Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 411

Không ngờ trong chứng khoán anh cũng khá lão luyện, gặp được vận đỏ, từ sáu mươi vạn tiền mặt, sau khi đầu tư, tiền bạc thi nhau chảy vào trong túi của anh. Không đầy mười ngày, Bùi Tạp Tư dễ dàng thu hồi lại “Kim úc phủ đệ”. Thu hồi nhà cửa xong xuôi, bước kế tiếp anh sẽ tìm cách để cầu xin bà xã quay về!

"Tổng giám đốc” Đại Lợi đi theo Bùi Tạp Tư vào phòng làm việc, bây giờ cậu ta đã trở thành trợ lý bất đắc dĩ làm việc trong công ty.

Bùi Tạp Tư thành lập một công ty kinh doanh trên mạng Internet. Phạm vi hoạt động bao gồm kinh doanh buôn bán, tiêu thụ và vận chuyển hàng hóa, kể cả kinh doanh trò chơi trên mạng cũng chỉ mới mới khai trương hoạt động được mấy ngày, màng lưới người tham gia cũng đã đến gần bảy trăm ngàn!

Nhưng mà công ty của anh hiện giờ còn đang đợi xét duyệt, nhân viên từ trên xuống dưới cộng thêm cả dì quét dọn, cũng mới chỉ có năm người!

"Trước hết đừng có gọi tôi là tổng giám đốc, có hai người thế này gọi tổng giám đốc nghe rất khôi hài, hãy cứ gọi tôi là đại ca đi!" Bùi Tạp Tư ngại ngùng lắc lắc đầu, sau đó xoa nhẹ huyệt Thái Dương. Tối hôm qua anh vừa viết một chương trình trò chơi nho nhỏ, hôm nay anh thử chơi một chút, xem ra anh cần phải tăng thêm cấp độ khó khăn hơn nữa cho trò chơi này!

"Ai, tôi lại cho rằng hiện nay công ty đã được thành lập, không nên giữ những thói quen xấu của kẻ giang hồ nữa!" Đại Lợi nở nụ cười tự giễu cợt mình, sau đó quay lại chủ đề chính:"Đại ca, hôm nay là ngày kỷ niệm hai mươi năm thành lập công ty “Trung Long”, Chung lão tiên sinh mời ngài cùng chị dâu cùng tới dự! Ngài xem ... "

"Tôi biết rồi!" Bùi Tạp Tư gật đầu một cái, giơ tay lên ý bảo cậu ta có thể đi ra ngoài!

Chung Thiên Long là một bậc thầy trong ngành kiến trúc trên thế giới . Nhiều công trình kiến trúc do ông thiết kế ra đã đạt được giải thưởng quốc tế lớn. Mà tính tình ông ta tương đối cổ quái, người biết ông ta là nhà nghệ thuật lừng danh không nhiều bằng người biết ông ta là nhà nghệ thuật bình thường. Mặc dù mọi người rất thích ông ta, nhưng là người mà ông ta thích lại rất ít.

Nhưng mà, ông ta lại rất thích anh, Bùi Tạp Tư này!

Chẳng qua là do bị người nhà họ Bùi trừng phạt mà chuyện anh đã có vợ liền bị giới truyền thông đem đào xới lên. Nhưng do tất cả mọi người rất bảo vệ Tư Vũ, cho nên vợ anh là ai vẫn còn là một bí mật đối với bên ngoài!

Bùi Tạp Tư có thể đoán được, nhất định là Chung lão tiên sinh rất tò mò, cho nên mới bảo anh nhất định phải mang theo vợ cùng đến!

Ngồi ở trong ghế da, Bùi Tạp Tư lắc đầu phiền não. Nhất định là Chung lão tiên sinh cũng cho rằng đàn ông ngoại tình hoàn toàn chẳng phải là chuyện gì lớn lắm! Cho nên vẫn còn cho rằng vợ của anh vẫn có thể ngoan ngoãn mặc cho anh sắp xếp, vẫn có thể đứng với anh chung một chỗ!

Bùi Tạp Tư cầm điện thoại lên, nhấn một dãy số đã hơn mười ngày nay không gọi!

Trái tim của anh vậy mà run đến mức không sao kiềm chế nổi, giống như cảm giác lần đầu tiên của

thời mới mười mấy tuổi đầu, lúc gọi điện thoại cho bạn gái lần đầu tiên.

Chết tiệt…

Bùi Tạp Tư trong lòng thầm mắng mình một câu, hiện tại anh đã là một người đàn ông, cũng không phải là trẻ con mười mấy tuổi đầu hoảng cái gì mà hoảng?

“Tối hôm nay anh muốn tôi tham gia buổi dạ tiệc sao?” Tư Vũ có chút cau mày hỏi lại. Thật ra thì làm thêm giờ cũng không có gì, nhưng mà thật sự cô không hề thích thú buổi dạ tiệc ở trong trường hợp này, nó sẽ làm cho cô có cảm giác chịu áp lực rất lớn.

Ryan gật đầu một cái: “Đồng thời, tôi cũng muốn nhờ cô giúp cho một chuyện!” Qua mấy ngày tiếp xúc, anh biết cô đã từng có một cuộc hôn nhân, còn có một con gái! Nhưng mà cũng chẳng có gì quan trọng, có con gái nhỏ mới là một người phụ nữ hoàn mỹ!

Cho nên anh cũng không để ý một chút nào với chuyện cô đã ly dị, ngược lại anh lại thấy may mắn khi người chồng của cô vậy mà lại ngu ngốc để tuột khỏi tay một người phụ nữ tuyệt vời như vậy. Cô không chỉ xinh đẹp, dịu dàng, lại còn làm việc rất nghiêm túc, thỉnh thoảng có lúc lại cau mặt một hai cái, đúng là một người phụ nữ rất thú vị!

“Giúp anh một việc sao? Tổng giám đốc, anh cứ nói!” Bản thân là thư ký, nên đối với loại nhiệm vụ này cô rất nhạy cảm với lời nói !

Ryan nhìn chằm chằm vào người đẹp Phương Đông trước mắt, ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Cặp mắt Tư Vũ trong veo, không chút vẩn đục, ra sức nhìn anh, biểu hiện của anh càng ngập ngừng. Cô nhận thấy anh đang cố gắng… đây là một loại biểu hiện của phản ứng bản năng lo lắng.

Còn Ryan bị cái nhìn của cô lại càng thêm ngượng ngùng, sắc mặt trắng đã đỏ ửng lên. Mặc dù anh là người đàn ông ngoại quốc, nhưng mà tận trong xương cốt, anh lại là một người đàn ông Trung Quốc truyền thống, là một người hay ngượng ngùng. Anh ho khan một cái: “… Là thế này, tôi có một yêu cầu cũng hơi quá đáng…”

“Anh hãy nói đi!” Tư Vũ gật đầu một cái, cô nhận thấy anh ấp úng mãi cũng cảm thấy sốt ruột.

Ryan khá nghiêm túc với chuyện này, nên nói giọng rất nhờ cậy. “Mong cô đừng từ chối nhá, tối hôm nay cô có thể tạm thời làm bạn gái của tôi một lúc được không?” Trời ạ, cuối cùng anh cũng đã nói ra những lời này! Ryan chợt thở dài một hơi!

“Hả? Không… không thể, chuyện này không thể được!” Tư Vũ liền vội vàng lắc đầu!

Ryan gấp gáp nói: “Xin cô đừng cự tuyệt, tôi trông mong vào cô đấy. Hôm nay là sinh nhật của cậu tôi, cậu mợ tôi vẫn luôn hi vọng năm nay tôi có thể kết hôn… bọn họ còn cho tôi một tối hậu thư, nếu như hôm nay tôi không mang được bạn gái đến, thì bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ phải đi xem mắt không ngừng! Haiz… Lạy Đức mẹ Maria, tôi không hề muốn mình giống như một pho tượng gỗ, hàng ngày đều phải đi xem mắt, như vậy thật quái đản!” Sau một hồi oán trách thật dài, anh đem cặp mắt xanh thẳm giống như nước biển rất mê người, thật nồng nàn nhìn thẳng vào khuôn mặt như trăng như hoa với má lúm đồng tiền của cô: “Thư ký Lạc, cô nghe có hiểu ý tứ của tôi không? Giúp tôi chuyện này nhé, được không?”

Tư Vũ mở to đôi mắt, giọng nói rất bình tĩnh hỏi lại: “Vậy ý của anh chính là bảo tôi giúp anh đi gạt người khác? Đúng không?”

“Cũng gần như thế!” Ryan cười nhẹ: “Mặc dù từ “lừa gạt” này rất khó nghe, nhưng mà cũng không khác lắm, chính là cái ý ấy… cho nên tôi muốn nhờ cô…”

Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Ryan, ông chủ của mình đang cố gắng cầu khẩn, Tư Vũ gật đầu một cái: “Được rồi… nhưng mà sẽ không phải là thường xuyên đâu?” Trước mắt người này đã giúp mình rất nhiều, cứ coi như là lời cám ơn với anh ta!

“Ồ, dĩ nhiên sẽ không thường xuyên đâu!” Ryan đã hưng phấn bắt đầu giương nanh múa vuốt… anh thật sự rất cao hứng! “Hơn nữa, cô cũng không cần căng thẳng, bởi vì bọn họ là bậc trên cũng rất tốt, rất thiện lương!”

“Được rồi, bây giờ tôi tiếp tục làm việc!”

“OK!” Lane đi trở về phòng làm việc của mình đầy hưng phấn, chỉ muốn ngày làm việc hôm nay kết thúc ngay lập tức, sau đó anh sẽ cùng với người phụ nữ mình thích ở cùng nhau…

Tư Vũ mới vừa ngồi vững, điện thoại đặt ở trong ngăn kéo liền đổ chuông!

Thấy tên trên màn hình điện thoại, trong lòng Tư Vũ chợt giật mình, tuyệt đối không phải là ghét, mà là có chút, có chút … Khoảng thời gian nhận được cuộc điện thoại lần trước của anh, đã là mười lăm ngày. Chẳng lẽ, anh đã suy nghĩ rõ ràng nên dự định sẽ ly hôn?

Thấy điện thoại đã kêu được nửa phần nhạc chuông báo, cô nhấn nghe điện thoại: “A lô, là muốn hẹn tôi…”

“Đúng vậy, là tôi muốn hẹn với em!” Bùi Tạp Tư kịp thời cắt ngang lời nói của cô, không để cho cô có cơ hội nói ra hai chữ “Ly hôn” này. “Tối hôm nay, em có thể xuất hiện cùng với tôi tại một buổi dạ tiệc được không?”
Bình Luận (0)
Comment