Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 217

Tô Đào nói: "Anh đừng dắt mũi tôi, có kịp hay không là vấn đề tôi, người thuê phải cân nhắc, bây giờ tôi chỉ hỏi anh một câu, điều kiện kim loại hiếm có thể đổi hay không, không đổi thì bây giờ các anh đi đi, không tiễn."

Lôi Hành còn chưa vội, phía sau có một đồng đội đã vội trước.

Anh ta nhìn Lôi Hành với vẻ mặt khó xử, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Đại ca, đừng cân nhắc đến em nữa, nhiệm vụ lần này tuy không đơn giản, nhưng thù lao đủ cho chúng ta ăn uống một năm, bây giờ khắp nơi khan hiếm, tích trữ lương thực và nhiên liệu là trên hết."

Giọng bọn họ nói nhỏ, Tô Đào không nghe thấy, nhưng hình như đã đoán được điều gì, hỏi: "Các anh muốn kim loại công nghiệp để làm gì?"

Lôi Hành nhìn khuôn mặt còn non nớt của cô, hiếm khi kiên nhẫn hơn vài phần, gọi người đàn ông vừa nói chuyện ra, giải thích: "Đây là anh em của tôi, Hỏa Xà, dị năng của cậu ta là khống hỏa và phóng hỏa, có thể tạo ra ngọn lửa màu lam trắng nhiệt độ cực cao, nhưng trong nhiệm vụ lần trước đã bị mất một tay."

 

Lôi Hành kéo tay áo của Hỏa Xà lên, Tô Đào nhìn thấy cổ tay trống trơn.

"Do dị năng của cậu ta đặc biệt, tay giả được chế tạo phải chịu được nhiệt độ cực cao, vật liệu thông thường không được, chỉ có thể dùng titan công nghiệp nguyên chất, nghe nói là vật liệu hàng không vũ trụ chuyên dụng trước ngày tận thế."

Tô Đào trong lòng đã có chủ ý, nhưng vẫn hỏi thêm một câu: "Các anh chưa từng nghĩ đến cách khác sao? Ví dụ như tìm dị năng giả hệ trị liệu?"

Lôi Hành nói: "Đã tìm rồi, nhưng độ khó không thua gì tìm titan kim loại công nghiệp."

Tô Đào gật đầu: "Trùng hợp là, tôi ở đây có một dị năng giả hệ trị liệu có thể tái tạo chi bị đứt."

Câu này khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.

Ánh mắt Lôi Hành khác thường, đồng tử màu vàng kim hơi co lại: "Làm sao có thể chứng minh lời cô nói?"

 

Tô Đào lắc đầu: "Không thể chứng minh, dị năng giả đó hiện đang ở Đông Dương, không ở đây, đợi các anh cứu người đưa đến Đông Dương, đại khái là có thể gặp được cậu ấy, tôi sẽ để cậu ấy sắp xếp việc điều trị cho các anh."

Câu này khiến Hỏa Xà sinh nghi, ngay lập tức lên tiếng chất vấn: "Tôi không tin cô, một người giàu có về vật tư xuất hiện từ trên trời rơi xuống, dưới trướng còn có dị năng giả hệ trị liệu hiếm có, cũng không có bằng chứng, chúng tôi, Báo đồ đã lang bạt nhiều năm như vậy, chưa từng nghe nói đến cô, ai biết vật tư cô hứa cho chúng tôi có phải là thật hay không."

"Tôi càng nghĩ càng thấy không đúng, còn có Mã Đại Pháo người đã liên lạc với chúng tôi, chỉ là một tên cò mồi nhỏ bé, lại thay cô ra mặt làm việc, cô có bối cảnh lớn như vậy lại không có người có máu mặt nào để dùng sao?"

 

Câu này gần như là nói cô là kẻ lừa đảo.

Tô Đào chưa từng nghĩ đến việc làm việc khiêm tốn lại có nhược điểm này, bị người ta nghi ngờ là giả vờ giàu có để lừa đảo.

Cô không nói nên lời: "... Hay là các anh về tìm hiểu thử về Đào Dương đi, đó là địa bàn của tôi, nhưng thời gian gấp rút, trước tám giờ sáng mai các anh phải trả lời cho tôi, quá thời gian tôi sẽ liên hệ với đội lính đánh thuê khác."

Cô có phải nên tuyên truyền một chút về Đào Dương và câu chuyện của cá nhân mình không.

Không có chút danh tiếng nào làm việc thật phiền phức.

"Tôi tin cô." Lôi Hành đột nhiên nói.

"Nhiệm vụ này chúng tôi nhận."

Anh ta lộ ra hai chiếc răng nanh, đưa tay ra cười nói: "Tôi sẽ không đi tìm hiểu đâu, tôi là người thích sự kíh thíɧ và bất ngờ thú vị, tôi muốn đánh cược một phen, hy vọng bà chủ Tô đừng để tôi thua cược."

Bình Luận (0)
Comment