[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika

Chương 42

Warning before starting: Đoạn đầu có những phần tóm tắt về công việc Shiva, nếu thấy quá dài thì các bạn có thể kéo đến khoảng 1/3 chương, từ khúc đó trở về sau mới là chuyện chính của chương này. Có nhân vật mới có tầm ảnh hưởng, mời các bạn thưởng thức.

Note: Hình ảnh trên là hình ảnh của Sano Erika sau hai năm.

_____________________________

Khi chuyến bay đáp xuống Moscow an toàn, Erika liền gửi tin nhắn báo an toàn về cho gia đình và Izana. Ngay sau đó, cô gọi về Tổng bộ Shiva ở Roppongi và yêu cầu Todoroki Yuma cử người có thực lực bảo vệ Shinichirou sát sao, ngụy trang dưới bất kỳ thân phận miễn là không để Shinichirou phát hiện. Người được cử đến bảo vệ Shinichirou là một trong những đệ tử xuất sắc của Todoroki Yuma, lấy danh nghĩa học việc và đến làm ở cửa hàng xe của Shinichirou.

"Yuma, thề với tao, nhất-định phải bảo vệ anh hai tao, nhất-định! Không được rời mắt và ở bên cạnh anh hai tao bất-kỳ-lúc-nào! Mày hiểu ý tao chứ!?"

"... Tao hiểu. Bình tĩnh đi Erika. Đừng để cảm xúc của mày ảnh hưởng đến công việc."

"..."

[FAKE INFORMATION ALLERT]

Bên này, Shiva đã bắt đầu quy hoạch thế lực của mình ở Moscow, Nga. Shiva mua cổ phần vào các công ty lớn, đấu giá bất động sản và đầu tư xây dựng các công trình đa quốc gia. Mặt tối, Shiva thâm nhập vào thế giới ngầm ở Nga, đẩy mạnh con đường mại dâm và thuốc phiện, nguồn rửa tiền và các mặt hàng bất hợp pháp giúp Shiva càng thêm có lợi thế vào kinh tế.

Ngày 15/4/2002, danh tiếng về tập đoàn Shiva nhanh chóng lan rộng, lối kinh doanh khôn ngoan, nhạy bén và mưu lược khiến các đối thủ thương trường không khỏi kiêng dè. Đồng minh của Shiva là hai tổ chức xã hội đen lớn Fedoriv và Yaguar. Tam giác Mafia này đã tạo nên nỗi khiếp sợ đối với thế giới ngầm xứ sở bạch dương.

Tại Mỹ, cách làm của Shiva tương tự nhưng vẫn hiệu quả. Shiva và Tổ chức áo đen Black Organization lại có dịp hợp tác với nhau trong nhiều phi vụ như rửa tiền, buôn bán hàng hóa bất hợp pháp và lậu thuế. Thủ lĩnh hai bên cực kỳ thích ý và dự định sẽ hợp tác lâu dài.

Sau khi đặt nền móng ở Nga và Mỹ, Shiva tiến tới mục tiêu tiếp theo là Ý. Tuy nhiên, có vẻ Mafia Ý không quá chào đón người ngoại quốc đến đây nên tình hình không thuận lợi cho lắm.

Đến tháng 5 năm 2003, Shiva đồng thời phát triển được một vài cứ điểm nhỏ ở các quốc gia lân cận như Brazil, Ấn Độ, Hàn Quốc, Thái Lan và Việt Nam. Riêng ở Ấn Độ, Shiva đã chiếm được một cảng lớn nằm ở khu vực rìa Vịnh Ben-gan, thông được con đường thương mại đến Thái Lan và Việt Nam.

Tại Nhật Bản, vì đang ở nước nhà nên Shiva dễ dàng đánh vào kinh tế và chính trị Nhật.

Đối với kinh tế, hàng loạt các phi vụ của Shiva thành công không đếm được, từ buôn bán thuốc cấm, vũ khí, gian lậu ngân hàng và thuế kim cho đến cho vay nặng lãi, đầu tư và mua bán bất động sản. Shiva còn nhận các đơn hàng ám sát, bắt cóc tống tiền, đâm thuê chém mướn từ trang web độc quyền của tổ chức ở thị trường mạng khủng bố Dark Web.

Đối với chính trị, Shiva cử gián điệp vào nội bộ chính phủ, bắt thóp được nhiều tội ác không thể kể của những viên chức cấp cao ở đây, tham gia vào những giao dịch lậu thuế và rửa tiền chính trị.

Chỉ trong hai năm, tại Nhật Bản, Shiva được biết đến với cái danh "Tân Yakuza thế hệ cực ác", không gì không làm, chỉ cần ra giá cao, cho dù có ác đến đâu, Shiva đều sẽ nhận.

Sở Cảnh sát Nhật Bản liên tục truy lùng gắt gao tổ chức tội phạm này nhưng không thành. Không chỉ vì là Yakuza hợp pháp, gốc rễ của Shiva trên thương trường quá sâu, hơn nữa còn nhúng tay vào chính giới, gây hoang mang không thôi.

Danh tính của người phụ nữ đứng sau hàng loạt tội ác của Shiva luôn là một ẩn số. Cô ta chưa bao giờ chính thức ra mặt, chỉ được biết đến với cái tên "Michelle". Cục an ninh các quốc gia liên tục ráo riết điều tra về thân phận người phụ nữ này nhưng không có kết quả.

Lúc này, trên một chuyến bay tư nhân đến Philippines, người phụ nữ trẻ tuổi trong bộ com lê đen chuyên nghiệp và chiếc kính độc nhãn màu xám bạc, vừa lắc lư ly rượu vang đỏ đắt tiền vừa vui vẻ trò chuyện video, không ai khác chính là Michelle, hay còn có cái tên là Sano Erika.

Erika bây giờ, trải qua lễ rửa tội của thế giới ngầm, đã không còn là Erika ngông cuồng trước kia nữa. Cô xả thuốc nhuộm để tránh bị chú ý, màu tóc trở về đen tự nhiên và búi hờ. Dưới đôi mắt đen vô thần do gene gia đình kia là hai quầng thâm mắt nặng vì những đêm cảnh giác đến mất ngủ. Đôi môi đỏ chói lọi, kiêu ngạo trước kia thay bằng một màu rượu vang quyến rũ, phong tình thành thục, quanh năm suốt tháng luôn treo lên bộ mặt lạnh lẽo và tàn nhẫn.

Thế nhưng lúc này, cô ta lại cười nói suиɠ sướиɠ, nụ cười thật lòng hiếm thấy, mà đối tượng của nó luôn là gia đình của cô ta.

Trên màn hình cuộc gọi là Sano Shinichirou, Sano Manjirou và Sano Emma.

"Chị hai, khi nào trường chị mới cho nghỉ thế?" Emma phụng phịu, "Chị cứ lao đầu vô mấy nghiên cứu, luận văn gì đó mãi, xem quầng thâm mắt của chị càng lúc càng nặng kìa!"

Manjirou nói thêm, "Giờ chị như mấy người nghiện ấy!"

Erika nghe thế, cả giận mà mắng, "Nào có! Chị hai mấy đứa thông minh vô địch, nhan sắc có thừa, nghiện cái gì mà nghiện, phàm dân ngu xuẩn dám xàm ngôn hả!?"

Hai đứa nhóc lè lưỡi, rồi lại bật cười.

Erika và các thành viên trong gia đình luôn giữ liên lạc với nhau, mỗi ngày đều gọi và trò chuyện, không khác gì so với những khi Erika còn ở Nhật Bản. Tuy thế, về sự nghiệp của mình, Erika luôn giữ kín như bưng. Với thiên hạ, cô là người đàn bà độc đoán cực ác Michelle, mà trước mặt nhà Sano, cô chỉ là người chị hai xa nhà, người thân yêu dấu Sano Erika mà thôi.

Shinichirou kể với cô, cửa hàng của anh kinh doanh khá tốt và anh dự định sẽ mở thêm chi nhánh thứ hai vào khoảng tháng Tám, hơn nữa anh cũng đã thuê được bất động sản thích hợp.

Imaushi Wakasa và Arashi Keizo vẫn đi làm cho Eka như trước, mỗi ngày đều chân chó nịnh nọt bà chủ tiệm nhà mình tăng lương.

Akashi Takeomi thì đang chìm nghỉm vào công việc văn phòng, chức thì cao nhưng mỗi ngày đều phải tăng ca đến tối mịt, trông tiều tụy hẳn.

Dù sao, Erika cũng rất mừng cho các anh nhà. Nhóm chat của năm người vẫn hoạt động thường xuyên. Erika thích chụp hình ảnh những nơi đẹp mà cô đi qua cho các anh xem, đồng thời hay gửi những món quà và đặc sản về nước.

Hai năm sắp trôi qua, mặc dù thuận lợi, nhưng vẫn còn hai mối lo ngại cứ luẩn quẩn trong đầu Erika.

Thứ nhất là về điềm báo nguy hiểm cho Shinichirou. Erika chưa bao giờ nghi ngờ những điềm báo trong mơ của mình, nhưng cô không thể xác định được thời gian anh trai gặp nạn. Vì thế, người của Erika luôn túc trực bên cạnh Shinichirou gần như cả ngày. Dù vậy, như thế cũng chưa đủ để nguôi nỗi bất an trong cô.

Mối lo ngại thứ hai của Erika là về Izana.

Erika đã biết được thân phận "em trai hờ" của Izana thông qua lời Shinichirou. Khi điều tra Izana không có quan hệ huyết thống với nhà Sano, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng đau lòng cho cuộc đời của người mình yêu.

Kurokawa Izana là kết quả của mối quan hệ tằng tịu giữa người chồng cũ mẹ Emma và một người đàn bà Philippines. Sau khi Izana ra đời, người đàn ông kia đã đưa cậu cho mẹ Emma nuôi, sau đó bị xã hội đen truy lùng và gϊếŧ chết.

Mà lúc này, Erika đang lên đường tìm kiếm người mẹ ruột kia của Izana. Cô đã tính toán kĩ, ít nhất, cô sẽ mang về cho Izana một thân phận có tồn tại, chứ không mơ hồ như bây giờ, không biết cha mẹ mình là ai, cũng không có họ thuộc về mình.

Izana, ngay cả [Kurokawa] cũng không phải là của em.

Thời gian sau, Erika tìm được mẹ của Izana ở Thượng Hải, Trung Quốc.

Bà ta là một người phụ nữ khốn khổ, bị mẹ ruột bán và phải hành nghề hèn kém ở phố đèn đỏ Manila, Philippines. Mười sáu năm trước, bà ta đã hạ sinh Izana, nhưng ngay sau đó đã bị người đàn ông là cha của Izana cướp mất. Từ lúc ấy, bà ta liền biệt tăm biệt xứ để đi tìm con trai của mình, hai bàn tay trắng lao đầu làm mọi việc để có tiền đi đến Nhật Bản, bất kể nặng nhọc hay dơ bẩn.

Mà lí do mà người đàn bà ấy bất chấp tất cả, là vì Izana.

Erika biết, bà có thể là người phụ nữ thấp hèn và dơ bẩn, không hoàn thành được trách nhiệm của người mẹ, nhưng bà là người mẹ thương con.

"Cháu có thể giúp cô tìm được con." Erika nói với người phụ nữ khốn khổ, "Chỉ cần cô đồng ý, cháu sẽ tạo điều kiện để giúp cô."

Người phụ nữ kia nghe thế, trầm mặc không trả lời. Một lát sau, ngoài dự kiến của Erika, khi đã suy nghĩ kỹ, bà đã lắc đầu từ chối.

"Chẳng phải cô muốn nhanh chóng tìm được Izana hay sao?" Erika khó hiểu.

Người phụ nữ kia chỉ cười và nói, "Tiểu thư, tôi biết, với khả năng của cô, một cái búng tay đơn giản cũng đã bằng công sức mười sáu năm lưu lạc của tôi rồi."

"Nhưng thưa tiểu thư, tôi đã thề với cuộc đời của mình rằng, cho dù có phải chịu cảnh ô nhục, đầu đường xó chợ, khắc khổ nhọc nhằn thế nào, tôi cũng quyết không bao giờ động vào xã hội đen."

Bà ta kiên định nói, mặc dù đôi mắt của bà ta đã ngấn lệ và tràn ngập không tha, nét tang thương in hằn lên khóe mắt của người phụ nữ mới hơn ba mươi kia.

Một người đàn bà không mấy sạch sẽ lại từ chối cánh tay của thế giới bà ta đang chênh vênh ngã vào.

Chính vì cái gã đàn ông xã hội đen kia mà bà đã phải chịu cảnh xa con. Bà hận không hết, làm sao bà có thể ngửa tay xin sự giúp đỡ từ cái nơi mình thống hận.

"Huống hồ, thưa tiểu thư, tôi cũng không khờ," Bà ta tiếp tục nói, "Không cái bánh có nhân nào miễn phí cả. Hẳn tiểu thư phải có mục đích gì đó mới có thể giúp tôi."

"Nhưng thứ cho tôi từ chối thẳng, thưa tiểu thư. Tôi không muốn dính vào thế giới kia lần nào nữa, cũng không muốn tương lai của con trai tôi bị ảnh hưởng vì một lần ngửa tay cầu người giúp đỡ này của tôi."

"Tôi rất cảm ơn ý tốt của ngài, thưa tiểu thư."

Thật khó để tin những lời nói lịch sự, chân thành mà quyết tâm kia xuất phát từ miệng của một ả đào thiếu học. Erika thoáng bất ngờ, trong lòng không khỏi thở dài.

"Đúng là xã hội đen chẳng ai làm không công cả. Trợ giúp cô, đương nhiên cũng có cái giá của nó. Mục đích chuyến đi lần này của cháu là giúp Izana tìm về được người thân ruột thịt của cậu ấy. Thứ cháu muốn là,"

"Khi Izana đủ mười tám tuổi, cháu muốn cô chấp nhận cho cháu và Izana có thể mang cùng một họ trên giấy tờ."

"Cháu biết cô bài xích thân phận của cháu, vì vậy đó mới là cái giá thật sự để cháu giúp đỡ cô."

Erika cười, nụ cười nhàn nhạt và không để lộ nhiều cảm xúc, khó lòng đoán được suy nghĩ thật sự của cô.

Lúc này, trông người phụ nữ kia rất hoảng loạn và bối rối. Bà ta căm ghét xã hội đen, căm ghét thế giới ngầm, thậm chí có phần căm ghét cô gái trước mặt. Bởi thế, khi nghe được lời nói của Erika, bà dường như không thể tin vào tai mình nữa.

Hai cánh môi khô nứt của bà mím lại, chẳng nói chẳng rằng.

Rất dễ nhận ra, người phụ nữ ấy không tin tưởng Erika, hoặc có thể nói, bà ta không tin tưởng bất cứ thứ gì của thế giới ngầm.

Lập trường rõ ràng khiến Erika không khỏi buồn bã. Chưa gì mà đã bị mẹ chồng ghét bỏ, cô đúng là thua đường tình mà.

Nhưng thực lòng, cô lại có một chút vui vẻ.

Theo tiến độ của bà ấy, có thể phải mất thêm vài năm nữa, bà ta mới tìm được con trai mình.

Nói thẳng ra, Erika cũng không muốn Izana tìm được mẹ quá sớm. Cô muốn Izana toàn tâm toàn ý ỷ lại mình, coi cô trở thành người thân cận không thể thiếu, cho tới khi tìm được người thân ruột thịt.

Con người mà, ai chẳng ích kỷ vài lần. Erika nhắm nghiền mắt, tự an ủi lấy nỗi áy náy trong lòng.

Mà người phụ nữ kia vừa trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng khốc liệt giữa hận thù và tình yêu, bà vẫn giữ vững quyết định của mình.

Bà tự hỏi, con trai của mẹ, đến bao giờ, mẹ mới có thể gặp lại con đây?

Mẹ đã từ chối cánh tay duy nhất chìa ra giúp đỡ mẹ suốt mười sáu năm, nhưng mẹ không hối hận.

Cuộc đời của con cho dù không có mẹ cũng nhất định phải đi dưới ánh sáng, không thể dấn thân vào bóng tối được.

Tình yêu của con bé, mẹ có thể thấy nó thông qua ánh mắt của con bé khi nhắc về con. Nhưng không thể phủ nhận được thân phận và hành vi tội ác của con bé.

Con ơi, mẹ phải làm gì đây?

Bỗng, một tấm thiếp tên màu đen được đẩy đến trước mặt bà. Trên đó khắc hai chữ vàng "SHIVA" và "MICHELLE" cực kỳ nổi bật, cũng đánh vào trong lòng bà.

Mặc dù không dính vào thế giới ngầm, nhưng lăn lộn xã hội bao nhiêu năm, bà vẫn có thể nắm được sơ sơ thông tin về các băng nhóm lớn trong đó. Mà Shiva và Michelle, hai cái tên này như sét đánh ngang tai.

Erika lại nói bằng một giọng chân thành, "Nếu một ngày cô có việc muốn tìm đến cháu, thưa..."

"Castillo," Bà ta tiếp lời, "Thưa tiểu thư."

"Vâng, thưa bà Castillo, xin hãy gọi đến số điện thoại trên thiếp tên, hoặc cầm danh thiếp đến các cứ điểm Shiva, người của cháu nhất định sẽ tiếp đón cô cẩn thận."

Bà ta do dự rồi mới cầm lấy thiếp tên, cẩn thận đặt vào túi và trở về.

Nhìn theo bóng lưng gầy gò, khốn khổ của người phụ nữ kia, Erika không khỏi thầm than.

A, người mẹ Philippines đáng thương, bà yêu con, thế mà cái hận của bà cũng đồng hành song song với tình yêu ấy.

"Castillo", Erika lẩm nhẩm. Là họ của người đàn bà ấy.

Thật tốt quá, Izana sắp có được cái họ thuộc về chính huyết thống của cậu ấy rồi.

________________________________

Tôi dự tính sẽ mở một ngoại truyện về nhân vật [người mẹ Phillipines], tôi muốn tặng cho Izana một người thân.

Tâm sự nhỏ: À mà, tôi vừa viết xong một chiếc chương đầy drama của hai bé nhân vật chính mọi người ạ, tôi muốn đăng nó liền ghê vì nó kịch tính và ngược lên ngược xuống sặc mùi tư bản chủ nghĩa quá, nhưng mà giờ thì chưa có tới huhu, mới chương 42 à, còn hơi xa.

Ý nói vậy để mọi người tò mò chơi chứ để tới đoạn đó thì lâu á, hihi :))

Bình Luận (0)
Comment