Lương Tinh và người quản lý vì muốn bày tỏ lòng cảm ơn, nên muốn mời An
Như Cố đi ăn, sau đó đưa cô đi dạo quanh thủ đô.
Nhưng An Như Cố không có hứng thú, nên đã khéo léo từ chối, đặt vé máy bay
trở về Nam Thành ngay trong ngày.
Trên máy bay, cô nhìn những đám mây ngoài cửa sổ, trầm ngâm suy tư. Thủ đô
vương khí hưng thịnh, linh khí bức người, phong thủy cực tốt, nhưng không biết
tại sao lại khiến cô có cảm giác kỳ lạ.
Cho đến khi máy bay hạ cánh, cô mới thu hồi suy nghĩ.
Khoảng thời gian này, số tiền cô kiếm được từ việc xem bói trực tuyến và quà
tặng cộng lại đã đạt hơn một trăm vạn, cộng thêm số tiền nhận được từ việc trừ
tà cho tuyến xe buýt số 18 và số tiền Lương Tinh chuyển cho, trong tay cô đã có
hơn năm trăm vạn.
Ra khỏi sân bay, cô không vội về thôn Thang Trì, mà bắt xe đến viện phúc lợi
Nam Thành.
Viện phúc lợi này nằm ở vị trí khá hẻo lánh, điều kiện bình thường. Hồi còn học
đại học, câu lạc bộ của cô từng tổ chức hoạt động tình nguyện tại đây.
Viện trưởng vẫn nhớ cô, nhìn thấy cô liền hai mắt sáng rực, giọng nói nhiệt tình:
“Tiểu An, lâu rồi không gặp, cháu đã tốt nghiệp đại học rồi sao, giỏi quá, lần
này đến đây là để thăm cô sao?”
Đối diện với vị viện trưởng hiền lành, trên khuôn mặt An Như Cố hiện lên nụ
cười nhàn nhạt: “Vâng ạ.”
Nghe vậy, trong lòng viện trưởng dâng lên cảm xúc bâng khuâng. Ấn tượng đầu
tiên của mọi người về An Như Cố là một cô gái kiêu sa, sang chảnh, luôn giữ
khoảng cách với người khác. Lần trước, khi cô đến viện phúc lợi tham gia hoạt
động tình nguyện, bà còn nghĩ cô không quen làm những việc này, không ngờ
cô lại rất chăm chỉ, nhanh nhẹn.
Quan trọng hơn là, cô rất tốt bụng.
Thật sự không nên nhìn mặt mà bắt hình dong.
Ngay sau đó, viện trưởng nhiệt tình nói: “Bọn trẻ nhớ cháu lắm, sau khi cháu đi
còn hỏi cô khi nào cháu quay lại nữa.”
An Như Cố: “Lần này cháu đến chủ yếu là muốn quyên góp một chút tiền.”
Viện trưởng: “!!!”
Viện trưởng trợn mắt: “Cháu vừa mới tốt nghiệp, kiếm tiền cũng không dễ dàng
gì, cô biết cháu tốt bụng, nhưng hãy đợi sau này có khả năng rồi hãy quyên góp,
làm trong mức có thể thôi.”
Trước đây, bà từng tò mò hỏi về hoàn cảnh gia đình của An Như Cố, biết cô
không phải là con nhà giàu có.
Sinh viên vừa mới tốt nghiệp, trong tay làm gì có nhiều tiền?
Tuy nhiên, An Như Cố lại nhẹ nhàng lắc đầu: “Không sao đâu ạ, cháu kiếm
được một chút tiền, cháu quyên góp cho viện một trăm vạn. Cháu nhớ hình như
có một vài đứa trẻ sinh non, cô hãy dùng số tiền này đưa các cháu đi khám bệnh
cho tốt.”
Viện trưởng: “!!!”
Dưới ánh mắt kinh ngạc của viện trưởng, An Như Cố nhìn bọn trẻ trong viện
phúc lợi, ngay sau đó chuyển tròn một trăm vạn cho viện phúc lợi dưới danh
nghĩa quyên góp.
Bọn trẻ trong viện phúc lợi còn nhỏ, không có khái niệm về một trăm vạn, chỉ
vui vẻ vây quanh "chị gái xinh đẹp" trong lòng chúng.
“Chị ơi, kẹo mút này ngon lắm, chị ăn không?”
“Lâu rồi chị không đến thăm bọn em, bọn em nhớ chị lắm.”
An Như Cố xoa đầu bọn trẻ, khóe miệng nhếch lên: “Lần sau có cơ hội, chị sẽ
đến.”
Ánh mắt viện trưởng nhìn An Như Cố tràn đầy cảm thán – đứa trẻ này thật sự
rất giỏi giang!
Sau đó, An Như Cố lại đến viện dưỡng lão và một số nơi khác, quyên góp rất
nhiều tiền. Năm trăm vạn nhanh chóng bị “bốc hơi” chỉ còn năm mươi vạn,
người bình thường có thể sẽ rất khó chấp nhận điều này, nhưng An Như Cố lại
không mảy may bận tâm.
Cô không có ham muốn với những thứ như xe sang, nhà lớn hay quần áo lộng
lẫy, đối với cô tiền tài chỉ là vật ngoài thân, để trong người cũng chỉ có mất giá,
chi bằng dùng nó để làm việc thiện, tích đức, kháng cự lại sự phản phệ do "thiên
cơ bất khả lộ".
Thôn Thang Trì.
An Như Cố vừa mới trở về đạo quán Xuất Vân, nhóm chat ký túc xá đại học đã
bị tin nhắn của Dương Dương đánh sập.
【Dương Dương: Tớ vừa xem thấy hot search, nghe nói có minh tinh nuôi ngải
hãm hại người khác, nhiều fan bị "sập nhà" ghê lắm. Tớ còn cười hả hê chạy đi
hóng chuyện, ai ngờ người bị "sập nhà" lại chính là tớ hu hu hu! Sao Chu Đình
Đình lại có thể nuôi ngải hãm hại người khác, hơn nữa lại còn là bạn thân của
cô ấy chứ! Tớ không thể chấp nhận được...】
【Dương Dương: @An Như Cố, đại sư yêu quý của tớ ơi, mau nói cho tớ biết
là Chu Đình Đình không có nuôi ngải, cũng không có hãm hại bạn mình đi T﹏
T。】
【Trương Hạ: Nhìn là biết cậu chưa xem kỹ video rồi, lúc đó An Như Cố cũng
có mặt ở hiện trường, tớ vừa nghe giọng nói là nhận ra ngay luôn.】
【Dương Dương:!!! Thật hay giả vậy, An Như Cố đã gặp Chu Đình Đình sao?
Vậy thì đại sư của tớ nhất định biết chuyện gì đã xảy ra, mau nói cho tớ biết là
Đình Đình không có hãm hại người khác đi!】
【Trương Hạ: Cậu hãy chuẩn bị tâm lý trước đi.】