Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 503

Sợ làm chậm trễ thời gian của người khác, Quan Tĩnh vội vàng gật đầu, sau đó nhanh như gió chạy vào trong nhà trọ, mà ngọn đèn ở hàng hiên, một tầng nối tiếp một tầng sáng dần lên, cho đến lúc ở tầng sáu cũng đã sáng lên!

Đứng ở dưới lầu khi Tưởng Vũ Hàng đang chuẩn bị thu hồi ánh mắt nhìn theo...

Từ trong ô cửa sổ tầng sáu bỗng nhiên lộ ra một cái đầu nhỏ, đồng thời có tiếng nói lớn: "Tiên sinh, cám ơn anh!"

Nhìn cô gái bé nhỏ vẫy tay, Tưởng Vũ Hàng cũng giơ tay lên ý như chào, sau đó rời khỏi khu nhà trọ ...

Kỳ thực đó là một người rất tốt, Quan Tĩnh thu thập tin tức về Tưởng Vũ Hàng, ở trong lòng đưa ra một sự đánh giá như vậy! Từ buổi tối hôm đó về sau, ánh mắt của Quan Tĩnh trong lúc lơ đãng đã luôn chú ý vào người đàn ông này!

Chỉ có điều, anh cũng là người có mắt mũi nhỏ, mà cô, chính là do cự tuyệt giao dịch với anh, cho nên anh đã không ký phần hợp đồng chính thức cho cô chăng?

Trong lòng đầy phiền muộn không biết làm sao, cô dùng bút chọc vào cặp tài liệu làm phát ra tiếng động “cạch cạch” rầu rĩ!

"Quan Tĩnh, đến phòng làm việc của tôi một chuyến!" Người phụ trách chuyên mục gõ gõ vào mặt bàn, thấp giọng nói!

Quan Tĩnh đứng dậy, nhanh chóng vội vã đi theo!

"Nếu cô đồng ý, tối hôm nay đến dùng cơm với tôi tại khách sạn XX!" Giọng người đàn ông cố nén, khẽ vang ở bên tai cô...!

Thấy cô không nói gì, người phụ trách tiếp tục nói uy hiếp: "Đương nhiên, cô cũng có thể lựa chọn không đến, tôi đây có thể chắc chắn nói cho cô biết, cô sẽ nhất định không lấy được hợp đồng chính thức, mà cô cũng chính thức sẽ rời khỏi MBS!"

Hắn cũng không dám quá tùy tiện ra tay với cô gái này, bởi vì sợ lộ chuyện, nhưng lúc này đây, quả thật là hắn không ngại bí quá hoá liều, vì rằng cô bé này rất đẹp, dáng người rất khêu gợi, khuôn mặt rất xinh đẹp, hoàn toàn xứng đáng là Cực Phẩm Nhân Gian, nếu hắn không nếm thử hương vị thật sự sẽ hối tiếc cả đời!

"Hóa ra chính là ông à, chính do ông trước sau không chịu đưa tên tôi vào trong danh sách gửi lên trên, cho nên tôi mới không được ký hợp đồng?" Rốt cục đã rõ ràng, ngày trước cô còn tưởng rằng một người tổng giám đốc sao lại có mắt mũi nhỏ như vậy... Điều tra cái tên của cô có là gì, lại còn không cho cô ký hợp đồng, té ra đều là lão già đang ở trước mắt cô đây tác quái!

"Ha ha..." lão đàn ông hơn bốn mươi tuổi phát ra tiếng cười làm người ta buồn nôn. Bàn tay béo phì đầy 'mỡ lợn' khoác lên đầu vai cô:"Thực ra, cô muốn lấy được phần hợp đồng này cũng thật dễ dàng, không khó chút nào... "

"Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ông ra!" Quan Tĩnh dùng sức đẩy hắn ra!"Tôi sẽ tố cáo ông đã quấy rối tình dục!"

Lão già không chút sợ hãi."Được, cô cứ đi tố cáo xem, tốt thôi. Dù sao cũng không ai có thể làm lung lay vị trí của tôi, hơn nữa cũng là không bằng không chứng, cô cho là ai sẽ tin tưởng cô đây!" Lão già này quả thật rất liều lĩnh còn nói trả đũa: "Hơn nữa tôi sẽ còn nói cho thẩm phán là cô vì muốn có được hợp đồng, mà chủ động hiến thân cho tôi. Ha ha... thậm chí tôi còn có thể nói cho cô biết, cô không chỉ không có được hợp đồng ở MBS, thậm chí ở bất cứ một Đài Truyền Hình nào khác cô cũng không thể nào ký được hợp đồng!"

Không sai, quả thật hắn có năng lực làm như vậy, bởi vì hắn có mối liên hệ với rất nhiều quan chức, nếu muốn để cho cô cứ yên lặng mà làm một phóng viên nhỏ không tên tuổi, không xuất hiện trên màn hìnhTV cũng là việc quá dễ dàng!

Lúc này cô có thể nén giận được sao?

Không thể suy nghĩ nhiều hơn nữa, cô đứng dậy cầm lấy chiếc sọt rác ở bên bàn làm việc, đột ngột chụp lên trên đầu hắn!

Giấy bỏ, giấy vệ sinh, còn có vỏ các loại hoa quả linh tinh gì đó, từ trên đầu lão sắc quỷ hơn bốn mươi tuổi kia rơi xuống, cảnh tượng khá hùng tráng!

"Mày... đồ vô lại chết tiệt kia, mày muốn làm gì?" Người lúc đầu còn thảnh thơi đắc ý, giờ trở nên chật vật không chịu nổi liền phát giận rống to!

Quan Tĩnh cũng không biết vì sao có dũng khí, nhấc chân lên, dùng sức đã một phát vào dưới háng của hắn."Tôi chính là muốn đá ông, đồ vô lại, đồ lưu manh!"

Làm xong tất cả chuyện này, Quan Tĩnh trong cơn giận ngút trời chạy ra khỏi văn phòng ...

Nhưng khoảnh khắc khi tiến vào thang máy, cô đã hối hận ngay!

Nguy rồi, nếu cô cứ rời khỏi MBS như vậy, cô sẽ không có cách nào hoàn thành được nhiệm vụ mà Jerry giao cho! Cô dựa vào người ta mà sống cuộc sống ăn ngon mặc đẹp, được học ở trường học tốt nhiều năm như vậy, việc làm này của cô làm sao có thể không khiến cho Jerry thất vọng đây!

Đang lúc cô còn mặt ủ mày chau thì cửa thang máy mở ra “Đinh” một tiếng, một người nữa bước vào!

Cô mở to hai mắt.

Tổng giám đốc Tưởng ?

Thật sự cô đã suy nghĩ rất nhiều ngày về người này?

Trong lòng chợt bốc lên một luồng dũng khí, cũng là một loại ngu đần, cô đi đến trước mặt anh, nói thẳng vào vấn đề chính luôn: "Tổng giám đốc Tưởng, tôi muốn làm một người dẫn chương trình của một chuyên mục, tôi có thể dùng thân thể để trao đổi, lúc này đây anh có thể cho tôi cơ hội được không?"
Bình Luận (0)
Comment