Tôi Nuôi Dưỡng Một Anh Cương Thi Bá Đạo

Chương 1 -

Minh Khinh Khinh không rõ liệu có phải mình bị ảo giác hay không.

Cô cảm thấy gần đây trong nhà có gì đó rất kì lạ.

Mấy ngày trước cô đã mua rất nhiều rau và hải sản, sắp xếp chúng vào trong tủ lạnh nhưng hôm nay vì không có lịch trình nên cô định ở nhà sẽ tự nấu nướng và xem phim một mình.

Nhưng chưa kịp tận hưởng sự thoải mái được bao lâu thì cô nhận được điện thoại của đạo diễn. Vì một số cảnh quay trong băng máy bị lỗi nên cô cần quay lại đoàn để quay lại. Vì vậy cô đã khóa trái cửa lại và theo trợ lý đến hậu trường.

Tuy nhiên hôm nay, khi trở về nhà, cô thấy trên ngăn trên của tủ lạnh thiếu 3 cây cần tây và 2 củ cà rốt cũng như những loại thực phẩm mà cô có ấn tượng rất rõ ràng khác, tất cả đều đã biến mất.

Trong số đó, những quả đào vàng yêu thích của cô dường như bị mất nhiều nhất, chỉ còn mỗi chiếc tem "tăng thêm chất bảo quản" đang hiện rõ mồn một trước mắt cô.

"?"

Trên đầu Minh Khinh Khinh hiện lên ba dấu hỏi chấm.

Cô với tay ra để lục tủ lạnh, ngoại trừ rau củ quả biến mất thì những thứ khác trong tủ lạnh bao gồm cả kem dưỡng da, mặt nạ.. v. V đều không có dấu hiệu bị lấy mất.

Cô mở ngăn đông lạnh bên dưới. Những loại hải sản đắt đỏ nhất cô có như hải sâm và tôm hùm cũng vẫn còn nguyên vẹn.

"..."

Minh Khinh Khinh sống trong một biệt thự 6 tầng bao gồm cả tầng hầm và khu trượt tuyết dưới lòng đất, tuy diện tích rất rộng nhưng các hộ khác đều ở khá xa nên có hơi trống trải. Thực tế, cụm biệt thự ven núi này là nơi an cư lạc nghiệp của rất nhiều nghệ sĩ. Nhân viên bảo vệ thường xuyên tuần tra, kiểm soát ra vào rất nghiêm ngặt.

Không có dấu vết của vân tay khác trên khóa cửa.

Nói cách khác, chẳng có bất cứ tên trộm nào vào nhà chỉ để ăn trộm vài củ cà rốt cả.

Nếu không phải là trộm thì có thể là gì?

Minh Khinh Khinh nhẹ nhàng đóng cửa tủ lạnh, trầm tư suy nghĩ.

Cô mới 25 tuổi thôi mà trí nhớ đã "rối loạn" đến thế này rồi sao? Chẳng lẽ cô không hề mua nhiều đến thế? Hay vì cô đói quá nên đã ăn chúng trước khi ra khỏi nhà rồi? Nhưng cần tây và cà rốt đều chỉ là món ăn kèm, chỉ khi nào cô bị khùng thì mới đi xào chúng với nhau thôi.

Minh Khinh Khinh vô cùng nổi tiếng và rất dễ bị áp lực công việc, quay phim và thực hiện các hoạt động khác nhau trên bìa tạp chí không ngừng nghỉ, hơn nữa hai năm nay cô ngủ ít hơn, quả thực là có chút mệt mỏi. Cũng đã từng có trường hợp cô chưa kí tên gì cả nhưng lại cứ nghĩ rằng mình đã kí tên rồi.

Đơn đặt hàng trên điện thoại của Minh Khinh Khinh đã bị xóa từ lâu, cô lại tìm lại hóa đơn trong túi, định xem lại số lượng mình đã mua nhưng vì tìm mãi không thấy nên cô đành bỏ cuộc. Cô cố nén lại suy nghĩ hoang mang trong lòng mình, chỉ có thể giải thích là có lẽ trí nhớ của mình đã bị "rối loạn" rồi.

Vậy là hết rồi, mới có hai năm mà kí ức đã bị đảo lộn, làm sao có thể nhẩm được lời thoại nếu cứ như thế này chứ.

Minh Khinh Khinh thơ thẩn bước đến mép sofa rồi ngồi xuống, rót một cốc nước, uống một số viên vitamin.

Con mèo mà cô đã nuôi vài năm đang ngồi nhìn vào từ ban công, sau khi nhận ra cô, nó mới bắt đầu đi từ ban công vào và nũng nịu xin cô xoa đầu. Minh Khinh Khinh cúi xuống từ từ và "chạm" vào đầu con mèo vài lần.

Một vài sợi lông trắng mềm rụng xuống đất.

Minh Khinh Khinh khẽ cau mày. Con mèo cô nuôi là một con mèo lông dài, nó hầu như không rụng lông vào mùa đông mà chỉ rụng vào mùa hè. Tuy nhiên mùa đông năm nay nó lại rụng khá bất thường.

Sau khi con mèo và Minh Khinh Khinh chào hỏi nhau xong, nó bắt đầu lo lắng nhìn xung quanh nhà. Minh Khinh Khinh nhẹ nhàng đứng dậy, nó lại tỏ ra giật mình. Đột nhiên, một cơn gió nhẹ lướt qua bốn chân của nó, nó nhanh chóng quay trở lại ban công, chui vào trong nhà nhỏ dành cho mèo, trốn mất.

Có lẽ trong lòng có chút cảm giác khác lạ, Minh Khinh Khinh bắt đầu đặt cốc nước xuống và nhìn toàn cảnh ngôi nhà.

Bình thường, ngoài việc con mèo bị rụng lông nhiều hơn mọi khi và bám hết vào sofa thì không còn gì khác thường nữa.

Minh Khinh đứng dậy bật công tắc chính của toàn bộ biệt thự rồi kiểm tra từng phòng một.

Căn biệt thự 300 triệu này quả thật đáng tiền. Khi Minh Khinh Khinh mua căn biệt thự này, ấn tượng đầu tiên nó dành cho cô là hình ảnh của một lâu đài.

Phong cách kiến trúc của nó đậm chất Âu Mỹ, có khu vườn rộng lớn đầy cỏ xanh trải từ cửa sắt chạm khắc tinh xảo đến cổng biệt thự. Ngoài dốc trượt tuyết ngầm và hầm rượu ra là vô số phòng ở các tầng khác, phong cách trang trí cũng rất khác nhau.

Minh Khinh Khinh ở một mình nên không cần nhiều không gian, phần lớn đều sống trên tầng 3, phạm vi hoạt dộng của cô cũng chỉ hạn chế tới đó.

Điều gì sẽ xảy ra nếu có người sống trong các tầng khác?

Minh Khinh Khinh khẽ nhìn bóng mình trên mặt đất dưới ánh đèn ngoài hành lang, chợt giật mình vì những suy nghĩ kỳ lạ chợt hiện ra trong lòng.

Mặc dù cô không thường xuyên để mắt đến các tầng khác nhưng nhân viên dọn vệ sinh do quản lí sắp xếp sẽ đến quét dọn hàng tuần, mọi ngóc ngách đều phải được lau dọn sạch sẽ.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Minh Khinh Khinh vẫn hơi lo lắng, đẩy cửa bước vào trong.

Sau nửa giờ vẫn chẳng có gì xảy ra cả.

Cô đóng tất cả các cửa ra vào, trở lại chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ cao từ trần đến sàn trên lầu ba và bó gối nằm xuống, lòng cô như hướng về phía xa xăm, cô thở phào nhẹ nhõm.

Cô có lẽ là đã xem quá nhiều phim kinh dị rồi.

Bình Luận (0)
Comment