Tôi Thực Sự Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện!

Chương 90

@ Cực phẩm bạn cùng phòng bot: Xin chào mọi người, tọa độ Ninh Thành, sợ mất ngựa cho nên gửi địa chỉ cụ thể, hôm nay muốn phàn nàn đôi lời về bạn cùng phòng trà xanh của tôi. Dường như từ nhỏ đến lớn tôi đều rất xui xẻo về vụ bạn cùng phòng, từ hồi còn học cao trung ở trường đã bắt đầu gặp toàn cực phẩm, lên đại học lại nháo đến không thoải mái với bạn cùng phòng. Nên vừa tốt nghiệp tôi liền dọn khỏi ký túc xá trường, kết quả vừa ra hang hổ lại vào hang sói, ghép trọ cũng gặp phải cực phẩm.

Không nói nhiều lời nữa, trực tiếp vào vấn đề chính, lúc mới gặp cậu ta tôi còn thấy người này khá xinh đẹp, sau đó vì đối phương là Beta, nên tôi yên tâm ghép trọ. Cuối cùng phát hiện người này chính là một kẻ mười ngón tay không dính nước xuân, chẳng phải chúng tôi cùng dùng chung phòng khách à, cậu ta chẳng bao giờ quét dọn vệ sinh, nếu bắt dọn dẹp cũng là gọi người giúp việc đến làm (tôi thực sự không thích người xa lạ ở trong nhà của mình), cũng không nấu cơm rửa bát (cho nên nấu cơm rửa bát đều là tôi làm).

Thật ra mấy chuyện này chẳng to tát gì, nhưng ở càng lâu, tôi càng nhận ra tính cách của người này thật sự rất tệ. Sau đó bạn trai tôi tới chơi, ai kia còn tỏ vẻ không vui, rõ ràng đã gọi đầu bếp nấu cơm, còn đem cơm vào trong phòng ngủ, căn bản không nghĩ đến cảm nhận của tôi và bạn trai …… 

Trước kia toàn là tôi nấu cơm cho cậu ta ăn, liền cảm thấy cạn lời.

……

Đổi mới.

Gần đây phát hiện cậu ta càng ngày càng gần gũi với bạn trai tôi, đã thế bạn trai tôi còn gửi rất nhiều tin nhắn tán tỉnh cho cậu ta, thật sự hỏng mất.

Vốn dĩ tốt nghiệp còn chưa tìm được việc, còn gặp chuyện như vậy……

……  

Đổi mới.

Hôm nay tôi cãi nhau một trận với bạn trai vì cậu ta, đến giờ còn đang khóc……

……

Cực phẩm bạn cùng phòng bot là nơi chia sẻ buồn vui rất có tiếng, có khoảng hơn một trăm vạn fans.

Ngày nào cũng nhận bảy tám bài đăng, Đinh Đinh nghe đề nghị của bạn, liền đem bài đã chinh sửa tốt của mình gửi qua.

Tốn mấy ngày chỉnh sửa, những việc hắn làm đã bị cắt vô cùng sạch sẽ.

Mặc kệ tốt xấu, đều là Đường Minh Hề sai, hơn nữa trong tối ngoài sáng đều lặng lẽ ám chỉ sự thật Đường Minh Hề chen chân vào muốn làm tiểu tam.

Vừa gửi bài liền có rất nhiều bình luận.

Rốt cuộc, có khá nhiều sinh viên gặp phải chuyện như vậy trong mùa tốt nghiệp, họa chăng lại có phần tử trí thức, khu bình luận nhanh chóng lên đến hàng trăm.

Bình luận: 

“Thương ghê, lúc trước ghép trọ cũng gặp phải cực phẩm như này, dọn ra chỗ khác là ổn thôi, thương thương.”

Trả lời: “Vốn dĩ cũng muốn dọn ra, nhưng mới tốt nghiệp không có tiền, còn hai nghìn tệ tiền cọc.”

“Bạn cùng phòng này cũng cực phẩm của cực phẩm mà, không cãi nhau sao? Chủ thớt dễ tính ghê.”

Trả lời: “Dẫu sao cũng ở chung, không muốn nháo đến khó coi.” 

“Không phải, cậu toàn nấu cơm sao? Tên kia không mua thức ăn? Nếu thế còn không mời hai người ăn cơm, xác thật quá đáng.”

Câu này bỏ qua không trả lời.

“Mỗi tôi thấy hơi ảo à, mời đầu bếp với nhân viên dọn dẹp còn phải ghép trọ?”

Trả lời: “Bởi vì cậu ta nóng lòng muốn tìm phòng (nguyên văn lời nói của bạn cùng phòng của tôi)”

“Cậu mang bạn trai về nhà cũng không tốt lắm đâu……”

Câu này cũng không được trả lời.

“Có lịch sử trò chuyện không, không phải tự cậu nghĩ lung tung, thấy người ta câu dẫn bạn trai chứ?”

Trả lời: 【Ảnh chụp màn hình trò chuyện. 】

Một cư dân mạng trả lời: “Này cũng đâu nhìn ra gì, avatar Âu Mỹ là bạn trai cậu à? Này không phải mỗi hắn nhắn sao, bạn cùng phòng của cậu cũng đâu để ý đến hắn.”

Cư dân mạng 2 trả lời: “Thiệt, thoạt nhìn giống như bạn trai cậu đang cố tình câu dẫn người ta ấy (bảo vệ đầu chó)”

Đinh Đinh không lướt xuống nữa, thế mà lại có đôi người không đồng tình cảnh ngộ của hắn, còn châm chọc mỉa mai.

Càng thêm tức.

Vì thế dưới lời xúi giục của người bạn, Đinh Đinh lại bổ sung bài đã đăng mấy nội dung.

Chờ đến lúc càng ngày càng nhiều cư dân mạng ủng hộ mình, Đinh Đinh mới cảm thấy mỹ mãn buông điện thoại xuống.



Lúc chuyện này diễn ra, Đường Minh Hề còn đang xem một căn phòng khác.

Lúc trước vội vàng rời khách sạn, cũng không có kinh nghiệm thuê phòng gì, vừa đến đã được người môi giới nhiệt tình dẫn đi xem phòng, mơ màng hồ đồ liền đặt cọc sau đó dọn vào. 

Nếu nói phòng ở kém, cũng không thấy nơi nào kém.

Căn phòng thuê hơn 100 m2, ba phòng hai sảnh, trên thực tế chỉ có hai người ở.

Phòng ngủ của cậu còn có ban công, mấu chốt là tiểu khu cũng đủ mới, mở cửa sổ liền có thể ngắm sắc xuân dạt dào bên ngoài. 

Ban đầu Đường Minh Hề còn tính ở thêm một đoạn thời gian, kết quả nháo thành như vậy, nếu tiếp tục ở chắc cậu sẽ cầm dao giết người vào buổi tối quá.

May là thuê phòng vào thời điểm tốt nghiệp khá khó, nhưng cũng không đến mức hoàn toàn không có phòng nào, dưới năng lực của tiền bạc, Đường Minh Hề nhanh chóng nhìn trúng một căn nhà độc lập có ban công.

Chỉ là quá gần trung tâm thành phố Ninh Thành.

Đường Minh Hề hơi do dự.

Chẳng may đụng phải Diệp Tiểu Hành thì làm sao giờ?!

Hắn vẫn chưa tới tìm mình kìa, Đường Minh Hề nghĩ thầm nếu mình vừa nhảy xuống biển đã mỏi mắt muốn về, sẽ thành cái gì.

Mặc dù thế giới này tựa như mã huyễn hiện thực, Đường Minh Hề cũng không muốn đánh mất con người này:) 

Sau khi liên hệ với bên môi giới, Đường Minh Hề chọn một chiếc áo rộng thùng thình ngắn tay.

Từ sau mang thai, bụng nhỏ đã có chút độ cong, thật sự nhìn không ra, nhưng Đường Minh Hề lần đầu gặp phải chuyện này, luôn nghi thần nghi quỷ sợ hãi bị người ta phát hiện.  

Cậu đội mũ, mắt nhìn mặt trời ác độc bên ngoài.

Mặt không cảm xúc sờ soạng một tầng chống nắng thật dày, sau đó cầm ô, đeo kính râm, mặc đồ chống nắng, bịt như ninja, lặng lẽ gọi xe, sau khi lên xe không chút do dự nói: “Tới bệnh viện Ninh Thành.” 

Tuy rằng không thể gặp Diệp Tiểu Hành, nhưng cậu vẫn muốn gặp anh trai mình!

Đường Minh Hề không thể không thừa nhận, lần nhìn lại thời gian này cũng cho cậu một cơ hội để bù đắp những tiếc nuối.

Tuy nhiên, trước lúc gặp anh trai, cậu còn phải đi khám sức khỏe định kỳ hay còn gọi là khám thai. 

Đường Minh Hề đỏ mặt đi vào, sau đó khắc phục khó khăn, kiểm tra xong lại đỏ mặt đi ra.

Hơn nữa trong loại ánh mắt “Thật đáng thương thế mà lại là một Omega tới kiểm tra, vừa thấy liền biết bị Alpha lừa” này của bác sĩ. 

Nhận được báo cáo siêu âm B của mình.

Đứa bé trong bụng dường như chỉ lớn hơn một chút.

Đường Minh Hề mỗi lần nhìn thấy báo cáo mới có thể xác nhận bản thân thật sự đã mang thai.

Trời ạ.

Nếu là mơ thì có thể tỉnh ngay lập tức không TvT!!!

Chết mất chết mất, Đường Minh Hề không quên đến khoa nội trú trong bệnh viện để thăm Đường Vân.

Cậu nhớ rõ sau khi mình nhảy xuống biển, anh trai liền ngã bệnh không dậy nổi, phải nằm viện điều trị một thời gian dài.

Khi đến bệnh viện thành phố, Đường Minh Hề dựa vào ký ức năm đó, lặng lẽ đi đến tầng 23 của khoa nội trú.

Nhưng lại không vào được. 

Phòng mà Đường Vân nằm đã bị vệ sĩ canh gác tầng tầng lớp lớp, chỉ có bác sĩ và hộ sĩ mới có thể tiến vào.

Đường Minh Hề đứng trước cửa thang máy một hồi lâu.

Mỗi lần vào lúc bác sĩ và hộ sĩ mở cửa, mới nhẹ nhàng lặng lẽ nhìn thoáng qua phía bên trong, cũng không biết bệnh tình anh mình giờ sao rồi………..

Lúc đang lo lắng. 

“Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Đường Minh Hề nghĩ thầm hôm nay nếu không gặp được vậy ngày mai lại tới.

Quay đầu chuẩn bị xuống thang máy, kết quả vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Diệp Hành và Đường Nặc bên trong, liền trực tiếp xoay người chạy thẳng tới cầu thang bộ.

Này là hiện trường phim kinh dị gì vậy?

Đường Minh Hề sợ tới mức tim ngừng đập.

Lại một lần nhìn thấy Diệp Hành, Đường Minh Hề hơi ngạc nhiên.

Nói thật, trong trí nhớ của cậu, Diệp Hành tuy lạnh lùng, nhưng vẫn có thể nhìn ra vài phần khí khái của thiếu niên. 

Nhưng người đàn ông trước mặt này, đừng nói tới khí khái của thiếu niên, ngay cả khí thế của người sống cũng không nhìn ra. Đường Minh Hề chỉ thấy khí chất cả người hắn tối tăm đáng sợ, hệt như xác chết không hồn, hoàn toàn không biết tức giận.

Đường Minh Hề không dám nhìn nhiều, trái tim vi diệu bị nhéo một chút.

Rầu rĩ không vui mà ngồi xuống cầu thang.

Tận đến khi về nhà, tâm tình của Đường Minh Hề vẫn không chuyển biến tốt hơn.

Chưa gặp được Đường Vân, nhưng chỉ xa xa mà liếc mắt nhìn Diệp Hành một cái, bộ dáng của đối phương vẫn luôn ở trong đầu, muốn vứt đi cũng không được, tận đến hơn nửa đêm, Đường Minh Hề mới chậm rãi đi vào giấc ngủ. 

Sáng sớm hôm sau, Đường Minh Hề liền bắt đầu sắp xếp đồ vật của mình, chuẩn bị đóng gói từ từ, sau đó chờ ngày kia sẽ chuyển nhà. 

Cùng lúc đó, Đinh Đinh phòng cách vách cũng lâm vào phiền toái.  

Mấy hôm trước hắn đã gửi bài bạn cùng phòng cực phẩm của tôi, ban đầu chỉ là nghe xúi giục của bạn bè, muốn phát tiết một phen.  

Kết quả không nghĩ tới bạn học đại học của mình cũng tới đó dạo, trực tiếp bình luận ngay phía dưới, hỏi có phải đó là Vương Diệu Kiệt bên Đại học Công nghệ Nam Kinh hay không?

Này quả thật rất rắc rối.

Vương Diệu Kiệt ở Đại học Công nghệ Nam Kinh cũng được xem như một nhân vật tương đối nổi danh, phó chủ tịch hội học sinh, thành tích cũng khá xuất sắc, nhiều lần đại biểu trường học tham gia biện hộ, đến bây giờ, ảnh của hắn vẫn còn được treo trên website chính thức của Đại học Công nghệ Nam Kinh.

Cho nên bạn học đại học vừa nói, ảnh chụp của Vương Diệu Kiệt đã bị ném lên khu bình luận.  

Lúc này Đinh Đinh mới biết lớn chuyện rồi.

Khi ngày càng có nhiều người trong cuộc xuất hiện, ảnh của Vương Diệu Kiệt cũng đã bị truyền bá càng ngày càng rộng rãi.   

Cho đến tận sau buổi tối, bài của hắn đã bị chia sẻ tới Đại học Công nghệ Nam Kinh.

@ Đại học Công nghệ Nam Kinh: Đây không phải là phó chủ tịch hội sinh viên của trường chúng ta sao? Ở bên ngoài ngoại tình còn cùng người ta trò chuyện? Như vậy mà cũng có thể được bình chọn là sinh viên tốt nghiệp ưu tú?

Sau khi chuyện lên men, Vương Diệu Kiệt nhận được tin tức.

Bạn học đem bài gửi chia sẻ đến WeChat, tối đó Vương Diệu Kiệt liền tới tìm Đinh Đinh chất vấn. 

Đinh Đinh sợ tới mức hoang mang lo lắng, thời điểm Vương Diệu Kiệt tới hỏi, hắn đã khóc lóc một hồi.

“Em nào biết sẽ lớn chuyện đến vậy, em chỉ là muốn phàn nàn chút thôi, ai bảo anh tám chuyện với cậu ta chứ!” 

“Thế giờ làm sao đây?” Vương Diệu Kiệt gần như phát điên: “Anh đã nói với em là anh đối với cậu ta căn bản không có ý kia, em có phải bị điên không, còn nói mấy chuyện này lên mạng?!”

Đinh Đinh thút tha thút thít nức nở: “Em liên hệ người xóa bài rồi ……”

“Xóa bài thì có tác dụng rắm gì?! Giờ đã bị mọi người chụp lại đem lên Weibo rồi, biết không hả? Anh mới được Minh Hằng xác nhận làm thực tập, chẳng may bị chuyện này ảnh hưởng thì sao giờ?”

Đinh Đinh đỏ mặt: “Vậy anh nói xem nên làm sao bây giờ ……”

Vương Diệu Kiệt suy nghĩ một lát, mở miệng: “Em lên vòng bạn bè làm sáng tỏ, nói anh căn bản không chuyện ngoại tình, đều là bạn cùng phòng của em câu dẫn anh.”

Đinh Đinh sửng sốt, Vương Diệu Kiệt nói: “Không phải em nói cậu ta đang mai thai à, cứ nói cậu ta mang thai muốn tìm người đổ vỏ là được, nhớ rõ, anh với em thì nói ngắn gọn vào, đẩy mọi chuyện cho bạn cùng phòng của em là được rồi.”

“Thất thần làm gì, nhanh lên!”

Đinh Đinh hoàn toàn không biết nên làm thế nào.

Thật ra hắn chỉ muốn lên mạng phàn nàn vài câu, nhưng không ngờ lại phải trực tiếp bôi nhọ bạn cùng phòng vừa mang thai vừa muốn tìm một người đổ vỏ.

Đinh Đinh chống đỡ không được sự thúc giục của Vương Diệu Kiệt, đành phải lấy điênh thoại chỉnh sửa trong vòng bạn bè:

Tôi là Đinh Đinh, mọi người không cần phải suy đoán lung tung, bạn trai của tôi không hề ngoại tình.Bạn cùng phòng A của tôi xác thật mang thai, nhất thời không suy nghĩ cẩn thận mới tìm người đổ vỏ, hiện tại chúng tôi đã nói rõ ràng, bạn cùng phòng của tôi cũng ý thức được sai lầm của bản thân, vì vậy xin mọi người đừng tiếp tục lan truyền chuyện này nữa.   

Vụ ngoại tình của phó chủ tịch hội học sinh của Đại học Công nghệ Nam Kinh, quay xe chút thành chuyện bị người ta câu dẫn. 

Thậm chí còn có lời đồn nói, đứa con trong bụng bạn cùng phòng kia chính là của hắn.

Đương nhiên lời giải thích này cũng chẳng có mấy người tin tưởng.

Một ít doanh tiêu hào lan truyền việc này.

Cư dân mạng bình luận vui vẻ:

“Chó cùng rứt giậu cũng không thể bịa ra lý do kỳ quặc như vậy chứ? Thật sự tưởng cư dân mạng dễ lừa à, ảnh chụp màn hình bạn trai cậu lân la người ta có phải do chính cậu đăng hay không ( Cười chết tôi rồi)”

“Ăn dưa ăn đến bây giờ, người gửi bài không cảm thấy tính mình rất có vấn đề sao, vì cái gì từ nhỏ đến lớn đều nháo loạn với bạn cùng phòng, một người thì cũng bỏ đi, đây là tất cả đều nháo thì chắc chắn sẽ rất kỳ quái.”  

“Mang thai thật hay mang thai giả?  Vậy thì bạn cùng phòng của hắn đâu phải Beta, Omega độc thân mang thai thật sự không báo cho hiệp hội sao? Cái này nghiêm trọng lắm mà?”

“Ai đem sự tình não tàn này sửa sang lại một phần gửi qua website chính thức của Minh Hằng đi, không phải Vương Diệu Kiệt muốn tới Minh Hằng thực tập à, Minh Hằng lại đâu nhận mấy loại rác rưởi?”

“Đau lòng cho người bạn cùng phòng kia, gặp được một cặp như này.”

Sáu giờ chiều, đã đến giờ ăn tối của Minh Hằng.

Tại văn phòng tuyên truyền, người chịu trách nhiệm quản lý Weibo của Minh Hằng kiểm tra tin nhắn riêng tư trước khi tan sở, chuẩn bị đi tới nhà ăn ăn xong cơm tối sẽ lập tức tan tầm. 

Dù sao cũng là Weibo xí nghiệp, tin nhắn sẽ không quá nhiều, đều là một ít tin nhắn thuộc về sinh viên tốt nghiệp khoá này tới dò hỏi điều kiện nhập chức.  

Hôm nay lại cực kỳ lạ lùng, lúc đăng nhập vào Weibo xí nghiệp, tin nhắn thế mà lại có mấy trăm tin.

Nhìn sơ qua thì đều là cùng một chuyện, được sự dẫn dắt của cư dân mạng và doanh tiêu hào, Tiểu Tuệ mới biết hóa ra phó chủ tịch của Đại học Công nghệ Nam Kinh đang nổi tiếng ở internet.

Tán tỉnh với bạn cùng phòng của bạn trai, còn bôi nhọ bạn trai của bạn cùng phòng câu dẫn mình tìm người đổ vỏ, phẩm hạnh xác thật rất kém.  

Kéo xuống dưới, hóa ra người này còn nộp sơ yếu lý lịch vào Minh Hằng.

Tiểu Tuệ vừa vặn quen biết bên bộ phận HR, ở bên trong mạng nội bộ của Minh Hằng BOBO tùy tay chia sẻ một phần. 

“Chị Giang, công ty chúng ta vẫn có người này sao, tôi thấy trên mạng đã nháo loạn phiền phức, chị có muốn tham khảo một chút hay không.” 

Người được gọi là chị Giang đang chuẩn bị công việc mười lăm phút sau hội nghị, thấy thế, vội vàng đem báo chuyện này cho tổng giám đốc bộ phận nhân sự.

Trong số những thực tập sinh thông qua phỏng vấn, xác thật có nhân vật Vương Diệu Kiệt này.

Tổng giám đốc bộ phận nhân sự nghe xong toàn bộ mọi chuyện, nghĩ thầm chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ mà thôi, cũng tới gây rắc rối cho hắn?  

Vì thế bảo với chị Giang, vì danh dự của Minh Hằng, loại người nào có thể không cần thì tốt nhất vẫn cứ không cần. 

Vì thế nhanh chóng phản hồi xuống.

Ngày hôm sau Weibo chính thức dcủa Minh Hằng liền đăng thông báo, hủy bỏ tư cách thực tập của Vương Diệu Kiệt, hơn nữa vĩnh viễn từ chối nhận sơ lược lý lịch của người này. 

Kỳ thật chuyện này không nháo lớn ở trên mạng, nhưng đối với Vương Diệu Kiệt mà nói, hắn xem như đã chết ở trong vòng xã giao của mình. 

Sau khi bị Minh Hằng từ chối, Vương Diệu Kiệt như sắp chết tới nơi, Đinh Đinh cũng không dám nói với hắn nửa lời, hiện tại biện pháp duy nhất chính là tìm Đường Minh Hề, bảo cậu ra mặt làm sáng tỏ.  

Nhưng lúc này Đường Minh Hề đã dọn đi rồi.

Dọn đi là thứ nhất, thứ hai là Đường Minh Hề là một Omega mang thai khá lâu rồi, trong thời gian dài không có tin tức tố Alpha trấn an, rất bất lợi cho sự phát triển của thai nhi.

Vì thế ngày hôm sau khi dọn khỏi phòng thuê, Đường Minh Hề liền bởi vì té xỉu mà bị hàng xóm khẩn cấp đưa đến bệnh viện.

Lúc tỉnh lại, bản thân đã nằm ở bệnh viện Ninh Thành. 

Y tá thấy cậu tỉnh, mở miệng nói: “Tỉnh rồi sao? Anh cũng sơ suất quá đi, mang thai còn lăn lộn như vậy, khi nào chuyển nhà mà không được, giờ mang thai cứ muốn chuyển là thế nào, cái này đâu nói chơi được. Dù khôn nghĩ cho đứa bé trong bụng, cũng phải nghĩ cho mình chứ?”

“Mà chồng anh cũng thật là, nắng nóng như này còn bắt anh chuyển nhà, người khác đến bây giờ cũng không dám ra ngoài, anh mau gọi cho chồng đi, có Omega nào trong thời gian mang thai lại không có Alpha ở bên?”

Đường Minh Hề bị giáo dục một hồi, xấu hổ muốn chết.

Không ngờ mang thai thôi mà cũng gian nan tới vậy.

Mệt mỏi.  

Lại bắt đầu nhớ thương biệt thự lớn của mình TvT.

Còn có tên ngốc cẩu nam chủ này, sao vẫn còn chưa tìm thấy cậu!

Lần trước đi nước ngoài không tìm được coi như thôi đi, lần này ở Ninh Thành lâu như vậy cũng tìm không thấy, tốt lắm, đây là hiệu suất mà hắn tìm vợ sao:) 

Còn tìm không thấy thì con gái cũng không còn:)

Nghe theo lời dặn của bác sĩ, Đường Minh Hề không dám xằng bậy vào lúc này nữa, thành thành thật thật bắt đầu dưỡng thai.

Ngay cả canh gà bổ dưỡng mình ghét nhất cũng có thể bóp mũi cố gắng uống hết một chén (uống xong lại vì nôn nghén rồi nôn ra là được), đông thời bắt đầu nhận một ít chất trấn an nhân tạo, giảm bớt lo âu trong thời gian mang thai.  

Có lẽ là do ý nguyện lén lút hy vọng tìm được trong nội tâm của Đường Minh Hề quá cường đại, đến ngày thứ ba phát ngốc trong bệnh viện, Đường Minh Hề thật sự bị người ta tìm được, tuy thế người đó không phải là Diệp Hành, mà là Vương Diệu Kiệt. 

Vương Diệu Kiệt mới đầu không phải tới đây để tìm Đường Minh Hề.

Hắn rõ ràng đã qua vòng phỏng vấn của Minh Hằng, thậm chí ngay cả hợp đồng cũng đã ký kết, kết quả Minh Hằng lại đột nhiên đổi ý, bởi vì một tin đồn có lẽ có trên mạng (kỳ thật là tồn tại thật) cự tuyệt nhận mình.

Vương Diệu Kiệt sắp điên tới nơi rồi.  

Minh Hằng lại không phải công ty nhỏ bé gì, sinh viên tốt nghiệp ở Ninh Thành còn không thể nào vào được công ty lớn. 

Tiền lương cao, đãi ngộ tốt, phúc lợi nhiều, bao ăn ở, tất niên mấy năm liên tục đều tổ chức trên du thuyền, đương nhiên càng quan trọng hơn là tiềm lực phát triển vô hạn, làm tốt thì có thể thăng lên chức tổng bộ của Quân Bách. 

Tình hình tuyển dụng năm nào cũng khốc liệt vô cùng, mười chọi một nghìn.

Sau khi trải qua kiểm tra bằng cấp, sơ lược lý lịch, một vòng thi viết, hai vòng phỏng vấn, ba vòng phỏng vấn trực tiếp, bốn vòng biện hộ mới có được cơ hội.

Sao hắn cam tâm mà chắp tay nhường người.

Mấy này nay Vương Diệu Kiệt đã tới Minh Hằng không biết bao nhiêu lần, thậm chí còn cầu xin trường học làm sáng tỏ mọi thứ.

Cũng hoàn toàn chia tay Đinh Đinh, Đinh Đinh trong khoảng thời gian này vì để vãn hồi Vương Diệu Kiệt, thời gian này toàn tìm kiếm các mối quan hệ ở khắp mọi nơi.

Bạn học đại học của dì Đinh Đinh ở Minh Hằng cũng bí mật tìm quan hệ khắp nơi.

Nghe được tổng tài chấp hành là Đường Nặc của Minh Hằng trước mắt thường xuyên chạy đến bệnh viện thành phố.

Nếu Vương Diệu Kiệt có gan, có thể trực tiếp tới tìm Đường Nặc. 

Vương Diệu Kiệt vốn dĩ không lá gan này.

Nhưng tưởng tượng mình đến hợp đồng cũng ký rồi, hơn nữa chút chuyện này trên internet hoàn toàn bắt gió bắt bóng cũng không có nữa, lại cứ như vậy bị Minh Hằng sa thải không lý do, dù thế nào cũng không phục.

Lúc tuyệt vọng thì cái gì cũng dám làm, mặc kệ có được hay không, vẫn phải tìm Đường Nặc nói chuyện. 

Nếu không hắn hoàn toàn có thể kiện người này lên cục thanh tra lao động!

Vương Diệu Kiệt sáng sớm đã chờ ở cổng bệnh viện thành phố, rốt cuộc đến 10 giờ sáng, chờ được xe thương vụ của Đường Nặc.

Trên xe ngoại trừ Đường Nặc còn có một người đàn ông lạnh lùng cùng xuống.

Vương Diệu Kiệt nghe nói Minh Hằng vốn dĩ là do Đường nhị công tử quản lý, đây hẳn là Nhị công tử?

Nhưng nghe có vẻ khác biệt với những lời đồn đại, Nhị công tử không phải là Omega sao? 

Bỗng nhiên, trong đầu hiện lên một dòng điện lưu.

Trái tim của Vương Diệu Kiệt “thình thịch” nhảy dựng lên.

Không phải là Diệp Hành chứ?

Chuyện của Đường gia, ở vòng thượng lưu Ninh Thành là một bí mật công khai, thời điểm Vương Diệu Kiệt thực tập từng nhìn thấy mấy tờ báo giải trí có liên quan.  

Không phải chồng Đường Minh Hề là ông chủ Minh Vũ à?! Thế mà lại trẻ tuổi như vậy …… 

Đường Nặc mới xuống xe, đi đến cửa khu nằm viện, đã bị Vương Diệu Kiệt chạy qua ngăn cản.  

Vệ sĩ theo bản năng chắn trước mặt Đường Nặc, Vương Diệu Kiệt vội vàng mở miệng: “Đường tổng, chậm trễ của ngài vài phút thôi, tôi là thực tập sinh Vương Diệu Kiệt được thu nhận vào Minh Hằng năm nay, quý công ty bởi vì trên mạng bắt gió bắt bóng tin tức không màng hợp đồng lao động đem tôi khai trừ, tôi muốn hỏi một chút Đường tổng đây có hợp lý không?”

Đường Nặc khẽ nhíu mày, bí thư vội vàng tiến lên một bước: “Đường tổng……”

Ngọn nguồn sự tình vừa nói, trong lòng Đường Nặc liền hiểu rõ, giọng điệu lanh nhạt: “Bảo hắn đi tìm trưởng phòng nhân sự.”

Nói xong, tiếp tục: “Còn có, đi tra một chút ai đem hành trình của tôi tiết lộ ra ngoài, không cần nói nhiều, có thể trực tiếp từ chức.”

“Vâng, Đường tổng.” 

Đường Nặc nói vài lời rồi rời đi.

Chủ yếu là Diệp Hành còn ở chỗ này, lần này tới cũng là đến xem tình huống của Đường Vân, không biết từ đâu vụt ra một tên dthực tập sinh, khiến cho không khí vốn dĩ đã rất áp lực lại càng áp lực hơn.

Đường Nặc biết việc Đường Minh Hề chết ở trong lòng Diệp Hành có ý nghĩa trọng đại cỡ nào. 

Tuy việc này không trực tiếp liên quan tới anh ta, nhưng nếu nói không chuẩn sẽ khiến Diệp Hành cảm thấy bản thân đã gián tiếp hại chết Đường Minh Hề. 

Trong khoảng thời gian này, anh ta đến dưỡng thương cũng không dưỡng, từ trên giường bò dậy cố sức chuẩn bị cho Đường gia.

Ít nhất không thể ấn tượng của mình trong lòng Diệp Hành càng ngày càng kém, hiện giờ hắn đã là tổng tài của Kinh Vũ, Đường Nặc tự nhiên phải cẩn thận ứng phó.

Vương Diệu Kiệt bị vệ sĩ đẩy ra hơn mấy mét, mắt thấy phải bắt lấy cơ hội lần này. 

Dư quang thoáng nhìn, liền thấy Đường Minh Hề đứng ở cửa sổ của khoa nội trú để thanh toán phí. 

Trời đất chứng giám, Đường Minh Hề thật sự nhớ bản thân quên thanh toán, liền xuống tầng một chuyến thanh toán phí nằm viện. 

Kết quả vừa quay đầu liền nhìn thấy Đường Nặc và Diệp Hành đang từ cửa khu nằm viện tiến vào.

……  

……

Trong vòng một tháng đã ngẫu nhiên gặp hai lần ở bệnh viện! 

Cốt truyện mạnh mẽ an bài như vậy không sợ bị phàn nàn sao?!  

Cũng may đám người Diệp Hành không ở đó lâu, vệ sĩ ở lại giải quyết Vương Diệu Kiệt, Đường Minh Hề cũng không biết đang thở dài nhẹ nhõm một hơi, hay là hơi mất mát.

Hơn nữa, bắt đầu từ vừa rồi, sau cổ cậu liền rất không thoải mái, trong không khí vẫn luôn tràn ngập một cổ tùng hương như có như không. 

Hiện tại ở bệnh viện thế mà lại không phun thuốc cách trở à? 

Đường Minh Hề bị cổ tùng hương này làm cho đầu váng mắt hoa, quả thực đi không nổi. 

Đúng lúc Vương Diệu Kiệt phát hiện ra cậu, không nói hai lời liền tới đến trước mặt cậu: “Diệp Hề, sao cậu lại ở đây?”

Sự tuyệt vọng ban đầu bị Đường Nặc cự tuyệt, vào giờ phút này lại biến thành một tia hy vọng.

Vương Diệu Kiệt vui mừng quá đỗi: “Cậu ở chỗ này thì tốt rồi, làm ơn hãy giúp tôi giải thích rõ ràng với Đường tổng, mấy chuyện trên mạng đều là giả được không? Sau đó dù anh muốn cái gì tốt tôi đều có thể cho anh?”  

Đường Minh Hề giờ phút này nào nghe được thanh âm nói chuyện của Vương Diệu Kiệt. 

Cậu nhớ tới thuốc trấn an vẫn còn ở phòng bệnh, hơn nữa tin tức tố Alpha trên người Vương Diệu Kiệt thật sự là quá quá quá mức khó ngửi!

Đường Minh Hề mở miệng: “Cậu cách tôi xa một chút.”

Chóp mũi của Vương Diệu Kiệt quanh quẩn một cổ ngọt hương nhàn nhạt, bao bọc như mùi cỏ cây.

Giống như Omega trong kỳ phát dục.

“Anh thật sự là Omega?”

Vương Diệu Kiệt kinh ngạc, hắn còn tưởng Đinh Đinh chỉ đang thuận miệng nói bậy mà thôi. 

Ban đầu Đường Minh Hề tưởng rằng bệnh viện không phun thuốc cách trở, dẫn tới mình khó chịu, sau đó cậu mới biết được chuyện này căn bản không phải là nguyên nhân có người phum thuốc cách trở hay không, mà là bởi vì Alpha của mình ở gần đây, tin tức tố trong cơ thể Đường Minh Hề bị đánh thức có điều kiện, tiến vào thời gian phát dục giả khi mang thai.  

Hơn nữa bởi vì trong lúc mang thai vẫn luôn không có tin tức tố Alpha trấn an, cho nên phản ứng bệnh trạng phát dục giả khi mang thai lại phi thường kịch liệt, thời điểm Diệp Hành đi vào khu nằm viện, tin tức tố liền bắt đầu hấp dẫn lẫn nhau.   

Đường Minh Hề có thể cảm nhận được, Diệp Hành cũng đồng dạng có thể cảm nhận được.

Chỉ là người trước trong lòng đã biết rõ ràng, còn người sau quả thực sững sờ ở tại chỗ, mãi không thể nhấc nổi đôi chân.

Vì cái gì lại có tin tức tố của Đường Minh Hề?

Cổ hương vị này quá quen thuộc, cơ hồ trong nháy mắt liền lôi hắn trở lại buổi tối hỗn loạn kia.

Đường Nặc chú ý tới sắc mặt của Diệp Hành không đúng, đáng sợ đến dọa người.

“Làm sao vậy?”

Không chờ được Diệp Hành trả lời, bởi vì đối phương trực tiếp đi vòng vèo về đường cũ, tới đại sảnh khu nằm viện.  

Hắn vốn dĩ cố chấp không chịu tin Đường Minh Hề đã chết, ngay cả báo tang cũng không làm, thậm chí đối với bên ngoài công bố Đường Minh Hề đã xuất ngoại du học.

Giờ phút này, tin tức tố quen thuộc quả thực như muốn xác nhận suy nghĩ của hắn.

Vương Diệu Kiệt xấu hổ nhìn nhìn Đường Minh Hề, nếu lúc này bắt người ta đi làm sáng tỏ mọi việc thì có vẻ giống như bản thân là đứa chẳn ra sao. Hắn mở miệng: “Nếu không, tôi mang anh tới phòng cấp cứu tiêm một mũi trước nhé, anh như vậy không ổn lắm.”  

Đường Minh Hề chống vào trụ đá cẩm thạch trong đại sảnh, trên tay còn cầm kết quả thử thai hôm nay. 

Vừa định nói chuyện, lại cảm giác tùng hương Alpha càng ngày càng gần, giây tiếp theo, cậu liền cảm giác cánh tay của chính mình đã bị hung hăng túm chặt. 

Diệp Hành cơ hồ khó có thể tin được nhìn vào Đường Minh Hề trước mắt, sợ giây tiếp theo liền tỉnh mộng, hoặc chỉ là ảo ảnh.    

Cổ tay của Đường Minh Hề bị hắn gắt gao túm chặt, phảng phất giống như muốn bóp nát.

Đại não của Diệp Hành ước chừng có mười giây chỗ trống, tựa như bị thứ gì hung hăng đập vào. 

Hắn buột miệng thốt ra, thanh âm nghẹn ngào mà chính mình cũng chưa dự đoán được: “Đường Minh Hề anh ——” 

Anh không chết?

Anh gạt tôi?

Anh còn sống? 

Vì sao anh lại muốn nhảy xuống biển?

Quá nhiều vấn đề mắc trong cổ họng, tựa như vô số con dao nhỏ bén nhọn, cắt vỡ yết hầu của hắn, làm hắn nếm được một tia máu tươi trong miệng.  

Cùng lúc đó, vui sướng sống sót sau tai nạn cùng một loại phẫn nộ bị lừa gạt kỳ dị giao tạp ở bên nhau, làm hắn thậm chí sinh ra hận ý khủng bố trước giết Đường Minh Hề rồi tự sát.

Sau đó ánh mắt của Diệp Hành di chuyển xuống phía dưới, nhìn thấy kết quả siêu âm thai trong tay của Đường Minh Hề.

Giờ khắc này, đại sảnh của khu nằm viện chợt trở  nên tĩnh mịch.

Diệp Hành dừng lại, tất cả vấn đề dồn dập đều biến mất, cảm xúc quay cuồng liên quan cũng biến mất.

Hắn ngây ngốc: “—— Anh mang thai?” 

“Đúng đúng đúng!” Vương Diệu Kiệt là người thứ nhất phản ứng lại, hơn nữa hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, đặc biệt chân thành.

“Cậu ta mang thai!” Vương Diệu Kiệt lập trường kiên định: “Nhưng tôi thề tuyệt đối không phải tôi làm! Diệp Hề, cậu mau giải thích đi, tôi thật sự không phải cha của đứa nhỏ xui xẻo này!”

……

……

“Đúng vậy.” 

Khóe miệng Đường Minh Hề co giật, nghĩ thầm bị phát hiện thì bị phát hiện, bất chấp tất cả:)

Nói tiếp: “Người cha xui xẻo của đứa trẻ này là hắn.”

Còn lắc lắc cổ tay, ý bảo bị cha của đứa nhỏ xui xẻo này bắt lấy. 

Cậu sắp bóp nát tay tôi rồi đấy Diệp Tiểu Hành:)

Đại sảnh khu nằm viện hoàn toàn không có một tiếng động.

Vương Diệu Kiệt cũng ngây ngốc đứng tại chỗ.
Bình Luận (0)
Comment