Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 275

Tòa nhà số bốn cô định chỉ xây loại hình nhà ba phòng ngủ hai phòng khách, không có sảnh tầng một, vào là hành lang, mỗi tầng đều là một hộ gia đình độc lập.

Cô lại lên mạng tìm một số bản thiết kế mặt bằng nhà ba phòng ngủ hai phòng khách thời kỳ trước mạt thế rồi trang trí theo đó.

So với nhà hai phòng ngủ hai phòng khách, loại hình nhà ba phòng ngủ có thêm phòng chứa đồ và phòng thay đồ, người ở đông, chứa đồ là điều cần thiết.

Phòng khách và phòng ăn liền nhau, rất rộng rãi, thậm chí còn có không gian dư thừa, người thuê nhà còn có thể tự ngăn ra một khu vực cho trẻ em làm khu vui chơi giải trí hoặc làm một phòng đọc sách mở, rất tự do.

Ngoài ra, trong phòng ngủ chính còn có nhà vệ sinh riêng, bên ngoài còn có một nhà vệ sinh công cộng, đều là thiết kế khô ướt tách biệt, có thể đáp ứng nhu cầu sử dụng của gia đình năm sáu người.

 

Ban công cũng rất rộng rãi, ban ngày ánh sáng đầy đủ, cũng được trang bị máy giặt và máy sấy, thậm chí còn cân nhắc đến việc thỉnh thoảng phơi chăn ga gối đệm, còn bố trí cả giá phơi quần áo nâng hạ. Hai bên tường còn đặt tủ quần áo cao sát trần, một lần nữa thuận tiện cho việc chứa đồ.

Trang trí xong xuôi, Tô Đào còn đích thân đi xem, kiểm tra kỹ một số chi tiết, bổ sung thêm một ít vật dụng nhỏ, lúc này mới hài lòng bấm vào chế độ thuê theo tháng.

Tổng cộng tiêu tốn 48000 liên bang tệ cho một căn, hệ thống định giá thuê theo quý lên đến mười vạn, trung bình mỗi tháng là hơn ba vạn.

Vẫn là khá cao.

Cái này chủ yếu là hướng đến những người có thu nhập cao và gia đình đông người cùng gánh vác, chia ra đầu người, tính ra còn rẻ hơn cả phòng đơn.

Tô Đào thức trắng đêm, lại mở rộng và trang trí thêm ba căn nhà ba phòng ngủ hai phòng khách, làm xong hết, ngẩng đầu lên trời đã sáng, vội vàng về ngủ bù.

 

Giấc ngủ này là một giấc mơ đẹp, cô mơ thấy mình trở thành địa chủ, muốn xây nhà ở đâu thì xây, còn xây cho mình một căn biệt thự nhỏ ba tầng, đám thú cưng còn có một sân riêng để hoạt động, trong sân còn có giá leo mèo sang trọng mà cô mua cho mèo con.

Hắc Chi Ma nhảy lên tầng cao nhất của giá, kêu meo meo với cô, trong mơ giá leo mèo trở nên cao như tòa nhà ba tầng, làm cô sợ hãi cứ giơ tay ra đỡ, sợ nó rơi xuống bị thương.

Hắc Chi Ma kêu meo một tiếng, nhảy vọt xuống.

Tô Đào tỉnh giấc, không phải bị dọa tỉnh, mà là bị Hắc Chi Ma nhảy từ trên tủ xuống đè tỉnh.

"Đồ nghịch ngợm!" Tô Đào mắng một tiếng, thấy nó vừa kêu vừa cào cửa, đành phải cam chịu bò dậy mở cửa cho nó ra ngoài chơi.

Cửa vừa mở, đồ nghịch ngợm liền lao ra ngoài.

Đứa trẻ càng lớn càng thích chạy nhảy, Đào Dương cũng không đủ cho nó vui chơi, còn thỉnh thoảng chạy đến Bàn Liễu Sơn chơi, thậm chí có lúc còn cả gan chạy ra ngoài.

 

Bạch Chi Ma thấy anh trai hung dữ của nó chạy mất, lúc này mới nhẹ nhàng nhón chân đến cọ Tô Đào, nũng nịu đòi ăn.

Ngủ một giấc đến gần chiều, Bạch Chi Ma và Tuyết Đao đều đói bụng, cho chúng ăn xong, cô cũng ăn qua loa một chút, liền vội vàng đến văn phòng, còn có một đống việc đang chờ cô xử lý.

Chưa đến văn phòng, Trang Uyển đã gọi điện đến, mừng rỡ hỏi:

"Sếp, cô dậy rồi à, tôi thấy tòa nhà mới rồi! Là loại hình nhà ba phòng ngủ hai phòng khách sao?"

"Phải phải phải, chị cúp máy đi, tôi đến văn phòng ngay."

Đến văn phòng, Trang Uyển nhìn cô với đôi mắt sáng rùng rực, giống như Bạch Chi Ma đang chờ được ăn cơm vậy.

Tô Đào buồn cười, gửi thông tin của bốn căn nhà ba phòng ngủ hai phòng khách cho chị ấy:

"Căn 002 này để dành cho nhà Mạnh Hiểu Bác, đến lúc đó chị nói với họ quy trình đổi thuê, căn 003 và 004 cho thuê ra ngoài, còn căn 001 này, là dành riêng cho chị."

Trang Uyển muốn nghe nhất chính là câu cuối cùng này, đang định nói lời cảm ơn, thì nghe Tô Đào nói tiếp:

"Nhưng căn nhà này không phải cho chị thuê."

Bình Luận (0)
Comment