Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ ( Dịch Full )

Chương 105

Chương 105 -
Chương 105 -

Nhưng vì sợ bị hai người bọn họ phát hiện, ảnh hưởng đến hình tượng cao lớn của mình trước mặt hai người bọn họ nên ông đành gắt gao nhịn xuống.

Hít một hơi thật sâu và kìm nén mọi cảm xúc phức tạp xuống trong lồng ngực. Trong tích tắc, ông ấy trở lại với dáng vẻ của Phật Di Lặc đang cười tủm tỉm.

“Ha ha, được rồi, nếu hai người đã để mắt chú như vậy, từ hôm nay trở đi, các cháu sẽ là con trai và con gái của Đổng Vi Dân ta!"

Chú Đổng vừa dứt lời, Trương Viễn vốn đang có tâm trạng rất tốt. Trong nháy mắt, liền cứng lại nụ cười ở khóe miệng, anh nhìn Hứa Khả Nhân, cô đã sớm che miệng, ở một bên cười vui vẻ.

“Thầy, thầy có phải đang nhầm lẫn gì không, con và Khả Nhân hẳn là con trai con dâu, cũng không phải là cái gì con gái!” Trương Viễn cắn răng từ trong miệng nói ra những lời này.

Chú Đổng nghe vậy khẽ khịt mũi, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường. “Không đúng chỗ nào? Mỗi người đều có vấn đề. Đừng tưởng rằng ta không biết khúc mắc trong chuyện này, nhưng con gái so với con dâu thân hơn nhiều! Bằng không con làm con rể!”

Trương Viễn không nói nên lời, đành phải đồng ý lời của chú Đổng, “Được, được, thầy muốn an bài như thế nào thì an bài thế đó!”

Chú Đổng nhìn thấy vẻ mặt của Trương Viễn nghiêm nghị, lại bất đắc dĩ, thật sự nhìn quá buồn cười, ông ấy không nhịn được liền cười ra tiếng. Trong lúc nhất thời, tiếng cười trong sân vang xa.

Mà bên kia, tại đồn cảnh sát ở trấn trên, Tề Lôi cầm lấy một túi hồ sơ, mở ra đọc kỹ, bên trong chỉ có hai tờ giấy, nhưng ông ấy lại nhìn rất lâu, rất lâu sau mới đặt hai tờ giấy xuống. Nhưng đối với nội dung của hai tờ giấy, ông ấy đã rất tức giận.

Ông ấy không ngờ mấy năm nay gia đình đó lại đối xử tàn nhẫn với một đứa trẻ như vậy, hai mảnh giấy này là Tề Lôi nhờ người điều tra về thông tin từ nhỏ đến khi lớn lên của Trương Viễn, người đó rất chuyên nghiệp, đối với chuyện này rất lành nghề, một ít chuyện nhỏ Trương Viễn có khả năng sẽ quên nhưng cũng điều tra ra tới.

Tề Lôi bây giờ chắc chắn 80% rằng Trương Viễn chính là đứa trẻ năm đó và danh tính của anh có thể đã bị những người đó phát hiện, bởi vì trong tư liệu có viết rằng chị dâu cả của Trương Viễn đã có ý định giết anh khi anh chỉ mới mười một hoặc mười hai tuổi. Hơn nữa khi đó đã đưa Trương Viễn vào núi sâu và cuối cùng lại trở về một mình.

Còn chuyện Trương Viễn bị ném vào núi sâu, sau đó xảy ra chuyện gì thì không ai biết, may mà Trương Viễn vẫn bình an vô sự trở về! Nhưng điều này cũng vừa lúc làm bại lộ ra chị dâu cả của nhà họ Trương.

Bây giờ đang có người trong bóng tối theo dõi, Tề Lôi sợ phạm phải sơ suất gì, nên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, xem ra chỉ có thể làm phiền người trong nhà đi một chuyến!

Trương Viễn không biết rằng có vì anh mà vất vả, hiện tại anh đang cùng Hứa Khả Nhân và chú Đổng thương lượng một chút chuyện.

Vì đã là người một nhà nên chú Đổng rất nhanh mang chăn đệm đến nhà Trương Viễn, Hứa Khả Nhân giúp ông ấy dọn dẹp lại phòng, chú Đổng thở ra một hơi, đi đi lại lại trong phòng hai vòng.

Cảm thán một câu, “Cảm giác có nhà thật tuyệt!”

Trương Viễn nghe vậy bĩu môi, “Nói giống như lúc trước cha ở cái nhà kia là của người ta vậy.”

Chú Đổng nghe vậy thổi râu trừng mắt: “Thằng nhóc thúi này, sao con lại không đáng yêu như vậy, con có thể cưới được Khả Nhân cũng không biết là nhặt được vận may ở đâu!”

“Được rồi, đừng cãi nhau nữa, mau rửa tay ăn cơm đi. Hôm nay là lần đầu tiên cha về nhà, con đã nấu một bàn đồ ăn để ăn mừng đây!”

Hứa Khả Nhân cảm thấy bất đắc dĩ, mấy ngày nay ở chung, cô cũng đã hiểu rõ một chuyện, không biết trong đầu hai người này suy nghĩ cái gì, một ngày phải cãi nhau vài lần mới cảm thấy thoải mái.

“Nha, cơm nhanh như vậy đã chuẩn bị xong, Khả Nhân thật sự rất siêng năng, chúng ta mau ăn cơm đi!” Chú Đổng nói xong, kéo Hứa Khả Nhân đi vào phòng bếp.

Bình Luận (0)
Comment