Tôi Thực Sự Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện!

Chương 73

Đường Minh Hề kỳ thật có nghĩ tới làm thế nào để thẳng thắn thừa nhận sự tình của chính mình với Đường Vân.

Nhưng cậu trăm triệu không nghĩ tới, sẽ dùng phương pháp thảm thiết như vậy rồi bị anh trai cậu phát hiện.

Thế cho nên cậu không kịp chuẩn bị cái gì cả. 

Lập tức sững sờ ở tại chỗ.

Làm sao bây giờ?

Đây có nghĩa là bị phát hiện rồi đúng không?

Cho đến khi xe của Diệp Hành xuất hiện trước quảng trường tài chính, lúc này đại não của Đường Minh Hề vẫn đang trống rỗng.

Mới đầu Diệp Hành còn tưởng rằng cậu đã chịu ảnh hưởng của một ít ngôn luận trên mạng, thời điểm kéo ra cửa xe, ánh mắt của Đường Minh Hề bỗng nhiên một tấc một tấc dừng ở trên người hắn.  

Một bộ dáng nhỏ yếu đáng thương, không nơi nương tựa, nhưng  vẫn còn có thể giãy giụa một chút.

Tựa hồ không phải đang gặp rắc rối với những bình luận trên mạng thì phải?

Lần này phong ba nháo đến không nhỏ, từ sau khi Đường Minh Hề xuất hiện, trong quảng trường tài chính đã có không ít tầm mắt như có như không dừng ở trên người cậu, nói cậu làm bộ không để bụng khẳng định là giả.

Tuy nhiên, sau khi Đường Minh Hề nhìn thấy ánh mắt đầu tiên của Diệp Hành, bất an trong lòng chậm rãi rút đi, tiếp theo đó chính là một ít ủy khuất, nghẹn ngào thật lâu, giấu ở trong lòng mà đến.  

Diệp Hành chú ý tới hốc mắt đã đỏ một vòng của Đường Minh Hề, trong lòng như có cái gai chôn chặt, bị người ta hung hăng kích thích một chút, ngay cả trái tim cũng đều đau đớn. 

Đường Minh Hề rầu rĩ không vui mà lên xe, sau một lúc lâu, mới móc di động ra muốn nhìn một chút hướng gió trên Weibo.

Kết quả di động vừa mới lấy ra, đã bị Diệp Hành cất vào.

“Đừng nhìn.”

Đường Minh Hề như là tìm được điểm phát tiết, tức giận nhảy ra một câu: “Đều tại cậu cả đấy.”

“ Đúng vậy đều trách tôi.”

Thân thể Diệp Hành hơi khom, đem Đường Minh Hề ôm vào trong lòng ngực.

Đường Minh Hề muốn giãy giụa một chút, nhưng cậu hôm nay cũng xác thật đã chịu quá nhiều ủy khuất.

Liền chiếm tiện nghi của cẩu nam nhân cũng được:)

Hơn nữa, trừ bỏ những lời này thì không có gì khác để nói sao!

Cẩu nam nhân, chẳng lẽ không biết nói vài câu dễ nghe để dỗ tôi sao?

Mua cho tôi một cái biệt thự lớn hơn đi:)

“Hiện tại chết chắc rồi.” Đường Minh Hề bỗng nhiên nghĩ tới chuyện của Đường Vân, ô một tiếng, che mặt lại: “Anh của tôi khẳng định đã biết!”

Diệp Hành hiển nhiên cũng thấy được bức thư của luật sư Đường gia phát trên Weibo, cho nên không biểu hiện ra bộ dáng kinh ngạc gì. 

Đường Minh Hề lâm vào trạng thái buồn rầu cực độ: “ Thật là phiền phức.”

Cậu tựa hồ đang lẩm bẩm một mình: “Làm sao bây giờ, vạn nhất anh trai tôi hỏi tới, tôi phải giải thích như thế nào đây.”

Diệp Hành vừa muốn nói gì đó, Đường Minh Hề bỗng nhiên quay đầu: “Anh trai tôi không tìm đến cậu chứ?”

Hắn lắc đầu, Đường Minh Hề vội vàng nói: “Vậy là tốt rồi. Thế chúng ta vẫn còn có thời gian để hợp nhất khẩu cung!”



Đường Minh Hề làm như cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, túm lấy Diệp Hành, nghiêm túc nói: “ Dựa theo tính cách của anh trai tôi, khẳng định lập tức sẽ đến Vân Kinh. Chúng ta còn có thời gian hai giờ để suy nghĩ khẩu cung.” 

Dù sao cũng không thể nói cho Đường Vân biết rằng cái màn nhảy xuống biển này là do một mình cậu tự đạo tự diễn!

Kỳ thật Đường Minh Hề từ nhỏ đến lớn gây họa rất nhiều, mỗi một lần đều là Đường Vân giúp cậu thu thập cục diện rối rắm.

Nhưng lúc này thật sự đã làm quá thái quá, Đường Minh Hề chỉ hơi ngẫm lại liền cảm thấy chính mình khó giữ được mạng nhỏ.

“Cậu hãy nói rằng……” Đường Minh Hề trầm tư suy nghĩ: “Cậu hãy nói rằng tôi sau khi nhảy xuống biển đã được một ngư dân tốt bụng cứu lên.”

Diệp Hành lộ ra biểu tình có chút ý cười, dường như bị ý tưởng thái quá của cậu làm cho tức cười: “Sau đó thì sao?” 

“Sau đó tôi đã lâm vào hôn mê, bằng không, tôi làm sao có thể giải thích được việc tôi ba năm cũng không xuất hiện!” Đường Minh Hề giải quyết dứt khoát: “Đúng đúng đúng, cứ nói tôi hôn mê ba năm, gần đây mới tỉnh.”

“Tỉnh dậy không trở về Đường gia, chạy tới Vân Kinh làm việc để làm gì?”

……

……

Đường Minh Hề lại một lần che mặt gục xuống.

Qua một lát, cậu lên tinh thần nói: “Bằng không, tôi sẽ nói tôi bị mất trí nhớ.”

“Đường Minh Hề.” Diệp Hành bất đắc dĩ mà nhìn cậu: “Anh cảm thấy, anh trai của anh sẽ không đi điều tra anh ư.”

Đường Minh Hề:……

“Còn có.” Diệp Hành thanh âm nhàn nhạt mà cất tiếng: “Anh cảm thấy anh ở nước ngoài ba năm, một chút dấu vết sinh hoạt cũng không có, anh trai của anh khẳng định sẽ không tra được thứ gì?”

“……”Ngay thời điểm Đường Minh Hề lâm vào nguy cơ khủng hoảng gia đình, hướng gió trên internet đã một lần nữa thay đổi.

Sau khi Kinh Vũ cùng Quân Bách đồng thời đưa ra lá thư luật sư để truy cứu trách nhiệm giải trình, những gì còn lại chính là cư dân mạng ăn dưa chấn động một trăm năm.

Hot search # Kinh Vũ chủ tịch xuất quỹ # cùng # Cụ Thuận nam tiểu tam # nháy mắt đã biến mất.

Thay vào đó là # Đường Minh Hề # cùng # Quyển Nội Bát Quái #.

Tuy nhiên, tên của Đường Minh Hề mới vừa lên hot search đã bị triệt xuống dưới.

Hiển nhiên là có người không hy vọng cậu bị phơi bày ra trước tầm mắt của công chúng. 

Nhưng là tên của Quyển Nội Bát Quái lại nhảy vọt đứng đầu bảng.

Vẫn chưa có hồi kết, những người qua đường đang theo dõi dần dần phát ra tiếng.

“Tuy rằng biết loại chuyện này đều giống nhau đại khái sẽ xoay ngược lại, nhưng đây là loại đảo ngược vả mặt gì thế?”

“ Mẹ nó, Diệp Hề chính là Đường Minh Hề?! Có khóa đại biểu nào tới tổng kết một chút không, dưa quá nhiều ăn không hết!”

“Nói tóm lại chính là, Diệp Hề chính là Đường Minh Hề, chính là Đường nhị thiếu, chính là tổng tài phu nhân của Kinh Vũ. Căn bản không có cái tiểu tam gì ở đây cả, phu thê nhà người ta chỉ trải qua một cuộc hẹn hò bình thường trong Lễ Tình Nhân mà thôi, chỉ có ai đó đang bịa đặt ra những cái tin vớ vẩn bổ não.” 

“Quyển Nội Bát Quái cái tên nam sb* này có phải nên ra mặt nói một lời xin lỗi hay không?”

*Sb: Ngôn từ được sử dụng phổ biến nhất trên Internet để chửi rủa mọi người là ngu ngốc.

“Đã xóa Weibo, quỳ xuống quá nhanh, cỗ kiên cường buổi sáng kia đâu mất rồi?”

“Từ từ, chẳng lẽ không có ai nghĩ giống tôi ư, một người đại thiếu gia như cậu ấy ở lại đi làm việc? Đây là cốt truyện trải nghiệm sự khó khăn của dân gian gì vậy?”

“……”

Một giờ sau khi Quân Bách đưa ra lá thư của luật sư, Quyển Nội Bát Quái cũng xóa đi lời bịa đặt trên Weibo.

Một giờ tiếp theo, hắn gõ gõ đánh đánh, trên Weibo viết một lời xin lỗi bạch liên hoa dài đến cực điểm:

【Đầu tiên tôi xin lỗi mọi người, chuyện này là do bản thân tôi không biết rõ ràng, hiểu lầm Đường Minh Hề tiên sinh, khiến cho danh dự của Đường Minh Hề tiên sinh tạo thành ảnh hưởng không tốt ……】 

【Nhưng dù sao đi nữa, tôi cảm thấy mặc kệ mọi người có nói như thế nào, tôi trước sau phản đối việc không tôn trọng nghề nghiệp của mình ở nơi làm việc, cùng với việc sử dụng các đặc quyền để xa lánh đồng sự cùng lãnh đạo……】

【……】

Câu mở đầu này còn tính là trôi chảy, kết quả càng về sau, ngữ khí càng trở nên âm dương quái khí.

Một bộ ngữ khí vô tội của người không biết, tôi sao biết được Diệp Hề chính là Đường Minh Hề, hơn nữa cho dù cậu là Đường Minh Hề thật, thì những sự tình cực phẩm  mà cậu làm ra ở nơi làm việc đó chẳng lẽ là giả sao? Chẳng lẽ không phải cậu ở trước mặt Diệp Hành châm ngòi thổi gió, khiến cho lãnh đạo của chính mình thất nghiệp sao? 

Điều này chẳng lẽ đáng giá đề xướng sao? Tại sao phải đồng cảm với mấy nhà tư bản? Chẳng lẽ lãnh đạo vô tội bị khai trừ kia không đáng thương một chút nào sao?  

Cái Weibo Quyển Nội Bát Quái này rõ ràng đê tiện, dù có xin lỗi, nhưng lại mang tư thái cao cao tại thượng, đem chính mình gột rửa đến sạch sẽ.

Tránh nặng tìm nhẹ, lắc mình biến hoá, trở thành một blogger không quen nhìn người khác lợi dụng chức quyền tại nơi làm việc, đại diện cho chính nghĩa.

Càng không nói nên lời hơn nữa chính là, phía dưới còn có một đám bình luận lông chân phụ họa cho hắn:

“Cho dù không phải tiểu tam thì thế nào chứ, Đường Minh Hề có dám khẳng định chính mình không hề lợi dụng đặc quyền đi chơi lãnh đạo hay không?”

“Cứ làm cho tốt vai trò phú nhị đại không được sao, nhà tư bản cùng những người làm việc như chúng tôi đoạt bát cơm làm gì?”

“Thật ghê tởm, trước kia tôi đi làm cũng từng gặp được cái loại hàng này, căn bản đắc tội không nổi.”

“Không thể nào, trên thế giới này thật sự sẽ có người đồng cảm với nhà tư bản sao?”

“Cười chết tôi, một ngày kiếm tiền của người ta so anh làm việc cả đời còn nhiều hơn.” 

“Cẩn thận vào, tư bản cảnh cáo hủy vốn.”  

Ngay sau khi Weibo của Quyển Nội Bát Quái phát ra xin lỗi, một cái Weibo đảo ngược lại lại ngang trời xuất thế.

@ Quả mận không ngọt: Không thể nào, sẽ không thực sự có người dám giúp loại người quấy rối tình dục đồng nghiệp nữ ở nơi làm việc như Tằng Dương này đó chứ?

Phía dưới Weibo đăng lên chính là lịch sử trò chuyện của Tằng Dương cùng chính mình, thình lình được Lý Hiểu Vi tuyên bố.

Lý Hiểu Vi ở trong bình luận bổ sung thêm: “Việc nào ra việc đó, ai đang đồng cảm với nhà tư bản ( Đậu nành dấu chấm hỏi), thời điểm Tiểu Hề tới Cụ Thuận đi làm không có người biết thân phận của cậu ta, được chứ (Đậu nành dấu chấm hỏi), Tằng Dương cái nam sb * này cũng chỉ dám quấy rầy Tiểu Hề tính tình tốt của chúng tôi thôi, đổi lại là lão nương thì lão nương đã đánh chết hắn rồi?!”  

Câu thứ hai đếm ngược lên thật không dám khen tặng.

Rốt cuộc nếu không có một bộ lọc cấp mười, thì đúng là tính tình của Đường Minh Hề thật sự không thể nói là ôn nhu.

Lý đại tiểu thư bị thân phận thật sự của Đường Minh Hề chấn động ăn dưa cũng chưa ăn xong, rốt cuộc lấy lại tinh thần ở trên Weibo lại lần nữa nhấc lên tinh phong huyết vũ.

Cô trực tiếp vứt ra lịch sử trò chuyện Tằng Dương quấy rầy cô của chính mình mới thời điểm vừa vào chức của Cụ Thuận, những câu lộ liễu, đáng khinh uốn éo, tất cả những người qua đường xem xong đều hô lên một tiếng ghê tởm.  

Weibo của Lý Hiểu Vi được Hoàng V chứng thực, thiên kim của phó tổng Cụ Thuận, Vân Kinh có chút danh tiếng bạch phú mỹ.

Vừa thốt ra một tiếng, tỷ muội plastic trong vòng võng hồng lập tức tụ lại, dù vuốt mông ngựa cũng được, hay bị nói ôm đùi cũng không sao, nhanh chóng đem Weibo này khuếch tán lan truyền ra ngoài. 

Trong số đó, sức ảnh hưởng của mỹ nhân mấy triệu fan nổi tiếng trên mạng là khá lớn, ở nơi đầu sóng ngọn gió này, Weibo chỉ trong thời gian ngắn lại xoay một lần nữa.

Lý Hiểu Vi làm mới Weibo  của mình, mười phút sau, một người bạch phú mỹ rất nổi danh cũng đăng lại Weibo của cô.

@Minmin: Cười chết mất, đúng là cái mặt hàng gì cũng có thể khoác lớp da người rồi đi làm được ( Xem thường) Đường Tiểu Hề nếu thật là dựa mặt thượng vị, nam sb này cho rằng hắn còn có thể trà trộn vào Vân Kinh sao ( Xem thường)

Lý Hiểu Vi nhìn giọng điệu của cô ấy tựa hồ là đã từng nhìn thấy bộ dáng của Đường Minh Hề. 

Nhấp vào liền thấy ngay đó là một cái blogger bạch phú mỹ mấy vạn fan, hằng ngày đều chỉ chia sẻ một số lời mời tham gia chương trình, cho xem du thuyền cùng ảnh tự chụp.

Weibo gốc mới nhất là là hai cái biểu tình bao:

Ngươi có phải ở bên ngoài có con chó khác rồi hay không.jpg

Miêu miêu đầu rơi lệ.jpg

?

Người bị hại đã từng bị Tằng Dương quấy rầy không chỉ có một người.

Sau khi Lý Hiểu Vi lên tiếng đầu tiên, có mười mấy nữ sinh: có người đang tại chức, có người đã từ chức hoặc cũng có cả những người đã chuyển công tác liên tục bình luận ở dưới, đều chụp ra lịch sử trò chuyện Tằng Dương quấy rầy chính mình lúc ấy. 

Nếu một người có thể tung tin đồn, thì khi nhiều người cũng nói thế kia, quả thực là thiết chùy!

Ở trong bình luận đã  rất nhiều người bắt đầu đồng tình.

“Mẹ nó, đàn ông dầu mỡ* có thể đi tìm chết hết đi hay không thế, thời điểm tỷ muội của tôi nhập chức cũng bị cấp trên quấy rầy qua, thật sự cực kỳ ghê tởm!”

*Dầu mỡ ( 油腻): Nó có nghĩa là để mô tả cuộc sống không sạch sẽ, không đứng đắn và thiếu lịch sự của một người nào đó. Đây là mô tả chung về các đặc điểm của một số đàn ông trung niên. Những đặc điểm này bao gồm không chú ý đến việc giữ gìn cơ thể và không cắt tỉa., nói chuyện thô lỗ, v.v.

“Tôi cũng vậy, lại còn không thể từ chức, nôn mửa.”

“Trước kia thời điểm mới vừa nhậm chức vẫn luôn bị lôi kéo đi bồi rượu, thật sự rất muốn khóc T.T”

“Ôm một cái tỷ muội, gặp được loại chuyện này thật sự cực kỳ ghê tởm.”

“Sb* nam sao còn dám nói chính mình bị làm hại thế, loại người này nên bị tuyệt chủng ở nơi làm việc đi!”

“……” 

Trong lúc nhất thời, cái đề tài # cách đối mặt với quấy rối tình dục tại nơi làm việc # này, thế mà lại bị việc này kéo ra. 

Nguyên bản chỉ là một cuộc thảo luận nhỏ, giờ đây đã biến thành một cái đề tài xã hội cực hot khiến cho toàn dân phải thảo luận.

Như một ví dụ, Tằng Dương lập tức bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Không ít trăm vạn Đại V, blogger trong các lĩnh vực khác nhau đều phát biểu và bày tỏ thái độ coi thường và phản đối quấy rối tình dục tại nơi làm việc của chính mình.

Sự tình xoay ngược lại đến một bước này, Đường Minh Hề hoàn toàn tại phong ba này ẩn thân. 

Dù sao cũng là nhị công tử tài phiệt nhà cao cửa rộng, đồng thời lại là một người không thuộc giới giang hồ mạng này, nói thật ra là cậu vốn dĩ không nên ở trước mặt công chúng xuất đầu lộ diện.   

Tuy nhiên, cũng có không ít một số blogger phú nhị đại chân chính trà trộn trong vòng thượng lưu đã phát mấy cái tin nóng, thuận theo đó đào lại, người ta còn tìm được ảnh chụp thời trẻ của Đường Minh Hề khi hội nghị thượng đỉnh tài chính trong những năm đầu.

Lúc ấy mới 21 tuổi, trên mặt collagen trên mặt cũng sắp trào ra, so với bức ảnh sườn mặt mơ hồ được truyền trên mạng, ở dưới màn ảnh của CCTV kinh tế tài chính, thế mà cũng đẹp đến rối tinh rối mù. 

Khiếp sợ!

“Tôi thừa nhận, tôi chính là một người chỉ xem mặt mà bắt hình dong, tôi ngay từ đầu đã không tin mỹ nhân sẽ làm ra loại chuyện xấu này.” 

“Tôi liền cùng bạn không giống nhau, mỹ nhân không hư tôi không yêu.” 

“Không phải, các người có nghĩ tới hay không, chuyện này khả năng không phải là do bản thân Đường Minh Hề làm, vạn nhất là lão công bá đạo tổng tài của cậu ta cố tình dỗ cho cậu hết giận thì sao?”

“Trong cuộc chiến Internet này, tôi liệu còn có thể bị đánh gục một lần nữa không?? # Vận mệnh nhân sinh của con gà cắn dược #”

“Thế giới sôi nổi hỗn loạn, chỉ có gà cắn dược mới vững vàng hạnh phúc.”

“Chết tiệt, chỉ cần nghĩ đến việc cái tên dầu mỡ như Tằng Dương dám quấy rầy các đại tiểu thư, tôi liền tức giận công tâm ( Đậu nành tức giận)”

“Thật sự dễ nhìn, véo mẹ, kiếp sau đầu thai có thể làm cho con lớn lên đẹp như vậy được không TvT”

“……”

Theo đó độ hot của đề tài # Quấy rối tình dục tại nơi làm việc #  càng ngày càng cao, lượng thảo luận cũng vượt qua một trăm triệu. 

Không chỉ như thế, còn dần dần từ Weibo khuếch tán lan rộng hướng ra phía ngoài, độ hot của đề tài ở các đại diễn đàn vẫn không hề sụt giảm chút nào.

Quyển Nội Bát Quái lại một lần chột dạ xóa đi tiểu luận văn xin lỗi.

Lúc này đây không phát biểu bất cứ thứ gì, trực tiếp hủy tài khoản biến mất. 



Hết thảy điều này, Đường Minh Hề cũng không hề biết một cái gì.

Nửa giờ trước, trợ lý của Đường Vân đã gọi điện thoại cho Diệp Hành, thông báo rằng hắn sẽ đến Vân Kinh vào buổi tối ngày hôm nay.

Sau khi Đường Minh Hề biết chuyện, hai mắt tối sầm, suýt nữa đã ngã trên mặt đất.

Xong rồi, xong rồi.

Đến cả Diệp Tiểu Hành cũng được gọi điện thoại, thế mà chưa từng gọi điện thoại cho cậu.

Anh trai tôi thật sự đã tức giận rồi TvT!!!

Diệp Hành buông điện thoại, liền nhìn thấy Đường Minh Hề đang đáng thương nhìn về phía hắn. 

Tuy rằng, Đường Tiểu Hề như vậy thật sự rất đáng yêu, nhưng Diệp Hành dù có thương cũng không giúp gì được.

Năm đó Đường Minh Hề nhảy xuống biển, nếu nói nhất định phải có một người có thể lý giải thống khổ của chính mình, thì người đó chắc chắn sẽ là Đường Vân.

Diệp Hành nhớ rõ, Đường Vân lúc ấy vừa mới từ trong phòng bệnh thức tỉnh, sau khi nhận được tin tức đệ đệ ruột của mình nhảy xuống biển bỏ mình, nói không tuyệt vọng khẳng định là giả.

Năm đầu tiên, cái chết của Đường Minh Hề khiến cho Đường Vân phải chịu đả kích quá lớn, suốt một năm ấy, Đường Vân đều cực kỳ vô tâm khi quản lý công ty, cũng không chịu gặp bất kỳ ai.

Sau đó, dưới sự khai sáng của chuyên gia tâm lý, hắn dần dần mới đi ra khỏi được bóng ma, kết quả mới vừa không đến hai năm, Đường Minh Hề lại hoàn hảo không tổn hao gì trở lại. 

Đã trở lại còn không nói với hắn, trước tiên ở trên Weibo nháo đến vô cùng lợi hại.

Nếu không phải trợ lý tới nói cho hắn biết, Đường Vân chỉ sợ hiện tại cũng không hay Đường Minh Hề còn sống.

Đường Vân cho dù có là một cái Bồ Tát bùn cũng sẽ phải nóng giận.

Rất nhanh đã tới chạng vạng, hoàng hôn buông xuống.

Máy bay tư nhân  của Đường Vân dừng lại ở sân bay, không đến hai giờ, hắn liền xuất hiện ở trong biệt thự của Diệp Hành. 

Đường Minh Hề đang trốn tránh ở phòng ngủ, âm thầm quan sát, tim đập càng lúc càng nhanh, không biết mở miệng nói chuyện như thế nào với anh trai cậu.

Kết quả là sau khi Đường Vân tới, cũng không trực tiếp đem cậu bắt tới đánh gãy hai chân, ngược lại còn cùng Diệp Hành đi vào thư phòng.

Đường Minh Hề sửng sốt, không dự đoán được mọi việc sẽ phát triển theo hướng này.

Cậu khẽ lặng lẽ từ phòng ngủ đi ra, vừa lúc thấy trợ lý của Đường Vân đang ở phòng bếp nấu cà phê.

Trợ lý nhìn thấy Đường Minh Hề, hơi hơi sửng sốt: “Nhị công tử.”

Cái xưng hô quen thuộc này.

Đường Tiểu Hề đã thật lâu chưa từng nghe thấy thấy!

“Ừm.” Đường Minh Hề cảm giác chính mình không có gì tự tin, thuận miệng hỏi câu: “Anh trai tôi tâm tình thế nào?”

Trợ lý chần chờ một lát: “Đường tổng……”

Hẳn là tâm tình rất không tồi.

Tuy rằng vẫn luôn xụ mặt, nhưng hôm nay khi đi đường đều mang gió xuân, toàn thân đều mang cảm giác hạnh phúc tràn trề.

Đường Minh Hề nhìn thấy trợ lý ấp úng, liền biết tâm tình của anh trai cậu nhất định rất kém cỏi!!

Ô QvQ!!

Đến cả khi tới Vân Kinh rồi nhưng điều đầu tiên làm cũng không phải là tới nhìn xem cậu như thế nào!

Còn cùng Diệp Tiểu Hành ở trong thư phòng không ra!

Tôi không còn là người mà anh trai tôi thích nhất nữa rồi! QvQ!!

Đường Minh Hề nhận lấy cà phê: “Tôi sẽ mang lên.”

Cậu thật cẩn thận đi lên lầu hai, đứng ở cửa trong chốc lát, lấy hết can đảm gõ cửa. “.”

Cửa thư phòng mở ra, anh trai ruột xa cách ba năm liền ngồi ở trên sô pha.

Đường Minh Hề tức khắc cảm thấy bắp chân của mình đang run run.

Cậu vội vàng cảnh giác mà nhìn lướt qua thư phòng một vòng.

Tốt lắm Diệp Tiểu Hành! Đáng khen ngợi lắm! Đem tất cả những thứ thoạt nhìn có thể lấy làm vũ khí để đánh người đều thu hồi đi!

Đường Minh Hề đưa cho Diệp Hành một cái ánh mắt: Ngồi tại chỗ đừng cử động!

Có người ngoài ở đây, anh trai cậu hẳn là không đến mức làm trò trước mặt Diệp Hành đánh cậu đi!

Kết quả Diệp Hành hoàn toàn không hiểu được hết ý tứ của Đường Minh Hề.

Đứng lên nói: “Tôi đi ra ngoài nhận cuộc điện thoại.”

!!!

Cuộc điện thoại gì mà cậu cứ phải hiện tại đi nghe thế!! QvQ!!!

Sau đó, thư phòng cũng chỉ dư lại hai người Đường Vân cùng Đường Minh Hề.

Đường Minh Hề yên lặng mà đem cà phê đặt ở trước mặt Đường Vân, vẫn luôn không dám nhìn Đường Vân, hắn rốt cuộc đem tầm mắt từ cửa sổ ngoài thu hồi về, đặt ở trên cà phê. 

“Anh.” Đường Minh Hề lắp bắp: “Anh khát không.”

Đường Vân không nói chuyện.

Đường Minh Hề sờ sờ chóp mũi: “Có muốn ăn chút trái cây hay không, em đi cắt cho anh.”

Đường Vân vẫn không nói chuyện.

Thanh âm của Đường Minh Hề càng nói càng nhỏ: “Không thích cà phê cũng được, lá trà cũng có.”

Đường Vân như cũ không nói một lời.

Hốc mắt của Đường Minh Hề tức khắc đỏ lên một vòng.

Trong vòng ba câu nói, dũng khí của cậu liền biến mất hầu như không còn!

Hơn nữa sự kiên nhẫn dỗ dành người khác cũng biến mất không thấy tăm hơi! 

“Anh sao lại không để ý tới em thế.” Đường Minh Hề tức khắc rớt nước mắt, bắt đầu chơi xấu: “Em đã thành ra như vậy rồi anh còn không để ý tới em.”

Từ nhỏ đến lớn, chỉ có một chiêu rớt nước mắt cá sấu này, trăm lần đều trúng đích.

Đường Vân quả nhiên không giữ được sắc mặt căng thẳng nữa, kinh ngạc trong nháy mắt, mở miệng nói: “Đang yên đang lành khóc cái gì.”

“Đó không phải là bởi vì anh không để ý tới em sao!”

Thanh âm của Đường Minh Hề đề cao không ít, càng nói càng có lý. 

“Anh không phải không để ý tới em.” Đường Vân thở dài: “Tiểu Hề, em cảm thấy anh nên để ý đến em sao.”

“Em cũng biết bản thân sai rồi mà.” Đường Minh Hề nghĩ thầm xong rồi xong rồi, tức khắc mặt mũi cũng không cần, ôm eo Đường Vân, bắt đầu ngồi ở trên thảm ý đồ làm nũng: “Em thật sự biết sai rồi anh à, em không nên trở về lâu như vậy cũng không nói cho anh biết, nhưng em cũng không phải cố ý.”

“Không phải cố ý, thì vì cái gì lâu như vậy mới nói cho anh biết.”

“Em là.” Đường Minh Hề có điểm ngượng ngùng: “Em sợ anh đánh em.”

“……”

Đường Vân thở dài: “Anh đánh em bao giờ chưa.”

“Hình như chưa bao giờ.”

“.” 

Đường Minh Hề ác nhân cáo trạng trước: “Nhưng lần này em thật sự làm rất quá mức, em cảm thấy anh khẳng định sẽ đánh em.”

“Tiểu Hề. Em vẫn luôn vô cùng tùy hứng, nhưng anh không nghĩ tới em lại có chủ ý lớn như vậy, có thể lấy sinh mệnh cùng Diệp Hành giận dỗi.”

Có phải như vậy đâu.

Đường Minh Hề rất muốn giảo biện một chút, kỳ thật là cậu sợ hãi chính mình bị giết nên mới nhảy xuống biển!

Nhưng khi tưởng tượng đến loại sự kiện vô lý như xuyên sách này.

Nói ra cũng không ai tin!

Nhưng cậu không ngờ, Đường Vân thế mà lại cho rằng chính mình là vì giận dỗi mới nhảy xuống biển.

Nếu là như vậy, chính mình ở trong mắt anh trai cư nhiên lại là một người luyến ái não tàn……

Đường Minh Hề thấy tình thế không đúng, nhanh chóng bán thảm nói: “Em biết sai rồi, anh à.”

Cậu đáng thương ghé vào trên đùi Đường Vân: “Em ở bên ngoài sống cực kỳ khổ sở, ăn bữa hôm lo bữa mai, cũng không có tiền, đi làm còn bị người ta khi dễ, còn không có chỗ ở TvT.”

Đường Vân nghe xong, quả nhiên mềm lòng vài phần.

Nhìn khuôn mặt của Đường Minh Hề, xác thật so với trước kia gầy ốm đi vài phần.

Đương nhiên, đây hoàn toàn là góc nhìn của anh trai.

Đường Minh Hề trong khoảng thời gian này đã bị Diệp Hành nuôi cho mập lên vài cân!

Giờ khắc này, Đường Vân cũng không đành lòng trách móc nặng nề Đường Minh Hề.

Hoặc là nói, trong nháy mắt khi biết Đường Minh Hề còn sống kia, Đường Vân cũng đã tha thứ cho cậu. 

Trải qua một lần tử biệt, hắn hiểu quá rõ rằng, không có bất kỳ chuyện gì so với sự sống quan trọng hơn.

Người chỉ cần sống là được, sống thì mới có hi vọng.

Đường Vân xoa nhẹ đầu của Đường Minh Hề một chút, bỗng nhiên dừng lại, nhớ tới chuyện Đường Minh Hề vừa rồi khóc lóc kể lể chính mình không chỗ ở: “Anh nhớ rõ Quân Bách khai phá tượng phẩm quốc tế ở Vân Kinh liền cách chỗ đi làm của em không xa, qua đoạn thời gian nữa sẽ được lấy danh nghĩa của em.” 

Ừm, một tiểu khu khép kín cao cấp năm ngàn vạn bên cạnh cao ốc tài chính trung tâm thành phố, cả, một, cái, tiểu, khu.    

“Đi làm tuy rằng gần, nhưng phương tiện ngày thường đi ra ngoài chơi thì sao? Bay trong nội thành thì không tiện cho lắm, anh nhớ rõ em không phải muốn phi cơ trực thăng AC313sao, có thể chở được hơn hai mươi cá nhân, bằng hữu mới của Tiểu Hề cũng có thể cùng nhau đi chơi.” 

Ừm, phi cơ trực thăng tư nhân 8000 vạn nhân dân tệ.

Lời dạo đầu quen thuộc này. 

Anh trai ruột quả nhiên vẫn là anh trai ruột của trước kia.

Hoàn toàn không thay đổi chút nào TvT!!

Nhưng kết thêm bạn mới cái quỷ gì thế? Quả nhiên đem chính mình coi như một đứa nhóc sao?

Anh à, anh hãy tỉnh lại đi anh ơi, em đã 24 tuổi rồi đấy!

Đường Minh Hề nghe được Đường Vân lên tiếng, trong lòng không khỏi kinh hãi thầm nghĩ, cái đề tài này phát triển, anh trai tôi kế tiếp sẽ không nói muốn thu mua Cụ Thuận chứ? 

Kết quả giây tiếp theo, liền thấy Đường Vân như suy tư gì đó: “Anh cảm thấy Tiểu Hề vẫn là ở chính mình công ty đi làm thì tốt hơn, như vậy mới không bị khi dễ.”

Hắn chốt hạ: “Tiểu Hề cảm thấy đi làm ở Cụ Thuận vui vẻ sao?”

?

Đại ca, anh sẽ không thật sự muốn thu mua Cụ Thuận chứ?

Quả nhiên, Đường Vân không phụ sự mong đợi của mọi người, rất có một loại lạnh lùng phá lệ của thiên vương. 

“Anh đem Cụ Thuận thu mua đưa cho Tiểu Hề, thế nào?”

Trong không khí lặng im vài giây.

Trên đầu của Đường Minh Hề chậm rãi toát ra ba cái:???

Anh, không đến mức đấy đâu. 

Thật sự không đến mức đấy đâu.

Tác giả có lời muốn nói: Không kịp, trước phải kiểm tra lỗi chính tả! 

Chương sau giải quyết một chút hai cái cực phẩm Quyển Nội Bát Quái cùng Tằng Dương! Sẽ không dễ dàng buông tha như vậy! (.) 
Bình Luận (0)
Comment