Trước đó cô vẫn chưa cảm thấy gì, nhìn thấy vật thật, cảm thấy rất quý giá.
Bên phía Trường Kinh chắc hẳn đã tốn rất nhiều chi phí để nghiên cứu chế tạo.
Hơn nữa tổng cộng chỉ có hai vũ khí năng lượng tỉnh thể được gửi đến Đông Dương, cô đã chiếm một cái.
Thủ trưởng Hình Hồng Văn cũng có mặt, mỉm cười hiền hậu: "Cầm lên thử xem, nghe Tử Tấn nói gần đây cháu luyện tập bắn súng tất tốt, lát nữa làm quen rồi thì mang ra sân tập thực hành, cho mọi người xem uy lực."
Tô Đào đưa tay ra định lấy súng năng lượng tinh thể, dừng lại một chút rồi hỏi:
"Sờ trực tiếp không sao chứ? Xung quanh hình như có luồng khí."
"Không sao đâu."
Khoảnh khắc chạm vào, luồng khí lập tức biến mất, khẩu súng năng lượng tinh thể trong suốt nằm gọn trong tay cô.
Cầm trên tay hơi lạnh, cảm giác rất kỳ lạ, cũng không nặng, ngược lại rất nhẹ.
Thời Tử Tấn hướng dẫn cô: "Đưa tinh hạch lại gần nó là có thể bắt đầu tích năng lượng."
Tô Đào làm theo, tinh hạch vừa mới đến gần, khẩu súng liền rung lên trong tay cô, cảm giác từ lạnh chuyển sang ấm.
Tinh hạch màu xanh lục như bị hút cạn, chưa đến năm giây đã trở nên trong suốt, vỡ vụn trong không khí.
Súng năng lượng tinh thể sau khi tích năng lượng xong, bên trong như có chất lỏng màu xà cừ chảy, giống như những ngôi sao lấp lánh ban ngày.
Quá trình này quá đẹp, Tô Đào suýt nữa quên mất nó là vật nguy hiểm.
Đến sân tập, nhắm bắn vào chi khổng lồ cứng rắn của zombie tiến hóa "Huyết Liêm Đao".
Chỉ một phát súng, chi khổng lồ mà đạn bình thường bắn tập trung cũng không thể xuyên thủng liền vỡ vụn.
Bộ phận cứng nhất trên người "Huyết Liêm Đao" chính là hai chi khổng lồ như lưỡi liềm của chúng.
Sức tấn công cũng là mạnh nhất, đánh nát chi khổng lồ của chúng, tương đương với việc cắt đứt khả năng tấn công của chúng.
Những người có mặt thấy hiệu quả này đều rất kinh ngạc.
Ngay cả Thời Tử Tấn cũng không ngờ, tiến lên kiểm tra chi khổng lồ bị vỡ nói:
"Uy lực rất lớn, tương đương với toàn lực nhất kích của dị năng giả hệ tấn công cận chiến, tốc độ cũng rất nhanh."
Sau đó cười hỏi Tô Đào:
"Cảm thấy thế nào?"
Tô Đào gật đầu lia lịa: "Đúng là dễ dùng hơn súng ngắn bình thường rất nhiều, rất nhẹ, cầm cũng không mỏi, không có lực giật cũng không có tiếng súng, tôi còn tưởng mình chưa bắn."
Cô nâng niu xoa xoa trong tay, đột nhiên dừng lại:
"Chỉ là mức tiêu hao năng lượng này có phải hơi quá đáng không, tôi chỉ bắn một phát, ánh sáng lấp lánh bên trong đã mờ đi không ít, cũng không còn ấm như lúc mới tích năng lượng xong."
Thời Tử Tấn nói: "Đúng là vậy, hướng dẫn sử dụng mà Trường Kinh gửi đến cũng đã chứng minh, bổ sung một tinh hạch zombie tiến hóa, súng năng lượng tinh thể chỉ có thể sử dụng bốn lần."
Tô Đào lập tức thấy xót ruột: "Vậy thì phải tiết kiệm một chút."
Cô nghi ngờ cả Đông Dương cũng không có mười tinh hạch zombie tiến hóa, Huyết Liêm Đao không chỉ khó săn, mà còn có thể bị phản sát.
Tô Đào cảm ơn thủ trưởng, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng khi có được bảo bối.
Hình Hồng Văn nhìn cũng thấy vui, quay sang nói với Thời Tử Tấn:
"Khẩu súng năng lượng tinh thể còn lại tôi định đưa cho Bùi Đông, nó không có dị năng mạnh mẽ như cậu, giữ thành cũng không phải là công việc an toàn..."
Thời Tử Tấn nói: "Ông không cần giải thích với tôi, tôi đều hiểu, hơn nữa tôi thật sự không cần, lúc trước một mình tôi cũng có thể gϊếŧ tên súc sinh đó, lần này chúng tôi đi cả nhóm, lại càng không thành vấn đề."
Tô Đào dùng báng súng chọc anh ấy, hào phóng nói:
"Của tôi cũng có thể cho anh dùng, nhưng anh phải tự chuẩn bị tinh hạch."
Thời Tử Tấn và thủ trưởng đều cười.
Thời Tử Tấn dở khóc dở cười: "Cô cứ giữ lấy đi, bảo vệ mạng nhỏ của mình là được rồi."