Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ ( Dịch Full )

Chương 121

Chương 121 -
Chương 121 -

Thật ra điều mà Hứa Khả Nhân không biết chính là, cái này thời không quy định chính là như thế này, sau khi thí sinh làm bài thi xong sẽ thông báo điểm lần lượt, sau đó điểm sẽ được giao cho các trường đại học, nếu trong vòng mười lăm ngày làm việc mà thí sinh không nhận được thông báo thì cũng không cần đợi nữa.

Lý do tại sao bọn họ chắc chắn rằng có thể thi đậu trường đại họ ở Kinh Thành cũng là lý do này, bởi vì tỉnh nơi bọn họ đang ở, được ban hành bởi điểm số thống kê ở Kinh Thành.

Đương nhiên, phương pháp phân phối bài thi này sẽ chỉ được sử dụng trong kỳ thi tuyển sinh đại học.

Buổi tối khi chú Đổng về đến nhà, nghe được tin vui là cả hai người đều thi đậu đại học, chú Đổng vui vẻ uống cạn một chai rượu với Trương Viễn, thậm chí Hứa Khả Nhân cũng được chú Đổng rót một chút cho cô uống thử.

Tuy nhiên, Hứa Khả Nhân tỏ vẻ nếu sau này xảy ra chuyện tốt như vậy, không cần bận tâm đến cô, cả đời này cô sữ không muốn uống rượu lần thứ hai, vì hai hớp rượu này mà cô đã đem chính bản thân mình đi bán!

Mãi đến gần trưa ngày hôm sau Hứa Khả Nhân mới tỉnh lại, đầu óc cô choáng váng, toàn thân đau nhức như bị xe cán qua, sau đó cô mới biết Trương Viễn nhân luca cháy nhà mà hôi của.

“Vợ à em tỉnh rồi sao, em có thấy đỡ hơn một chút nào không? Đầu có phải hay rất đau hay không.” Trương Viễn bưng một bát canh gà, đẩy cửa đi vào, liền thấy Hứa Khả Nhân ngồi ở trên giường, lấy tay xoa xoa trán, dạng vẻ như rất khó chịu.

Anh nhanh chóng bước tới rồi quan tâm hỏi han, Hứa Khả Nhân đã tức giận khi nhìn thấy thủ phạm, cũng bất chấp sự khó chịu của thân thể, cô cầm lấy một chiếc gối trên giường và ném vào người của Trương Viễn.

Trương Viễn vội vàng quay lưng lại, anh cẩn thận bảo vệ canh gà rồi đặt lên bàn, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm, quay người lại hai tay dùng sức ôm lấy Hứa Khả Nhân vào trong lòng ngực của mình.

Hứa Khả Nhân dùng sức giãy giụa, “Anh là đồ lừa đảo, nhân lúc em say mà lợi dụng, đồ lưu manh, mau thả em ra!”

Trương Viễn nghe thấy vậy, mắt tối sầm lại, “Vợ, em mắng anh những lời này, anh sẽ không thừa nhận, người bị hại là anh mới đúng, muốn nói lưu manh cũng nên nói là em mới phải!”

“Anh còn muốn biện minh, nhân lúc em uống say rồi anh ăn sạch em mà còn không dám thừa nhận!” Hứa Khả Nhân đối với loại vô lại này thực sự rất tức giận, hai người đã là vợ chồng, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.

Sau khoảng thời gian thay đổi này, cô cũng đã chấp nhận việc hai người ở bên nhau, có thể hiểu đó là chuyện đương nhiên, nhưng khi say thì không thể ép buộc được. Bị Trương Viễn ôm trong lòng không thể động đậy, Hứa Khả Nhân trực tiếp há miệng, cắn vào ngực của Trương Viễn để trút giận.

Thật đáng tiếc dường như cô đã tính toán sai tình huống, cô cắn vào ngực trái của Trương Viễn, mặc dù Hứa Khả Nhân dùng sức rất lớn, nhưng xuyên qua lớp quần áo cắn vào điềm mẫn cảm của anh giống như đang ở khiêu khích vậy.

Trương Viễn kêu lên một tiếng, ôm chặt cô hơn, Hứa Khả Nhân theo bản năng lập tức nhả ra, trong lòng cảm thấy ảo não.

Thấy Hứa Khả Nhân đã ngừng lại, Trương Viễn hít sâu một hơi, kìm nén sự khô nóng xuống dưới đáy lòng, ho nhẹ một tiếng.

“Nhìn dáng vẻ của em như vậy, em đã thật sự quên mất chuyện hôm qua rồi sao, ngày hôm qua em uống xong hai hớp rượu liền say khướt, nắm lấy tay anh và gọi anh là anh trai nhỏ trước mặt chú Đổng và anh nuôi, còn nói muốn bao dưỡng anh, chuyện này em đã quên rồi sao!”

Hứa Khả Nhân nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu, trừng lớn hai mắt vẻ mặt không thể tin tưởng. “Làm sao có thể, làm sao em có thể như vậy chứ...”

Những lời tiếp theo đột nhiên ngừng lại, những cảnh tượng hiện lên trong đầu cô, một số có gọi Trương Viễn là anh trai nhỏ, rồi cô đẩy Trương Viễn xuống giường và kéo quần áo của Trương Viễn ra với một nụ cười dâm đãng!

Bình Luận (0)
Comment