Tôi Mang Theo Mãn Cấp Vật Tư Xuyên Về Quá Khứ ( Dịch Full )

Chương 81

Chương 81 -
Chương 81 -

Theo lý mà nói, Hứa Khả Nhân trên người có hàng trăm chỗ sơ hở, lẽ ra anh phải đề phòng mới đúng, nhưng kỳ lạ là anh đối với cô không dậy nổi suy nghĩ tìm tòi nghiên cứu nào.

Có lẽ chính là người phụ nữ thần bí này, khiến anh không thể tự kiềm chế được, ngày càng lún sâu!

Thấy đôi mắt sâu thẳm của Trương Viễn không nói lời nào mà nhìn thẳng vào mình, Hứa Khả Nhân bị anh nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, “Sao anh lại nhìn em như vậy?”

Trương Viễn lấy lại tinh thần, cười nói: “Không có gì, anh chỉ là đang suy nghĩ một chút thôi, nếu mua nhà ở Kinh Thị chắc chắn cũng sẽ không rẻ, cũng không biết trong nhà có đủ tiền hay không.”

Hứa Khả Nhân cũng không biết một ngôi nhà ở Kinh Thị là bao nhiêu, tuy nhiên cũng phải lo trước khỏi hoạ, trong tay hẳn là vẫn nên chuẩn bị nhiều tiền một chút, bằng không đến lúc không có tiền, thật đúng là làm cho người cảm thấy phát điên.

Có vẻ như cô phải dành một ít thời gian để bán một số vật tư trong không gian, chẳng hạn như linh tinh mấy quả trứng gà, những đồ mà cô tạm thời không thiếu.

Hai ngày nay, cô lần lượt chuyển bốn con gà vào trong không gian, cô nói với Trương Viễn rằng những con gà đó bị tiêu chảy, không hiểu sao lại nuôi không được. Nhưng thực ra, những con gà đó ở trong không gian của cô đang phát triển rất tốt. Nếu nói như vậy, chưa tới một tháng, gà trong trong không gian chắc chắn có thể đẻ trứng, về sau trừ bỏ lấy trứng gà cho chính mình ăn, mà còn có thể dư ra một ít.

Đây đều là nơi nguồn tiền phát ra, nên cần phải đối xử tốt.

Thấy Hứa Khả Nhân cũng đang rối rắm, Trương Viễn suy nghĩ rồi nói với Hứa Khả Nhân: “Mấy ngày nữa anh sẽ vào núi sâu một chuyến, kiếm ít đồ đem về.”

“Núi sâu quá nguy hiểm, chúng ta nghĩ biện pháp khác đi.” Hứa Khả Nhân không muốn anh mạo hiểm, hơn nữa là vì có không gian và đồ vật bên trong đảm bảo, cho dù thật sự thiếu tiền mua nhà, cô cũng có thể bán một chút đồ vật đi để bù đắp vô.

Trương Viễn không biết điều này, anh chỉ nghĩ nên tiết kiêm thêm một ít tiền nữa, ngay cả khi đến Kinh Thị, anh cũng sẽ có nắm chắc.

“Không sao, mấy năm nay anh vào núi sâu cũng không phải là một lần hai lần, nhưng chỉ cần anh cẩn thận một chút là được, không có vấn đề gì đâu.” Trương Viễn trấn an Hứa Khả Nhân.

Hứa Khả Nhân còn muốn nói điều gì khác, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Trương Viễn kiên định như vậy, cô liền ngừng nói, trong lòng Hứa Khả Nhân cảm xúc lẫn lộn, tự hỏi liệu chính mình có quá ích kỷ hay không, cô cũng chưa cùng Trương Viễn thượng lượng, chỉ biết về sau chính mình muốn đi đâu, lại bởi vì điều này, khiến cho Trương Viễn phải mạo hiểm.

“Trương Viễn, nếu anh không muốn đến Kinh Thị, cũng không muốn học đại học cũng có thể. Còn việc mua nhà ở Kinh Thị, đó cũng chỉ là lời nói mà thôi.”

Trương Viễn xoa tóc Hứa Khả Nhân, an ủi nói, “Em không cần suy nghĩ lung tung, chỉ cần cùng em ở bên nhau, anh liền cảm thấy vui vẻ. Huống chi, anh cũng không có khả năng vĩnh viễn sống ở nông thôn, vừa lúc thừa dịp còn trẻ, đi Kinh Thị mạo hiểm một lần!”

Đương nhiên thứ anh không nói chính là, hết thảy ý tưởng đều ký thác ở có phải hay không thật sự muốn khôi phục lại kỳ tuyển sinh đại học!

Nếu không có khôi phục lại kỳ thi tuyển sinh đại học, hết thảy vẫn là bộ dạng như ban đầu, những giả thiết kia đều không được thực hiện, vẫn là tiếp tục sống ở nông thôn.

“Được, nếu đã như vậy, chúng ta cùng nhau cố gắng, bắt đầu từ hôm nay ôn tập sách vở, cố gắng thi đậu đại học!” Hứa Khả Nhân nắm chặt tay, tràn đầy khí thế chiến đấu.

“Được!” Trương Viễn thấy thế, cũng lớn tiếng hô một câu, hai người nhìn nhau cười.

“Đúng rồi, anh vừa nghe được một tin tức bà Đại Lưu hình như bị trúng gió!” Đôi mắt của Trương Viễn lóe lên, nhỏ giọng nói với Hứa Khả Nhân.

“Cái gì, không thể nào!” Hứa Khả Nhân nghe vậy, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được. Trước đây, nhìn bà ta vẫn còn khoẻ mạnh. Hơn nữa, ngày hôm qua bà ta con đến tìm cô gây sự, lúc đứng ở ngoài cửa mắng cô vẫn còn rất khoẻ mạnh mà.

Bình Luận (0)
Comment