[Tomhar] Người Sáng Tạo Thần Chú

Chương 4.2

----------

Mặt Draco trở nên tái nhợt đến mức báo động, và Harry lo rằng cậu ta sắp ngất đến nơi. Trước khi thằng bé kịp bình tĩnh lại, người phụ nữ đột nhiên đến bên cạnh Harry và nhìn chằm chằm làm cậu lúng túng.

"Thật sao?" bà hỏi, giọng nói chỉ mang vẻ quan tâm một cách lịch sự, nhưng Harry có thể thấy đôi mắt sắc bén của bà soi xét cậu tỉ mỉ để tìm sự giả dối. Phép thuật của bà quất quanh, đột nhiên có vẻ kích động hơn khi nãy, và Harry tự hỏi liệu việc tiết lộ thân phận của mình có phải là một quyết định đúng đắn hay không.

"Cậu là Harry Potter?" Draco tự nhiên thốt lên trước khi đỏ bừng mặt trước cái nhìn không hài lòng của mẹ mình. "Ý tôi là...sao cậu không nói sớm?"

"Tôi cho là cậu đã biết rồi và đó là lído cậu không hỏi. Tôi rất xin lỗi về sự hiểu lầm này." Harry nói, cố tình tỏ ra hơi kiêu ngạo che giấu sự thiếu hiểu biết của mình về lí do nổi tiếng nào đó của bản thân. Phu nhân Malkin đã ngừng tay ngay khi nghe lời tiết lộ của cậu, nhưng đã tiếp tục như chưa từng nghe thấy gì; Harry trân trọng sự chuyên nghiệp của bà. Mặt Draco càng thêm đỏ.

"Ý.. ý tôi...ý tôi là..."

"Điều mà nó muốn nói, cháu yêu, là nó thường có phép lịch sự tốt hơn nhiều," mẹ của Draco ngắt lời một cách khéo léo. Harry quay về phía bà; ánh mắt dò xét không còn, thay vào đó là một nụ cười hoà nhã. Rõ ràng là bà đã tin cậu, mặc dù cậu ước cậu biết làm sao bà biết được. "Tên ta là Narcissa Malfoy. Rất xin lỗi vì sự thô lỗ của con trai ta. Cháu cũng đến Hogwarts vào kì này phải không?"

Harry lễ phép mỉm cười. "Không sao đâu ạ, thưa bà Malfoy. Cậu ấy rất tốt. Vâng, cháu sẽ nhập học ở Hogwarts năm nay. Bọn cháu vừa đang bàn luận về các nhà thôi ạ."

Nụ cười của bà trở nên ấm áp hơn một chút nữa, và Harry cảm giác như mình đã vượt qua bài kiểm tra nào đó.

"Cháu đã đi mua đũa phép của mình chưa? Bọn ta sẽ đến cửa hiệu Ollivander ngay khi chồng ta đến nơi."

Harry cân nhắc lời đề nghị trước khi gật đầu. Nhà Malfoy có vẻ là một gia tộc quyền lực, và dù Harry không hẳn là muốn xây dựng quyền lực cho mình, không có gì không tốt khi có những người bạn có địa vị. Đằng nào thì cậu đã nổi tiếng rồi, và gia đình của cậu cũng rất quyền lực theo cách của họ, nên kế hoạch điệu thấp ban đầu của cậu rõ ràng là sẽ không thực hiện được. Ngoài ra, có vẻ như Harry có thể hoà thuận được với một người như Draco, và cậu không chắc mình sẽ tìm được bao nhiêu người như vậy ở Hogwarts.

"Cháu vẫn chưa đi mua đũa phép, và cũng đang chuẩn bị làm việc đó," cậu nói, cẩn thận để Narcissa là người ngỏ lời mời. Có vẻ như bà nhận thức được hành động của cậu, nhưng cũng rất hài lòng với phép lịch sự của cậu.

"Vậy thì, nếu cháu không phiền, cháu có thể đi cùng chúng ta. Ta chắc là chồng ta sẽ rất vui được gặp cháu, và Draco sẽ rất vui khi có cháu đi cùng." Bà nói một cách hoà nhã, và Draco gật đầu, đã bình tĩnh lại và không còn đỏ mặt như khi nãy. Harry mỉm cười lễ phép. Càng nói chuyện với Narcissa, cậu càng cảm giác như mình đang sống trong những cuốn sách mình từng đọc về thời trung cổ với sự cai trị của hoàng tộc hoàng gia. Narcissa nhìn và cư xử giống như một quý bà thời đó, và Harry thấy bản thân mình cũng phải cư xử đúng mực.

"Cháu rất vinh dự, thưa bà Malfoy."

Phu nhân Malkin đột nhiên thẳng người và nhìn Harry một lượt. "Đã xong. Tất cả áo trùm của cháu hết 1 galleon, nhưng nếu cháu muốn đủ bộ đồng phục thì sẽ là 3 galleon."

"Cậu nên mua hai bộ và một cái áo khoác mùa đông," Draco đột ngột lên tiếng. Cậu ta không còn vẻ ngạo mạn khi nãy mà thay vào đó, có vẻ cởi mở và thoải mái hơn với Harry. "Tôi nghe nói rằng thời tiết có thể sẽ rất lạnh ở Hogwarts, và cậu sẽ không thể lường trước được những tai nạn có thể làm hỏng quần áo của mình đến nỗi không sửa được."

Harry mất một lúc cân nhắc về sự thay đổi thái độ của cậu ta, rồi gật đầu cảm ơn và nói yêu cầu cho Phu nhân Malkin. Bà ngay lập tức chạy đi đóng gói những món đồ của cậu. Ngay sau đó, người phụ nữ làm việc với Draco cũng hoàn thành; Draco đưa ra yêu cầu giống như vậy với bà và bà cũng nhanh chóng thực hiện nó.

Nó rất hợp lý khi Draco đối xử với Harry như một người ngang hàng nếu cậu ta nghĩ rằng họ có địa vị xã hội tương đương; rõ ràng gia đình cậu ta thuộc về giới thượng lưu, nếu chỉ mới nói đến mẹ của cậu ta, và Draco có lẽ đã được nuôi lớn với một tư tưởng rõ ràng về việc nên giao lưu với ai. Harry hiện tại đang nằm trong loại đó, và cậu cũng là một người nổi tiếng; đương nhiên là Draco sẽ cảm thấy thoải mái nói chuyện với cậu như một người bạn thay vì ai đó mà gia đình cậu ta sẽ không bằng lòng. Harry không trách cậu ta.

Hơn nữa, đó là một đề xuất hợp lí; dù Harry khác chắc chắn rằng nếu cần thiết, cậu hoàn toàn có thể tự sửa hoặc tự làm cho mình bộquần áo, cậu vẫn chưa biết mình nên che giấu phép thuật của mình đến mức nào. Tốt nhất là nên mua hai bộ để đề phòng.

"Harry à, cháu cảm thấy thế nào về việc đi học ở Hogwarts?"

"Khá háo hức ạ. Cháu rất mong chờ tới các môn học; cháu cũng nghe nói rằng thư viện của trường rất tuyệt vời, và không thể đợi đến khi được thấy nó," cậu nói. Cậu không nhắc đến việc cậu vừa nghe điều đó từ Draco mới vài phút trước. Bà gật đầu.

"Thật sự là nó rất ấn tượng. Thư viện nhà chúng ta chỉ có thể mong được sánh bằng, nhưng nó cũng tráng lệ theo một cách riêng. Hogwarts sở hữu những cuốn sách mà chúng ta phải tìm ở một nơi khác. Ta rất vui khi thấy một người trẻ tuổi như cháu quan tâm đến chuyện này," bà nói. "Có môn học nào mà cháu cảm thấy đặc biệt hứng thú không?"

Harry lắc đầu. "Cháu phải nói rằng cháu chưa biết đủ nhiều về chúng để xác định được mình sẽ thích gì. Có lẽ năm sau cháu sẽ có câu trả lời cho câu hỏi này."

Narcissa mỉm cười. "Một câu trả lời hợp lí, Harry," bà nói với vẻ hài lòng.

"Tôi rất háo hức được học môn Độc dược. Severus Snape là cha đỡ đầu của tôi, cậu thấy đấy," Draco nói, cười nhẹ. Bây giờ thì cậu ta không còn có vẻ kiêu ngạo như trước, Harrry nghĩ rằng mình sẽ có thể thật sự yêu thích Draco. Thái độ kiểu căng của cậu ta sẽ ngăn không cho quá nhiều người trở thành bạn bè, một điều Harry rất ưng ý vì bản chất không thích giao lưu của mình. Hơn nữa, Draco thích đọc sách, và đó luôn là một cách để tự động nhận được sự công nhận từ Harry.

"Thật tuyệt. Môn Độc dược nghe có vẻ rất thú vị," Harry nói, tự hỏi Severus Snape là ai. Cậu cho rằng ông ấy là giáo viên dạy môn Độc dược, nhưng tự hỏi làm sao mà Draco biết được ai sẽ dạy họ. Có lẽ cha đỡ đầu của cậu ta đã nói cho cậu ta biết? Có tất cả bao nhiêu giáo viên?

"Đúng vậy. Tôi đã đọc rất nhiều về nó, và cũng đã luyện tập cùng ông ấy để có thể nâng cao kĩ năng của mình. Cậu đã pha chế độc dược bao giờ chưa?"

Harry lo lắng cười. "Chưa có cơ hội, nhưng tôi rất mong chờ được thử. Nó có khó lắm không?"

"Không quá khó, nếu cậu tập trung chú ý, nhưng để thật sự giỏi ở môn Độc dược đòi hỏi nhiều hơn là khả năng đọc hướng dẫn. Chú Snape đang dạy tôi cách làm...Cha, Cha đã quay lại." Draco đột nhiên ngừng lại, quay sang nhìn một người đàn ông tóc vàng vừa bước vào.

Bình Luận (0)
Comment