[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika

Chương 73

Sau hôm ấy, thần chí Hanagaki Takemichi cứ lơ lửng trên mây, vắt óc suy nghĩ mãi về cách để đưa Baji Keisuke về lại Touman. Nói thật không ngoa, cậu chẳng có tí kiến thức nào về nơi Baji Keisuke gia nhập - Valhalla cả. Có điều, may mắn, Takemichi có một thằng bạn ăn hại nhưng lại cực kỳ có ích trong trường hợp này - "từ điển bất lương" Yamagishi Kazushi. Cậu bạn đã giải thích cho Takemichi tận tình đến từng chân răng kẽ tóc của Valhalla.

Tuy nhiên, sau đó, một sự kiện bất ngờ đã xảy ra. Có một tên con trai bỗng đi vào phòng học, nom đồng phục thì là học sinh năm ba nhưng mặt hắn lại lạ hoắc. Yamagishi lập tức nhận ra, đó chính là No.3 của Valhalla mà cậu vừa nhắc tới - Hanemiya Kazutora.

Mà tên này cũng lạ. Hắn đến tìm Takemichi với thái độ rất chi là thân thiết, mặc dù cả hai đều đứng ở phía đối địch nhau. Takemichi đã ý thức có chuyện chẳng lành. Hanemiya Kazutora muốn đưa hắn đến sào huyệt của Valhalla. Biết được đây là cơ hội để gặp Baji Keisuke, Takemichi cũng quyết định đi theo hắn. Chần chờ do dự là có, nhưng khi vô tình bắt gặp người con gái ấy qua cửa sổ, cậu bỗng chẳng thấy sợ hãi gì nữa.

Hina, anh đã hứa sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ em. Anh sẽ thay đổi tương lai chết tiệt đó, chờ anh nhé, Hina!

Hanemiya Kazutora dẫn cậu đến một tiệm game cũ, bên ngoài còn có phun sơn biểu tượng của Valhalla. Bầu không khí nặng nề ở đây khác hẳn khi ở Touman, người người đều nhìn cậu với con mắt như muốn ăn tươi nuốt sống làm cậu không khỏi lạnh sống lưng. Và rồi, cậu thấy người cậu đang tìm - Baji Keisuke đang đánh nhau với một thành viên Touman. Nói đánh nhau cũng không đúng, phải là Baji Keisuke đang đơn phương hành hạ người kia mới phải.

Chợt, Hanemiya Kazutora đẩy cậu lên phía trước. Cái cách Baji Keisuke ngạc nhiên nhìn cậu, trong đó lại pha chút lo lắng thoáng qua như ảo giác khiến trong lòng cậu dâng lên một cỗ nghi ngờ.

"Mày là cái thằng lúc đó..." Baji nói, "Đến đây làm gì, muốn bị gϊếŧ à?"

Cậu rùng mình, nuốt nước bọt, vẫn không rõ bản thân bị lôi đến đây làm gì. Không lẽ thật là để bị Baji Keisuke gϊếŧ?

Không phải vậy, gã có hình xăm trên mặt đã nói lớn, rằng cậu là "nhân chứng" để thẩm vấn về lòng trung thành của Baji Keisuke.

"Hanagaki Takemichi!"

"Vào lần tập hợp trước của Touman, Baji đã nói gì trước mặt mọi người?"

Takemichi cố gắng nhớ lại, khi ấy, Baji Keisuke đã nói, "Tao sẽ đến Valhalla, Touman từ giờ là kẻ địch của tao".

Những chuyện xảy ra tiếp theo đã vượt quá những gì Takemichi đã nghĩ. Baji Keisuke cúi đầu đồng ý giúp Hanemiya Kazutora và Valhalla nghiền nát Touman và gϊếŧ Mikey. Thật kinh khủng. Lúc này Baji đã trở thành thành viên chính thức của Valhalla. Cứ đà này, cậu không thể mang Baji trở về nữa.

Takemichi lên tiếng, muốn cứu vãn chút hi vọng sót lại, nhưng Baji đã trực tiếp dập nát nó.

"Là thành viên sáng lập của Touman thì tao không thể phản bội à? Nực cười."

"Thằng kia," Baji hướng mắt về phía Hanemiya Kazutora, "Nó cũng là thành viên sáng lập đấy."

Vậy là, người thứ sáu trong bức ảnh đó chính là Hanemiya Kazutora?

Takemichi sửng sốt, sau đó, cậu còn nghe được nhiều chuyện động trời hơn từ Baji Keisuke.

Về mùa hè lạnh lẽo hai năm trước, về chuyến đi biển của Touman, về món quà sinh nhật cho Mikey, và về thảm kịch xảy ra lúc ba giờ sáng ngày 14 tháng 8 năm 2003, tại cửa hàng mô tô S.S.

Hậu quả của thảm kịch ấy, một người làm việc trong cửa hàng bị gãy tay và Sano Shinichirou - anh trai của Mikey, đồng thời là chủ cửa hàng bị chấn thương sọ não và bất tỉnh ở bệnh viện một thời gian dài.

Takemichi chợt nhớ lời Mikey đã từng nói.

"Tao có một ông anh trai hơn mười tuổi, bất tỉnh ở bệnh viện được mấy năm rồi."

Thì ra, tai nạn của anh trai Mikey-kun là do hai người này mà ra. Takemichi nuốt nước bọt, cậu nhận ra việc đưa Baji trở về là không thể. Khoảnh khắc khi Baji Keisuke khoác lên bang phục Valhalla, mọi chuyện đã không thể quay lại được nữa.

"Hanagaki, hãy về truyền đạt lại cho Mikey."

"Một tuần sau, vào ngày 31 tháng 10, tại bãi phế thải ô tô--"

"Trận quyết chiến giữa Valhalla và Touman."

Đến ngày hôm sau, Takemichi hãy còn lâng lâng với chuyện xảy ra hôm qua. Baji Keisuke đã là kẻ thù ngay từ đầu, và còn một tuần cho trận quyết chiến. Cậu không thể đem Baji về Touman trong vòng một tuần được. Và quan trọng hơn là làm sao để cậu nói điều này với Mikey-kun đây.

Tình cờ, cậu bắt gặp một người, Matsuno Chifuyu, là kẻ đã bị Baji đánh vào hôm tập hợp của Valhalla, đồng thời còn là đội phó phiên đội một băng Tokyo Manji.

Lúc này, tại văn phòng thủ lĩnh cao ốc Akehisa, Erika trầm ngâm nghe anh em Haitani thuật lại sơ lược về tình hình bất lương mấy ngày qua. Cô không định nhúng tay vào, nhưng lần này, cô có dự cảm không lành về nó, khi mà đại diện thủ lĩnh Valhalla - Hanma Shuji đã đến gặp anh em Haitani và yêu cầu một trận quyết chiến với Touman vào ngày 31 tháng 10 tại bãi phế thải ô tô.

Không rõ mục đích của chị lớn là gì, nhưng Rindou vẫn đề nghị trước, "Chị, hay bây giờ chúng ta thu Valhalla về dưới trướng luôn?"

Lập tức đã bị Ran phản đối, "Không được. Chính Shiva đã ra Luật rằng [Trong vòng 3 tháng phải đến trình diện với Shiva để xem xét về việc gia nhập bảo hộ dưới trướng hay không]. Từ đây đến quyết chiến còn sáu ngày. Nếu chúng ta ra tay, có khác nào đang tự vả vào cái danh [Kẻ Chấp Luật] à?"

Bị anh trai bác bỏ, Rindou nom ấm ức lắm. Cậu thở dài, chuyển hướng về phía Erika, "Vậy giờ sao, chị? Em thấy đâu có vấn đề gì để lo."

"Đúng là không có vấn đề gì thật." Erika tựa lưng vào ghế giám đốc, định rút thuốc ra hút như thường lệ, chợt phát hiện bao thuốc trên bàn lại là một hộp sô cô la hình thuốc lá. Lại là trò cai thuốc của Ran chẳng sai. Erika thở dài, cầm một cây lên bỏ vào bên miệng ngậm đỡ, mới nói tiếp, "Hai đứa hôm ấy nhớ đến xem để còn bảo hộ địa bàn đấy, cớm mà lùng ra thì ảnh hưởng tới tiếng tăm lắm. Nhớ bảo hai bên xong chuyện thì đến Eka hoặc trụ sở chính để báo tên và nộp phí bảo kê địa bàn đấy."

Ran gật đầu đã rõ, Rindou lại bỉu môi, "Chị cứ nhắc mãi, tụi em hành nghề bao lâu rồi, tụi em lại không rành mấy chuyện này cơ."

"Vâng vâng, em là nhất, em tuyệt vời, em giỏi." Erika khen ngợi có lệ. Đoạn, cô mới hỏi tiếp, "Chúng nó có bên nào mời trọng tài không?"

"Chưa thấy chị ạ." Ran đáp.

Erika trầm ngâm hồi lâu, đột nhiên nói, "Nếu như chúng nó dùng vũ khí hoặc báo cảnh sát, lập tức gọi ngay cho chị. Chị sẽ tới."

Ran sửng sốt, "Vũ khí thì tụi em ngăn được, còn gọi cớm là trái Luật rồi, không lẽ--"

"Cứ gọi ngay cho chị." Erika đáp, "Lần này là với Touman, nếu lỡ có chuyện gì xảy ra, e là khó mà xử lí."

"Còn vụ báo cảnh sát, có Luật, nhưng vẫn có những đứa ngu đi phá."

Rindou chợt ồ lên, "Như lần Cựu Tổng trưởng Moebius hả chị? Tự nhiên có một đám cớm xông đến và bắt một người của Touman đi."

Erika gật đầu, móc mỉa, "Cho dù hai băng không thuộc quyền quản lí của Shiva, nhưng trên địa bàn của Shiva mà dám gọi cớm, mẹ nó thật cũng ngu thấy bà."

[Điều Luật thứ **: Một băng đảng mới thành lập tại Tokyo trong vòng 3 tháng phải đến trình diện với Shiva để xem xét về việc gia nhập bảo hộ dưới trướng hay không. Nếu chậm trễ hơn 3 tháng, tổ chức Shiva sẽ lập tức tiến hành xử lí, không chấp nhận thêm mọi lí do.]

[Điều Luật thứ **: Muốn tổ chức một trận chiến có quy mô giữa từ hai băng đảng trở lên, một trong thủ lĩnh các bên phải đến báo rõ ngày tháng và địa điểm diễn ra với Shiva để Shiva cử người đến bảo kê địa bàn khỏi cảnh sát. Nếu không thực hiện, tổ chức sẽ không cho phép địa điểm ấy được mở ra cho cuộc chiến.]

[Điều Luật thứ **: Sau trận chiến, hai băng đảng phải đến trình diện và tường trình để đảm bảo, đồng thời nộp phí bảo kê địa bàn tại tiệm cà phê Eka hoặc cao ốc Akehisa phố Roppongi. Nếu không, tổ chức Shiva sẽ xem xét và nhúng tay vào kết quả quyết chiến.]

[Điều Luật thứ 2: Trong mọi trận chiến giữa bất lương với nhau trên địa phận của Shiva, nghiêm cấm sử dụng vũ khí, kể cả vũ khí nóng và vũ khí lạnh. Nếu trái luật thì sẽ xử theo hình phạt của Shiva.]

[Điều Luật thứ 1: Luật im lặng. Bất cứ bất lương nào hoạt động trên đất Tokyo đều không được hé răng nửa lời về chuyện trong giới với chính quyền. Nếu có việc bất trắc xảy ra, phải báo cho tổ chức Shiva theo đường dây xxx-xxx-xxx. Nếu ai báo cảnh sát, lập tức xử lí không tha.]

[Tất cả điều luật do Shiva ban hành chỉ có hiệu lực trên địa phận do Shiva quản lí (Tokyo). Người phụ trách thi hành: Haitani Ran và Haitani Rindou.]

Lúc này, điện thoại riêng của Erika chợt reo. Cô nhìn màn hình, mày nhăn chặt bỗng chốc giãn ra, gương mặt nghiêm túc trở nên dịu dàng, và cặp mắt đen uy nghiêm kia không tự chủ mà trìu mến. Vừa nhìn biểu cảm cũng đã biết ai gọi đến.

Rindou tặc lưỡi, kéo anh trai ra khỏi phòng, "Không ăn cơm chó, không ăn cơm chó, không ăn cơm chó." Ran cười cười đi theo, còn tiện tay đóng cửa phòng lại.

Tiếp đó, Rindou len lén quan sát biểu cảm của anh mình, thấy anh không khó chịu mấy mới hỏi, "Anh không tức giận hay gì à?"

Ran khó hiểu, "Mắc gì anh phải giận?"

Rindou bối rối, nhìn qua cửa phòng, lại nhìn anh trai. Hiểu ý em trai, Ran nhẹ nhàng giải thích, "Không có gì phải giận cả, chỉ là bạn trai thôi mà."

"Em xem thủ lĩnh Yamaou kìa, hốt bà vợ của thủ lĩnh đời trước rồi lại cặp kè mấy em bé ngon nghẻ, hay thủ lĩnh Sasagaki lần trước đi đánh nhau với chúng ta đấy, ba lần hắn đều mang ba người phụ nữ khác nhau mà."

"Ý anh là..." Rindou do dự.

Ran liền tiếp lời, "Đúng vậy, chỉ là bạn-trai mà thôi. Không có gì phải lo." nụ cười của Ran thế mà lại mang theo luồng khí đen đáng sợ, "Anh-chờ-được. Con mẹ nó, khi nào bọn họ chia tay thì chị lớn là của-anh, thế thôi!"

Rindou chần chừ, "Rồi lỡ hai người đó không chia tay thì sao?"

Nghe vậy, Ran cũng im bặt, cậu muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ thốt được một câu, "Ai mà biết..." Trông Haitani Ran khó chịu như mắc nghẹn ở cổ họng vậy.

Thấy thế, trong lòng Rindou cũng có chút đồng cảm với anh trai mình. Xui sao mà mê phải bà chị nhà, chậm chân không theo đuổi thế là bà chị chạy theo thằng Vua mất, mà theo con mắt tinh tường của cậu, cậu dám chắc hai người này tình đắm tình đuối cũng khá là lâu đấy, ngó bộ anh trai đợt này phải thất tình rồi.

Rindou vỗ vai an ủi anh trai, dắt tay anh mình chỉ hướng xuống phố ăn chơi Roppongi, "Đi, hai anh em mình đi chơi. Hôm nay em bao tất, nha."

"... Mày có uống nhầm thuốc không em?"

"Ơ kìa, anh em tình thương mến thương, sao anh lại nói như thế!?"

Ran phì cười, liền ôm đầu em trai mình xoa lấy xoa để, "Rindou đáng yêu nhất!"

"... --Bà mẹ nó đáng yêu!?"

Đàn ông con trai ai lại hình dung nhau bằng từ "đáng yêu"!? Rindou cau có, nhưng thấy tâm tình anh mình cao hứng trở lại nên cũng đành thôi, anh vui là được.

Bình Luận (0)
Comment