Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 105

Môi mỏng hướng gần vành tai Vũ Nghê , nhiệt liệt hôn tới :"Không phải là rất thoải mái sao ?! Hử ?!"

"Ah" Cặp mắt khẽ híp , giọng cô run run khẽ rên

Ngón tay hắn thẳng tắp thăm dò vào nơi thần bí thơm ngát kia ~~ dùng phương thức nhẹ nhàng chậm chạp rút ra ~~ đưa vào , toàn thân cô trở nên tê dại , cảm thấy linh hồn mình như bị ác ma rút hết chân khí trong người

"Ha ha , biết là em sẽ thế này , người hiểu rõ em nhất vẫn là anh . Miệng luôn bảo không muốn , nhưng kỳ thật không phải vậy !" Đôi mắt diều hâu chăm chú nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng vì dục vọng , ánh mắt xinh đẹp nửa khép hờ , khóe miệng hắn nâng lên , hơi thở cũng trở nên ngột ngạt

Hai cánh tay yếu ớt bám vào sống lưng Lạc Ngạo Thực , sau đó từ từ trượt trên lưng hắn —

"Anh câm miệng , loại chuyện này không cần phải nói ra !" Vũ Nghê chợt giơ cao gương mặt , chủ động hôn lên cánh môi của Lạc Ngạo Thực

Việc chủ động giữa hai người , đây đúng là ‘lần đầu tiên’ , biểu hiện của Vũ Nghê làm cho hắn ngẩn ngơ cả người

Chỉ là cô không cho hắn quá nhiều thời gian suy nghĩ . Đầu lưỡi đáng yêu khéo léo nhanh chóng liếm láp người nào đó , học bộ dáng của hắn , không ngừng dụ dỗ . Hai cánh tay trắng muốt từ từ di chuyển lên trên , dùng sức ôm sát cổ hắn

Đôi môi đỏ mọng tiếp tục tỉ mỉ hôn lên làn môi mỏng kia , sau cùng chậm rãi hướng về phía bên tai mà hôn "Lạc Ngạo Thực , chán ghét anh . Anh luôn luôn hành hạ , đày đọa em"

Vũ Nghê ‘nức nở nghẹn ngào’ lên tiếng , trong cơ thể giống như mãnh liệt khát vọng hắn mà khóc

Mặc dù tỏ vẻ đáng thương , nhưng cử chỉ này lại làm Lạc Ngạo Thực càng thêm hưng phấn , cái trán bóng loáng cùng nửa thân dưới của hắn cơ hồ cũng bị nứt ra ~ dục vọng dường như muốn trướng căng lên

Đôi chân mịn màng thon thả của cô nhẹ nhàng cạ vào trên dưới chân dài của hắn , kể cả cự vật to lớn ở giữa hai chân , cô cũng không chừa , cố ý giày vò hắn ~

"Hư . ư. ." Lạc Ngạo Thực thô ráp hô lên , khuôn mặt anh tuấn ra sức hưởng thụ "Tiếp tục"

Lời nói của hắn vừa dứt đồng thời ngón tay lại tiếp tục đặt trong cơ thể cô , động tác như rắn mò mẫm bên trong , câu dẫn kiếm tìm nhiệt tình của cô nhiều hơn.

Hai chân bị ép buột phải tách ra thật to , đặt gần hai chân của hắn

Cô dường như cảm giác được một cỗ chất lỏng nóng bỏng ~ từ trong bụng dưới chậm rãi chảy ra , làm ướt ngón tay của hắn cùng ~ đáy quần của mình

". . . Anh nặng quá đi !" Vũ Nghê dùng sức thở hổn hển , đẩy cánh tay hắn.

Trong sự kích tình mê muội , hắn chỉ muốn cô thoải mái hơn , không ngờ sự tình lại thế . Bỗng nhiên lời nói càng thêm mời mọc vang lên "Vậy thì đổi hướng , em ở trên anh !"

"Ừ , được !" Cô chợt gật đầu.

Lạc Ngạo Thực hơi dùng sức , trong nháy mắt hai người hoán đổi vị trí cho nhau

Cô dang ra hai chân ngồi trên người hắn , bộ ngực đẫy đà trắng tuyết hiện ra trước mặt hắn , mang theo nhiều cám dỗ "Anh thích bộ dáng này của em ư ?!"

Đã hoàn toàn kiểm soát được người đàn ông phía bên dưới , trong ánh mắt cô bây giờ chỉ muốn làm thịt hắn thôi , sẽ không sao chứ ?! Vũ Nghê âm thầm nghĩ ——

"Thích , rất thích ——" Lạc Ngạo Thực nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt ~ cơ thể mềm mại trắng noãn làm hắn vội vàng khàn khàn lên tiếng

"Vậy em sẽ dùng cách thức tốt nhất để làm anh còn thích hơn , anh muốn chứ ?" Vũ Nghê ra sức hỏi thăm đồng thời dùng tay lướt nhẹ một đường từ ngực hắn xuống phía dưới , ngay nơi quần sịp thì cô chậm rãi do dự !

Bụng dưới của Lạc Ngạo Thực ngày càng thắt chặt hơn , tạo thành một khối cơ bụng cường tráng "Hư . .ư . . . em đúng là một tiểu yêu tinh , nhanh lên một chút , anh chịu hết nổi rồi ...!"

Lạc Ngạo Thực gào thét hô to , có thể thấy được sự ham muốn cực độ bùng nổ !

"Để sau đã , tay của em không còn một chút sức lực này ——" Nói xong cô từ từ di chuyển cánh tay trên thân hắn xuống phía dưới háng , chuẩn bị động tác cởi chiếc quần ra ...

Tuy nhiên chỉ thấy bàn tay mảnh khảnh trắng noãn kia hướng về một chai rượu ——

"Ngoan nào , nhanh lên một chút . Tối nay anh sẽ hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của em , em muốn làm gì cũng được !" Lạc Ngạo Thực khép lại cặp mắt , buông lỏng cơ thể chờ đợi khoảnh khắc tốt đẹp ——

Vũ Nghê đưa tay nắm giữ chai rượu thủy tinh dầy cộm , trên mặt lộ ra nụ cười lạnh nhạt ——

"Vũ Nghê , em nhanh lên một chút ——" Người đàn ông đắm chìm dục vọng trong vòng xoáy đói khát kêu lên

"Đừng vội , em sẽ giúp anh thoải mái ngay mà !" Cô dùng giọng điệu quyến rũ mà nói

Sau đó cô nhìn vào người phía dưới , cánh tay cầm chai rượu nâng lên ——

Gương mặt xinh đẹp lúc này có chút do dự , trong đầu cứ suy nghĩ vẩn vơ , nếu đập cái chai này xuống , có khi nào đánh chết hắn không ?!

Nhưng mà ——

Cô nhất định phải đem hắn trói lại , vứt ra bên ngoài , cuối cùng sẽ báo cho cảnh sát

Nếu như không cho tên đáng ghét này một bài học , thế nào hắn cũng tiếp tục bắt nạt mình , sau cùng lại phải thuận theo ý hắn ! Mình phải mau sớm đánh tan ý nghĩ này , không thì cứ cho mình là thứ gì chứ ?!

Đúng vậy , mình làm thế này cũng chẳng có gì sai trái , hết thảy là do hắn tự tìm tới !

Sau khi suy nghĩ thông suốt , Vũ Nghê không chút chần chừ cầm lên chai rượu thủy tinh , chuẩn bị hướng phía người đàn ông nện xuống ——

"A ~~"

Một tiếng kêu thảm thiết trong phòng vang lên , âm thanh sắc bén có thể nghe ra được rất thảm ——

"Đáng chết , anh đùa bỡn tôi ——"

"Ai mới đùa bỡn ai đây !"

"Khốn kiếp , anh gạt tôi , mới vừa rồi rõ ràng anh nhịn không nổi"

"Không đắm chìm thì làm sao có thể qua mặt được em ?! Đối với loại người khôn ngoan và mạnh mẽ như em , đương nhiên là phải cao tay một chút , mới không lộ ra sơ hở !" Khóe miệng người nào đó đắc ý nâng lên , nhìn vào bộ mặt thống khổ thất bại kia

"Khốn kiếp , khốn kiếp , anh buông tôi ra , anh đem tôi trói lại làm gì ?!"

"Em đoán xem , xem anh trói em lại để làm gì ?! Anh thật không muốn vì điểm này mà về sau em càng thêm tự hào kiêu căng , biết không !"

Bị trói nằm bên dưới làm hai tròng mắt Vũ Nghê phát ra lửa giận , bộ mặt giết người nhìn chằm chằm vào kẻ bên trên "Tôi cảnh cáo anh , anh mà dám hành động bậy bạ với tôi , nhất định tôi không bỏ qua cho anh !"

"Đó là chuyện sau này , nhưng mà tối hôm nay thì không được rồi . Ha ha , rất xin lỗi em , bây giờ người phải nghe lời anh là em !" Người thắng đem hai tay người thất bại trói chặt trong chiếc áo sơ mi , sau đó cởi bỏ y phục nửa người dưới ——

Người bị trói trở nên tức giận trợn to ánh mắt "Anh muốn làm gì ?! Đáng ghét , đáng chết ——"

"Ha ha , anh muốn làm gì ?! Em còn không đoán được sao ?!" Lạc Ngạo Thực cầm chiếc quần bông nhỏ ~ từ từ mở ra , cẩn thận kề sát ngó vào chiếc quần kia

~Hơi nước bên trong chiếc quần gần như ướt nhẹp , cơ hồ có thể vắt ra nước !

Ha ha , mới vừa rồi khi cô chuẩn bị đập vào đầu hắn , cũng may là hắn nhanh tay chụp lấy , sau đó phản đòn đè cô xuống

Xem ra cô muốn sử dụng ‘sắc đẹp mê hồn’ để giăng bẫy hắn ?! Sắc mặt Lạc Ngạo Thực trở nên ảm đạm , chẳng lẽ cô định dùng ngay thủ đoạn tàn nhẫn kia sao

Nếu như không phải do hắn phản ứng khá nhanh , chắc trên trán giờ đây đã lủng đầu chảy máu ——

Căn bản thì không phải hù dọa , lúc ấy cô đã dồn sức rất mạnh hướng về phía hắn , đến giờ cổ tay của hắn vẫn còn rất đau !

Phó Vũ Nghê không một mảnh vải che thân nằm trên mặt đất , cắn răng nghiến lợi "Lạc Ngạo Thực , nhìn bộ dạng anh bây giờ chẳng khác nào dâm tặc , biến thái không gì so sánh được ——"

"Hãy chú ý cách dùng từ của em , anh đã dặn rồi , không phải sao ?!" Lạc Ngạo Thực đem lấy quần lót của cô đưa đến trước mắt , để cho cô có thể thấy rõ về mình ——

Gò má Vũ Nghê so với trước đó càng thêm hồng lên , hai tròng mắt tức giận cũng biến thành ngượng ngùng , cuối cùng dứt khoát quay mặt đi !

Vị trí nơi tư mật đã triệt để ướt đẫm , dưới ánh đèn thậm chí còn nổi lên sáng bóng óng ánh ——

"Xem xem em muốn đến cỡ nào . Ha ha , anh bây giờ liền tới thỏa mãn em" Biểu hiện trên mặt Lạc Ngạo Thực không chút thay đổi , chỉ là so với Satan cũng không khác biệt lắm

Lạc Ngạo Thực nhặt lên chai rượu , đem nắp bình bật ra bên ngoài

"Phốc ——" Tiếng nổ vang lên , nắp bình bị mở

Hắn giơ chai rượu lên , trực tiếp rót vào trong miệng mình ——

Ánh mắt sâu thẳm lộ ra trước nay chưa hề có , nhìn chằm chằm vào người phụ nữ bị đè bên dưới

"Lạc Ngạo Thực , anh định làm gì ?!" Hai tay cô bị trói sau lưng , hai chân thì bị đè ép , căn bản không có biện pháp nhúc nhích !

Lạc Ngạo Thực không nói gì , chỉ khẽ nhíu lông mày rậm , tựa hồ muốn nói cho cô biết —— Không có gì , đừng lo lắng !

Tiếp đó hắn dùng lực tay , dễ dàng đem lấy hai chân cô banh ra !

"Lạc Ngạo Thực , anh rốt cuộc muốn làm gì tôi ?!" Chết tiệt , không phải là hắn tính đem rượu đỏ ——

Suy đoán của cô còn chưa kịp nghĩ , sau cùng đã được xác nhận

Lạc Ngạo Thực tách hai chân Vũ Nghê ra , đặt thân mình giữa hai chân cô , đồng thời đôi tay nắm lấy cái mông nhỏ nhắn ~~ Gương mặt tà mị áp gần giữa hai chân cô

"Đừng ——" Bất luận cô giãy dụa thế nào cũng không rung chuyển được hắn

Lạc Ngạo Thực cố tình bỏ qua vết sẹo hình tròn trên bắp đùi cô , chỉ nhìn đắm đuối vào nơi thần bí dính đầy chất lỏng trong suốt , cánh hoa kiều diễm tỏ ra ướt át ~ biểu hiện hơi run rẩy , giống như mời gọi người khác vuốt ve ——

Hắn trực tiếp cúi đầu , mút hôn thật sâu ——

"Đừng , đừng mà . Lạc Ngạo Thực , anh là đồ khốn ——" Tiếng thét chói tai từ từ biến thành một loại rên rỉ

Cô thở hổn hển hòa nhịp với không khí , chỗ bụng dưới tê dại cùng đau nhói nóng rực làm cho cô ‘nức nở nghẹn ngào’ , hắn thế mà ——

Đem rượu đỏ đưa vào bên trong âm ~~ âm đ*o của cô .

Hành động quằn quại cùng với chất lỏng kèm theo hô hấp của hắn khiến thân thể cô trở nên dị thường khó chịu . Mà chất lỏng kia giống như dòng chảy không ngừng di chuyển vào chỗ nhạy cảm của cô , làm cho bụng dưới của cô ngày càng thắt chặt ——

Lạc Ngạo Thực chăm chú nhìn nơi ươn ướt , hai ngón tay thăm dò , sau đó tiếp tục trường sâu vào ~~ một chút thối lui ~ một chút vuốt ve

~~Bởi vì được ‘trợ hứng’ từ rượu , cộng với động tác tay của Lạc Ngạo Thực , tiếng động mờ ám trong không khí vang lên , làm người ta mặt đỏ tai hồng , tim đập hình thịch ——

Ngón tay hắn giống như một loại xúc tác làm cho Vũ Nghê đạt tới khoái cảm gần như kiệt sức , màu đỏ của rượu cùng với chất dịch nóng bỏng ~ ứa ra bên ra ngoài !

"Không , đừng mà ——" Cô thống khổ kêu lên một tiếng , nước mắt chảy ra . Đây không thể gọi là cảm giác hạnh phúc , mà là cực kỳ đau khổ

Cảm giác rượu cồn bỏng làm cơ thể Vũ Nghê như bị hỏa thiêu , không đủ sức xoa dịu hay vỗ về cơn buốt nhói , đau đến toàn thân tiết ra mồ hôi lạnh.
Bình Luận (0)
Comment