Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 139


Chuyện này anh nhất định phải điều tra và làm cho rõ ràng nhưng hiện giờ chưa phải là lúc, việc hàng đầu mà anh nên làm chính là tóm được tên nội gián kia.
Mở điện thoại ra xem hình của tên nội gián vó tên Thẩm Minh kia mới là quan trọng.

Vừa xem ảnh anh liền nhớ đến cách đây không lâu anh đã nhìn thấy người này cũng làm phục vụ.
Rời khỏi nhà vệ sinh anh liền bị quản lý mắn là trốn việc rồi lôi đi làm việc, trong lúc bưng bê Diệp Nghiên Vũ luôn nhìn xung quanh tìm kiếm Hàn Mặc.
Vừa nhìn thấy người thì anh mới chợt nhớ ra tối nay được dự đoán là sẽ có bão nên hiện giờ các cảnh sát không thể ra khơi được.
Vậy thì chỉ đợi khi thuyền vào bến cảng thì cảnh sát mới có mặt, lúc đấy thì người chạy mất rồi còn đâu, nếu như mà bắt hắn ngay trên du thuyền thì anh phải giấu người thật kỹ mới được.
Những ngặt nỗi xung quanh đây chỉ toàn camera nên muốn ra tay cũng khó, tình cảnh này đúng là làm khó con người ta mà.
Tạm thời anh cứ theo dõi mục tiêu trước, chuyện còn lại thì tính sau vậy.

Hàn Mặc là một con người khá nhạy cảm và đặc biệt ở những nơi đầy nguy hiểm như này thì cậu luôn cảnh giác một cách cao độ nên rất dễ dàng phát hiện ra việc có người luôn để ý đến mình.
"Muốn bắt tôi chứ gì, được tôi cho mấy người toại nguyện"
Nói xong trên môi của Hàn Mặc nở một nụ cười trong rất xảo quyệt đi thẳng vào nhà vệ sinh nam, nơi an toàn và không có camera giám sát.
"Người ta đã muốn bắt mình thì cần gì phải trốn chứ, đối diện với mọi chuyện là cách tốt nhất.

Mà cũng thật tò mò, không biết đối phương lần này là của tổ chức nào hay là cảnh sát nữa"
Khi vừa mới bước đến bồn rửa tay thì ngay lập tức thái dương của anh đã có một cảm giác lạnh lạnh vì có một họng súng đang dí sát vào đầu anh.
Trước tình huống như thế này anh vẫn bình tĩnh, khí chất băng lãnh trong người dần tràn ra bao trùm lấy cả không gian.

Diệp Nghiên Vũ cũng không kém, trước bầu không khí áp bức mà đối phương mang đến thì anh vẫn đứng ở đó với phong thái cao ngạo cứ như mình là người đã chiến thắng vậy.
Hai người đang đứng đó thì đột nhiện Diệp Nghiên Vũ cảm thấy phía sau đầu của mình có một vật đang chĩa vào.

Anh là một người vốn rất nhạy cảm với thế giới xung quanh, đặc biệt là trong trường hợp căn thẳng như vậy thì trạng thái đề phòng lại càng cao.
Vậy mà anh không hề phát hiện ra có người thứ ba đang tiến vào, cho đến khi người đó chĩa súng vào đầu mình thì anh mới phát hiện.
Hàn Mặc nhìn thấy dung mạo của người thứ ba đó thì khẽ cười:
Không biết nếu như có tiếng súng nổ thì ai sẽ là người chết trước đây"
Hàn Chiêu Dạ một tay chĩa súng vào đầu Diệp Nghiên Vũ, mắt khẽ lờm Hàn Mặc nhưng không nói lời nào.


Diệp Nghiên Vũ thì cười cợt đáp lại:"Vậy phải xem súng và tay của ai nhanh hơn thì mới biết được"
Trong lúc ba người đang giằng co thì nghe có tiếng bước chân ở bên ngoài, thế là ba người nhanh chóng duy chuyển vào trong một nhà vệ sinh rồi đóng cửa lại.
Không gian bên trong nhà vệ sinh nhỏ lại chứa đến ba người đang ông đang không ngừng tỏ ra khí chất của mình khiến không khí có chút khó thở.
Mặc dù vậy nhưng súng trong tay Diệp Nghiên Vũ và Hàn Chiêu Dạ vẫn kiên trì nhắm vào mục tiêu của mình và trong trạng thái có thể nổ súng bất cứ lúc nào.
Hai nam phục vụ vừa bước vào nhà vệ sinh liền chịu không được mà run một cái, miệng thì nói:
"Chuyện khi nãy đúng là đáng sợ mà"
"Mới cách đây không lâu đã phát hiện một thi thể, vậy mà bây giờ lại phát hiện thêm một người"
"Lần này lại là một người phụ nữ xinh đẹp, kế bên đầu cô gái ấy cũng có một cái còng tay nữa"
"Có khi nào một lát lại xuất hiện thêm một thi thể nữa không"
"Đừng nói nữa, tôi nổi hết da gà rồi đây nè"
Hàn Chiêu Dạ bên trong vừa nghe nói đến có thi thể nữ thì con tim anh run lên không ngững, cuối cùng anh quyết định rút súng lại rồi mở cửa chạy ra ngoài rồi hỏi hai người phục vụ thi thể nữ đó ở đâu rồi một mạch chạy đi.
Nhìn bóng lưng người đàn ông kia vừa chạy đi thì hai người phục vụ khó hiểu, khi nhìn lại trong căn phòng vệ sinh lúc nãy thì bọn họ thấy có hai phục vụ đang ở trong căn phòng đó.

Ngay khi Hàn Chiêu Dạ vừa chạy ra ngoài thì Diệp Nghiên Vũ đã rút súng lại và giấu đi nên hai người phục vụ kia không thấy được cảnh anh đang đe dọa người khác.
Mặc dù là vậy nhưng vẫn không thoát khỏi việc bị người khác nhìn thấy hai người đàn ông à không là bà người đàn ông ở chung một phòng vệ sinh.
Người có đầu óc trong sáng mấy thì cũng không tránh khỏi việc nghĩ lung tung.

Hàn Mặc thấy kiểu gì cũng giống như ba người đàn ông đang ở chung mà bị người ta bắt gian ấy.
Cuối cùng vì không chịu được ánh mắt soi mói của hai nam phục vụ kia nên Diệp Nghiên Vũ cũng rời khỏi phòng vệ trước.

Việc này mà bị các anh em trong đội đặc công biết rồi truyền ra cho các bộ phận khác biết thì anh có đội chục cái quần cũng không hết nhục..

Bình Luận (0)
Comment