Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 170

Nhưng Tô Đào lại không tài nào ngủ được.

Nằm trên giường nhà khách, nóng đến toát mồ hôi, lấy thiết bị liên lạc soi, trên ga giường in hằn cả dấu mồ hôi.

Ngay cả Tuyết Đao cũng nằm ngửa, thè lưỡi, dán chặt xuống sàn nhà ngủ.

Quan Tử Ninh trở mình ngồi dậy: "Không được, nóng quá."

Tô Đào đầu choáng váng, người cũng không có sức:

"Chúng ta về xe ngủ đi, tôi chịu không nổi nữa."

Mấy đêm liền ngủ không ngon, ban ngày ăn không được, cảm thấy cơ thể đã đến giới hạn.

Dọn dẹp qua loa một chút, lại gửi tin nhắn cho Thời Tử Tấn.

Cứ tưởng giờ này anh đã ngủ, không ngờ tin nhắn vừa gửi đi, anh đã trả lời ngay:

"Em khó chịu chỗ nào? Ra hành lang tôi xem."

Tô Đào ngẩn ra, mở cửa, quả nhiên thấy Thời Tử Tấn ăn mặc chỉnh tề, cầm thiết bị liên lạc đứng ở hành lang.

Anh bước tới, mu bàn tay sờ trán cô, lông mày nhíu lại:

 

"Em hơi sốt, có thể là say nắng, còn khó chịu chỗ nào nữa không?"

Tô Đào đầu choáng váng, tim đập nhanh, còn chưa kịp trả lời, đột nhiên hơi tối sầm mặt mày, đứng không vững.

Thời Tử Tấn vội vàng bế ngang cô lên.

Quan Tử Ninh thấy vậy, sải bước tới, cũng sờ trán cô, lại đưa tay vào sau gáy cô, sờ thấy toàn mồ hôi, như vừa vớt từ dưới nước lên:

"Nguy rồi, Thiếu tướng anh mau đưa cô ấy lên xe, tôi đi hỏi hậu cần xin ít thuốc cảm nắng."

Đầu óc Tô Đào mơ hồ, đợi tỉnh táo lại một chút, mở mắt ra thấy mình đã ở trên xe.

Điều hòa vừa bật, gió mát thổi ra, khiến cô dễ chịu hơn rất nhiều.

Cô nhìn Thời Tử Tấn bên cạnh: "Thể chất của tôi như vậy, có khi nào chết dở giữa đường không?"

Thời Tử Tấn mặt đen lại: "Em còn sức nói đùa, xem ra là đỡ nhiều rồi, dậy uống nhiều nước đi."

 

Tô Đào nhận lấy nước, uống từng ngụm:

"Quân phiệt ở Thủ An không phải rất giàu sao? Sao lại để nhà khách tồi tàn như vậy? Tiền điện cũng tiếc không bật?"

Cho dù không có điều hòa, chỉ cần có điện, cô cũng có thể tự lắp một cái, đâu đến nỗi để mình bị say nắng.

Thật là quá đáng.

Thấy cô đã tỉnh táo hơn, Thời Tử Tấn âm thầm thở phào, lại rót cho cô một cốc nước:

"Người thực sự nắm quyền ở Thủ An tên là Cát Hải Bân, là anh trai của chồng Khương Thanh Hương, cũng là tên mập mà em thấy hôm đầu tiên vào thành, người này rất keo kiệt, coi tiền như mạng."

"Không nói đến nhà khách cho người ngoài chúng ta ở, ngay cả nhà hắn ta cũng chưa chắc có quạt điều hòa, thà chịu nóng, để giảm chi phí và tiêu hao tài nguyên, hắn ta chưa bao giờ xây dựng cơ sở hạ tầng công cộng ở Thủ An, điện chỉ cho khu nhà giàu dùng, ngay cả mạng nội bộ của Thủ An cũng là do các quân phiệt khác tự góp tiền kéo, nếu không thì Thủ An bây giờ vẫn biệt lập với thế giới."

 

Tô Đào kinh ngạc: "Vậy hắn ta kiếm nhiều tiền để làm gì?"

Cô là kiểu người có tiền trong tay liền không nhịn được xây cái này xây cái kia, căn bản không giữ được tiền.

Cô cũng không hiểu, kiếm nhiều tiền mà không tiêu, có ý nghĩa gì.

Thời Tử Tấn nói: "Coi tiền như mạng thôi, hắn ta còn nhòm ngó nước và nhiên liệu trên đoàn xe của chúng ta, bóng gió hỏi tôi mấy lần, kiểu như tôi không cho, hắn ta sẽ tiếp tục giam giữ Giản Khai Vũ."

Bình Luận (0)
Comment