Tôi Mở Khóa Hệ Thống Nhà Trọ Ở Mạt Thế

Chương 87

Tiên Dung Dung ngập ngừng một chút: "Em muốn hỏi, cần điều kiện gì mới có thể vào làm việc trong tòa nhà này ạ?"

Cô bé vừa nói, vừa nhìn cửa sổ sát đất tầng hai với vẻ mặt ngưỡng mộ, Trang Uyển đang ăn mặc sạch sẽ ngồi bên trong làm việc, ánh nắng xuyên qua cửa kính chiếu lên bàn làm việc và giá sách mới tinh của chị ấy, trông rất lịch sự.

Tô Đào có chút bất ngờ: "Em muốn đến Đào Dương làm việc? Công việc ở vườn trồng trọt em làm không tốt sao?"

Tiền Dung Dung ấp úng một chút, giọng nhỏ hơn: "Xin lỗi, em thấy tòa nhà này đẹp quá, không giống như em ở vườn trồng trọt, ngày nào cũng phải đi qua con đường lầy lội, đến phòng quản lý, sáu người chúng em dùng chung một cái bàn, một cái máy tính cũ, thay phiên nhau ngồi."

"Chị Đào, em biết chữ, rất quen thuộc với các loại thực vật phổ biến trước tận thế, cũng biết tính toán, công việc ghi chép hạt giống em làm là tốt nhất, chưa từng sai sót, cũng chưa từng làm mất một hạt giống nào, nếu có thể, em cũng muốn giống như chị Trang Uyển, tìm một công việc văn phòng ở Đào Dương chúng ta, em sẽ rất rất cố gắng làm việc, chị hãy tin em."

 

Tô Đào xoa đầu cô bé, cười nói: "Chị biết rồi, nhưng gần đây Đào Dương chưa có công việc phù hợp với em, hãy tin chị, nếu sau này có, chị nhất định sẽ nghĩ đến em trước, bây giờ em cứ ngoan ngoãn lớn lên, làm tốt công việc ở vườn thực vật, được không?"

Tiền Dung Dung kích động, gật đầu lia lịa, nở nụ cười: "Cảm ơn chị Đào!"

Nói xong liền đeo cặp sách lên lưng, vui vẻ đi làm.

Vừa đúng lúc Trang Uyển nhìn xuống từ trên lầu, mở cửa sổ cười nói với Tô Đào: "Con bé Dung Dung này lanh lợi lại còn cẩn thận, quả thực là một hạt giống tốt."

Tô Đào nhướng mày: "Vậy sau này có vị trí phù hợp, thì giao cho chị đào tạo nhé-"

sếp nào đó trắng trợn bóc lột nhân viên, làm sếp ru rú xó nhà.

Trang Uyển sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề!"

Lên lầu, Tô Đào liền đưa thông tin của mười căn hộ mới cho Trang Uyển: "Lại có việc rồi, vất vả rồi."

 

Trang Uyển lại vui vẻ khi thấy Đào Dương có thêm người mới:

"Không vất vả, thấy người thuê nhà đến đây có cuộc sống tốt, tôi cũng vui, nhìn thấy họ như nhìn thấy tôi lúc trước, cuối cùng cũng có một ngôi nhà ổn định che mưa che nắng."

Cuối cùng, chị ấy lấy ra hồ sơ của hai người thuê nhà chưa nhập trọ từ trong ngăn kéo bàn làm việc, báo cáo với Tô Đào:

"Hai người này muốn hoãn nhập trọ hai ngày, nói là trong nhà còn việc, có được không? Trước đây chúng ta chưa từng gặp trường hợp người thuê nhà không làm thủ tục nhập trọ quá ba ngày."

Tô Đào xem qua thông tin người thuê nhà, là một cặp đôi trẻ chuẩn bị kết hôn, đều là phóng viên, có thu nhập ổn định, bố mẹ ở Đông Dương đều làm việc trong cơ quan nhà nước, không có vấn đề gì lớn, liền nói:

"Được, nhưng phải yêu cầu họ đặt cọc mười nghìn đồng liên bang, nếu đến thời hạn quy định mà vẫn chưa đến thì không hoàn trả."

 

Trang Uyển gật đầu, lại nói: "Dì dọn dẹp mà chúng ta chọn trước đây ngày mai sẽ đến làm, nhưng tôi thấy có lẽ nhân lực không đủ, chúng ta có hai tòa nhà chung cư, một nhà ăn, và bây giờ là tòa nhà văn phòng, có quá nhiều chỗ cần dọn dẹp, tôi tính toán một chút, ít nhất cần sáu dì thay phiên nhau dọn dẹp."

Tô Đào nhẩm tính trong lòng, mỗi tháng tiền thuê nhà của cô ít nhất là hai trăm nghìn đồng liên bang, chưa tính lợi nhuận từ các loại máy bán hàng tự động và tiền thuê nhà hàng quý tính ba tháng một lần.

Trung bình mỗi tháng có thể hơn ba trăm nghìn.

Thu nhập này sẽ tiếp tục tăng lên theo việc cô mở rộng phòng ốc và tăng số lượng người thuê nhà.

Sáu dì, lương tháng của mỗi người chỉ tám nghìn đồng liên bang, chỉ bao một bữa, không cung cấp chỗ ở, chi phí dọn dẹp hơn bốn mươi nghìn một tháng, vẫn có thể chấp nhận được.

Tô Đào đồng ý: "Vậy thì tuyển thêm năm người nữa đi, có môi trường sạch sẽ mới sống thoải mái được."

Bình Luận (0)
Comment