Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 99 - Chương 99 - Chương 99

Chương 99 - Chương 99
Chương 99 - Chương 99

Chương 99

Túc Khê tức giận không chịu nổi, nhưng sau khi tên nhóc trên màn hình lại trở về với ngoại hình bánh bảo nhỏ, nàng cũng có thể tiếp tục chấp nhận. Không chấp nhận còn có thể làm gì.

Sau khi Thái tử đi ra nói mấy câu, buổi săn lập tức bắt đầu. Quy tắc săn bắn lần này là mỗi người được nhận hai mươi mũi tên, cuối cùng xem ai săn được nhiều con mồi nhất, trước khi trời tối nhất định phải xuống núi tập hợp. Người chiến thắng sẽ có được phần thưởng của hoàng đế.

Ngay sau đó, bắt đầu nổi trống.

Đợi đến khi tiếng trống vang lên, các vị thế tử lập tức phóng ngựa lao đi như nhanh như tên bắn.

Lục Hoán cũng cưỡi ngựa lao đi, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

......

Có rất nhiều con mồi trên núi Thu Yên, từ hươu, thỏ rừng đến sói. Cả ngọn núi chỉ có một sói tuyết đầu đàn, tàn nhẫn tàn sát bừa bãi không gì sánh được, nếu như săn được nó, sẽ lập tức được trở thành người đứng nhất, và giành được phần thưởng lớn nhất.

Sói tuyết đầu đàn ở trong một hang động gần cây lê nở hoa sớm kia, nhưng những thế tử này cũng không dám tiếp cận địa bàn của sói tuyết đầu đàn, chỉ sợ đến không những không săn được cái gì, lại còn phải chịu chết.

Nhưng Lục Hoán lại đi thẳng về phía địa bàn của con sói tuyết đầu đàn.

Khi hắn thúc ngựa chạy qua gốc cây lê nở rộ sớm nhất trên núi Thu Yên, đôi mắt đen trong suốt, quyết tâm lần này phải giành được vị trí đầu bảng, ngoài ra, khi gặp người đó, sẽ mang sói tuyết đầu đàn đi gặp.

Người đó tặng cho hắn rất nhiều quà, kể cả món mì trường thọ đêm sinh nhật đó, cả đời này hắn sẽ không thể nào quên… nhưng hắn lại quá khó khăn, không biết lấy cái gì để báo đáp.

Tất cả đồ vật chạm khắc gỗ đều quá đơn sơ, hắn hy vọng, có thể tặng cho người đó một phần đại lễ.

Trong tiềm thức Túc Khê rất muốn đi theo cậu nhóc, nhìn hắn săn bắn, nhưng nàng liếc nhìn tấm bản đồ nhỏ ở góc trên bên phải, lại nhìn thấy xung quanh chấm nhỏ thể hiện vị trí của Nhị hoàng tử đã bắt đầu có một đám chấm nhỏ âm thầm tiến lại gần---- đã bắt đầu ám sát rồi sao??

Có cần phải nhanh như vậy không!!!!

Túc Khê không biết khi nào những thích khách kia sẽ ra tay, nàng sợ nhiệm vụ phụ mà thất bại, sẽ dẫn đến nội dung cốt truyện phía sau cũng bị hỏng theo. Thế nên nàng không vội đi theo cậu nhóc, trước tiên chuyển giao diện đến Nhị hoàng tử bên kia.

Lúc ấy Nhị hoàng tử đang dẫn theo hàng chục tuỳ tùng, hết sức chăm chú kéo căng dây cung nhìn chằm chằm vào một con thỏ. Con thỏ đó rất cảnh giác, nghe được động tĩnh của đám người thì nhanh chóng nhảy đi. Vì vậy Nhị hoàng tử nhanh chóng mang theo tuỳ tùng, thị vệ đuổi theo. Cứ đuổi theo suốt một đường từ dưới chân núi vào đến trong rừng rậm.

Túc Khê lại liếc nhìn đám thích khách đang ẩn nấp ở hai bên của thung lũng, chúng đang dần dần tiếp cận về phía Nhị hoàng tử. Chỉ là ở trên núi Thu Yến không chỉ có Nhị hoàng tử và người của hắn, mà còn có rất nhiều hoàng từ, thế tử khác cùng với tuỳ tùng của họ nữa. Mặc dù núi Thu Yến rất lớn chạy dài không nhìn thấy điểm cuối, nhưng cũng có xác suất nhất định bị người khác bắt gặp, cho nên những thích khách này rất cẩn thận, động tác vô cùng chậm rãi…..

Thần kinh của Túc Khê ngay từ lúc bắt đầu đã rất căng thẳng, càng về sau càng căng thẳng ngồi tựa vào ghế xe buýt.

Cuối cùng là có ám sát hay không đây, làm nhanh lên chứ! Nàng còn đợi cứu người xong thì quay về nhìn cậu nhóc săn bắn đó!

Xe buýt đến điểm dừng rồi, nàng đeo cặp sách, một tay cầm điện thoại, vẫn còn đeo tai nghe, chống nạng khập khiễng đi vào tiểu khu. Thỉnh thoảng lại cầm điện thoại lên xem, chỉ chờ những thích khách đó xuất hiện.

Vậy mà những thích khách kia lại kéo dài tận hai canh giờ mới khiến Nhị hoàng tử triệt để lọt vào trong tầm mắt của chúng, đồng thời tìm thấy một địa điểm ám sát khá tốt.

Chính là ở vùng khá sâu trong cánh, xung quanh cực kì yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi lá cây xào xạc.

Nhị hoàng tử và mấy tuỳ tùng đuổi theo con mồi đến chỗ này.

Túc Khê đã ngồi ở trước bàn học rồi, vừa mở vở bài tập ra ôn tập vừa để điện thoại ở bên trái chờ thích khách xuất hiện.

Đột nhiên, nàng nghe thấy một loạt âm thanh ‘xíu xíu xíu’, một trận mũi tên bay hỗn loạn, có người hô lên: “CÓ THÍCH KHÁCHHH!”

Nàng vội vàng ném bút cầm lấy điện thoại nhìn chằm chằm vào Nhị hoàng tử trên màn hình.

Trên màn hình đang là một trận hỗn loạn.

Bình Luận (0)
Comment