Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ

Chương 115

Thấy vợ mình được người đàn ông khác khen ngợi mà vui vẻ, nụ cười đặc biệt rạng rỡ, trong lòng Trương Viễn cảm thấy khó chịu như là đụng nghiêng lọ ngũ vị hương.

Mặc dù Hứa Bưu bây giờ là anh trai nuôi của vợ mình nhưng Trương Viễn vẫn cảm thấy hơi khó chịu, vợ của anh chưa bao giờ cười với anh như thế này, anh vẫn còn chưa quên sau khi rời khỏi tiệm cơm quốc doanh, vợ của anh đã khen Hứa Bưu đẹp trai!

Hứa Khả Nhân và Hứa Bưu đang nói chuyện với nhau, nhưng bọn họ không biết rằng trong lòng Trương Viễn đã sớm đánh nghiêng bình dấm chua, anh nhìn Hứa Bưu giống như đang nhìn tình địch.

Nguyệt

“Trương Viễn, trước tiên anh dẫn anh cả đi tắm rửa đi, nửa đêm chạy tới nhất định là vừa đói bụng vừa mệt mỏi rồi!” Cô nói với Trương Viễn xong, rồi nhìn về phía Hứa Bưu.

“Anh đi theo Trương Viễn đi tắm rửa sạch sẽ trước đi, sau khi ăn cơm xong thì đi nghỉ ngơi một lát.” Hứa Bưu nghe vậy gật đầu, “Anh biết rồi em gái, em bận gì thì làm đi, ở đây có em rể là được!”

Trương Viễn tuy rằng có chút không tình nguyện, nhưng anh nghĩ đến nhà thì là khách, hơn nữa Hứa Bưu cũng không phải là loại người sẽ bị ảnh hưởng bởi vẻ đẹp, hiện tại Hứa Bưu là anh trai nuôi của Hứa Khả Nhân, xét theo phương diện này, Hứa Bưu cũng không ý gì với Hứa Khả Nhân.

Bình thường buổi sáng thức ăn đều thanh đạm, nhưng hôm nay thì khác, Hứa Bưu lần đầu tiên tới nhà, Hứa Khả Nhân suy nghĩ một chút rồi từ trong không gian lấy ra một miếng thịt đã sơ chế sẵn và trứng vịt muối, khoảng thời gian trước, Hứa Khả Nhân đã lấy trứng vịt trong không gian ra làm trứng vịt muối, đây là lần đầu tiên ướp, cô cũng sợ làm sai công thức, nên cũng chỉ làm hai mươi quả trứng để xem thử như thế nào.

Hôm trước mới ăn thử, cảm giác cũng không tệ lắm, cô lấy trứng vịt muối luộc chín rồi cắt miếng bày ra đĩa, Hứa Khả Nhân cắt một ít thịt rồi bằm nhỏ, sau đó cho vào nồi xào sơ qua một chút, cho thêm ít rượu vàng để khử mùi.

Rửa sạch nồi và vo gạo rồi đun từ từ trên bếp than, cô thấy hôm qua hấp bánh bao còn rất nhiều, nên cho thêm nước vào rồi cho bánh bao vào nồi hấp.

Đổ dầu vào chảo chiên thêm mấy quả trứng, Hứa Khả Nhân nghĩ ngợi một lúc rồi từ trong không gian lấy ra một ít rau xanh, làm món cải ngồng xào tỏi, lấy thêm một ít dưa muối ngâm, bữa cơm đơn giản này đã làm xong.

Đến giờ ăn cơm đã là nửa tiếng sau, Hứa Khả Nhân dọn món cuối cùng lên bàn, lúc này mới gọi bọn họ đến ăn cơm.

Hứa Bưu vừa tắm rửa xong, chú Đổng cũng đứng dậy rời khỏi giường, ngạc nhiên khi thấy trong sân đột nhiên xuất hiện một người lạ.

Sau khi được Trương Viễn giới thiệu, chú Đổng rất vui khi biết Hứa Bưu đang lái xe vận tải chạy đường dài. Chú Đổng rất vui mừng, hai người trời nam đất bắc nói chuyện tâm sự với nhau. Thời gian cũng dần trôi qua, hai người càng nói càng hăng say hơn.

Sau khi biết chuyện xảy ra với Hứa Bưu, chú Đổng đã rất tức giận, nếu không phải Trương Viễn ngăn cản, nhìn dáng vẻ hiện tại của ông ấy, chỉ sợ đã lao đến đồn cảnh sát để gây rắc rối cho người phụ nữ đã ăn trộm hết tiền của Hứa Bưu.

Nếu không phải biết hai người này hoàn toàn không quen biết nhau, hơn nữa chú Đổng còn chưa từng kết hôn, Trương Viễn nhất định sẽ hoài nghi Hứa Bưu là con ruột của ông ấy!

Sau khi ăn xong, Hứa Bưu đã ăn no căng cả bụng.

“Tay nghề nấu nướng của em gái thật sự rất tốt, so với trước kia tôi ăn ở tiệm cơm quốc doanh còn ngon hơn rất nhiều!”

Hứa Bưu cũng không hề nói dối, trong lòng anh ta thật sự nghĩ như vậy.
Bình Luận (0)
Comment