Tổng Giám Đốc Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé

Chương 32

Năng lực thích ứng của Lan Sơ thật rất mạnh. Một phen giày vò như vậy, lại không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với cô. Vừa về tới phòng trọ của mình, cuộc sống của cô lập tức trở về quỹ đạo vốn có.

Không quá vài ngày, đầu tiên là Hồng Quyên mua cho Lan Sơ túi xách chuyên dụng cho người phụ nữ có thai. Tiếp đó, Hoàng Oanh lại bí mật tặng cô một cái điện thoại di động mới. Về phần Bạch Nhã, là đặt mua cho cô vài bộ váy Thu Đông quý cho phụ nữ có thai. Quà tặng ba người đưa hợp tình hợp lý, dĩ nhiên Lan Sơ vô cùng vui lòng tiếp nhận. Không có việc gì liền mang túi xách mới của cô, mặc váy mới đi ra ngoài. Ngoài ra còn có điện thoại di động mới Hoàng Oanh đưa cho cô.

Sau khi cùng Đông Lý Lê Hân ký hiệp nghị, trong tài khoản của cô tức thì liền nhận được một khoản tiền lớn, vô cùng khả quan. Cho nên, cô có lý do, ngày ngày ăn no thì ngủ, tỉnh ngủ lại ăn, cái gì cũng không cần quan tâm.

Mưa mùa thu, căn bản là mưa một lúc, lạnh một lúc. Liên tiếp hai ngày sau cơn mưa, nhiệt độ rõ ràng có giảm xuống một chút.

Nằm ở gần cửa sổ, nhìn bên ngoài một chút khí trời thật là trong xanh. Lan Sơ cũng nhịn không được nữa vội vàng ra cửa. Hai ngày không có đi công viên vận động tản bộ, cô cảm giác toàn thân đều không thoải mái.

Thang máy đến lầu một, Lan Sơ nhảy nhót đi ra.

Ánh mặt trời xuyên qua cành lá không quá dày đặc, chiếu rọi ở trên người của cô, làm cho cô cảm thấy cực kỳ ấm áp. Loại cảm giác này hài lòng lại thoải mái, đương nhiên cũng làm cho tâm tình cô thoải mái hơn. Vì vậy, cô không có chú ý tới, ở một nơi cách xa cô không tới 50m, có một chiếc xe tải màu trắng, hình như đang muốn lui lại để khởi động.

Cũng không biết hệ thống chiếc xe kia có vấn đề gì, hay là chủ xe đang đợi cái gì. Sau khi xe khởi động, lại chậm chạp không thấy có hành động gì.

Mà càng ngày càng gần, Lan Sơ vẫn không có chú ý tới cái gì. Ven đường đỗ quá nhiều xe, trong lúc nhất thời cô khó có thể phát hiện.

Ngay tại lúc Lan Sơ sắp lướt qua chiếc kia xe tải màu trắng gặp kia, trong nháy mắt chiếc xe tải kia đột nhiên không hề báo động trước hướng sau lui ra ngoài. Nếu không phải là ở nơi này tình hình tương đối không tốt thì trong nháy mắt, chiếc xe tải chợt xông về phía Lan Sơ đang nhằm hướng của hàng trang phục trẻ sơ sinh ở đối diện bước sang. Vậy hiện tại cô một trăm phần trăm đã bị đụng ngã trên mặt đất rồi.

Bên tai đột nhiên vang lên tiếng thắng xe, rốt cuộc khiến cho Lan Sơ chú ý. Cô theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe tải màu trắng, đột nhiên đang ở trước mắt của cô. Sự phát hiện này, làm cho cô không nhịn được có chút sững sờ. Mới vừa rồi, cô giống như thiếu chút nữa xảy ra tai nạn xe cộ.

Thời điểm Lan Sơ ngẩn người nhìn về phía chiếc xe tải, ở trên xe một người đàn ông trung niên bước xuống. Mặt ông áy náy đi đến trước mặt của Lan Sơ, ý định nhận lỗi với cô. "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, cô không sao chứ!"

"A, không có sao." Lan Sơ nháy một cái mắt, lắc đầu một cái.

"Thật không có chuyện gì sao?" Hiển nhiên người đàn ông trung niên không quá yên tâm, tầm mắt không ngừng ở trên người Lan Sơ quan sát tới lui.

Lan Sơ thiện ý cười cười, tương đối khẳng định trả lời: "Không có sao."

Nghe vậy, người đàn ông trung niên giống như yên tâm. Tiếp tục hướng Lan Sơ nói giải thích xin lỗi. "Thật sự là rất xin lỗi, xe tôi có chút vấn đề, lại không nhìn thấy cô, cô xác định cô thật không có chuyện gì sao?"

"Tôi thật sự không có việc gì, đừng lo." Lan Sơ vỗ ngực bảo đảm, thái độ nhận sai của ông chú này thật đúng là tốt.

"Tôi đi đây, thật xin lỗi." Người đàn ông khoát tay áo, xoay người lên xe. Trước khi lái xe đi, còn từ trong cửa sổ cùng Lan Sơ phất tay nói hẹn gặp lại.

Nhìn chiếc kia xe tải màu trắng càng chạy càng xa, tâm tình của Lan Sơ chẳng những không có bị ảnh hưởng chút nào, ngược lại càng vui vẻ hơn. Cô rất thích chú tài xế này, ông ấy thật sự là rất có hiểu biết.

Ngoảnh đầu lại, nhìn một chút bộ quần áo rất đáng yêu đang đặt trưng bày ở trong tủ kính mới vừa rồi giúp cho cô tránh thoát một kiếp nạn này, túi ngủ cho trẻ sơ sinh hình con sâu rất đáng yêu. Lan Sơ không chút do dự liền đẩy cửa đi vào. Cô nhất định phải mua cái túi ngủ này, nó đúng là túi ngủ bảo vệ mà cô cùng bảo bối Niếp Niếp của cô rất vừa lòng.

Ôm trong ngực một cái túi ngủ cho trẻ con đáng yêu tới cực điểm, Lan Sơ vui tươi hớn hở tiếp tục tiến về phía công viên.

Mặc dù tâm tình không có bị ảnh hưởng gì, chỉ là, cô rõ ràng thay đổi cẩn thận một chút. Tránh xa chỗ xe cộ đi về phía trước.

Khi cô đi tới một đường nhỏ không có đèn xanh đèn đỏ thì cô lại dừng bước. Sau khi xác nhận hai bên nhiều lần, mới giơ chân lên chuẩn bị qua đường đường.

Vốn là, cực kỳ thuận lợi . Nhưng thời điểm Lan Sơ đi qua đến hai phần ba, không biết từ nơi nào đột nhiên chui ra một chiếc xe thể thao màu xám bạc. Giống như không nhìn thấy Lan Sơ vậy, hướng về phía cô nhanh chóng vọt tới.

May mắn, sau khi trải qua chuyện chiếc xe tải màu trắng lúc trước, trong lòng Lan Sơ đã có phòng bị. Cô vừa nghe thấy tiếng gầm rú tương tự lúc đua xe sinh ra thì lập tức nhanh chân bỏ chạy . Đi qua chiếc xe thể thao đang chạy trước mặt cô, với một dáng vẻ vô cùng mạo hiểm, an toàn qua đến đường cái bên kia.

Sau khi vịn cây ven đường để đứng vững, Lan Sơ bản năng quay đầu lại, muốn nhìn rõ là tên khốn kiếp nào ban ngày dám đua xe. Thế nhưng chiếc xe thể thao đã sớm chạy xa, thậm chí ngay cả biển số xe phía sau xe thể thao cô đều thấy không rõ. Ánh mặt trời rơi trên người của cô, rõ ràng là ấm áp như vậy, vậy mà giờ khắc này, cô lại cảm thấy có chút lạnh. Thậm chí cho đến bây giờ cô có thể cảm nhận rõ ràng, mới vừa rồi chiếc xe thể thao kia vô cùng nhanh chóng lướt qua bên người cô lúc mang đến bức xạ nhiệt kinh người.

Liên tiếp hai lần thiếu chút nữa gặp tai nạn xe cộ, cho dù là người ngu ngốc, cũng không thể vui vẻ nữa. Lan Sơ nhìn trước sau một chút, thở dài, vẫn kiên trì muốn đi công viên làm xong vận động rồi trở lại nhà trọ. Chỉ là, cô cũng thay đổi càng thêm nhạy cảm cẩn thận.

Có lẽ, đáng được ăn mừng chính là, công viên Lan Sơ muốn đi cũng không xa. Chỉ cần đi qua hai đường nhỏ không có đèn xanh đèn đỏ, cộng thêm có một con đường lớn cái đèn xanh đèn đỏ là có thể đến.

Trong lòng có một chút bóng ma, Lan Sơ gần như là từng bước một di chuyển đi đến đèn xanh đèn đỏ, ngoan ngoãn đứng ở ven đường chờ đèn đỏ xe ngừng.

Cách con đường lớn, xa xa nhìn về phía cửa chính công viên ở đối diện. Lan Sơ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lần này, hẳn là sẽ không có vấn đề gì nữa.

Vẫn đang suy nghĩ, sau lưng Lan Sơ người muốn qua đường càng nhiều. Thậm chí còn có người không cẩn thận va chạm đến Lan Sơ.

Đối với lần này, Lan Sơ cũng không có nghi ngờ, cũng không để ý. Ở nơi dày đặc người muốn qua đường, người đi đường trong lúc đó đụng vào nhau là chuyện thường xảy ra. Đến Chủ nhật, ở đường đi công viên này người qua đường rất nhiều, chắc chắn sẽ còn nhiều người đợi cùng nhau.

Hiển nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đều lòng dạ rộng rãi giống như Lan Sơ. Giữa đám người va chạm chợt nhiều hơn, giống như là xảy ra hỗn loạn nhỏ.

"Ngươi có mắt hay không, ngươi đi thế nào giẫm đây?"

"Ngươi chen lên làm cái gì? Tôi cũng không phải là cố ý, nhiều người như vậy. . . . . ."

Bỗng nhiên nghe được đối thoại một nam một nữ âm thanh vô cùng bén nhọn rất không khách khí. Theo bản năng Lan Sơ nghĩ quay đầu lại xem một chút chuyện gì xảy ra, vậy mà chỉ nháy mắt, thân thể của cô đột nhiên bị một cỗ ngoại lực đẩy ra khỏi ven đường. Cô trọng tâm không yên, cả người lảo đảo muốn ngã hướng về phía đường xe chạy.

Nhất định là từ bản năng, thoáng chốc Lan Sơ buông lỏng túi ngủ hình con sâu nhỏ trong ngực ra. Đôi tay cố gắng, liều mạng lui về phía sau một cái, vô cùng gắng gượng ổn định thân thể của mình.

Ngay lúc này trong nháy mắt, nhanh như chớp một chiếc xe con màu đỏ, gào thét đi qua.

Sườn xe gần sát, gần như cùng bụng lớn của Lan Sơ trực tiếp ma sát. Mà túi ngủ rơi vào đường xe, trong chớp mắt liền bị cuốn vào phía dưới bánh xe, bị làm bay đến giữa đường lớn, lập tức trở nên hoàn toàn thay đổi.
Bình Luận (0)
Comment