Quản lý phục vụ ở những khu biêt thự cao cấp mấy trăm triệu luôn luôn đúng giờ. Còn chưa đến mười lăm phút, bên bất động sản đã đem hai bộ quần áo san hô nhung mặc ở nhà theo yêu cầu của Minh Khinh Khinh đến.
Tiểu Phó mặc bộ quần áo mà Minh Khinh Khinh đã mua từ trước còn hai bộ ở nhà này dùng để dự trữ lúc cần gấp.
Nhân viên bất động sản đưa đồ đến nơi này biết đây là nơi ở của một nữ minh tinh, trong lòng không khỏi kinh ngạc, tưởng rằng Minh Khinh Khinh để cho đàn ông ở lại qua đêm nhưng trong giới rất ít có nam minh tinh nào có vóc dáng cao lớn như vậy, chẳng lẽ là người ngoài giới?
Chẳng qua kinh ngạc thì kinh ngạc, nhân viên bất động sản ở đây được huấn luyện rất chuyên nghiệp, tuyệt đối sẽ không nói bậy ra ngoài.
Minh Khinh Khinh nhận quần áo, lấy ra một bộ màu xanh nước biển rồi đi lên phòng tắm ở tầng một.
Trong phòng tắm vẫn không có động tĩnh gì, cô cũng không biết thiếu niên ngoài hành tinh đã tắm xong chưa.
Minh Khinh Khinh đứng ở ngoài cửa hỏi: "Anh.. Cái kia.. không sao chứ?"
Cô đến bây giờ cũng không biết hắn tên là gì, cũng không thể nào gọi là Đản Đản được.
Tiểu Phó ở trong phòng tắm đang lo lắng. Hắn không ngờ đồ vật mà con người chế tạo ra lại mỏng manh như vậy, vừa vặn một cái đã hỏng. Hắn vội vàng tìm cách nối vòi nước lại nhưng lại không cẩn thận, vòi nước lại lần nữa rơi ra tạt nước vào mặt hắn.
Bên ngoài Minh Khinh Khinh chỉ nghe được những tiếng "Rắc, rắc, rắc" của khớp xương rung động trong phòng tắm, nếu không phải cô biết bên trong là sinh vật gì thì một màn này rất kinh khủng vào ban đêm.
Cô nhịn không được trực tiếp mở cửa.
Sau đó, cô thấy trong phòng tắm một đống lộn xộn, vòi hoa sen bị rơi, đường ống nước vỡ ra, nước chảy khắp nơi.
Lúc cô mở cửa ra thì tiểu zombie chân tay vụng về rất hoảng sợ, nháy mắt liền di chuyển tới góc tường, như biết chính mình phạm lỗi nên đứng sát vách tường, đầu rũ xuống như những đứa trẻ quậy phá bị bắt phạt đứng.
Minh Khinh Khinh: "....."
Cô đã quên rằng hắn không biết sử dụng đồ vật trong nhà tắm.
Cho dù là ai thấy tình cảnh lộn xộn này cũng sẽ tức giận, Minh Khinh Khinh cũng không ngoại lệ, cô trực tiếp choáng váng.
Minh Khinh Khinh nói: "Anh ra đây."
Tiểu Phó đứng sát vào tường, trong lòng cảm thấy áy náy, khuôn mặt tái nhợt của hắn đỏ bừng.
Hắn muốn nói để tôi giúp cô sửa lại nhưng lại không biết biểu đạt, trầm mặc một lúc rồi rụt đầu, từng bước lùi về sau.
Hắn thu mình vào góc tường, giống như chú robot nhỏ phạm sai lầm chờ đợi trừng phạt.
Minh Khinh Khinh thấy hắn như vậy, bao nhiêu tức giận cũng đều biến mất. Cô chỉ có thể tự an ủi mình, đây là vấn đề của chính mình, mình để một con zombie chưa từng chạm vào các thiết bị trong phòng tắm, có khác gì chú chó nhỏ tự đi tắm rồi tự làm mình ướt nhẹp không.
Xem ra muốn nuôi một người ngoài hành tinh đúng là không đơn giản.
"Quên đi, không có việc gì, ngày mai tôi gọi người tới sửa là được."
Dù sao nước đã không chảy ra nữa, vấn đề còn lại chỉ là sửa một chút ống nước thôi.
Đôi mắt màu xanh xám của Tiểu Phó hiện lên sự uể oải.
Hắn cảm thấy mình lôi kéo thân thể này mỗi lần hoạt động đều kêu rắc rắc, cái gì cũng không làm được, sức lực cũng không điều khiển được.
Thấy thiếu niên giống như chú chó nhỏ làm sai không biết phải như thế nào, Minh Khinh Khinh không thể không mềm lòng.
Cô không nhịn được, nói: "Anh cùng tôi lên tầng 2, đổi phòng tắm khác, tôi dạy anh cách dùng."
Tiểu Phó cuối cùng cũng ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn về phía cô, có chút thụ sủng nhược kinh.
Minh Khinh Khinh cảm thấy tiểu zombie này sợ là sẽ đầu độc người, chỉ cần hắn dùng đôi mắt đáng thương nhìn cô, cô không chỉ hết giận mà trái tim cũng tan chảy.
Chờ khi cô tỉnh táo lại, một nữ minh tinh hàng đầu với mức lương mấy trăm triệu một giờ đã thực sự ngồi xổm trong phòng tắm, giải thích về cách sử dụng bồn tắm và hồ bơi của thế giới loài người cho tiểu zombie tràn đầy tò mò, hơn nữa còn nói rất nhiệt tình, đến nỗi không biết chán.
Minh Khinh Khinh: ......
Loại chuyện này nếu mà nói ra thì có khả năng sẽ lên tiêu đề.