Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 417

Suy nghĩ của Đại Lợi vốn tinh tế, nên anh hiểu rõ trong việc này đại ca còn rất mù mờ."Em vẫn chưa gặp được người nào em thích thật lòng, nhưng theo em muốn chinh phục người nào đó, trước hết phải chinh phục được trái tim đã!"

Vừa nhắc tới từ “trái tim”, trong lòng Bùi Tạp Tư trở nên căng thẳng!"Vậy làm cách nào mới có thể chinh phục được trái tim của người phụ nữ đây? Có sách vở nào dạy người ta phương pháp ấy không?" Anh đã quan hệ với nhiều bạn gái, nhưng mà anh chưa hề để ý đến trái tim của họ!

Nếu về cơ thể của người phụ nữ, anh có rất nhiều kinh nghiệm, nhưng nói về trái tim của phụ nữ, quả thật anh hầu như không có khái niệm gì nhiều lắm!

"Đại ca, thật sự em là không biết!" Không biết, nên cậu ta cũng không dám nói lung tung!

Bùi Tạp Tư giơ tay lên ý bảo, để cho cậu ta rời đi!

Quên đi, chuyện này không nên làm rắc rối thêm nữa. Bây giờ không cần quan tâm trong tim của cô có anh hay không, chỉ cần thân thể của cô là của anh, trái tim của cô sớm muộn cũng sẽ thuộc về anh!

Hơn nữa, bây giờ chuyện anh ngoại tình không phải là vấn đề quan trọng, chủ yếu nhất bây giờ là chuyện về cô, vì sao cô lại có thể yêu người đàn ông khác?

Người đàn ông kia làm cái gì?

Nghĩ tới đây, Bùi Tạp Tư nhấn điện thoại nội tuyến ...

"Đại Lợi, cậu giúp tôi điều tra một chút...Ryan, người này là cháu ngoại Chung Thiên Long!"

Miệng thật khô...

Thật là khát nước.

Tư Vũ bị trói nằm ngửa ở trên giường, cô rất muốn tháo sợi dây trói ở trên cổ tay phải. Nhưng mà sợi dây lại quá bền chắc, hoàn toàn không thể động đậy được!

Đúng lúc ấy thì ...

Cửa phòng bị đẩy ra, một người phụ nữ trung niên bước vào, đồ mặc trên người của bà rất đơn giản, nhưng cũng có thể thấy bộ quần áo ấy khá sang trọng, rất có giá trị!

"Cô có muốn uống nước không?" Bà bỏ đi phần tự giới thiệu về mình, vội vàng hỏi thăm Tư Vũ!

Tư Vũ cũng không buồn quan tâm việc bà là ai, nhất định là Bùi Tạp Tư phái tới. "Đúng vậy, tôi rất khát!"

Người đàn bà vội vàng đi tìm chén sau đó rót một chén nước lạnh mang cho Tư Vũ, cắm một ống hút trong chén nước.

Tư Vũ nghiêng đầu, uống nước rất thuận lợi, miệng bớt khô khốc, hết cảm giác khát. "Cảm ơn bà!"

"Không cần cảm ơn tôi... Tạp Tư, cậu ấy đem cô trói lại... ngàn vạn lần cô đừng nên trách cậu ấy nhé... Cậu ấy cũng không biết dùng cách nào để giữ được cô!" Người đàn bà thoạt nhìn chỉ năm sáu chục tuổi rất vội vã giải vây tội danh cho Bùi Tạp Tư!

Tư Vũ khó hiểu chăm chú nhìn người đàn bà."Xin hỏi, bà là ai?" Cô nghĩ người phụ nữ này là người giúp việc ở đây, hoặc là ở nhà họ Bùi, nhưng sao bà lại có thể gọi thẳng tên Bùi Tạp Tư .

"Ừm, tôi là ... người giúp việc ở nhà họ Bùi!" Người đàn bà nói có chút ấp úng, cũng ý thức được mình lỡ lời."Bởi vì tôi nhìn thiếu gia Tạp Tư lớn lên, cho nên

mới có thói quen gọi thẳng cậu ấy là Tạp Tư.”

Nguyên do là như vậy? Nhưng vì sao cô có cảm giác người phụ nữ này có vẻ né tránh?

Chẳng qua, điều này cũng không sao! “ Cảm ơn bà…”

“ A…Phu nhân, cô cứ gọi tôi là mẹ Hoàng thôi!”

“ Được rồi, mẹ Hoàng, bà có thể giúp tôi tháo dây trói được không ?” Tư Vũ mở to đôi mắt nâu, trong ánh mắt tràn đầy sự khẩn cầu! “ Tôi muốn đi vệ sinh được dễ dàng!”

Mẹ Hoàng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “ Vậy cũng được, nhưng mà cô nhất định phải đảm bảo với tôi, không được chạy trốn, có được không ?”

“ Được!” Tư Vũ gật đầu cam kết.

Cứ như vậy, mẹ Hoàng tháo dây trói cho Tư Vũ ra. Nhưng mà, bà cũng không có cho Tư Vũ cơ hội chạy trốn, không chỉ có nhìn chằm chằm vào cô, mà còn không ngừng làm thuyết khách. “ Phu nhân, cô có thể tha thứ cho thiếu gia Tạp Tư được không? Cậu ấy biết sai rồi, cậu ấy không nên phản bội hôn nhân…Nhưng mà cô có thể chắc chắn được rằng, nếu như sau khi ly hôn với thiếu gia Tạp Tư, cô sẽ gặp được một người đàn ông khác nhất định sẽ chung thủy với cô không?”

“ Vậy thì tôi nên làm thế nào để chuyện gì cũng không phát sinh đây? Tiếp tục sống cùng với anh ta ở một chỗ sao?” Tư Vũ đã mặc vào bộ quần áo ở nhà, đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng khách nhìn những cây hoa được trồng trong chiếc bồn đá trắng lượn sóng cách đó không xa!

Thật là thuần khiết, thật là đẹp!

Nhưng mà cho dù những bông hoa ấy có đẹp mấy đi nữa, chúng cũng sẽ héo tàn, cho dù có dùng biện pháp gì, cũng không thể giữ lại ở đó mãi!

Giống như ai đó đã không giữ được người, lại cũng không thể giữ được trái tim!

“ Nhưng dù sao cũng chỉ là tương đối, ai khinh, ai trọng đây? Câu cửa miệng thường nói: con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng đó sao. Tôi nghĩ, trải qua lần này, sau này cậu ấy sẽ không tiếp tục làm những chuyện có lỗi với cô nữa đâu!”

“ Phu nhân, cô hãy cho Tạp Tư một cơ hội đi!”

Tư Vũ nhíu mày, xoay người, kỳ quái nhìn chằm chằm vào người trước mắt. Người đàn bà này càng nhìn càng phát hiện ra rất quen thuộc. “ Hình như bà đặc biệt thích nói chuyện giúp Tạp Tư thì phải, vì sao vậy? Chẳng lẽ chỉ bởi vì bà đã nhìn anh ta lớn lên sao?”

“ Là vì…!” Mẹ Hoàng ngừng lại những lời khuyên, cúi đầu: “ Phu nhân, cô muốn ăn cái gì, dể tôi gọi người đi chuẩn bị!”

“ Cho tôi mấy đồ gì nhẹ nhẹ thôi là được!” Quả thật cô đang đói bụng.

“ Vâng, phu nhân !”

Mẹ Hoàng xoay người đi vào trong bếp, Tư Vũ đi ra bên ngoài, cô đã nghĩ thông suốt….

Không thể phủ nhận, lời nói của mẹ Hoàng quả thật có ảnh hưởng đến cô, khiến cô có chút dao động. Dù sao không thể phủ nhận có thời gian cô thật sự yêu anh trai Tạp Tư, từ khi cô bắt dầu có ý thức, cô luôn lởn vởn quanh anh trai Tạp Tư. Có thể gả cho anh, đó là chuyện mà cô vui vẻ nhất!

Nhưng mà…nhưng mà…anh đâu có yêu cô, nếu như anh yêu cô, vì sao anh không hề e ngại lại việc đi ngoại tình…Còn nếu như anh không yêu, cô nghĩ thật sự sẽ buông anh ra, không muốn lởn vởn vây quanh anh nữa!

Cửa lớn của biệt thự chợt từ từ mở ra, một chiếc xe thương vụ sang trọng nhanh chóng đi vào.

Tư Vũ đứng thẳng bất động, hoang mang giữa sự lựa chọn, xe đã đỗ ở bên cạnh cô, “ Kít” một tiếng!

Bùi Tạp Tư tựa như một trận gió từ trong xe bước xuống, chỉ trong nháy mắt, anh đã đi tới bên cạnh cô, tóm vào cổ tay Tư Vũ giống như muốn bắt kẻ chạy trốn. “ Chết tiệt, tôi mới chỉ đi ra ngoài mấy canh giờ, em đã muốn chạy trốn?”

“ A…thật là đau!” Tư Vũ kéo cổ tay của mình trở về.

Bùi Tạp Tư không buông tay. “ Ai cho em định chạy trốn!”

“ Anh hãy nhìn một chút đi quần áo tôi mặc trên người là loại quần áo gì, tôi có thể chạy đi nơi đâu đây?” Tư Vũ tức giận đến hét lên.

Bùi Tạp Tư nhìn lại quần áo của cô, mới thở phào nhẹ nhõm, buông tay cô ra: “ Em không ở trên giường nghỉ ngơi, vì sao lại chạy ra đây?”

“ Người nằm ở trên giường chân tay dang rộng thoải mái, thoải mái được sao? Tôi muốn đi vệ sinh!”

“ Là mẹ Hai tháo đay trói cho em sao?” Bùi Tạp Tư nhíu mày một cái!

“ Mẹ Hai?” Tư Vũ cất giọng hỏi, sau đó nhanh chóng phản ứng ngay. “ Anh muốn nói, mẹ Hoàng….là mẹ Hai?”

“ Bà ấy nói cho em biết, bà là người giúp việc sao?” Bùi Tạp Tư nói dự đoán.

“ Đúng vậy! Khó trách, bà thoạt nhìn đều không giống người giúp việc một chút nào! Mẹ Hai?” Lạc Tư Vũ nhất thời nhíu lại chân mày. “ Anh muốn nói, ba ba của anh có vợ hai sao?”

“ Đúng vậy đấy!” Bùi Tạp Tư hào phóng gật đầu một cái.

“ Ông trời! Thật là làm cho người khác khó có thể tưởng tượng!” Tư Vũ không sao hiểu được, liền nhìn lên phía chân trời. Cái thế giới này thật điên cuồng, ngay cả cha chồng của mình cũng rất hoa tâm! “ Vậy là anh đã bảo bà ấy đến để cố ý khuyên nhủ tôi? Để cho tôi chấp nhận chuyện anh đi ngoại tình..muốn tôi thừa nhận đây chỉ là một chuyện rất bình thường sao?”
Bình Luận (0)
Comment