Đó là cách phát âm hoàn hảo với giọng điệu mà thường chỉ được dùng trong Hoàng tộc. Robert rất kinh ngạc khi thấy Charlize đọc thuộc lòng một cách lưu loát tất cả nội dung trong cuốn sách. Đó thật sự là bộ sách giáo khoa của Adelio.
‘Không thể nào.’
Cuốn sách này chỉ được cung cấp cho dòng dõi chính thống của Hoàng tộc, có là quý tộc cấp cao đi chăng nữa thì cũng sẽ bị cấm. Việc cô ta biết được nội dung của cuốn sách thật vô lí.
‘Sao cô ta có thể…’
Cô gái này, Charlize Ronan – người bị coi là ngu ngốc…
‘Nhưng, đó chưa phải là tất cả.’
Ai cũng có thể biết được trang đầu tiên của cuốn sách. Cô ta có thể đang khoác lác bằng cách ghi nhớ một phần nhỏ của cuốn sách. Robert lấy lại bình tĩnh. Nhưng kì lạ thay, bàn tay của anh ta đang chảy mồ hôi. Anh ta tin rằng cô sớm hay muộn cũng không thể đọc được cuốn sách.
Nhưng một phút trôi qua.
Rồi sau năm phút, cô ấy đã thuật lại nội dung 20 trang của cuốn sách mà không có dấu hiệu dừng lại. Robert bắt đầu thấy mất kiên nhẫn.
‘Mười phút đã trôi qua rồi sao?’
Charlize tiếp tục đọc thành tiếng một cách bình thản. Chỉ vậy cũng đủ khiến Robert phải xấu hổ vì đã nói rằng có quy luật trình độ để đọc được cuốn sách.. Cô đang chờ cho Robert bỏ cuộc. Ngạc nhiên thay, Charlize đã thật sự thuộc lòng cuốn sách đó. Da mặt Robert nhợt nhạt đi trông thấy. Rồi anh mở cuốn sách ra.
‘Giống thật.’
Cô đang đọc thành tiếng nội dung của cuốn sách giáo khoa mà không sai một chữ. Cô ta thực sự có thể đọc được sách giáo khoa của Adelio sao? Cô ta thậm chí còn chẳng phải người trong Hoàng tộc? Robert không thể nào hiểu nổi. Anh ta thậm chí còn nghĩ ra một ý nghĩ ngớ ngẩn rằng ai đó có thể đã giúp cô học thuộc lòng vì cô rất xinh đẹp. Nhưng anh ta đã biết rằng đó không phải sự thật.
“Dừng lại.”
Robert giả vờ gắt lên.
“Thuộc lòng cuồn sách vẫn chưa đủ. Thuộc lòng một cuốn sách không có nghĩa là cô có thể thực sự tiếp thu được kiến thức.”
“Vậy sao?”
Charlize tươi tỉnh trả lời. Robert tưởng rằng cô thấy phiền lòng, nhưng cô ấy lại mỉm cười vì điều đó thật thú vị. Robert chưa từng biết rằng cô đã thuộc lòng cả quyển sách. Không những cô đã thuộc lòng, cô còn biết được những ý kiến khác nhau của các Hoàng đế trong vài trăm năm qua.
“Vậy thì ngài có thể hỏi tôi bất cứ điều gì.”
Một người phụ nữ đã cố gắng đàn áp một người như Robert, người đã dùng thành kiến để đánh giá người khác.
Một câu hỏi sao? Cô có thể trả lời mọi thứ.
Anh ta nghĩ rằng Charlize Ronan thật ngu ngốc. Cảm thấy đắc thắng, anh đưa ra câu hỏi cho cô đầy tự tin.
“Ở phần cuối của cuốn sách giáo khoa do Adelio viết, có một điều được dùng để xác định những yếu tố quan trọng nhất của kỷ cương trong vương quyền. Đó là gì?”
“Khả năng nhìn thấu được bản chất.”
Charlize trả lời chính xác. Cô tiếp tục.
“Mọi thứ đều được dẫn tới một điểm. Nó không chỉ là những yếu tố quan trọng nhất đối với kỷ luật trong vương quyền. Kinh tế, chính trị, khoa học, lịch sử, nghiên cứu tôn giáo – tất cả đều cùng dẫn tới một điểm. Kỷ cương của vương quyền tồn tại để phát triển được khả năng nhìn thấu được bản chất.”
Robert khá kinh ngạc. Đến cả Adelio cũng không giải thích tường tận đến như vậy. Nhưng cô thậm chí còn chỉ ra những phần bất ngờ và đưa ra câu trả lời tốt nhất.
Charlize cười lạnh.
“Có một số kẻ ngốc chỉ học cách cai trị bằng việc nghiên cứu kỷ cương của vương quyền. Nhưng làm sao ta có thể nói được một người là một nhà cai trị khôn ngoan chỉ vì vị trí của anh ta là Hoàng đế chứ? Trước khi cai trị vương quốc, người ta không được phép lợi dụng địa vị của mình, và họ phải tôn trọng bản chất của người khác.”
Suy luận logic trôi chảy của cô khiến Robert bị sốc. Cô hỏi ngược lại.
“Ngài nghĩ sao?”
Robert khó xử. Mặc dù Charlize đã cho anh ta đủ thời gian, anh vẫn không trả lời được.
Cô nhìn Robert chằm chằm.
“Những kẻ chỉ nhìn hình thức bên ngoài thì không bao giờ nhận ra được giá trị thực sự bên trong.”
Cô là một cô gái với gương mặt xinh xắn. Nhưng lời nói của cô lại mơ hồ, giống như cô đang dạy cho anh ta một bài học.
Anh ta đã cố gắng kiểm soát lại tình hình, nhưng sao lại không thể được?
Robert nhìn Charlize. Đôi mắt xanh dương của cô sáng lên đầy bí ẩn như thể nó chứa đựng cả một vũ trụ bên trong.
“Cuốn sách chỉ là một cái vỏ thôi. Chẳng phải sự hiểu biết thực tế mới cần thiết để biến thành kiến thức hữu ích sao?”
Charlize đã dạy cho anh ta một bài học, một người không thể thấy rõ được bản chất thật. Robert không thể nói được gì khi bị khả năng của Charlize làm cho mất mặt.
‘Mình không thể làm được gì sao?’
Không, điều này không thể xảy ra được. Robert hầu như không giữ nổi được bình tĩnh. Chịu thua Charlize Ronan sao? Robert phải đánh bại cô ta.
“Nhưng đó chỉ là…”
Robert nghiến chặt răng rồi tiếp tục.
“Có một tin đồn rằng thập tam Hoàng tử sẽ sớm bị sát hại. Và việc tham gia các bài học của giáo viên đồng nghĩa với việc ngài ấy sẽ tham gia vào cuộc chiến giành ngôi vương. Cô không có sức mạnh bảo vệ thập tam Hoàng tử đâu.”
Robert bắt đầu lên giọng.
“Dạy ngài ấy thì được cái gì chứ? Ý ta là, ngái ấy thì hiểu được gì điều cô nói. Ngài ấy không phải là thái tử được dạy bảo nghiêm ngặt từ nhỏ.”
Robert nghĩ rằng bây giờ Charlize sẽ chùn bước. Ai cũng biết rằng Robert hỗ trợ Thái tử. Khi Charlize làm việc cùng thập tam Hoàng tử, cô sẽ phải lo sợ trước thái tử. Và cuối cùng Robert sẽ là người chiến thắng. Nhưng thật bất ngờ, cô lại đang cười rất tươi.
Đôi mắt của cô cong lên như mặt trăng khuyết. Biểu cảm của cô thì mơ mộng và bình thản. Một nụ cười xinh đẹp hiện lên trên khuôn mặt.
“Tôi nghĩ rằng hoàng tử của tôi sẽ hiểu nội dung của cuốn sách Adelio viết hơn cả vị hoàng tử mà ngài ủng hộ đấy.”
Coi thường Dylan chính là một sự sỉ nhục với Hoàng tộc. Charlize không phải là người quá tử tế để chịu đựng sự xúc phạm này. Cô không biết tại sao, nhưng có lẽ là vì Dylan tôn trọng cô.
‘Một người đàn ông trở thành bạo chúa không nên để những kẻ khác coi thường.’
Làm cho những kẻ đó phải im lặng cũng có ích. Bầu không khí đột ngột thay đổi. Nếu cô có thể biến thành bất cứ thứ gì ngay bây giờ, cô sẽ trở thành một thanh gươm sắc lạnh lẽo phừng phừng.
“Bá tước Robert.”
Charlize nhìn Robert ‘khinh bỉ’. Charles từng là một thanh kiếm ma thuật. Mặc dù cô trông giống như một con búp bê quý phái giả làm con người như cô vẫn luôn sắc bén như một thanh gươm. Cô có một vẻ đẹp vô thực, bí ẩn như một tiên tử. Ngay khi Robert thấy được ánh mắt đó của Charlize, anh kinh hãi.
“Từ thời cổ đại, bất cứ ai nói trước khi nghĩ sẽ chết một cách nhanh chóng.”
Đó là lời cảnh báo của cô cùng một nụ cười lạnh lẽo rằng anh phải cẩn thận lời nói của mình. Robert không biết rằng nó ẩn chứa đầy sự khát máu. Nỗi kinh hoàng mà cô gây ra cho anh đã vượt quá khả năng của một con người. Anh cảm giác như mình bị bóp nghẹt.
‘Gì vậy?’
Tâm trí của anh ta tách ra thành nhiều mảnh. Mọi bộ phận trên cơ thể anh trở nên cứng đờ. Nếu như anh sợ hãi một chút, anh sẽ lùi lại. Nhưng Robert cảm nhận được một làn khí lạnh và dừng lại. Robert mở mắt ra. Khi cô khắc lên một con dấu lên người Bá tước, anh ta sẽ không thể làm trái lệnh cô được nữa.
“Tôi mong rằng ngài sẽ chú ý cái miệng của mình.”
Cô thả lòng bầu không khí căng thẳng như thể chưa có gì xảy ra, nhưng Robert vẫn bất động. Đó là một vẻ đẹp hủy diệt và mạnh mẽ đến mức khó tin. Nó mãnh liệt tới mức anh gần như nghẹt thở chỉ bằng việc nhìn cô.
“Vậy…”
Cô chỉ để lại một lời tạm biệt rồi rời khỏi thư viện. Trên tay cầm sách giáo khoa. May mắn thay, không có nhiều người trong thư viện vào thời điểm đó. Chỉ có một người duy nhất nhìn thấy được con người thật của Charlize bên dưới vỏ bọc của cô – Robert.
“…”
Anh ta nín thở một hồi lâu rồi mới có thể quay lại bình thường. Cả hai tay cũng anh ta đều đầy mồ hôi. Anh không bao giờ muốn cảm nhận cảm giác bí ẩn này nữa.
***
Chiều hôm đó.
Charles bắt đầu dạy Dylan bằng cuốn sách giáo khoa lần đầu tiên. Từ trước đến nay cô mới chỉ dạy cậu kiếm thuật thôi. Phòng học rất rộng và sạch sẽ. Mary đã giúp Charlize sắp xếp những cuốn sách lên giá sách.
“Điện hạ, người phải đọc năm mươi trang của cuốn sách này. Nếu như có điều gì muốn hỏi nhưng người chưa hiểu điều gì thì hãy hỏi thần sau khi học xong.”
Dylan nhìm chằm chằm vào cuốn sách giáo khoa về kiến thức vương quyền.
“Mới là lần đầu tiên thôi nên chúng ta hãy học theo cách đơn giản nhé.”
Cậu lại ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn Charlize.
‘Đơn giản?’
Khuôn mặt của cậu như đang hiện lên một câu hỏi không lời. Bởi vì chương trình học của cuốn sách này nhanh hơn so với giáo trình thông thường khoảng năm lần. Nhưng Charlize vẫn không tránh ánh nhìn của cậu.
‘Thôi nào, nó dễ với ngài mà.’
Mặc dù cô không bao giờ nói ra điều đó thành tiếng, cậu hiểu được và đáp lại cô bằng cái nhìn ẩn ý. Họ lại chìm trong một khoảng im lặng dài. Sau đó, cậu thở dài và bắt đầu nghe lời đọc cuốn sách. Cuối cùng Charlize cũng có thời gian rảnh. Cô bắt đầu nhẹ nhàng tạo một vòng mana ngay trước mặt Dylan như thể đang khoe khoang. Cô dựa vào ghế rồi thư giãn cơ thể. Cô thả lỏng cơ thể rồi hít thở một cách yên bình. Cô nhớ lại khả năng múa kiếm của các Hoàng đế trong quá khứ. Đã đến lúc làm chủ mana rồi. Cô bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
‘Chuyện xảy ra lúc nãy ở thư việc, chắc Dylan cũng nghe được nó rồi.’
Charles tin tưởng vào nguồn thông tin thu thập của Dylan. Nhưng cô không bao giờ biết được cậu lấy nguồn thông tin từ đâu. Nhưng xem xét phần thể hiện của cậu trước khi cô trở về thì thật ngu ngốc khi nghĩ rằng cậu không biết.
Nhưng Dylan không bao giờ hỏi thông tin trước. Charlize đang đợi cậu cắn câu. Mở ra một vòng mana rất khó lại còn chán nữa. Sự yên lặng bị phá vỡ bởi tiếng lật trang sách của cậu. Charlize sau đó phát hiện ra cậu đang nhìn cô thay vì nhìn quyển sách.
‘Nhột quá.’
Trong khi làm việc với lượng mana, các tri giác của cô khá nhạy cảm. Mặc dù cô đang nhắm mắt, cô vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được cái nhìn của cậu dành cho cô. Cậu hẳn phải tò mò rằng cô có đang dùng mana hay không bởi vì nó thật vô lí. Pháp sư thường lớn tuổi, thật khó tin khi một người trẻ có thể sử dụng mana. Sự tồn tại của Charlize rất bất thường.
Dylan nói.
“Ta đọc xong rồi sư phụ.”
Charlize từ từ mở mắt. Cô điều khiển dòng mana trong phòng học theo ý muốn của mình. Khi cô mở mắt ra, tất cả lượng mana tan biến.
“Mặt trời còn chưa lặn mà. Người nhanh thật đấy, điện hạ.”
Cô cười, cư xử như thể không biết về khả năng thực sự của cậu.
“Người muốn hỏi gì không?”
Charlize hồi hộp thấy rõ. Bởi vì ngay bây giờ, cậu chắc chắn đang nhìn cô. Không khí căng thẳng lan ra trong không gian.
Nhưng rồi, đôi môi của cậu chuyển động.
“Sự phụ chưa bao giờ nói về gia đình mình.”