Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 238

Một cuộc thi sắc đẹp ở khu vực hồ bơi được cử hành nổi tiếng hàng năm . Thời điểm này ở khu vực đại sảnh xuất hiện khá nhiều mỹ nữ lượn lờ qua lại , khiến các chàng trai không kịp chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoàn hảo của họ

Vũ Nghê mặc nguyên một bộ đồ thể thao dở dở ương ương đi vào bên trong

"Này , cậu không mang đồ bơi đến à ?!" Quan Tĩnh mặc một bộ đồ tắm xanh nhạt , kỳ quái hỏi .

"Hôm nay tớ không tiện . . . . . ." Cô giả vờ sợ sệt , thật ra thì . . . . . . "Lát nữa đến chương trình phỏng vấn , cậu thực hiện giúp tớ đi !"

"Thật khéo nha !" Quan Tĩnh thả lỏng bả vai , dĩ nhiên cô hiểu rõ nhất , phụ nữ nào cũng phải vướng mắc 'ngày đó'

Thời gian chuẩn bị tranh tài sau đó không còn tiếp nhận ký giả , vì thế Vũ Nghê và Quan Tĩnh lui vào phía trong hậu trường , tranh thủ nghỉ ngơi ngắn ngủi .

Vũ Nghê bưng ly cà phê lên uống một hớp , vẻ mặt tương đối thỏa mãn . "Cà phê vẫn là tuyệt nhất . . . . ."

"Ha ha . . . . . . Nghe cậu nói giống như mấy trăm năm mới uống lại vậy !" Cô không lựa chọn cà phê , mà là một ly sữa nóng . Nghề phát thanh viên cần phải chú ý cổ họng , đa phần bọn họ chỉ chọn nước lọc , hiếm khi được uống cà phê

Như ‘có tật giật mình’ , Vũ Nhhê kéo cao cổ áo , sau đó mờ ám che lại

Động tác này càng khiến Quan Tĩnh chú ý , cặp mắt khẽ nheo , lập tức vạch ra cổ áo Vũ Nghê , bên trong toàn là dấu hôn ——

"Này , cậu phá rối người khác đấy !" Vũ Nghê vội vàng kéo lại quần áo của mình , sắc mặt trở nên ửng hồng

"Ha ha . . . . . . Chúng ta đều là người một nhà , hơn nữa tớ còn là trưởng bối của cậu , ở trước mặt tớ , cậu không cần phải giả vờ xấu hổ !" Quan Tĩnh kích động cười thật to , nháy mắt ra hiệu nói

". . . . . ."

"Thì ra hai người chơi trò vật lộn mãnh liệt như vậy ——" Phát ngôn vô cùng tự nhiên khiến cho người ngồi kế bên gần như hóa đá . "Cậu chủ động ngồi lên người của Jerry à ?!"

"Quan Tĩnh , đừng nói nữa , làm ơn đi !" Vũ Nghê lấy tay che mặt mình lại , bàn tay cũng cảm giác được độ nóng bừng

"Được , không nói thì không nói . Thấy hai người hạnh phúc như vậy , đương nhiên tớ phải vui mừng . . . . . ." Ngừng cười giỡn , xúc động chân thành nói

"Quan Tĩnh , có một việc tớ muốn hỏi cậu . . ."

Người ngồi đối diện mở hộp giấy nhỏ , bóc ra một cái bánh bao , chậm rãi nói . "Nếu chuyện gì tớ biết , tớ sẽ đều nói hết . Thế nào , công việc có vấn đề sao ?! Nghe nói những Đài Truyền Hình khác muốn mời mọc cậu !" Đối với một nữ phát thanh nổi tiếng như Phó Vũ Nghê , chuyện mời hợp tác là việc bình thường . Mức độ khiến cho tỉ lệ xem đài tăng cao , cô ấy luôn luôn dẫn đầu

Vũ Nghê còn chưa kịp nói , đã bị Quan Tĩnh cướp lời . "Tớ lấy thân phận là cổ đông của đài MBS , yêu cầu cậu không được hợp tác cùng các đài khác ——"

"Không phải chuyện này , chẳng lẽ cậu không tin tưởng tớ sao ?! Trừ phi tớ từ bỏ công việc hiện tại , nếu không cũng chỉ lựa chọn đài MBS . Tớ muốn hỏi cậu ~~ Lạc Ngạo Thực không hề yêu tớ đúng không ?!" Cố vờ lơ đãng

Quan Tĩnh sửng sốt , cảm thấy khó hiểu . "Sao cậu lại nghĩ như vậy ?! Jerry rất yêu cậu , tớ dám cam đoan , anh ta thật sự yêu cậu . Vũ Nghê , hãy tin tưởng tớ , đừng nên suy nghĩ lung tung . Mặc dù hai người ly hôn đã sáu năm rồi , trong thời gian qua anh ta cũng chưa từng qua lại với phụ nữ khác !" Sợ Vũ Nghê không tin , cô còn nói rõ sự tình .

"Trong 6 năm qua , anh ta không hề có bạn gái ư ?!"

"È hèm , nói ra thì hơi khó tin , nhưng mà đây là sự thật ~~ Có một thời gian tớ cứ cho rằng Jerry đã bị bất lực . Ha ha . . . . ." Nói tới đây , Quan Tĩnh chợt cười thật to . "Tại cậu không biết đó thôi , lúc ấy tớ lo lắng đến độ muốn khóc . Cứ sợ Jerry gặp phải vấn đền nan giải , ngượng ngùng đi khám bác sĩ . Cuối cùng tớ phải quyết định đi mua một số loại thuốc mong là trợ giúp Jerry . Thử nghĩ mà xem , một người phụ nữ như tớ mà lại đi tới hiệu thuốc mua loại thuốc ấy , trời ơi , quẫn bách gì đâu 囧 . Vì mong muốn báo đáp chuyện xưa , cho nên việc gì tớ cũng chịu được !" Quan Tĩnh tự trừng phạt mình , vỗ nhẹ vào trán . "Lạc đề rồi , Vũ Nghê , đừng nên suy nghĩ lung tung . Ha ha, nếu tớ không nhầm thì khi Jerry xuất hiện ở trước mặt cậu , không phải rung động bổ nhào vô cậu còn gì ?! Điểm này cậu phải hiểu rõ , 6 năm rồi không hề quan hệ tình dục , bao gồm thời điểm cậu đang mang thai . Đây là vấn đề khổ sở nhất của cánh đàn ông !" (Thấy hơi phi lý , làm sao nhịn nổi =.=)

Hoá ra là như vậy , khó trách khi gặp lại nhau , anh ta như con thú hoang săn mồi mà chộp

Giải quyết được nghi vấn trong lòng , cô từ từ định thần lại , sau đó tiếp tục hỏi . "Vậy sao cậu lại bảo rằng anh ta ép tớ trở về bên cạnh là quá uất ức . . . . . ."

"Tớ có nói sao ?! Không nhớ rõ nữa . . . . . ." Nói được một nửa , cô chợt dừng lại , xoay người qua nhìn Vũ Nghê . "Cậu nghe được những lời này ở đâu ?!"

"Là Tưởng Vũ Hàng đưa máy ghi âm lén cài đặt trong nhà của cậu cho tớ !" Chưa kịp suy nghĩ , đã nói thẳng ra . "Tớ nghĩ anh ta rất quan tâm cậu , nếu không sẽ không theo dõi hành động của cậu !"

Cô chưa bao giờ gợi ý Quan Tĩnh trở về với người đàn ông đó , Nhưng mà , cô biết hai người bọn họ vẫn còn ~~ yêu nhau !

"Ha ha . . . . . ." Quan Tĩnh chỉ bật cười , không nhìn ra được tâm tình của cô . "Được rồi , đây chỉ là hiểu lầm thôi . Vũ Nghê , cậu biết không , Jerry là một người tốt , trong 6 năm qua , Jerry rất muốn xuất hiện ở trước mặt cậu , nhưng mà sợ cậu không chịu đựng nổi chuyện của Lạc Dật , nên mới kéo dài đến tận hôm nay . Lạc Dật bây giờ đã lên tiểu học rồi , cha con bọn họ không thể chạy rong khắp nơi như xưa , vì vậy mới quyết định lộ diện đó chứ . Trong lòng Jerry tuyệt đối không muốn lợi dụng ‘đứa con’ để cậu cắn răng quay về . . . . . ."

"Muốn tớ yêu anh ta không phải bởi vì đứa con ?! Hứ , đến chết cũng còn sĩ diện !"

"Không phải , cậu hiểu lầm rồi !" Quan Tĩnh mỉm cười , nụ cười trên mặt biến thành nghiêm túc , nói ra bí mật chua xót trong lòng . "Jerry không muốn cậu phải miễn cưỡng yêu mình , anh ta muốn cậu tình nguyện , sẽ không hận anh ta , chủ động trở về bên cạnh anh ta . Thật ra anh ta luôn sợ làm tổn thương cậu , cho nên nhân tiện sự việc của tớ , anh ta bày mưu tính kế để cậu lọt vào . Theo lý mà nói , anh ta mới là kẻ đáng thương !"
Bình Luận (0)
Comment