn là kẻ lừa đảo.”
Câu nói “trên mạng toàn là kẻ lừa đảo” ngay lập tức được cư dân mạng in đậm và viết hoa. Vưu Cầu Cầu đứng đó khuyên mọi người cẩn thận với lừa đảo trên mạng, còn kẻ lừa đảo thì khóc lóc rằng mình bị lừa.
Quá hài hước!
Dù thế nào, sự việc này cũng khiến mọi người hả hê, khi những kẻ lừa đảo cuối cùng đã bị đưa ra trước pháp luật.
Cùng lúc đó, điểm số môn Chính trị của Vưu Cầu Cầu cũng được tìm ra và không làm mọi người thất vọng.
Trước đây, có người từng hỏi Vưu Cầu Cầu tại sân bay về điểm số này, cô chỉ trả lời rằng mình không nhớ rõ, nhưng khá ổn.
Hóa ra cô ấy đã khiêm tốn!
Với thang điểm 10, Vưu Cầu Cầu đạt 95 điểm môn Chính trị. Đây chắc chắn là một thành tích rất xuất sắc!
Điều thú vị hơn là cư dân mạng còn tìm ra cả bài phát biểu đại diện học sinh của Vưu Cầu Cầu khi cô còn học cấp ba.
Trong bộ đồng phục học sinh, cô trông đúng chuẩn hoa khôi của trường, xinh đẹp và tự tin.
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là cô hoa khôi ấy lại toàn nói những điều đúng đắn, đĩnh đạc như một người rất già dặn.
Sự tương phản này thực sự gây ấn tượng mạnh: Nhìn khuôn mặt cô ấy, bạn muốn yêu.
Nghe cô ấy nói chuyện, bạn cảm giác như đang trò chuyện với một cụ già đầy đạo lý và ba quan điểm sống chuẩn chỉnh. Tuy nhiên, tất cả những điều trên vẫn không thể so sánh được với thông tin tiếp theo vừa được tiết lộ:
“Mọi người đừng chia sẻ bài viết về việc Vưu Cầu Cầu mua vé số nữa! Hãy xem tiếp đi, Vưu Cầu Cầu sau đó mua vé số và lỗ nặng! Hahaha!”
Dù không rõ đã xảy ra chuyện gì, cư dân mạng vẫn đồng loạt:
“Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cứ lao vào xem đi đã!”
……
Vì trong chương trình, Vưu Cầu Cầu đã biến mười đồng thành năm nghìn đồng, mọi người đua nhau chia sẻ về "bà hoàng may mắn" này và tự mình đi mua vé số.
Sau đó, một người qua đường đăng lên vài tấm ảnh. Tấm *****ên là cảnh Vưu Cầu Cầu bước vào cửa hàng bán vé số, còn tấm thứ hai lại là cảnh cô bước ra với dáng vẻ ủ rũ.
Người qua đường này cũng rất sáng tạo, ghép dòng chữ cho tấm *****ên là: "Tâm lý cờ bạc không được đâu", còn tấm thứ hai là: "Tiền tài tiêu tán, tay trắng trở về".
Kèm theo đó là biểu cảm khuôn mặt đầy kỳ vọng khi bước vào và gương mặt thất vọng, gần như muốn khóc khi bước ra. Thực sự rất sống động và chân thực.
Cư dân mạng cảm thấy những lời này nghe quen quen… Có gì mà không quen cơ chứ!
Chẳng phải chính là lời Vưu Cầu Cầu từng khuyên Phương Thư Bạch sao? Không ngờ bây giờ lại ứng ngay lên người cô.
Thật sự là một cảm giác hài hước vi diệu.
Thì ra sau khi tham gia chương trình, Vưu Cầu Cầu cũng âm thầm đi mua vé số thật sao?
Hóa ra "bà hoàng may mắn" không phải lúc nào cũng may. Trước đó, có người thắc mắc sau khi xem chương trình rằng, nếu Vưu Cầu Cầu may mắn như vậy, sao không trực tiếp mua vé số để làm giàu luôn?
Giờ thì Vưu Cầu Cầu đã dùng hành động thực tế để nói với mọi người rằng, dù là "bà hoàng may mắn" cũng có lúc thất bại, tâm lý cờ bạc quả thực không nên có.
Tinh Cầu tiếp tục tán dương: "Cầu Cầu đúng là bảo bối vô giá của chúng ta!"
…
Vưu Cầu Cầu biết việc mua vé số của mình đã bị phát hiện.
! ! !
Tại sao lần nào mấy chuyện xấu hổ của cô cũng bị người khác bắt gặp cơ chứ.
Cũng được thôi, bị phát hiện thì phát hiện, hình như cũng chẳng có gì quá to tát, chỉ là hơi ngượng một chút. Xin lỗi, cô lại làm trò cười nữa rồi.
Sau đó, Vưu Cầu Cầu nhận được một cuộc gọi.
Cuộc gọi đến từ một cơ quan liên quan, họ muốn mời cô quay một video tuyên truyền, kêu gọi mọi người đừng chìm đắm trong cờ bạc.
Người nói chuyện với cô là một cô gái giọng rất nhẹ nhàng, cuộc gọi được thực hiện sau khi họ dò hỏi thông tin, nên không thông qua công ty của Vưu Cầu Cầu mà liên lạc thẳng với cô.
Giang Đào đang ở gần Vưu Cầu Cầu, nghe được cô trao đổi với người bên kia, xác định không phải lừa đảo và bên kia cũng cam kết cung cấp giấy tờ chứng minh, Giang Đào phấn khích đến mức mặt đỏ bừng.
Đây đúng là một cơ hội tuyệt vời để nâng cao danh tiếng công chúng!
Giang Đào hưng phấn đến nỗi tay siết chặt cổ tay Vưu Cầu Cầu, để lại cả vết đỏ vì quá kích động.
Vưu Cầu Cầu hít một hơi lạnh, đau quá.
Cô cũng rất ngạc nhiên, cơ hội này nhất định không thể bỏ lỡ, hơn nữa, việc nghệ sĩ lan tỏa năng lượng tích cực vốn dĩ là điều nên làm.
Tuy nhiên, Vưu Cầu Cầu tò mò hỏi: “Có phải vì mấy câu tôi nói trong chương trình không?”
Đầu dây bên kia ngừng lại một chút rồi trả lời: “Không hoàn toàn là vì thế… Chẳng phải sau đó cô đi mua vé số rồi lỗ hết tiền sao?”
Vưu Cầu Cầu: “…”
Thì ra ý họ là lấy cô làm ví dụ xấu.
Nhưng cũng không sao, đây không phải trọng điểm.
“Bây giờ luôn à?”
“Không cần ngay bây giờ.”
Bên kia nói chỉ cần quay một đoạn video, tốt nhất là làm càng sớm càng tốt, cũng không quá phức tạp, nhưng Vưu Cầu Cầu vẫn cảm thấy cứ để chút nữa làm cũng được, kéo dài thêm một chút.
Người bên kia cũng dễ tính: “Là vì đang làm việc sao?”
Vưu Cầu Cầu: “Cũng không hẳn.” Cô ấy liếc nhìn sang phía không xa, vẫn chưa đến lượt mình lên sân khấu.
“Vậy thì…”
Vưu Cầu Cầu: “Là do tạo hình hiện tại của tôi không ổn lắm.”
“Là tạo hình gì?”
Vưu Cầu Cầu: “… Nữ quỷ.”
Cô liếc nhìn bản thân, bộ đồng phục học sinh thì rách tả tơi, nơ cài trên cổ cũng lệch, quan trọng là trên đó còn một vệt máu giả to tướng. Ồ, còn có một con dao đạo cụ đang cắm ngay ở ngực.
Chính xác mà nói, cô đang hóa thân thành một nữ quỷ hơi tả tơi và không sạch sẽ lắm.
Không thể quay video tuyên truyền năng lượng tích cực với tạo hình như vậy được.
Không phù hợp.
-------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Lời thú tội của Cầu Cầu: Tôi cũng không thoát khỏi cám dỗ làm giàu trong một đêm. Xin lỗi, tôi lại đi mua vé số rồi, lỗ hết sạch.
Nhưng mà… là tiền của sếp Thịnh.