Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ ( Dịch Full )

Chương 185

Chương 185 -
Chương 185 -

Như biết được suy nghĩ của Hứa Khả Nhân, ánh mắt của Trương Viễn dịu dàng, có chút bất đắc dĩ, anh xoa tóc Hứa Khả Nhân, vẻ mặt ủy khuất.

“Được rồi, có chuyện gì, tối nay người đàn ông của em sẽ từ từ nói cho em biết mọi chuyện, bây giờ hãy làm cho người đàn ông của em một bữa ăn thật ngon, người đàn ông của em đã đói đến mức đi không nổi nữa rồi!”

Trên người Hứa Khả Nhân run rẩy nổi da gà, nói: “Anh từ từ chờ em một chút!” Nói xong cô quay đầu xoay người đi vào trong phòng bếp.

Nhưng trong lòng cô lại vô cùng rối rắm, từ khi cùng anh chọc thủng tầng giấy kia, người đàn ông này ngay cả giả bộ một chút cũng không thèm làm, càng ngày càng không biết xấu hổ!

Làm sao một người trước kia luôn ngay thẳng, lại có thể trông giống một lão già lưu manh!

Hứa Khả Nhân lắc đầu, không suy nghĩ nữa, tối nay trong nhà có khách nên trước tiên cô từ trong không gian lấy ra lạp xưởng và hộp vịt muối bỏ trong nồi nấu.

Nhân cơ hội trong bếp không có ai, nên cô cầm ra một miếng thịt ba chỉ khoảng ba cân, một con vịt và một đĩa chân gà.

Cô mua chân gà ở cửa hàng thịt, tuy rằng thịt dễ bán nhưng bọn họ lại không lấy chân gà, đầu gà, cánh gà, tất cả đều để lại, chân gà cánh gà không cần phiếu, giá cả còn rẻ, vì vậy Hứa Khả Nhân đã nhân cơ hội này mua một ít về ăn dần, hôm nay tình cờ có tác dụng.

Nhược điểm duy nhất là thời tiết bây giờ rất nóng bức, mọi thứ rất nhanh hư hỏng nếu như để bên ngoài, vì vậy Hứa Khả Nhân phải sử dụng không gian để làm tủ lạnh, khi muốn lấy ra thì phải nhân cơ hội không có ai, thực sự có chút phiền phức.

Suy nghĩ một hồi, Hứa Khả Nhân vào sân hái một nắm đậu que, một ít cà tím, ớt xanh, một nắm hành tỏi, lại đi vào phòng bếp cầm một cái chậu, trực tiếp đem hành tỏi và đậu que đưa cho Trương Viễn.

Trương Viễn rất tự giác, anh cũng không hỏi gì cả, chỉ lấy đồ từ Hứa Khả Nhân và bắt đầu nhặt rau.

Thấy anh tự giác như vậy, Hứa Khả Nhân gật đầu hài lòng và quay vào bếp.

Chờ đến khi Cẩu Đại Hộ từ bên ngoài đi vào, anh ta nhìn thấy Trương Viễn, người từ trước đến nay rất lạnh lùng, đang ngồi xổm trên mặt đất để nhặt rau, quả thật là có chút tương phản rất lớn.

Giống như cha ruột của anh ta vậy, ở bên ngoài không ôm ấp, nhưng khi về đến nhà đứng ở trước mặt mẹ thì lập tức biến thành chim cút.

Vốn tưởng rằng anh chính là vị cứu tinh của mình nên cũng có chút khác, nhưng không ngờ suy nghĩ của anh ta lại quá hạn hẹp.

Cẩu Đại Hộ ngẫm nghĩ một hồi mới hiểu ra một sự thật, hóa ra đàn ông bên ngoài có quyền lực đến đâu, về đến nhà vẫn phải nghe lời vợ.

Có vẻ như gia đình của anh Viễn cũng do chị dâu làm chủ. Nếu đã như vậy, thì quá dễ xử lý, chỉ cần lấy lòng chị dâu. Còn sợ sau này anh Viễn sẽ không giúp đỡ anh ta sao!

Nghĩ đến đây, Cẩu Đại Hộ chạy đến chỗ Trương Viễn, ngồi xổm xuống một bên và kêu lên: “Anh Viễn, để em giúp anh một tay!” Tay cũng thuận theo mà đưa qua.

Nhưng khi tay anh ta chỉ còn cách hành lá trên mặt đất vài centimet, Trương Viễn đã đánh anh ta một cái khiến tay của Cẩu Đại Hộ không dám di chuyển tới nửa phần nữa.

Cẩu Đại Hộ vẻ mặt ủy khuất, “Anh Viễn, sao anh lại đánh em!” Trương Viễn mặc dù không dùng nhiều sức lực, nhưng cũng làm trái tim nhỏ bé của anh ta bị tổn thương!

Trương Viễn lạnh lùng liếc anh ta một cái, rất lạnh lùng trả lời anh ta, “Nếu muốn giúp đỡ, vậy hãy đi tìm vợ của chính mình đi!”

Vừa dứt lời, chỉ nghe một tiếng “Oa!” vang lên, tiếng khóc kinh thiên động địa vang vọng cả sân, khiến Hứa Khả Nhân đang thái miếng thịt ở trong bếp suýt chút nữa đã bị cắt vào tay.

Bình Luận (0)
Comment