Tôi Yêu Anh. Cậu Hotboy Lạnh Lùng

Chương 8

Chỉ mới 5h chiều thôi nó thì lại ở nhà một mình nên hắn chở nó đi dạo quanh thành phố đi hóng mát hắn chả thèm dím xỉa tới nó,nó chao mày chợt có một cái bóng đèn trên đầu nó.

- Bách Dương mình đi xem phim ma đi - Nó chớp mắt tỏ vẻ đáng yêu

-.......- Hắn im lặng không đáp

- Đi mà Dương đẹp trai - Nó phồng má dậm chân

- Haizzz!! Rồi rồi tôi thua cô - Hắn chao mày

- Yeahh - Nó vui mừng nhảy tưng tưng

Hắn nhếch môi một đường cong hoàn hảo. Rồi cả hai cùng nhau đến rạp chiếu phim

Rạp chiếu phim Black King hắn và nó đi mua vé và bỏng ngô nhiều cặp mắt ngưỡng mộ bàn tán tốt có xấu có

- Anh trai đấy điển trai thật - Người 1

- Hai người họ đẹp đôi quá - Người 2

- Ước gì mình được như họ - người 3

- Nhỏ đấy có đẹp gì đâu mà anh trai đó lại yêu chứ - người 4..

- Wow!! Cô gái đó xinh thật - người 5

Bla... bla....bla..

Hắn nắm tay nó kéo vào rạp phim tránh các ánh mắt ghen tỵ. Nhưng hắn nắm tay nó tim nó đập * thình thịch * rất nhanh..

Xem phim ma nó bị biết ôm mặt, nhắm mắt chứ có xem gì đâu còn hắn ngồi trơ trơ như không có gì xãy ra. Cảnh một người áo trắng từ từ bước ra khỏi màn hình chiếu phim nó trợt hét lên ôm lấy hắn như sắp khóc. Được nó ôm cứng ngắc tim hắn đập mạnh cảm thấy có gì đó rất hạnh phúc và ấm áp lạ thương.

90p xem phim nó ôm lấy hắn ngủ một mạch đến hết phim vì thấy nó đang ngủ ngon hắn không nở kêu nó dậy đành bế nó ra xe. Nhiều ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ cứ cùng nhau ập vào người nó.

Ngồi trên xe được 10p nó nhướng mày thức giấc túc này cái bụng của nó bắt đầu đánh trống. Biết nó đang đói nên hắn dừng chân tại một nhà hàng sang trọng nắm tay kéo nó xuống xe bước vào tìm một chỗ ngồi gần cửa sổ cho thoáng mát anh chàng phục vụ bước.

- Anh chị dùng gì - Tay đưa menu cho hắn

- Một phần súp hải sản và một phần mực chiên giòn kèm 1 ly rượu vang đỏ và 1 ly nước cam.

Nó vốn dĩ bị dị ứng với đồ biển nhất là mực vì không muốn hắn bực nên cũng đành nuốc.

Nó cảm thấy khó thở và nỗi các ửng đỏ ở má và trên tay chân nên kêu hắn chở nó về nhà để cho hắn đừng lo cho nó.

Bửa đi chơi vui vẻ kết thúc hắn trở nó về nhà

Nó vào nhà leo lên gường cái gường thân yêu nằm lăn qua lăn lại nó đã thiếp mắt chìm vào giấc ngủ.

Còn hắn lái xe đến quán Bar The King.

Tại Quán Bar The King phòng V.I.P 1 trong đó có hai anh chàng điển trai đó là Vỹ Kiệt và Tuấn Nam hắn đi lại ngồi đối diện với hai thằng bạn trí cốt của mình.

- Tìm được người đánh Hàn Thiên chưa - Hắn nhấp một ít rượu vang rồi lên tiếng hỏi

- Đã giao chuyện này cho tớ tất nhiên là tìm đc rồi - Vỹ Kiệt cười nhếch môi

- Đó là 3 cô " TIỂU THƯ DỞM " Hà My, Thanh Trúc và Kì Thư - Tuấn Nam dựa vào ghế sofa nói.

- Định xử như thế nào? - Hắn lạnh như băng hỏi

- Tôi nghe nói 3 cô tiểu thư đó là con của các giám đốc công ty chi nhánh Tập Đoàng của tôi và Vỹ Kiệt - Tuấn Nam nói

- Để mai tôi sẽ cho tụ nó phá sản sống dở chết dở vì dám đụng vào Hàn Thiên - Hắn cười nhếch môi một nụ cười ma mị nham hiểm.

Tuấn Nam và Vỹ Kiệt nhìn hắn mà rùng mình run rẩy

- Sáng mai là một ngày đầy thú vị đây - Tuấn Nam nhìn Hắn nói

- Tội cho 3 cô em gái đó - Vỹ Kiệt nhếch môi cười kinh bỉ.

Bách Dương ngồi trên ghế sofa nghĩ đến điều gì đó trên môi hiện lên một đường cong hoàn hảo nhưng bên trong nụ cười đó có một kế hoạch trả thù cho Hàn Thiên.

Cả ba người Bách Dương, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt đang ngồi nhấp một ít rượu vang đỏ thì bên ngoài có một cô gái vô cùng xinh đẹp môi đỏ mọng và chiếc váy đen ngắn đến đầu gối phát lên vẻ huyền bí, gợi cảm đang từ từ bước đến phòng V.I.P của Bách Dương, đó là cô em gái cùng cha khác mẹ của Bách Dương là Xuân Nhi.

- Anh kêu em đến đây để làm gì - Xuân Nhi nhìn hắn.

- Anh muốn em vào học lớp 11A1 Trường của anh đang học - Khuông mặt vẫn lạnh như mỗi ngày

- Để làm gì? - Xuân Nhi thắc mắt

- Để bảo vệ Hàn Thiên - Hắn nhấp tí rượu vang

- Hàn Thiên có phải là con gái của Chủ Tịch Tập Đoàng Hàn Gia không - Xuân Nhi ngơ nhác hỏi

- Sao em biết - Cả 3 đồng thanh ( Bách Dương - Tuấn Nam - Vỹ Kiệt)

- Hàn Thiên là con bạn chí cốt của em mà, ba anh yên tâm đi em sẽ chăm sóc Hàn Thiên - Xuân Nhi nói chắc nịch.
Bình Luận (0)
Comment