Cô cẩn thận nhấc chân lên rồi tiến một bước. Thân người và cả cánh tay cũng chuyển động theo, giống hệt thực tế.
‘Mình thật sự ở trong một nhân vật… mặc dù chuyển động không khác mấy so với ngoài đời. Chẳng trách tại cái game này đắt thế. Ahhh. Đây là mặt mình ư?’.
Roco chạy quanh khắp ngôi làng như một đứa trẻ hiếu kỳ sau khi bắt gặp bóng hình mình phản chiếu trên tấm cửa sổ của một ngôi nhà nọ. Cô đứng hình vì khuôn mặt đẹp chói lóa của mình vì nó giống hệt những X – idol cô thường thấy trên tivi.
Cô vô thức cười phá lên.
‘Ehe.. phải rồi. Cuộc phẫu thuật của mình trông như được hoàn tất hoàn hảo, mình cũng nên bắt đầu với trò chơi này thôi’.
Mặc dù nói miệng thì hào hứng nhưng Roco gãi đầu vì lúng túng.
‘Nhưng mà, mình nên làm gì trước đây ta?’.
Đúng lúc ấy, một người đàn ông lớn tuổi liếc nhìn cô từ phía sau, đến gần hỏi.
‘Cô gái trẻ, đây là lần đầu cô đến đây?’.
‘Hả, cháu à?’.
Vì ông nói bất chợt khiến cô gái giật mình rồi lùi lại. Ông lão thấy thế bèn mỉm cười rồi gật đầu.
‘Đúng rồi, ta đang nói chuyện với cháu. Tên cháu là gì?’.
‘Cháu là Roco’.
‘Roco bé nhỏ, có lẽ cháu cần một ít giúp đỡ chăng ?’.
‘Vâng…uhm.. làm ơn cho cháu hỏi vài câu. Đây là làng Harun phải không ạ?’.
‘Chính xác. Nói đúng hơn nữa là ngôi làng tiên phong của vương quốc Schdenberg. Ta là trưởng làng ở đây, tên Hassan’.
‘Woahhh.. chào ông Hassen’.
Roco hứng thú đến nỗi nhảy cẫng lên trong khi vỗ tay bạch bạch. Song, cô vừa nhìn Hassen vừa chạy vòng xung quanh Hassen khiến ông ngượng vô cùng.
‘Tại…tại sao cháu làm vậy?’.
‘Ahh…Cháu xin lỗi. Chỉ là cháu thấy hào hứng quá được gặp ông lần đầu tiên, người mà cháu chỉ được nghe từ mỗi bạn mình’.
‘Cháu nghe về ta từ ai?’.
‘Vâng, từ anh Huyn…à không…Cháu nghe từ anh Ark’.
‘Ark? Cháu là người quen của Ark à?’.
‘Dạ. Ông cũng biết anh Ark sao? Cháu nghe nói anh ấy đã đến đây’.
‘Tất nhiên là nhớ rồi. Làm sao ta có thể quên được cậu chàng ấy? Anh ta là một người trẻ tuổi tuyệt vời, được đánh giá rất cao bởi mọi người khác. Thế nhưng đã lâu rồi không thấy cậu ấy ở đây nữa’.
‘Sự dũng cảm của cậu cũng lớn hơn bất kì ai. Đã có lần cậu ấy cứu chúng ta khỏi cơn khủng hoảng mà không một ai giúp đỡ. Nhưng, cháu có quan hệ gì với Ark?’.
Câu hỏi của Hassen khiến cô bối rối và đỏ mặt.
‘Thưa ông, lần cuối ông gặp Ark là khi nào?’.
‘Để ta xem. Lần cuối cùng ta gặp cậu ấy, cậu có nói về việc đi đến lâu đài Jackson. Tuy nhiên, thời gian đã qua lâu nên ta không chắc Ark có còn ở đó nữa hay không. Tại sao cháu lại đi tìm cậu ấy?’.
‘Đã lâu rồi cháu cũng không thấy anh ấy. Tuần trước, anh đã vắng mặt trong siêu thị và đến giờ vẫn chưa quay lại. Cháu nghĩ mình sẽ gặp được ảnh nếu đến đây và đồng thời cũng muốn trải nghiệm nơi này nữa’.
‘Siêu thị?’.
Hassen nghiêng đầu đặt dấu chấm hỏi to tướng lên mặt. Đây là lần đầu ông nghe được thuật ngữ đó.
‘À không có gì đâu. Ông không cần biết về những thứ ấy. Mà làm thế nào để cháu đến lâu đài Jackson đây?’.
‘Chắc chắn cháu không thể đi bây giờ’.
‘Tại sao cháu không thể ạ?’.
‘Hô hô hô. Nghe đây Roco bé nhỏ. Lâu đài Jackson ở rất xa. Cháu phải đi không ngừng nghỉ cả mấy ngày để đến đươc đó. Ngoài ra, tuyến đường nơi đó so sánh với những chỗ khác thì còn rất thô sơ và nguy hiểm tràn ngập mọi nơi. Vì là người quen của Ark, ta thực lòng khuyên cháu đấy. Nếu muốn đi đến lâu đài, cháu phải có đủ kinh nghiệm’.
‘Làm sao để có được kinh nghiệm ạ?’.
‘Nếu cháu muốn, ta có thể giới thiệu với cháu vài việc thích hợp’.
‘Ahh.. Thì đây là thứ mà người ta gọi là nhiệm vụ’.
‘Vâng, nếu vậy thì cháu sẽ làm’.
Cô chú tâm vào câu chuyện của Hassen về mọi thứ, tuy nhiên tâm trí cô ngừng hẳn khi Hassen giao nhiệm vụ đầu tiên cho mình.
‘Cháu đi tiêu diệt chuột nha’.
‘Dạ, hả, ông nói cái gì…?’.
Nhiệm vụ đầu tiên của cô gái trẻ là thứ làm cô sợ nhất. CHUỘT. Thế nhưng, sau một hồi nghĩ suy, cô tự lấy can đảm động viên mình’.
‘Hứ, mình là kẻ ngốc sao?. Sợ cái gì chứ. Dù có thực tế đến mức nào, mình chỉ đang ở trong trò chơi thôi mà. Nếu là chuột, chắc hẳn sẽ dễ thương giống như Mickey hoặc Pikachu. Sợ gì nhỉ?? chỉ là một trò chơi thôi.’.
‘Vâng, cháu sẽ đi ngay’.
Roco cúi đầu sâu và cười thật dễ thương trước khi rời chỗ Hassen.
Nàng đi đến quán rượu của Kraydon, tán ngẫu đôi tí về Ark rồi đi vào hầm rượu.
Giây phút cửa hầm rượu đóng lại, Roco nhận ra mình đã sai lần thế nào.
‘Á…huhuhu… cái gì thế này. Lũ chuột thậm chí to hơn và còn đáng sợ hơn ở ngoài đời’.
Lũ chuột đang chạy loanh quanh trong hầm rượu giờ đây đổ dồn toàn bộ chú ý vào tấn công cô. Máu từ má chảy xuống và cô mau chóng chạy đi.
‘Không.. Không thể. Mình không thể chiến đấu với lũ này. Mình không muốn làm nữa đâu. Kraydon, tôi muốn ra, làm ơn mở của dùm’.
Thế nhưng, cô va trúng một chồng thùng và nó đổ ụp vào cửa, chắn mất lối đi.
Sau đó, một ánh máu tím hiện lên trước mặt Roco.
*******
Trong lúc cô gái đang chịu đựng thì Ark dạo bộ trên phố với vẻ mặt hớn hở vui tươi.
‘Chưa bao giờ cảm thấy tốt như thế này đây’.
Sự tức giận dai dẳng ngày nào, vốn đã trở thành một góc đen trong tim cậu giờ đây đã không còn nữa.
Cậu không có ý định tha thứ cho những lỗi lầm mà người khác gây ra. Hyun không đủ vĩ đại để làm chuyện như vậy. Người ta dễ dàng bỏ qua cho những kẻ làm điều ác thế nên những kẻ ấy mới không học được bài học để sửa đổi.
Ở ác gặp ác, gieo nhân nào thì gặt quả nấy. Đó là quan điểm sống của cậu.
Ark cuối cùng cũng lấy được công lý cho mình.
Vì Ark phải chờ đợi cho đến lúc Andel đăng nhập vào game, thậm chí không phải sau 24h cooldown, cậu đã không ngủ trong hai ngày liền. Tuy nhiên, cậu không hề có tí mỏi mệt mà còn thấy thư giãn, thanh thản như thể mình có thể bay.
Công lý sau cùng, là điều mà ai ai cũng muốn, người người đều khao khát.
‘Bây giờ mình nên kết thúc nhiệm vụ thôi nhỉ?’.
Ark đi tìm Raymond với khuôn mặt tươi rói, hừng hực khí lực của tuổi trẻ.
Ngay sau khi thấy Ark, Raymond nhìn chằm chằm vào cậu mà không giấu nỗi ngạc nhiên.
‘Ah..Cậu..cậu đã quay trở về. Không thể nào….Cậu có mang nguyên liệu ấy về không?’.
Ark mỉm cười lạnh lùng và gật đầu. Cậu lấy ra viên Blood Crystal rồi đặt nó lên bàn làm phát ra một tiếng kêu lịch kịch.
Gương mặt của Raymond chứa đầy nỗi sợ khi thấy viên Blood Crystal.
‘Nhìn ông có vẻ ngạc nhiên. Ông thất vọng khi thấy tôi sống sót trở về à?.
‘Kh..không. Tại sao ta lại muốn thế chứ’.
‘Sau cùng, có vẻ ông thất vọng vì một người ông cử đi để làm thức ăn nhưng lại an toàn trở về.’.
‘Cậu nói gì ta nghe không hiểu? Cái gì mà để làm thức ăn trong đây chứ?’.
Raymond lắc đầu phủ nhận nhưng đôi mắt chứa đầy nỗi lo.
Không cần thiết phải vội.
Bằng vẻ thản nhiên trên khuôn mặt, Ark từ từ dồn ông ta vào đường cùng.
‘Ông nói mình đã đi vào hang động ấy thường xuyên. Nếu thế chắc hẳn ông biết về sự tồn tại của con Golem. Tuy nhiên, khi tôi vào hang theo lời yêu cầu của ông, ông chẳng hé một thông tin gì về nó mặc dù ông biết đánh bại con Golem là điều không thể với sức mạnh của tôi. Hay nói chính xác, ông cử tôi đi vì biết tôi không thể đánh bại được con Golem. Ngay từ lúc đầu, mục đích của ông là dụ tôi tới đó để làm thức ăn cho nó, nuôi cái viên Blood Crystal này lớn dần lên’.
Raymond đứng hình khi nghe đến chữ ‘Blood Crystal’.
‘Làm..làm cách nào mà cậu nghe được thông tin về Blood Crystal?’.
Raymond nhanh chóng né sự tiếp xúc bằng mắt rồi lại giả vờ nói chữa.
‘Ta không biết cậu đang nói cái gì cả’.
‘Thật ư?’.
Ark nhún vai rồi quay mặt toang bước đi.
‘Vậy có lẽ tôi sẽ hỏi lãnh chúa cho ra chuyện’.
‘Đợi đã…’.
Choáng váng vì sợ hãi, Raymond cầm chặt tay Ark lại, không cho cậu đi đâu.
‘Chính xác là cậu muốn cái gì’.
‘Ông đang thừa nhận mình là thủ phạm?’.
Ark nặn ra một nụ cười xảo quyệt trên môi.
Raymond rũ vai xuống, tuyệt vọng rồi thở dài.
‘Nếu thế chẳng có thứ gì mà ta có thể làm được nữa. Nếu cậu biết về Blood Crystal, cậu ắt hẳn cũng biết nó không phải là nguyên liệu thông thường. Đúng vậy, Blood Crystal là một viên tinh thể ma thuật hàm chứa sức mạnh cổ đại. Cách đây không lâu, ta tình cờ có được nó và bị ấn tượng mạnh bởi ma thuật trong viên đá. Sau cùng, để khôi phục hoàn toàn viên Blood Crystal với mong muốn được hiểu biết nhiều hơn, ta đã gieo nó vào người con Golem và dùng những người lạ mặt như cậu làm nguồn dinh dưỡng nuôi sống con Golem và viên đá. Nhưng bây giờ mọi thứ đã kết thúc rồi. Ta không ngờ cậu lại biết về sự tồn tại của Blood Crystal’.
Moi thứ bại lộ, Raymond khai ra toàn bộ việc ông đã làm.
Ông nhìn Ark bằng đôi mắt cay đắng rồi nói
‘Ta sẽ tự thú mọi thứ rồi tự giao mình cho lính canh. Đổi lại, cậu có thể cho ta một ít thời gian không?’.
‘Dường như ông ta nghĩ mình ngu lắm hay sao mà chịu đồng ý?’.
Ark lắc đầu dường như chuẩn bị từ chối.
Đột nhiên, cậu nghe tiếng ho dữ dội từ phòng Raymond. Bị giật mình, Raymond chạy thẳng vào phòng.
Ark đi theo ông và cậu thấy một đứa trẻ đang ho, ốm rất nặng nằm trơ trọi trên một chiếc giường nhỏ.
Khuôn mặt Raymond đầy nước mắt nắm lấy bàn tay đứa trẻ.
‘Ôi..con của ba. Ba ở đây này’.
‘Papa…cough..cough..’.
Đứa trẻ toát mồ hôi lạnh trong cơn ho dữ dội.
Khi nhìn đứa trẻ với đôi mắt trống rỗng, Ark hỏi….
‘Có lẽ ông??..’.
‘Làm ơn đừng hỏi bất cứ thứ gì nữa. Mọi thứ chấm dứt rồi. Con Golem đã bị nghiền nát khi viên đá này chưa chín mùi. Không, thậm chí nếu nó có đạt trạng thái cuối cùng đi nữa, chẳng có đảm bảo nào chắc chắn căn bệnh sẽ được chữa khỏi. Ta không trách cậu, nhưng làm ơn chỉ cần cho ta thêm vài ngày nữa thôi. Ta sẽ tự nộp mình cho quân lính. Xin cậu, hãy để người cha tuyệt vọng như ta được trông chừng con đường cuối cùng của đứa con tội nghiệp này.’.
Nhìn vào một Raymond van xin trong dòng nước mắt, Ark không nói nên lời.
Cậu không hiểu tại sao mình cứ rơi mãi vào tình huống thế này.
Cậu chắc chắn hiểu rõ những cảm xúc của Raymond. Nếu mẹ cậu phục hồi hoàn toàn, Ark có thể làm mọi thứ. Nếu ở trong tình huống của Raymond, cậu cũng sẽ làm điều tương tự.
Tuy nhiên, Raymond là một NPC và cả đứa trẻ kia cũng thế.
Cậu biết, cậu biết rõ lắm chứ. Cậu hiểu rằng nếu hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ được nhận thưởng và đó sẽ là kết thúc. Nhưng tại sao lại thấy khó chịu thế này? Nếu mẹ cậu nằm liệt trên giường bệnh mãi, nếu….
Ark không thể suy nghĩ được nữa, và cũng không muốn suy nghĩ đến cảnh đó.
‘Chết tiệt…Tránh ra đi.’.
Ark đẩy Raymond ra, nắm lấy tay đứa bé và bắt đầu
‘Em sẽ ổn thôi, cậu bé. Em sẽ khỏe mạnh trở lại hệt như bố em muốn. Rồi một ngày không xa, em có thể ra ngoài, chạy nhảy và chơi đùa giống như những đứa trẻ khác trong khi giải phóng những nụ cười được chốn giấu rất lâu từ trong tim.
Sau đó, cậu sử dụng Nursing Skill. Viên đá pha lê cậu nắm trong tay đột nhiên tan thành bụi đỏ rồi biến mất. Những tia sáng từ đám bụi được hấp thụ vào cơ thể đứa trẻ trong quầng hào quang. Song, trên cơ thể nó xuất hiện nhiều sự thay đổi kỳ diệu. Những hạt mồ hôi lạnh biến mất, cơn ho dừng hẳn và sắc mặt một lần nữa ửng đỏ lên trên khuôn mặt trắng tái từ lâu.
******
Quảng trường ngôi làng là nơi tụ họp rất đông người, những quảng cáo chiêu mộ từ các guild và đôi khi, gương mặt của những kẻ bị truy nã cũng dán ở đó.
Nếu chỉ số ô danh của một Chaotic player gia tăng, các lãnh chúa trong khu vực đôi khi cũng dán những tờ truy nã như thế.
Thông thường, việc xử lý sẽ do NPC đảm trách nhưng cũng có nhiều người muốn tham gia truy lùng những tội phạm. Bởi khả năng có được item ma thuật cao hơn hẳn so với một con boss.
Tuy nhiên, Ark lại hướng chú ý của mình vào vấn đề khác.
Những thông cáo này giống như những bài báo của thế giới thực. Thông tin bao gồm một vùng đất mới được khám phá, những mảnh thông tin về một hang động hoặc những sự kiện sắp diễn ra tại một số ngôi làng…và những thứ đại loại như thế.
Ark dự tính sẽ rời lâu đài Jackson sau khi tăng thêm 1 hoặc 2 level nữa. Cậu dự định chọn một số ít những vùng đất trông có vẻ ổn đi phiêu lưu. Vì cậu không nhận được nhiệm vụ nào gần đây, Ark vẫn do dự chưa chắc chắn về noi mình muốn đến.
Chỉ khi đó, cậu nghe một tiếng ‘wow’ thật lớn ở phía bên kia ngôi làng.
Một lượng lớn người chơi đang tập trung tại đó.
‘Wow, những người đó đang tụ họp để khám phá mê cung Tarsha à?’.
‘Bạn đã nghe nói đến nhiệm vụ đó có độ khó C++ chưa’.
‘Chết tiệt, mình thậm chí vẫn chưa nhận được nhiệm vụ có cấp độ E nào’.
‘Chúng ta không thể hoàn thành được nhiệm vụ mặc dù có nhận được đi chăng nữa. Cấp độ chúng mình quá khác so với họ’.
‘Hãy nhìn vào trang bị của họ kìa. Toàn là item ma thuật và một số item thuộc cấp Rare nữa’.
‘Haizz, khi nào mình mới có được một trong những món ấy đây’.
‘Ở đằng kia là Sir Alan’.
Những người chơi đang tập trung bàn tán về một phía.
Người đàn ông đang tiến lại gần đám đông khi nhận được sự chú ý từ họ là một Knight cưỡi ngựa trắng. Đó là một Knight rất ư là đẹp trai cùng với mái tóc màu vàng óng, mặc nguyên set đồ Plate Armor. Thoạt từ cái nhìn đầu tiên, có thể nói chiếc áo giáp là một Rare item, những thứ còn lại đều có chất lượng cao. Sự xuất hiện của ông cũng đã đủ tước đi hơi thở mọi người.
‘Tớ nghĩ người được gọi là Sir Alan đó ắt hẳn đã chuyển nghề sang nhánh Holy Knight, một nghề ẩn’.
Holy Knight là một trong số ít những nghề ẩn được biết cho đến bây giờ.
‘Đó là lí do nhiều binh lính lại trông giống NPC thế’.
‘Nhìn những item đó kìa. New World chỉ mới ra gần đây thôi mà…’.
‘Họ nói anh ta chơi game sau một tháng khi New World phát hành, trễ hơn chúng ta nhiều’.
‘Trang bị của những người chơi tham gia đợt thám hiểm cũng chẳng thể đùa được’.
Một cuộc càn quét, thám hiểm tụ tập rất nhiều người để hoàn thành nhiệm vụ có mức độ khó ++. Với độ khó như thế, chỉ một party sẽ không vượt qua.
Những thể loại này chỉ có người chơi tham gia. Nhưng đôi khi, tùy vào tình huống câu chuyện, Npc cũng tham gia nữa. Với những class nghề có lượng Fame cao như Holy Knight, cơ hội để NPC giap nhập nhiệm vụ càng cao.
‘Vậy đó là class Holy Knight được mọi người đồn đại’.
Mặc dầu Ark đã nghe nhiều tin đồn, nhưng đây là lần đầu cậu được tận mắt chứng kiến. Trong khi Ark thỏa mãn với class Dark Walker của mình, câu vẫn mong có được một nghề ẩn theo hướng Warrior như thế.
Được ban phước hay những thứ đại loại như vậy, tìm ra một nhiệm vụ dẫn đến những class ẩn giống như mò thấy vàng sáng trong bãi lầy đen.
Trong khi Ark đang thơ thẩn nhìn đám đông, một người từ phía đó cũng tiến đến gần cậu.
Một nữ Magician trong bộ quần áo màu đen.
‘Cậu có phải là anh Kim Hyun Woo?’.
Một thoáng ngẩn ngơ trên gương mặt Ark.
Cậu chưa bao giờ tưởng tượng ai đó sẽ gọi mình bằng tên thật khi thậm chí cậu còn không biết họ là ai.
Hơn nữa, đó lại là một cô gái? Huyn – Woo hoàn toàn không biết về cô gái ấy.
‘Đúng rồi. Mà cô…là ai?’.
‘À.. vậy là tôi đoán đúng rồi. Tôi nghĩ nhân vật này là cậu khi hai người tạo hình giống nhau như thế’.
‘Cô biết tôi à?’.
Cô gái cởi chiếc mũ choàng ra khỏi đầu.
Ark ngắm nhìn cô thật kỹ. Một nữ pháp sư tộc Elf. Cậu chắc chắn chưa bao giờ cô nhưng có gì đó ở gương mặt người phụ nữ này, một nét thân quen kì lạ. Kí ức, trí nhớ của cậu lục tung mọi nơi, những sự kiện đã gặp từ trong game lẫn thực tế.
Thấy Ark gãi đầu, cô mỉm cười anh chàng ngờ ngẩn.
‘À.. có lẽ cậu khó nhận ra tôi. Có lẽ tôi đã hiệu chỉnh khuôn mặt của mình hơi nhiều chăng?’.
Ark cuối cùng cũng nhận ra cô gái khi đang mỉm cười.
‘A. Cô là người tôi gặp hôm phỏng vấn đúng không?’.
‘Đúng thế. Tôi là Kang Misu. Ở đây, tôi lấy tên là Lariette’.
‘Ờ…tên của tôi là Ark’.
Ark nhanh chóng cúi đầu chào cô gái.
Cậu không biết tại sao mình không thể nhận ra cổ ngay lập tức và cô là người đầu tiên đã nói chuyện với cậu trong ngày phỏng vấn hôm ấy.
‘Thế cô chọn chủng tộc Elf’.
‘Có lẽ hơi kỳ đúng không?’.
‘Không, nó hợp với cô lắm’.
Cậu thực tình khen thật lòng. Không nhiều người chơi có tướng mạo phù hợp với tộc Elf.
Đáp lại lời khen của Ark, đôi tai cô vểnh lên và khuôn mặt ửng chút nét đỏ.
‘Cấp độ của cô là bao nhiêu?’.
‘Tôi nhận được sự giúp đỡ từ người quen. Nhưng hiện tại chỉ có ở cấp 50 thôi’.
Larriete đáp lời bằng vẻ ngượng nghịu.
Ark ho không thành tiếng: ‘Năm…năm mươi?’.
‘Ừ. Có vấn đề gì sao?’.
‘Không, chỉ là cấp độ của cô.. cao hơn tôi dự đoán nhiều’.
‘Thế còn của cậu?’.
‘Hiện tại tôi chỉ 35.’.
Ark trả lời nhỏ hết sức hệt như con kiến đang bò dưới đất, Larriete ngạc nhiên vô cùng. Song, cô giật giật đầu mình, lộ ra biểu hiện thất vọng.
‘Tôi rất tiếc phải nói điều này, nhưng Ark – nim, thật sự khá tệ. Thật ra, trong số những thí sinh ứng tuyển, tôi thuộc hàng những người có level thấp. Hầu hết mọi người đều đang ở cấp 70. Người trưởng nhóm cũng là một thí sinh, level của anh ta hình như đã vượt 75. Thành thực mà nói, cấp độ của Ark – nim…
Thậm chí cậu không cần nghe hết, Ark vẫn có thể đoán chính xác cô sẽ nói những gì. Có lẽ sẽ rất khó cho cậu để vượt qua bài kiểm tra của Global Exos. Cậu đã hình dung được điều đó, nhưng sự kiện lần này thật sự đã rút mọi năng lượng và hi vọng trong cậu ra bên ngoài.
Ngay sau đó, người Knight cưỡi ngựa trắng tiến đến phía sau lưng Lariette. Đó là Alan, một Holy Knight.
‘Lariette, cô làm gì ở đây?’.
‘Tôi gặp người quen của mình, chỉ là đang tán gẫu chút chuyện’.
‘Người quen của cô?’.
Alan cẩn trọng nhìn Ark từ đầu đến chân với chút khó chịu trong đôi mắt.
‘Ark – nim cũng là một người chơi’.
‘Vậy chắc level cậu cũng cao lắm nhỉ. Nhiệm vụ này có độ khó cao nên chúng tôi đang thiếu người. Cậu có muốn tham dự trận càn này không?’.
‘Không, Ark – nim vẫn..’.
Lariette quan sát biểu hiện của Ark khi đang thì thầm với Alan. Ngay khi cô dứt lời, thái độ của Alan khác hẳn. Có một ít sự miệt thị, khôi hài trong mắt hắn.
‘Chà thì, mỗi người có một hoàn cảnh’.
Alan quay đầu ngựa như thể chẳng còn gì đáng để anh ta xem nữa.
‘Vậy thì thôi, Lariette. Hãy xuất hành’.
‘À vâng, tôi sẽ đi ngay đây. Hãy chăm chỉ nhé Ark’.
Lariette nhìn Ark với đôi mắt cay đắng nhưng đầy ngọt ngào trước khi cô quay lưng đi. Cậu cảm thấy trống rỗng khi đứng nhìn từ phía đằng sau cô gái. Cảm giác như mọi hi vọng của cậu vụt trôi đi theo từng bước chân của cô vậy.
Cậu đã trở thành một Dark Walker, đã trả thù được Andel, kẻ chêch lệch cậu đến 11 cấp và cách đây không lâu, Ark còn tìm ra kết thúc ẩn đem lại những phần thưởng ngoài tầm mong đợi. Dường như mọi việc đang tiến triển cực kì thuận lợi.
Nhưng cuối cùng, tất cả chỉ là ảo tưởng của cậu mà thôi.
Những đối thủ của Ark, những thí sinh khác, đang trên tiến trình thực hiện nhiệm vụ có cấp độ khó C++ ở một nơi không thể tưởng. Sự khác biệt giữa họ và cậu là điều cậu dường như không thể chấp nhận.
Đúng vậy, cậu đã mong chí ít mình sẽ có thứ gì đó.
Không giống họ, Ark không thể nỗ lực tập trung để chơi cả ngày. Qua thời gian, cách biệt về khả năng ngày càng lớn dần. Ngoài ra, Ark còn phí mất cả 2 tuần liền ở Harun chỉ để khôi phục lại từng chỉ số nhỏ nhoi. Sau cùng, sự khác nhau là điều chắc chắn.
Cậu biết..nhưng…
‘Chết tiệt, mình cảm thấy bản thân như shit ấy’.
Một cảm giác khó chịu không thể tả xuất hiện và làm tim chàng trai trĩu năng.
Không phải vì cậu bị tuột lại phía sau những thí sinh khác. Đó là ánh mắt châm chọc, nực cười của Alan. Đó là cách mà Lariette đi theo sau hắn chỉ bằng một lời nói.
Khi nhìn lại cảnh tượng ấy, cậu cảm thấy mình đánh mất Lariette cho gã Alan kia. Đó chỉ là một trò chơi nhưng New World là một ván bài thực tế hơn cả đời thực. Thế nên, cậu cảm giác mình bị đánh bài hoàn toàn trong đời sống thực mà không một ai muốn mình trở thành kẻ thua cuộc.
Cậu không muốn thua và cậu không thể thua thêm lần nữa.
Dù bất cứ giá nào.
******
‘Tỉ lệ ở mức này quá tệ’.
Sau khi thấy Alan dẫn đầu tổ đội tấn công, Hyun Woo không rũ bỏ đi sự cáu gắt của mình.
Khi Ha Myung Woo thuyết trình tại phòng phỏng vấn, anh nói bọn anh không chỉ nhìn vào cấp độ. Tuy nhiên, level là một trong những tiêu chí số một trong trò chơi.
Một người chơi cấp cao có thể săn những quái vật mạnh. Theo đó, khả năng nhận được những item tốt hơn sẽ tăng. Họ có thể mở rộng những vùng đất, đi thám hiểm nhiều nơi và nhận được những nhiệm vụ khó hơn. Cuối cùng thì, cấp độ là một giá trị tuyệt đối dù xét ở mặc nào.
Bị bỏ lại phía sau đồng nghĩa với việc bị loại sớm.
Cậu phải bắt kịp. Đó chỉ là vấn đề về sinh tồn.
‘Có cách nào gia tăng thời gian chơi game không nhỉ ?’.
Như lẽ thường, vấn đề duy nhất là thời gian.
Cậu tự tin mình có thể bắt kịp những người khác nếu tập trung được lượng thời gian tương đương với các thí sinh khác. Tuy nhiên, dù đã cố lắm, cậu chỉ có thể đầu tư được 6 tiếng đồng hồ để chơi game. Cậu phải giảm thời gian ngủ xuống nữa và chiến đấu với tụi quái vật khó hơn để biến điều đó thành hiện thực.
Thực lòng thì cậu không mong đợi nhiều về bài kiểm tra của Global Exos.
Cậu vẫn giữ tư duy ấy cho đến tận bây giờ. Tuy nhiên, nếu bị rớt, Ark không thể chơi New World nữa. Cậu không biết điều này sẽ kéo sẽ ra bao lâu, hoặc một tháng, hoặc hai tháng nữa. Sau cùng, cậu sẽ không thể gặp được Ark, nhân vật mà cậu đã cất công khổ luyện với bao thăng trầm, sự quan tâm. Những nỗ lực đã đi quá xa sẽ bị phí hoài vô ích.
‘Và Alan’.
Bỏ qua tất cả những gì Ark đã trải qua, cậu vẫn không thể nuốt nổi ánh mắt coi khinh của hắn.
Ark chính là Hyun – Woo. Sỉ nhục Ark cũng giống như sỉ nhục cậu. Nếu được luyện cấp như điên, Ark có thể lột sạch quần áo trên người Alan giống như đã từng làm với Andel và cười vào cái bản mặt của hắn nhiều hết sức cậu muốn.
Thậm chí vậy, cậu cũng không thể từ bỏ cuộc sống đời thực chỉ vì một trò choi.
Mặc dù khoản tiền được trả ở Global Exos đủ để cậu sinh sống nhưng chỉ như thế sẽ không thể kham nỗi viện phí cho mẹ nếu cậu không làm việc thêm. Minh chứng cho điều đó, công việc ở siêu thị thêm 3 việc bán thời gian và khoản tiền nhận được từ Global Exos, chỉ vừa đủ để chi trả toàn bộ cuộc sống gia đình.
‘Dẫu vậy, mình không thể cứ nợ thêm mãi được’.
Ark đang ở trong một tình cảnh đáng thương, dẫu có muốn cố cũng không thể làm gì hơn’.
‘Nữa năm.. không.. thậm chí vài tháng thôi cũng được, không có cách nào để toàn tâm toàn trí chơi game sao?’.
Chỉ khi đó, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cậu.
Đó là một tựa đề về mua, bán những vật phẩm trong game. Bây giờ mới nhận ra, cậu cũng đã nghe nhiều cậu chuyện về những người chơi kiếm tiền nhờ bán những phẩm vật trong game.
Bây giờ, việc trao đổi thứ hàng hóa ấy hoàn toàn hợp pháp. Hyun Woo nhớ lại khoản thời gian ở trường, khi cậu kiếm tiền bỏ túi nhờ bán item cho lũ bạn.
Với New World, những item bán được chắc chắn nhiều tiền hơn hẳn những tựa game khác.
‘Mình có thể bán những item và dùng tiền đó để trả viên phí cho mẹ? Với cấp độ hiện giờ, mình sẽ không kiếm được nhiều tiền. Nhưng New World chỉ mới mở cách đây không lâu. Có thể sẽ có nhiều người muốn những item mình có ở cấp độ này. Ít nhất, cũng phải thử một lần chứ nhỉ’.
Hyun Woo tìm thấy và truy cập vào trang web đấu giá mình gia nhập trước đây.
Đúng như dự đoán, những item của New World đang ngày càng được giá.
Khi tìm kiếm thông tin thông qua các catalog, cằm cậu rớt xuống khi thấy giá cả hiện hữu.
‘Cái gì thế này, đây thực sự là giá tiền cho một item à?’.
Những item trong New World được bán đấu giá ở một mức cực kì cao.
Khi Hyun Woo chơi những tựa game trước đây, có những item trị giá hàng trăm, ngàn tỉ won được giao dịch. Nhưng những item ấy rất hiếm và chỉ cho những nhân vật có level cao nhất.
Tuy nhiên, New World lại làm một thế giới hoàn toàn khác.
Đơn vị tiền vàng trong game tương ứng với 1000 won (10 $) và một thanh kiếm ma thuật cho người chơi level 20 -30 đang được bán với giá ít nhất 1 triệu won ( 1000 $).
Những item cấp Rare hay Unique…, tùy thuộc vào chỉ số, nó dao đồng từ vài trăm ngàn won đến mười triệu won.
Tất nhiên, mọi item đều có giá trị. Đó là một thế giới mà Hyun Woo phải bỏ bữa để tiết kiệm vài nghìn won sẽ không thể tưởng tượng nỗi.
‘1 gold có giá tương đương với 10000 won. Những hộp Tool mình vừa nhận được hôm nay đáng giá khoảng 2 triệu Won’.
Cậu thực sự bị sốc.
‘Có thể, những item mình có cũng có thể bán với giá cao?’.
Sau khi phân tích, Hyun Woo đã thử đăng đấu giá Blood Red Mantle Dream. Một item độc đáo ở cấp Rare thể hiện sức mạnh và lợi thế tuyệt đối trong những trận PVP.
Nó là báu vật cậu trân trọng nhưng vì chẳng có item nào có thể bán giá cao, Hyun Woo đành nuốt nước mắt vào tim bán đi đứa con tinh thần của mình. Thế rồi, chỉ trong một thoáng, hàng nghìn người đấu giá vào tranh nhau chiếc áo choàng quí giá. Cuối cùng, qua một giờ, item đã được trả giá ở mức 4 triệu won ( 4000 $).
Nó tương đương vơi 2 tháng làm công và một nữa tháng viện phí của mẹ cậu.
‘Ôi khỉ thật, mình đã làm gì bấy lâu nay thế này?’.
Mặc dù là item cấp Rare, cấp độ trên 20 mới dùng được và còn có cả lời nguyền trên đó.
Nhưng 4 triệu won chỉ trong một giờ!! Cậu không thể tưởng tượng chỉ một item có thế mang một giá trị to lớn đến thế.
Tuy nhiên, cậu đã không nhận ra được một sự thật đơn giản.
Đó là bởi những thí sinh của Global Exos. Item trong New World rất đắt nhưng không đáng giá đến mức này. Nhưng nếu bọn họ muốn điều khuấy động túi tiền mình lên, những item cấp thấp đôi khi cũng tăng giá lên vài lần chỉ trong một tháng.
Trường hợp của Andel cũng giống vậy. Bạn không thể uống thuốc phục hồi thay nước chỉ bằng lượng gold ít ỏi mình kiếm được. Đó là sức mạnh đánh phủ đầu của tiền bạc. Dù ở trong tình cảnh nào, Hyun Woo cũng đã tìm thấy được ánh sáng cho mình.
‘Đây…chính là nó rồi. Mình đã tìm được cách kiếm tiền thông qua game’.
Sau cùng, chiếc áo choàng đỏ được bán với giá 4.500.000 won.
Cậu cũng đấu giá luôn cả set đồ Plate Armor của Andel vì tỉ số Defense cao và dù người chơi không phải là Warrior, hình phạt – 5 agility hầu như không đáng kể. Mặc dù chỉ là một chiếc áo giáp thông thường nhưng lại có giá 2.500.000 won
Cậu cũng có chút tiếc nuối khi bán những phẩm vật ấy, nhưng nhanh chóng nhắc nhở mình rằng đây là khoản đầu tư để chơi game vô tận.
‘Được rồi. Hãy thử nào’.
Lần đầu tiên trong đời, Hyun Woo đánh dấu tên mình trên con đường trở thành game thủ chuyên nghiệp. Ngày kế tiếp, 7.000.000 Won đã được chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng của cậu.
Ngay khi vừa kiểm tra xong, Hyun Woo hướng thẳng đến siêu thị. Người chủ tuông ra một tràng nguyền rủa vì cậu đã vắng mặt ‘CÓ PHÉP’ một tuần. Dẫu cho thế, cậu vẫn lịch sự đưa ra tờ đơn xin thôi việc và lẳng lặng bước ra khỏi siêu thị.
Ở chỗ làm đã chẳng có ai tử tế, thân thiện với Hyun cả. Cậu thậm chí không hề thấy tiếc nuối hay những xúc cảm quyến luyến khi rời xa nơi ấy.
Nếu có một người cậu thấy tiếc, thì đó là Hye Sun, người luôn nở nụ cười trong vô vàn nghịch cảnh khó khăn, những sóng gió gia đình hệt như cậu vậy. Thậm chí Hyun Woo, người chẳng bao giờ dành nhiều sự quan tâm của mình cho người khác, dần cảm thấy cô ấy như một người em gái.
Dù không thỏa đáng, nhưng ít nhất cậu cũng muốn tự mình giải thích tình huống hiện giờ cho cô.
‘Nó có lẽ đáng cười vì anh nghỉ việc để chơi game, nhưng nó rất quan trọng đối với anh.
‘Nhưng.. đột nhiên thế này…’.
Hye Sun nói trong làn nước mắt.
‘Đừng buồn thế em à. Bênh viện của mẹ anh ở gần đây. Bất cứ khi nào đến thăm mẹ, anh sẽ ghé và mua cho em một món uống. Nếu có bất cứ thứ gì xảy ra, hãy gọi cho anh, bất cứ lúc nào, bất kì nơi đâu. Dù là chuột hay những thứ đại loại thế, anh sẽ đến bắt chúng cho em’.
‘Chuột…’. Hye Sun cười khúc khích khi đang lầm bầm.
Hye Sun trông vẫn lo lắng như chưa dở được tảng đá đè nặng trong lòng.
‘À… oppa này. Nếu anh nghỉ việc để chơi game, anh sẽ thường ở trong New World đúng không?’.
‘Đúng, anh sẽ như thế’.
‘Được thôi, hẹn gặp anh ở đó’.
‘Hả? Em cũng chơi New World à? Tên nhân vật là chi ?’.
‘Đó vẫn còn là điều ‘bật mí’. Em sẽ tìm thấy anh sớm thôi, dù anh có ở đâu đi chăng nữa’. Hye Sun đáp lời với nụ cười mở trên môi.
******
‘Huhuhuhu….’.
Một nụ cười quái ác vang vọng trong Khu Rừng Đêm.
Đó là chàng trai với con dơi đậu trên vai và một hộp sọ bám bên hông. Cả người chàng tỏa ra vầng hào quang tham lam và chết chóc. Đó chính là Ark của chúng ta, một Ark của ngày hôm nay.
Kể từ ngày này, Ark chính thức được sinh ra một lần nữa, với tư cách là game thủ chuyên nghiệp.
‘Chủ nhân, sao người lai cư xử thế này? Đáng sợ quá đi …’.
Cảm nhận được sự thay đổi của ông chủ, Bat cảm thấy hốt hoảng và e sợ.
‘Im đi. Mi hỏi nhiều quá đấy. Đi do thám xung quanh đi. Tìm một nơi nào có thật nhiều quái vật’.
‘Tôi hiểu rồi.. Đừng có nạt tôi mà..’.
Cầm thanh kiếm trong tay, Ark bước đi hung hãn như một kẻ điên trong Khu Rừng Đêm.
‘Đợi mà xem đi Alan. Một ngày nào đó, ta sẽ làm ngươi quỳ gối dưới chân mình’.
Toàn bộ Khu Rừng Đêm xáo động chỉ bởi sự hiện diện của một người. Trong quá khứ, Ark phải co giò lên chạy nếu cậu bắt gặp một nhóm quái vật. Nhưng bây giờ, chính cậu lại đi tìm nơi tụ họp nhiều quái nhất. Và khi tìm được một nhóm, ánh mắt Ark long lanh niềm vui khi cậu vung kiếm xông vào.
Đó không phải là sự điên rồ, nhưng lòng tham thúc đẩy thanh kiếm hành động, chém nát những con Ghoul và Zombie tội nghiệp. Chưa hết, cậu lấy sạch toàn bộ cái thứ gọi là nguyên liệu thức ăn trong khu rừng như: cây nấm mắt, cỏ ruột người… để lại toàn bộ một khu rừng tan hoang, lạnh lẽo.
‘Mình không thể cứ phàn nàn về profession này. Vì đã chọn nó, mình sẽ trở thành người giỏi nhất bằng chính class này. Mình sẽ tận dụng 100% lợi thế của một Dark Walker.
Ark không nghỉ ngơi dù chỉ một phút.
Nếu thư giãn, thì là lúc cậu cần hồi phục máu trong khi nhét đồ ăn vào miệng lũ đệ tử.
‘Cứu chúng tôi với… Á… huhu.. ngừng lại đi’.
Đâu đó bên ngoài bìa rừng, những người chơi cấp độ thấp vẫn còn do dự đừng trước khu rừng đêm, không dám vào. Họ muốn thám hiểm vô cùng, nhưng những tiếng hét không rõ nguyên nhân từ đâu vang vọng mãi. Một số cho rằng âm hồn đang khóc thương, số khác cho rằng đó là tiếng của người chơi đang chết trong khu rừng.
Bat và Skull dù đã van xin nhưng Ark là kẻ không có lòng nhân. Cậu sẽ không từ bất kì thủ đoạn nào để khiến cho chỉ số chúng tăng. Chúng càng lợi hại, cậu sẽ càng mạnh hơn.
Bất cứ khi nào có trang bị rơi ra từ quái vật, Ark dùng Magic Restoration để sửa chữa nhằm nâng độ tinh thông cho đến khi độ bền trang bị chỉ còn 1. Để tiết kiệm dù chỉ một cắt, nâng cao trình độ của Magic Restoration là chuyện cần thiết. Điều đó cũng tương tự với các skill khác.
Không cần biết skill là gì, mục đích của cậu là làm tăng nó tối đa đến mức có thể. Nó sẽ làm cậu mạnh hơn hoặc tiết kiệm được nhiều tiền hơn.
‘Kinh nghiệm, tiền, trang bị… tất cả mọi thứ.. giao nộp hết ra đây. Không thì chết hết đi’.
Ark điên cuồng đi săn, từng ngóc ngách, từng bụi cây, không chỗ nào lọt qua khỏi con mắt háu đói của cậu. Với động lực ngày càng tăng, một mình cậu càn quét toàn bộ Shadow Forest. Lũ Undead ngày trước hung hãn săn đuổi cậu bây giờ lại chạy tán loạn để rồi chết dưới thanh kiếm màu tím. Và cuối cùng, cậu bắt gặp được kẻ mạnh nhất, nguy hiểm nhất của khu rừng.
Quái vật cấp boss không có chỗ ở cố định thì sẽ xuất hiện sau khi bạn giết một lượng lớn quái vật thuộc chủng loại của chúng.
Reaper, con quái vật mang hình dáng của thần chết trong những câu chuyện viễn tưởng. Với thân hình đầy xương mang mũ trùm màu đen che kín đầu, Reaper cầm lưỡi hái trên tay, chiếc lưỡi hái đã lấy mạng rất nhiều sinh vật nên thấm đầy máu đỏ.
‘Tại sao mi dám làm loạn tại lãnh địa của ta?’.
Một tiếng gầm nhỏ nhưng sắc lẻm vang vọng khắp khu rừng.
Cảnh tượng làm tê liệt cảm giác của người xem. Nhưng trong mắt Ark, hắn không gì khác ngoài kinh nghiệm cùng những item biết chuyển động.
Cấp độ của cậu đã là 39 khi đi săn trong rừng. Hiệu ứng độc đáo của Dark Walker + 20% mọi khả năng trong đêm tối khiến cậu không khác so với một người chơi có cấp gần ngưỡng 50.
Ark cũng chăm chỉ tăng những kĩ năng mình thường xuyên nên Sword Hand Combat đã đạt mức trung cấp.
Một quái vật có level 50, không có nghĩa là bạn phải sợ nó.
‘Tao không có thời gian nói nhiều đâu. Đến đây đi’.
‘Kukuku…Dám thách thức kẻ giữ cửa của thế giới người chết, mi chết chắc rồi. Thằng nhãi ranh kiêu ngạo hỗn xược’.
Reaper xông thẳng vào Ark, hắn giơ lưỡi hái lên chém một cú thật mạnh.
Ark nhanh chóng thụt người xuống, né đòn đồng thời giải phóng Dark Blade.
Một tiếng BOOM vang lên thật ngọt khiến Reaper loạng choạng mất thăng bằng khi hắn lùi lại.
Bat và Skull tấn công hắn từ hai phía cùng một lúc với Ark. Bọn chúng đang tuyệt vọng. Vì lượng thức ăn chúng phải nuốt phụ thuộc vào kết quả trận chiến này.
‘Awww.. Những con bọ láo xược’.
Trong khi toàn thân hắn vẫn đang run lắc, Ark sử dụng Cat Eyes.
Thanh máu của hắn được hiển thị cùng với những điểm yếu chí tử trên cơ thể vốn chỉ quan sát được dưới con mắt tinh anh của loài mèo.
‘Bang!! bang !!...’.
Khi Ark điên cuồng chém vào những yếu điểm trên thân thể hắn, lượng máu của Reaper giảm đáng kể. Khi bị giảm tới một nữa, một vầng hào quang đen phát ra từ cơ thể đen ngòm của hắn.
‘Cảm nhận sự kinh hoàng của cái chết đi’.
Bat và Skull đang bám trên cơ thể hắn nay bị đánh bay ra xa.
Reaper vung lưỡi hái của mình lên lần nữa, một đòn quyêt định cho số phận của Ark. Thế nhưng, thanh lưỡi hái bị chặn bởi mũi kiếm của cậu và bị đánh văng ra.
Đôi mắt Reaper trở nên kinh ngạc vô độ.
‘Làm sao có thể? Một con người vượt sao có thể vượt qua nỗi sợ của cái chết?
‘Tao sợ nghèo hơn sợ chết cu ạ’.
Ark lạnh lùng tiến tới trước rồi vung kiếm.
Dark Walker có 50% kháng Fear. Trong bóng tối, khả năng này được cường hóa thêm 20% nữa. Nếu cấp độ của Fear và sự chêch lệch level không cao, cậu sẽ không đời nào lại bị dính chưởng cả.
Át chủ bài của Reaper là Fear, thế nhưng lại gặp trúng một Dark Walker có khả năng chống Fear cao ngất ngưỡng. Điều này giống hệt như ánh sáng bị thổi bay bởi bóng tối, chỉ có điều Dark Waler là bóng tối… nên nói đúng ra, bóng tối đã bị nuốt bởi một thứ còn tối hơn. Ark hoàn toàn làm chủ tình trận chiến.
Sword Hand Combat, Cat Paw, tạo thành những cơn bão sát thương lên các yếu điểm của Reaper, nó nhanh chóng rơi vào trạng thái Critical, trạng thái báo hiệu cái chết.
Reaper không thể chịu được nữa và định bỏ trốn mặc dù có bị ô danh đi chăng nữa. Mạng sống sau cùng luôn quan trọng hơn địa vị.
‘Arrg…Hãy đợi mà xem.. một ngày nào đó’.
‘Uả? mi nghĩ ta để mi chạy à? Dark Blade!!!’.
Ark thu hẹp khoảng cách trong một nhịp thở rồi giải phóng Dark Blade vào lưng của Reaper, nơi đang hiển thị những chấm đỏ dễ thương.
Mana được tăng thêm 100 do đang mang Crystal Golem Head. Nhờ vậy, Ark có thể sử dụng Dark Blade đến 3 lần sau khi sử dụng Cat Eyes.
‘Một..hai…ba..’.
Critical hit nổ ra liên tiếp kéo theo hàng tấn sát thương. Lượng máu của hắn đã chạm đáy nhưng tiếng gáo ai oán thốt lên, một lần Fear cuối cùng. Thế nhưng, khả năng chống sợ của Ark quá cao so với Fear của hắn. Cơ thể màu đen đang lơ lửng của tên Reaper ngày càng chìm xuống đất rồi biến mất rồi phát nổ.
‘Kuawwww. Thân thể này lại bị một con người hèn mọn đánh bại…’.
Ark không thèm bận tâm đến những lời hấp hối của kẻ sắp bại trận sắp chết.
Thứ duy nhất cậu quan tâm là chiếc lưỡi hái khổng lồ hắn để lại.
‘Cửa sổ thông tin’.
****
To be continue….