Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 397

Đầu óc Bùi Tạp Tư phản ứng rõ ràng chậm chạp rất nhiều, nếu chuyện đã qua anh đương nhiên biết cô gái này sẽ không có để tâm suy nghĩ, nhưng bởi vì Tư Vũ để ý, để ý cuộc hôn nhân này, mới vừa rồi không có khống chế bản thân mình, khẩn trương đã tiếp cận tình hình một cách ngu ngốc!

Vậy mà vọng tưởng người tình Diệp CHức Nhân của anh sẽ giúp anh biện hộ cho, bù đắp lại cho người vợ của mình.

"Hiểu lầm?" Tư Vũ nhìn bọn họ, cười lạnh một tiếng! Sự thật đã bày ra trước mắt, đây lại vẫn còn hiểu lầm đáng nói. Cô tuy đơn giản, nhưng tuyệt đối không phải là đứa ngốc, người khác nói cái gì cô sẽ tin tưởng. Không dám nghe, cô hiện tại căn bản không có biện pháp nghe cô gái này nói chuyện.

Cho nên, cô nhấc chân tiếp tục bước đi về phía trước!

"Kỳ thật, tôi cùng Bùi Tạp Tư ở trong này chuyện gì đều không có làm! Vừa rồi chúng ta cùng đi đàm phán một dự án, sau đó trở về nhất thời nổi giận một chút-- cho nên đến nơi này đổi y phục, vừa vặn lúc này bà thái vừa đến!" Diệp Chức Nhân trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, tuy nhiên cực kỳ giả dối, nhưng mà cô ta có bản lĩnh bộ mặt hồng hào không thở gấp nói ra! Dù sao cô cũng đã nói, tin hay không là tùy người khác.

"Đúng! CHính là như vậy!" Giọng nói Bùi Tạp Tư không tự nhiên chấp nhận. Đáng chết, anh cũng không biết vì sao bản thân mình vì cái gì mà không được tự nhiên như vậy, anh chỉ không muốn trong lòng cô khó chịu như thế.

"Anh vẫn coi là em ngu ngốc sao? Bùi Tạp Tư, em vừa rồi đi bên ngoài đã nghe được bên trong chuyện gì đã xảy ra rồi!" Tư Vũ thương tâm đến chết, cực kỳ bi ai nói ra mấy chữ! "Mới vừa rồi anh nói anh cùng cô là là vì "Sinh lý" cần, hiện tại liền không thừa nhận rồi sao?"

"Anh--" Trời ạ, anh thật sự ngu ngốc rồi, anh vừa rồi nhanh miệng làm cái gì! Hiện tại nói dóc cũng không có cách nào hàn gắn lại rồi, thật sự là ngu ngốc.

"Thôi, Bùi tổng lúc này chúng ta nên nói thật không phải sao? Kỳ thật tôi và Bùi tổng ở cùng một chỗ, có một phần nguyên nhân là do phu nhân Bùi đây!" Diệp Chức Nhân mạo hiểm, hiện tại cô ta là cố đánh đến cùng, một cái liền đem điều này nói cho phu nhân Bùi đến cho hoa rơi nước chảy, lại cũng không quay đầu, mà không biết nội tình trong đó của cô ta có một chút chuyện không nên nói, anh cũng sẽ không có lý do trách móc đi? Có lẽ sau khi mình sử dụng thủ đoạn gì, còn có thể tiếp tục ôm con cá lớn này. Hoặc là người đàn ông này sẽ triệt để đuổi cô ra khỏi cửa, về sau sẽ không bao giờ quan tâm cô nữa.

Nhưng mà dựa vào vừa rồi anh mê muội bản thân mình, tỉ lệ cái sau sẽ không lớn.

Sợ phu nhân Bùi rời đi trước, bản thân mình sẽ không có cơ hội, cho nên Diệp Chức Nhân khẩn trương lên tiếng. "Phu nhân Bùi, Kỳ thực ông Bùi là muốn đòi tôi sợ dây chuyền 'Ánh sao đêm' này, tôi nghĩ là anh ta muốn đòi để đưa cho cô!"

Lúc này Bùi Tạp Tư đang mê muội, không rõ hiện tại cô ta đang nói những việc đó là có ý gì, "Thư ký Diệp, cô không nên nói lung tung!"

"Bùi tổng, mọi chuyện điều đã xảy ra, chúng ta dù có giấu diếm cũng không đúng! Tuổi phu nhân Bùi xem ra rất nhỏ, tôi là chị thực phải xin lỗi rồi!" Diệp Chức Nhân cực kỳ quyến rũ lại tiếp tục cười. "Kỳ thật trên thế giới người trưởng thành đều như vậy, hiện tại chuyện bên ngoài hôn nhân.... Mọi chuyện cũng là bình thường, nếu vì loại chuyện này mà ly hôn, thật sự là tính không ra rồi!"

Tư Vũ không biết cô gái trước mắt này muốn nói cái gì, nhưng mà cô ta vẫn mở miệng nói về sợi dây chuyền 'Ánh sao đêm" kia, làm hấp dẫn Lạc Tư Vũ.

Bùi Tạp Tư muốn làm cho Diệp Chức Nhân im miệng, nhưng mà giải thích của cô ta dường như có lợi đối với anh, cho nên anh trước sau vẫn yên lặng.

"Kỳ thật hôm nay xảy ra một chuyện, trước là ở trên công trường đang nói chuyện, nhưng phía trên có một thùng nước bị bể rơi xuống, cực kỳ chính xác trúng vào người chúng tôi!" Diệp Chức Nhân bắt đầu sửa soạn kịch tình, cũng là một vấn đề cực kỳ kịch tính, để cho hai người trước mắt không biết cô muốn nói cái gì phía sau. Dù sau trên trời mộ cước, trên mặt đất một cước! Để cho Bùi Tạp Tư tưởng rằng cô đang nói giúp, mà cô đương nhiên biết lòng hiếu kỳ của con gái là nặng nhất, nhất định sẽ nghe cô nói hết! "Sau đó chúng tôi đến nơi này, chuẩn bị đổi y phục, chỉnh đốn một chút! Lúc sau Bùi tổng chợt phát hiện sợi dây 'Ánh sao đêm' này, anh ấy liền dụ tôi nhường lại cho anh. Về sau bởi vì trong quá trình bàn luận về sợ dây này, liền phát sinh những chuyện không nên xảy ra!"

"Thư ký Diệp, cô có thể đi, có thể câm miệng được rồi!" Đáng chết, anh thật sự là ngốc, làm sao có thể cho rằng con chồn này có thể có lòng tốt giúp anh chứ? Như thế nào có thể cho rằng con chồn này hiền lành chứ? Cô gái này nếu tiết lộ chuyện anh đem 'Ánh sao đêm' đưa cho cô ta, nhất định Tư Vũ sẽ không chịu nổi!

"Thế cô muốn sao?" Tư Vũ lập lại một câu nói, cô ta nên nói chuyện rõ ràng!

Hiện tại loại tình huống điên cuồng này, đương nhiên là không nghe Bùi Tạp Tư nói, bởi vì đây là chiến tranh giữa hai cô gái!

"Tư Vũ, em đừng nghe cô gái này nói bậy!" Bùi Tạp Tư la lớn!

Căn bản Tư Vũ không thèm liếc nhìn Bùi Tạp Tư một cái! "Cô nói tiếp!" Về chuyện phía sau 'Ánh sao đêm' này cô muốn biết rõ ràng!

"Là như vậy, sợi dây chuyền này là bạn trai tặng cho tôi, lúc trước anh ta nói muốn cùng vợ ly hôn, kết quả về sau ly hôn không thành, cho nên anh ta muốn bồi thường liền mua cho tôi sợi dây chuyền này!" Lúc cô nói những lời này, đã thấy được ánh mắt cảnh cáo của anh. Thật ra cô làm sao mà ngốc như vậy? Làm sao có thể để lộ ta tên Bùi Tạp Tư chứ. Cô nhất định sẽ cực kỳ cố gắng, không nói tên ra. "Sợi dây chuyền trên cổ của tôi, đeo được hai năm rồi!"

Lời này vừa ra khỏi miệng, Bùi Tạp Tư trầm mặc, khẩn trương nhìn chằm chằm Lạc Tư Vũ--

Lạc Tư Vũ bỗng nhiên bình tĩnh lạ thường, thật lâu sau cũng không lên tiếng. Thật tốt, thật tốt, bạn trai của cô ta nói muốn ly hôn, ly hôn không thành, này chỉ sợ là Bùi Tạp Tư không có trải qua đi? Hai năm? là cô ta không có kiến thức, là cô ta vẫn coi cô ngu ngốc rồi. "Hai năm, ha ha, thật là một lời nói dối hay! Sợi dây chuyền này là sợi mới ra năm nay, vậy mà cô đeo hai năm, thật sự là buồn cười! Ha ha, đây chính là bạn trai của cô đã mua cho cô hai người trước đúng không? Mà người bạn trai của cô không ai khác, chính là người đàn ông đứng trước mặt này!"

Tư Vũ cảm thấy toàn thân máu huyết đều hội tụ ở bụng, cục cưng trong bụng bỗng nhiên đập mạnh lạ thường--chính là thương tâm muốn chết, thế nào cũng không khống chế được loại cảm giác này! Trong thân thể, trong máu mủ, trong lòng có một cơn bực tức muốn cô phát tiết, nếu không cô có cảm giác muốn nổ tung! Lạc Tư Vũ xoay người qua, nhìn chồng mình. "Là anh, đúng không? CHính là anh, là anh mua sợi dây 'Ánh Sao Đêm' sau đó đưa cho cô gái khác đúng không? Bùi Tạp Tư, anh thành thực nói cho em biết, đó có phải là anh không? ANh đừng nghĩ sẽ gat được em, em sẽ đi điều tra, nếu đến lúc đó để cho em biết chính là anh, em nhất định... Nhất định cả đời này sẽ không tha thứ cho anh!" Hiện tại cô cũng không biết bản thân mình còn có thể lấy cái gì để uy hiếp anh.
Bình Luận (0)
Comment