Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 87

Giang Đào: Đây là từ ngữ nguy hiểm gì thế này.

Đương sự Vưu Cầu Cầu: Hả?

Thịnh Thời Quân tỏ vẻ, nếu Vưu Cầu Cầu không muốn thì không cần làm, chuyện này cũng không cần thiết lắm.

Rốt cuộc không ai quy định, sau khi nghệ diễn phim nội dung tương đối nặng nề xong, còn phải hoàn thành dịch vụ sau khi mua hàng của fan - làm họ vui vẻ.

Vưu Cầu Cầu lắc đầu: “Cũng không phải không muốn.”

Cô chỉ là đang suy nghĩ làm sao để fans vui vẻ.

Vì thế, Vưu Cầu Cầu suy tư một lát, nghĩ đến sở thích của Tinh Cầu, cô mạnh dạn lên tiếng: “Hay là… Tôi hát một bài nhé?”

Vốn dĩ Thi Tĩnh đi ngang qua bên này, định chào hỏi với Thịnh Thời Quân một tiếng, chủ yếu là để ăn chực.

Từ lúc bắt đầu quay phim truyền hình, vị sếp này của Vưu Cầu Cầu thường xuyên mang đến một ít đồ ăn vặt riêng cho cô. Thi Tĩnh vốn còn đang thương hại người chị em không thể ăn cơm đầu bếp làm mà còn phải chịu cảnh khói lửa bao quanh, nhưng ngay sau đó cô ấy đã phát hiện thức ăn sếp của Vưu Cầu Cầu làm còn ngon hơn, thế là cô ấy biến thành kẻ ăn chực trung thành.

Lần này Thi Tĩnh còn chưa kịp qua chào hỏi, đã nghe thấy chị em tốt Vưu Cầu Cầu nói muốn hát.

Thế là Thi Tĩnh dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi hiện trường, trốn được xa tới đâu thì hay tới đó.

Cầu Cầu sắp hát ư?

Nơi Cầu Cầu hát, là nơi người sống có thể ở sao?

Vưu Cầu Cầu tất nhiên là nhìn thấy hành động của Thi Tĩnh.

“...”

Chị em cây khế quả nhiên là chị em cây khế.

Nghe người khác hát thì phải trả bằng tiền, nghe Vưu Cầu Cầu hát thì trả bằng mạng. Là một nữ nghệ sĩ có giọng hát tử thần, nhưng fans của cô -Tinh Cầu lại rất nhiệt tình.

Trái lại là Vưu Cầu Cầu cũng rất suy nghĩ cho đoàn phim một chút. Cho dù ghi âm thứ làm các Tinh Cầu vui vẻ, cũng không thể làm nhân viên đoàn phim vô tội chịu khổ đúng không?

Cô và Giang Đào tìm một nơi yên tĩnh và trống trái.

Giang Đào đã bị Vưu Cầu Cầu đày đi rồi, hiện trường chỉ còn lại Thịnh Thời Quân cầm điện thoại, dù sao Vưu Cầu Cầu vẫn phải lộ mặt, cần có người khác hỗ trợ quay. Giang Đào không chịu nổi giọng hát ma quỷ của cô, nhưng Thịnh Thời Quân tỏ vẻ anh có thể.

Vưu Cầu Cầu không tự ý thức được lực sát thương của giọng hát mình, nhưng cô vẫn có thể nhận ra từ biểu cảm của người khác. Nhưng cả quá trình cô ghi âm, sếp Thịnh không hề nhíu mày, thế nên Vưu Cầu Cầu cũng thả lỏng hơn chút.

Ghi âm vẫn chưa xong, tiến vào giai đoạn tiếp theo. Vưu Cầu Cầu lôi kèn xô na tổ truyền lấp lánh ánh vàng dưới ánh mặt trời chói lóa của mình ra.

Nói quá, nói quá thôi. Nhà Vưu Cầu Cầu không có tổ truyền thứ này, kèn xô na là lúc đến làng chài quay chương trình, thầy dạy nhạc cụ truyền lại cho cô.

Vưu Cầu Cầu thổi chiếc kèn xô na lớn của mình, Thịnh Thời Quân vẫn có thể duy trì mặt không biến sắc.

Có một người vừa bình tĩnh vừa kiềm chế đứng trước mặt. Vưu Cầu Cầu cũng không còn gánh nặng tâm lý, giờ phút này sếp Thịnh chính là công cụ quay phim không có cảm xúc.

Đến khi họ hoàn thành cả quá trình, Thịnh Thời Quân nhắc chuyện phòng vé với Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu chưa bao giờ để ý đến phương diện này, Thịnh Thời Quân cũng biết cô không chú ý nhiều chuyện, bởi vì hiện toàn cô hoàn toàn tập trung tinh lực vào “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã”.

Thịnh Thời Quân chủ yếu muốn nói cho Vưu Cầu Cầu, thành tích phòng vé khá ổn, đạo diễn nói bộ phim này có triển vọng đoạt giải.

Vưu Cầu Cầu: Tiền không phải của cô…

Cũng không thể nói như vậy, dù sao phim cũng là cô quay, Vưu Cầu Cầu nghe thấy doanh thu phòng vé tốt cũng rất vui, cô thật sự không nghĩ đến chuyện đoạt giải.

Cô có tài đức gì chứ?

Vưu Cầu Cầu: “Tôi còn chưa xem phim nữa.” Dạo này liên tục có người đến trước mặt cô nói về “Nửa Đời Trước Của Một Cô Gái Hơi Xinh Đẹp”. Phương Thư Bạch, Đào An Kiệt họ đều đã xem, diễn viên chính Vưu Cầu Cầu lại còn chưa xem.

Thịnh Thời Quân cụp đôi mắt bên dưới mắt kính, nhưng anh nhanh chóng ngước lên, nhìn sang Vưu Cầu Cầu bên cạnh, ngỏ lời mời: “Vậy, muốn cùng xem không?”

“Trùng hợp tôi đang có vé.”

Nói xong, Thịnh Thời Quân bèn móc ra vé xem phim từ trong túi âu phục ra.

Vưu Cầu Cầu trợn mắt há hốc cả quá trình, dù sao cô chỉ thuận miệng nói mà thôi. Ngay sau đó, Vưu Cầu Cầu phát hiện điều gì đó sai sai: “Sếp Thịnh, hình như chỗ anh có rất nhiều vé.”

Thịnh Thời Quân nhíu mày phủ nhận: “... Không.” có.

Bỗng nhiên yên lặng.

Vưu Cầu Cầu đã nhặt từ dưới đất lên, vừa nãy Thịnh Thời Quân lấy vé từ trong túi ra, có mấy tấm rơi ra.

Thịnh Thời Quân: “...”

Vưu Cầu Cầu nhìn vài lần, là vé ngày hôm nay: “Sếp Thịnh, mắc công anh chuẩn bị luôn cho Giang Đào rồi, Giang Đào cũng chưa xem.” Cô đoán.

Có điều, vẫn dư mấy tấm.

Ván đã đóng thuyền, Thịnh Thời Quân cũng không tiếp tục đấu tranh, anh trực tiếp lấy vé trong túi ra, mời tất cả những người có thời gian rảnh trong đoàn phim cùng đi xem phim.

Một cái bóng đèn cũng là bóng đèn, một bầy bóng đèn cũng là bóng đèn.

Vưu Cầu Cầu cũng cảm thán hệt như người bạn luật sư của Thịnh Thời Quân, sếp Thịnh là người bán vé sao!

Quá trình quay phim “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” rất thuận lợi, tiến độ bay nhanh, hoàn toàn ngoài dự đoán của đạo diễn. Thế nên bởi vì tiến độ vốn đã nhanh, nghe thấy nhà đầu tư muốn mời mọi người cùng đi xem phim của Vưu Cầu Cầu, đạo diện trực tiếp vung tay lên, quyết định buổi chiều kết thúc sớm một chút, buổi tối không cần quay.

Hơn một nửa số người lựa chọn đi xem phim miễn phí. Thịnh Thời Quân chẳng những không ngồi sát bên Vưu Cầu Cầu, thậm chí còn không ngồi cũng một hàng ghế, hai người cách nhau hơn nửa cái rạp.

Thịnh Thời Quân: “...”

Vì để bạn bè có thể thưởng thức phim Vưu Cầu Cầu đóng thật tốt, Thịnh Thời Quân trực tiếp đè đầu bắt người ta xem. Bây giờ lại đến lượt Thịnh Thời Quân không nghiêm túc, phim đã bắt đầu chiếu nhưng ánh mắt anh vẫn dừng lại ở một cái gáy xa xa, cứ như đang quan sát vật gì đó đáng yêu.

Các Tinh Cầu hô hào Nhãi Cầu làm họ vui vẻ, chữa lành trái tim đau buồn và tổn thương của những fan baba mama sau khi xem bộ phim về Z.

Fan của các nghệ sĩ khác cũng nhìn thấy, thế mà cũng được à?

Các cô chỉ cảm thấy Tinh Cầu thật biết đòi hỏi, chứ không nghĩ mong muốn này sẽ thành hiện thực.

Thật ra các Tinh Cầu cũng chỉ tiện miệng nói thôi, dù sao Nhãi Cầu còn đang quay phim truyền hình mà.

Không ngờ Vưu Cầu Cầu đã lâu không làm việc bỗng nhiên online, cô đăng liên tục vài bài Weibo, tiêu đề rất đơn giản nhưng cũng đủ hiểu.

Niềm vui các em muốn đây.

Fan các nghệ sĩ khác: Thế mà cũng được à?!

Lần này lời nói mang theo tiếng than thở.

Đồng thời họ cũng cảm thấy hâm mộ, fan nhà người ta đều có quyền lợi này, các cô cũng muốn có…

Nghĩ lại thần tượng nhà mình căn bản không có Weibo, các cô lặng lẽ rút lại lời nói. Bọn họ vẫn nên nghỉ ngơi một lát, đi xem niềm vui nhà Tinh Cầu thôi.

Tinh Cầu: !!!

Tổn thọ quá! Không ngờ con gái thật sự đáp lại, niềm vui của các cô ấy đến rồi.

Vưu Cầu Cầu đăng liên tiếp vài video, mọi người ôm tâm trạng vừa kích động vừa tò mà mà click mở…

Chào đón tiếng hát của Vưu Cầu Cầu.

Bài hát gì đã không còn quan trọng, dù sao người qua đường vào nhầm đã suýt nữa qua đời, bị đưa lên thiên đàng tại chỗ.

Vừa lên đã chơi lớn rồi, Diva Chết Chóc tái xuất giang hồ, uy lực không hề yếu đi.

Bình luận phía dưới chỉ toàn là: "Nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm!"

Video *****ên đã để lại bóng ma tâm lý cho người xem, nhưng các Tinh Cầu thì lại vui vẻ hớn hở. Tuy rằng quả thực không dễ nghe, các fan baba mama không thể nói gì quá đáng, khó nghe này nọ lại sợ làm Nhãi Cầu tổn thương.

Mà ca khúc không dễ nghe này, chính là thứ họ thích.

Vui vẻ nghe xong giọng hát tử thần của Nhãi Cầu, Tinh Cầu gấp không chờ nổi mà nhấn vào video thứ hai, các dũng sĩ cũng theo sát họ.

Video thứ hai không phải hát.

Đây là một đoạn độc tấu kèn xô na cao vút lảnh lót, tràn đầy không khí vui mừng. Trong video, họ nhìn thấy nữ nghệ sĩ xinh đẹp, cô lắc đầu theo nhịp thổi, trên mặt cũng mang nụ cười phù hợp, nụ cười cực kỳ vui mừng, cực kỳ sống động.

Có người khẽ lên tiếng: ‘Cực kỳ giống ông cụ thổi kèn xô na khi có chuyện vui trong xóm, tôi thật sự đang khen Vưu Cầu Cầu.”

Khen Vưu Cầu Cầu bất kể là trình độ thổi kèn hay biểu cảm, tất cả đều cực kỳ phù hợp. Nhưng người thực hiện lại là một nữ nghệ sĩ, hơn nữa còn là một nữ nghệ sĩ trẻ trung xinh đẹp, nên hành động này tạo cảm giác vô cùng trái ngược.

Độ tương phản quá lớn!

Như thể cô vốn nên mặc trang phục đặt may riêng, tay cầm chiếc ly chân cao chứa đầy rượu vang đỏ, rảo bước trong hội chợ phù hoa.

Mà bây giờ, Vưu Cầu Cầu lại cầm chiếc kèn xô na vàng óng trong tay, cười ra không khí vui mừng, thổi cũng ra không khí vui mừng.

Tinh Cầu thấy cư dân mạng nói Nhãi Cầu nhà mình giống ông cụ cũng không cảm thấy xúc phạm, bởi vì đúng là Nhãi Cầu giống cụ ông thật… Đùa thôi.

Tinh Cầu rất thoải mái trong phương diện này, đại khái là do bản thân Vưu Cầu Cầu đã không ham thị phi. Chỉ cần không phải ác ý, Tinh Cầu đều rất thân thiện.

Hai video phía trước đã có rất nhiều yếu tố rồi, vậy video thứ ba thì sao?

Tinh Cầu cảm giác nhấn vào từng video Nhãi Cầu đăng cứ như đang mở túi mù, mỗi một video đều là ẩn số, sau khi mở ra thì có bất ngờ.

Video thứ ba, nhấn vào, Vưu Cầu Cầu mặc trang phục biểu diễn, bắt đầu quay mukbang cho mọi người.

Là Cầu Mukbang đã lâu không gặp!

Trong video, Vưu Cầu Cầu vén cao tay áo lên để tránh nước canh bắn vào, tay cô đang đeo bao tay nilon: “Hôm nay ăn chân gà chanh, thịt nướng BBQ và tôm hùm đất xào cay.”

Ngoài ra, bên cạnh còn có một ly Coca đang sủi bọt, có đá, bên trong còn có vài thứ lơ lửng…

“Là hoa cúc!” Có Tinh Cầu tinh mắt đã phát hiện ra điểm nổi bật này.

Lúc trước Vưu Cầu Cầu mukbang, cô uống Coca đá bỏ thêm hoa cúc và kỷ tử, cưỡng chế dưỡng sinh, dưỡng sinh cấp độ cao. Các Tinh Cầu gia nhập sau này đều đã tiến hành khai quật những hình ảnh nổi tiếng này.

Không ngờ tinh thần ban đầu của Nhãi Con vẫn không thay đổi.

Giờ cô gầy hơn rồi, nên mới dám ngông cuồng như vậy sao?

Hồi trước, khi quay video mukbang mà ăn nhiều đến béo lên tận 10kg, cô thậm chí không dám ăn vặt nữa. Điều này đã trở thành nét đặc trưng trong những lần fan đến đón cô tại sân bay: mọi người vừa gặp mặt là cùng nhau ăn đồ trước mặt Vưu Cầu Cầu.

Bây giờ Nhãi Cầu gầy rồi, không cần phải kiêng khem nữa.

Nếu vậy, liệu có thể thật sự livestream mukbang, không phải video quay mukbang không…

Vưu Cầu Cầu giơ một tay làm nền, để máy quay có thể dễ tập trung vào chân gà hơn, nói: “Tôi có thể ăn rồi. Ăn uống thả ga, vui vẻ tận hưởng, tôi muốn thành tiên, ngông cuồng không giới hạn.”

Tinh Cầu: “Ủa, giờ còn chơi vần nữa à?”

Có điều, Nhãi Cầu sung sướng mà ăn chân gà đúng là trông rất ngông cuồng.

Hoang dã thật!

Cầu ngông cuồng, cưng quá cưng quá. Vậy livestream mukbang thật sự có thể…

Âm thanh ngoài màn hình vang lên, là một giọng nam bình tĩnh nghiêm khắc.

“Ăn xong đống này, nhớ là buổi tối không được ăn bất cứ thứ gì, còn phải vận động đủ lượng tương ứng.”

Nụ cười ngạo mạn trên mặt Vưu Cầu Cầu đang quậy lập tức biến mất, ống kính nhạy bén quay được biểu cảm ấm ức huhu của cô.

Trái tim fan baba mama sắp nhũn ra, Nhãi Cầu thật đáng thương!

Sau đó phát ra tiếng cười.

Xin lỗi! Không kìm được!

Chỉ có thể trách một giây trước Cầu nghịch ngợm còn hiện lên trong đầu, một giây sau Cầu ấm ức lập tức hiện lên trước mắt.

Tiêu rồi tiêu rồi, cô đã thành người có tốc độ vả mặt nhanh nhất lịch sử. Hơn nữa nếu họ không nghe nhầm, giọng nói đó hẳn là của tổng giám đốc công ty Thịnh Thời Quân.

Bởi vì giọng nói ngoài màn hình đó, bữa cơm này Vưu Cầu Cầu ăn như thể đây là bữa tối cuối cùng. Có điều hình ảnh cô ăn vẫn hợp ăn uống như trước, các Tinh Cầu cũng biết livestream mukbang chân chính chắc đã không còn cửa với Nhãi Cầu nữa.

Đoạn video thứ ba không chỉ có mukbang, mà còn có cảnh Vưu Cầu Cầu thái rau nấu cơm. Họ thấy cô cầm rau củ, cắt tới cắt lui, một giây sau ống kính chuyển sang cảnh rau củ được xắt mỏng như cánh ve; họ thấy cô cầm muôi, bình tĩnh ung dung đứng trước nồi to, thao tác mạnh mẽ, cảnh tiếp theo chính là một món ăn hoàn chỉnh đầy đủ màu sắc và hương vị, hoàn toàn có thể đem ra nhà hàng bán.

Cư dân mạng: Vưu Cầu Cầu nấu ăn đỉnh vậy sao?

Tinh Cầu ngơ ngác: Đừng hỏi các cô, các cô cũng không biết. Các cô chỉ biết Nhãi Cầu ăn cơm siêu đỉnh, thể trọng cũng tăng siêu nhanh. Xắt rau nấu cơm là kỹ năng ẩn gì sao?

Trước kia họ cũng chưa bao giờ thấy Nhãi Cầu lộ chiêu này.

Cha Vưu nấu cơm ngon đã được công nhận. Trong chương trình “Con gái”, cha Vưu chỉ nhờ vào nấu cơm mà đã lên hot search vài lần. Trước đó, Vưu Cầu Cầu cũng chỉ là người ăn cơm.

Không đợi mọi người bắt đầu khen, tình huống đột nhiên thay đổi.

A bite of Vưu Cầu Cầu (*) biến thành…

(*) Tác giả thay tên nữ chính vào A bite of China - một bộ phim truyền hình tài liệu Trung Quốc về lịch sử và truyền thống ẩm thực, ăn uống và nấu nướng ở Trung Quốc.

“Sư phụ, ngài xắt cái này mỏng hơn chút được không, tôi đang quay video.”

Cư dân mạng: Sư phụ?

Âm thanh này là giọng của Vưu Cầu Cầu, ống kính chuyển sang vị đầu bếp cười tươi đang mặc quần áo đầu bếp. Đầu bếp là một người rất dễ nói chuyện, ông ấy cầm dao phay: “Được!”

Thế là có cảnh rau củ được xắt mỏng như cánh ve kia. Sau đó đầu bếp xuống sân khấu, Vưu Cầu Cầu đứng bên cạnh thành phẩm, giống như khách du lịch check in, quay mặt sang ống kính và cười.

Các món ăn sau đó cũng làm tương tự, quá trình giống hệt nhau, những món ăn đó đều là đầu bếp làm, Vưu Cầu Cầu chỉ đứng trước mặt thành phẩm.

Có điều qua tay cắt nối biên tập, cứ như Vưu Cầu Cầu đã tự tay thái rau, nấu ăn.

Mà trên thực tế, Vưu Cầu Cầu cắt khoai tây sợi còn to hơn cả ngón tay, thành cọng khoai tây; Vưu Cầu Cầu nấu ăn thì sẽ làm cháy nồi.

Cư dân mạng vỡ lẽ: Mẹ ơi, thì ra nấu cơm đỉnh là như thế này à.

Cầu giả làm đầu bếp!

Kiểu này thì các cô cũng làm được.

Đúng là có người thật sự bị ý tưởng này của Vưu Cầu Cầu truyền cảm hứng. Tư liệu sống đều ở đây cả rồi, họ trực tiếp tạo dáng giống Vưu Cầu Cầu trước đó, một giây sau ghép thành phẩm món ăn vào. Lúc sau chuyện bắt chước này còn thành trào lưu lớn.

Có điều Vưu Cầu Cầu bên này vốn dĩ cũng không có ý định lừa gạt. Khi công ty cô vạch trần, làm rõ cách làm trong video, mọi người trái lại còn thích thú với sự tương phản giữa trước và sau này.

Xem hết ba video, bất kể là Tinh Cầu hay cư dân mạng đều cảm thấy vui vẻ.

Cư dân mạng: Ngoại trừ video ca hát *****ên.

Ba video có quá nhiều nội dung, xem hết một lần làm người ta tinh thần sảng khoái, đánh tan phiền não.

Vưu Cầu Cầu cho Tinh Cầu niềm vui gấp ba.

Sữa chua, Coca cộng thêm trà sữa, ba loại niềm vui này không thể chồng lên nhau, nhưng niềm vui xem video có thể chồng lên.

Vưu Cầu Cầu, một cô nàng rất hào phóng.

Tinh Cầu chú ý tới Vưu Cầu Cầu đoạn sau Vưu Cầu Cầu mặc trang phục diễn xuất nấu ăn, nhạy bén nhận ra, Nhãi Câu đang quay phim trường của bộ phim mới đúng không?

Nữ đầu bếp xinh xắn, chờ mong quá đi mất!

Tuy rằng tay nghề của cô nàng đầu bếp này là giả.

Đoạn video cuối cùng này của Vưu Cầu Cầu được sự đồng ý của đoàn phim. Dù sao cũng không tiết lộ cái gì, mà còn có thể tuyên truyền phim truyền hình trước một chút, đoàn phim đương nhiên vui vẻ đồng ý.

Sau ba video đó, có người to gan lên tiếng: “Gần đây Vưu Cầu Cầu có nghiên cứu vũ điệu quảng trường nào mới không? Vũ điệu trước đó các mẹ và dì đã nhảy lâu lắm rồi, họ hối thúc tôi tìm thêm trò mới cho họ.”

Cô cũng có thể nhảy quảng trường mà.

Giang Đào đọc cho Vưu Cầu Cầu nghe phản ứng của mọi người.

Các Tinh Cầu rất vui vẻ, rất hài lòng.

Các cư dân mạng nói muốn xem Vưu Cầu Cầu nhảy vũ điệu quảng trường mới.

Vũ điệu quảng trường mới gì đó, dạo này Vưu Cầu Cầu không có nghiên cứu. Có điều đúng là mẹ Vưu bên kia đã nhảy điệu mới rồi, Vưu Cầu Cầu cảm thấy khi nào rảnh có thể lấy điệu nhảy đó cải tạo lại, cũng chẳng phải chuyện gì lớn.

Mẹ cô cũng bảo cô mau chóng sửa lại thành gì đó mới.

Tiểu đội nhảy quảng trường của khu dân cư bên cạnh đã hoàn toàn hợp nhất với tiểu đội khu dân cư chỗ mẹ Vưu. Vưu Cầu Cầu còn nghe nói có người đã kết thành thông gia.

Giang Đào: “Có Tinh Cầu nói: Nhãi Cầu, kẽ răng cửa của chị hình như to ra rồi.”

“Bình luận kỳ lạ gì vậy.”

Giang Đào đọc tới đây cũng tự bị chọc cười.

Kẽ răng cửa sao có thể to ra.

Vưu Cầu Cầu cũng cười theo Giang Đào. Sau đó Giang Đào nhìn Vưu Cầu Cầu nhe răng thì nhíu mày.

“Không… Cầu Cầu, hình như kẽ răng cửa của chị quả thực… to hơn một tí xíu.”

Vưu Cầu Cầu: ???

Vưu Cầu Cầu đi đến trước gương, nhe răng nghiên cứu. Giang Đào cũng đứng bên cạnh nghiên cứu với cô.

“Chị có thấy không ?”

Giang Đào hỏi Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu lắc đầu, cô nhìn không ra.

“Có phải do cắn hạt dưa không?”

Giang Đào cẩn thận nhớ lại, loại trừ từng cái một. Khả năng duy nhất có thể dẫn đến kẽ răng to ra, hình như là dạo này Nhãi Cầu ăn rất nhiều hạt dưa?

Vốn dĩ nhân vật của Vưu Cầu Cầu là sủng thiếp thích nằm dài và uống trà, cắn hạt dưa. Sau này bởi vì nữ chính gây sự, nhân vật nữ chính rơi xuống đầu Vưu Cầu Cầu, bạn tốt Thi Tĩnh của cô nhận nhân vật sủng thiếp.

Hai người hay dính vào nhau, cả ngày cắn hạt dưa, bất luận là trong phim hay hiện thực.

Vưu Cầu Cầu đã xoay mặt từ gương sang Giang Đào, hai người bốn mắt nhìn nhau, đồng thời ngơ ngác.

Vưu Cầu Cầu: “Ăn hạt dưa có thể làm kẽ răng to ra?”

“Không đến mức đó đâu nhỉ.”

Vưu Cầu Cầu cố ý đi tìm Thi Tĩnh, nhờ Thi Tĩnh xem thử kẽ răng cô có thật sự to ra không.

Thi Tĩnh ngắm nghía một lát, đưa ra đáp án khẳng định.

“Hình như thật là vậy.”

Vưu Cầu Cầu: “...”

Cô ấy cũng nói kẽ răng cửa của Vưu Cầu Cầu đã to ra đâu.

“Vậy tại sao cậu không bị?”

Vưu Cầu Cầu hỏi Thi Tĩnh.

Hai người các cô đều cắn hạt dưa, chuyện này hoàn toàn không khoa học.

Thi Tĩnh: “Cậu cắn thế nào?”

Vưu Cầu Cầu cầm mấy hạt dưa làm mẫu, cô đặt hạt dưa ở giữa kẽ răng rồi cắn. Thi Tĩnh trợn mắt.

“Thế thì đúng rồi.”

“Tớ cắn ở phần bề mặt răng.” Không phải giữa kẽ răng.

“Hơn nữa…” Thi Tĩnh nói: “Tớ cũng không ăn nhiều như cậu.”

Cô ấy chỉ ăn cho có, Vưu Cầu Cầu thì ăn như ăn cơm.

Vưu Cầu Cầu nhìn hạt dưa nho nhỏ trong tay mình, chìm trong suy nghĩ. Cô cũng không ngờ sẽ xuất hiện tình huống như vậy.

Chuyện Vưu Cầu Cầu ăn hạt dưa làm kẽ răng cửa to ra, hơn nữa còn bị fan phát hiện, đã trở thành trò cười trong đoàn phim.

Lúc sau, Vưu Cầu Cầu nhảy vũ điệu quảng trường mới, đăng lên Weibo, rồi lại tiếp tục tập trung quay phim.

Bây giờ cô không dám cắn hạt dưa nữa, nếu muốn ăn lắm thì sẽ dùng tay lột mấy hạt.

Sau khi kết thúc công việc, Vưu Cầu Cầu không về liền, cô đang đợi Giang Đào. Giang Đào đi vệ sinh, Vưu Cầu Cầu đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi thì bị người khác vỗ vai.

Vưu Cầu Cầu quay đầu nhìn: “Chị Lệ ạ.”

Cô gọi đối phương một tiếng.

Chị Lệ là diễn viên quần chúng, có điều địa vị của cô ta tốt hơn diễn viên quần chúng bình thường một chút. Cô ta là đầu đàn, hay hỗ trợ giao lưu giữa đoàn phim và các diễn viên quần chúng còn lại. Ngoại hình cô ta tương đối bình thường, nhưng trên mặt lúc nào cũng mang theo nụ cười, cách nói chuyện cũng sảng khoái nhanh nhẹn. Cô ta rất nhiệt tình với người khác, đặc biệt nhiệt tình với Vưu Cầu Cầu.

Theo cách nói của chị Lệ, cô ta rất thích Vưu Cầu Cầu. Tuy cô là diễn viên chính, nhưng không làm giá. Có rất nhiều diễn viên phụ nhỏ bé, nhưng ai nấy cũng khinh thường diễn viên quần chúng như cô ta, hất cằm cao lên tận trời.

Vưu Cầu Cầu không bình luận nhiều về vấn đề này, cô không cho rằng mình cần làm giá này nọ, bản chất bọn họ đều là nô lệ tư bản.

“Vẫn chưa về à?”

Chị Lệ kéo một cái ghế gấp qua, ngồi xuống.

“Em đang chờ Giang Đào.”

Vưu Cầu Cầu gật đầu.

Chị Lệ và Vưu Cầu Cầu trò chuyện câu được câu không, thật ra hai người cũng không thân. Chị Lệ hỏi Vưu Cầu Cầu:

“Lát nữa em trực tiếp về khách sạn à?”

“Chị cho em cái thẻ, chỗ này cách khách sạn của em không xa, ở ngay phía sau. Đây là quán bar, rất náo nhiệt. Hôm nay quán giảm 50%, chủ quán bar là bạn của chị, em nói tên chị thì sẽ được giảm tận 70%.”

Chị Lệ nhanh chóng nhét tấm thẻ được in phương thức liên lạc và địa chỉ của quán bar vào tay Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu cúi đầu nhìn sơ qua tấm thẻ màu sắc lòe loẹt. Dưới ánh mắt chăm chú của đối phương, cô nói: “Ồ, hay thế à, đỉnh ghê.”

Cho đối phương chút phản ứng.

Chị Lệ nghe thấy câu nói này của Vưu Cầu Cầu thì rất vui. Giang Đào bên kia sắp về, cô ta cũng không ở lại quá lâu.

“Nhớ tới chơi nhé.”

Cô ta để lại một câu như vậy cho Vưu Cầu Cầu rồi đi mất.

Vưu Cầu Cầu chậm rãi nhét tấm thẻ vào trong túi, sau đó bàn với Giang Đào xem lát nữa ăn gì.

Mua đồ ăn xong, các cô lập tức về khách sạn. Vưu Cầu Cầu vùi mình vào giường, chìm vào giấc ngủ gần như chỉ trong một giây.

Còn về quán bar giảm giá gì đó, Vưu Cầu Cầu hoàn toàn không có hứng thú. Cô trực tiếp vứt chuyện này sang một bên, nhảy disco không bằng đi ngủ còn hơn.

Vưu Cầu Cầu đã từng vào nhầm quán bar một lần. Ấn tượng của cô trong đó là tiếng nhạc mở rất lớn, rất ồn, rất đông người, còn có các loại mùi hương kỳ lạ. Cô không thích bầu không khí này lắm.

Vưu Cầu Cầu ngủ rất sâu.

Hôm sau, chị Lệ không có cảnh quay đã đi tìm Vưu Cầu Cầu.

“Cầu Cầu, hôm qua em không đến quán bar à?”

Vưu Cầu Cầu: “Không ạ.”

Chị Lệ: “Vậy em làm gì?”

Vưu Cầu Cầu: “Em ngủ thôi ạ.”

Hiển nhiên chị Lệ không hề ngờ tới đáp án này, cô ta cười hơi miễn cưỡng: “Ngủ cũng tốt, ngủ cũng tốt.”

“Có điều ngủ thì quá phí thời gian, đặc biệt là đối với người trẻ tuổi như các em. Vẫn nên ra ngoài nhiều lên, kết thêm nhiều bạn mới sẽ thú vị hơn.”

Cô ta bỗng nhiên hạ giọng, tỏ ra bí ẩn mà nói với Vưu Cầu Cầu: “Quán bar có mấy anh đẹp trai lắm đó.”

“Không cần phải lo, chị trả tiền cho em, chị mời. Chị với em vừa gặp đã thân, chị coi em như em gái ruột mình vậy.”

Nhắc đến trai đẹp, chị Lệ nhấn mạnh nhiều hơn.

Vưu Cầu Cầu nhíu mày: “Kinh doanh bất hợp pháp à?”

Chị lệ lập tức trợn mắt: “Không phải!” Cô ta cuống quýt phủ nhận.

“Trai đẹp chỉ có thể nhìn, không thể làm gì khác. Sao chị có thể dẫn em đến nơi kinh doanh bất hợp pháp chứ, em nói gì vậy.”

Vưu Cầu Cầu: “Vậy ngắm trai phải trả tiền sao ạ?”

Chị Lệ: “Đúng vậy, có điều tiền này để chị trả…”

Vưu Cầu Cầu: “Nếu ngắm cũng phải trả tiền, vậy tại sao không ngắm nam diễn viên trong đoàn phim?” Các diễn viên nam ai ai cũng đẹp trai.

Nam chính Trình Lập có ngoại hình anh tuấn, khí chất lạnh lùng; Trình Quả thì là một chàng trai tươi sáng. Chỉ tính nhan sắc của hai người này đã rất cao rồi, những nam phụ khác cũng đều không tệ. Ngay cả cha của hầu gia, diễn viên có tuổi, cũng là gu ông chú đang thịnh hành.

Không phải đẹp hơn trai nghiệp dư nhiều sao?

Còn không cần trả tiền.

Có gì hơn người chứ?

Nạm kim cương hay gì mà đắt vậy?

Chị Lệ bị Vưu Cầu Cầu hỏi câu này xong thì ngơ ngác.

Vưu Cầu Cầu còn tính toán ngược lại: “Nếu em đi, có phải bọn họ còn phải trả tiền cho em không?” Nếu chỉ ngắm bọn họ một cái cũng phải thu phí, cô còn là nữ nghệ sĩ đây, bọn họ nhìn thấy cô thì hẳn là đưa tiền ngược lại cho cô.

Chị Lệ: Em là thiên tài kinh doanh à?

Bình Luận (0)
Comment