Tổng Giám Đốc Cưng Chiều Vợ Trăm Phần Trăm

Chương 12

Hạ Tiểu Lạc cố ý đi tới chỗ y tá trưởng cầu khẩn “ Hạ tiểu thư, Lăng tổng đã phân phó, để cho cô ở chỗ này nghỉ ngơi thật tốt. tôi là người phụ trách chiếu cố cô, nếu như tôi tự mình để cô rời đi, tôi sẽ bị khai trừ, tôi ở chỗ này làm bảy năm mới lên đến vị trí như bây giờ, tôi không thể mất đi phần công việc này. Cầu xin cô đó! “ y tá trưởng bày ra dáng vẻ đáng thương, trong đôi mắt đều là cầu khẩn. hạ tiểu Lạc mới vừa bị nhà hàng Tây Nhân Mộng khai trừ, cô có thể hiểu được tình cảnh hiện giờ của y tá trưởng. Người không muốn, chớ thi với người. Hạ Tiểu Lạc bĩu môi, ngồi vào ghế salon, y tá trưởng vội vàng mở ti vi, đem hộp điều khiển ti vi bỏ vào tay cho hạ tiểu Lạc.

“ Hạ tiểu thư, cô xem ti vi một chút. Cô muốn uống cái gì không? Tôi đi chuẩn bị cho cô.”

“ tôi không khát. tôi đại khái lúc nào có thể rời đi? “ hạ tiểu Lạc thật lòng không muốn gặp lại Lăng Thiên Dực cái ôn thần đó, hơn nữa cô thậm chí có chút sợ cùng hắn sống chung một chỗ, đây chính là một lão sắc lang.

“ cái này cũng nói không tốt, muốn xem ý Lăng tổng. Lăng Thiên Dực là cổ đông lớn nhất bệnh viện này, đến viện trưởng cũng phải nghe hắn phân phó. “

y tá trưởng trong thời điểm này nhắc tới Lăng Thiên Dực, gương mặt bắt đầu lộ ra si mê một mảng. hạ tiểu Lạc lười biếng tựa vào ghế sa lon, cô không muốn làm liên lụy tới vị y tá trưởng này, nhưng là cũng không muốn ở chỗ này chờ Lăng ôn thần trở lại. hạ tiểu Lạc khổ tâm suy tư,rốt cục đi đến phòng rửa tay, suy nghĩ kế hoạch chạy trốn.

“ y tá trưởng, phòng bệnh này quá buồn bực. không bằng chúng ta đi ra ngoài đi tản bộ một chút, cô xem bên ngoài ánh mặt trời thật tốt a! “ hạ tiểu Lạc ăn cơm trưa rồi, tinh thần tốt hơn một chút, hoàn toàn không có dáng vẻ ngã bệnh. y tá trưởng nhìn một chút ngoài cửa sổ, mặt trời lên cao như vậy, ánh nắng gay gắt của buổi trưa chiếu xuống, làm gì đi tản bộ được nha? Cô có chút hoài nghi nhìn hạ tiểu Lạc, nhưng suy nghĩ trước mắt cô bé này là Lăng tổng đưa tới, chỉ bằng Lăng tổng giữ cô ta một đêm, nhất định là nhân vật quan trọng, tuyệt đối không dám đắc tội. y tá trưởng suy nghĩ, một lát sau, cuối cùng cũng đồng ý. hạ tiểu Lạc đi theo y tá trưởng xuống lầu dưới bệnh viện. Lầu dưới là vườn hoa, dọc theo đường đi là thang máy, nơi nào là thang lầu, cửa thoát hiểm, con đường kia cách bệnh viện đại môn gần nhất, cô yên lặng ghi nhớ trong lòng. y tá trưởng dọc theo đường đi đều rất cẩn thận, chỉ sợ hạ tiểu Lạc chạy mất. Bất quá, hạ tiểu Lạc đi xung quanh bệnh viện một vòng sau, đàng hoàng trở lại phòng bệnh, lòng của y tá trưởng treo trên cây, cuối cùng cũng xuống.

“ ai yêu, tôi đau bụng, thật là đau a......” hạ tiểu Lạc trở lại phòng bệnh, không tới ba phút sau, liền bắt đầu ở trên ghế salon lăn lộn mà la. Y tá trưởng vội vàng nhấn chuông thông báo, trong thời gian ngắn, tầng mười hai là phòng bệnh khách quý, bác sĩ cùng y tá cùng lúc xuất hiện. “ Hạ tiểu thư, cô nơi nào không thoải mái? “ bác sĩ trị liệu của Hạ Tiểu Lạc nói.

“ Đau bụng, đau chết luôn! Cũng không biết là nang viêm, hoặc là có kết thạch......” Hạ Tiểu Lạc bày ra dáng vẻ thống khổ.

“ Đưa đến phòng cấp cứu. “ bác sĩ chủ trì nhình vị khách mà cổ đông lớn nhất của bệnh viện đưa tới không dám chậm trễ chút nào.

“ Chớ, chớ, chớ! Tôi...... tôi cũng có có thể là ăn trúng đồ ăn hư. Nếu không, tôi đi nhà cầu trước? Rất nhanh, các người chớ đi, ở chỗ này chờ tôi, ai cũng chớ đi a! “ Hạ Tiểu Lạc ôm bụng vọt vào phòng rửa tay, nhanh chóng mở cửa sổ ra, mới vừa chạy ra ngoài hết một vòng, trong đầu của cô đã có một quyết định vô cùng chính xác chính đường này chạy trốn. Hạ Tiểu Lạc thấy rõ ràng hai gian phòng bệnh ở phòng rửa tay vừa lúc đẩy cửa sổ ra, thấy ban công nối liền nhau, không để ý độ cao của tầng mười hai, liền nhãy nhanh lộn vòng vào phòng bệnh cách vách không ai, khụ phòng bệnh hạng sang này, không phải là tùy tiện ai cũng có thể vào.

“ oa tắc, cực kỳ kích thích! “ Hạ Tiểu Lạc lầm bầm lầu bầu, cô từ nhỏ liền vô cùng thích mạo hiểm, lần này trời cao cho vượt qua ngược lại để cho cô quá chân ẩn. Hạ Tiểu Lạc thừa dịp các y tá và bác sĩ tập trung ở phòng bệnh của cô, đánh cá thời gian ngắn, thuận lợi dựa theo lộ tuyến vừa định, thành công trốn ra ngoài Thánh Lã bệnh viện. Hơn nữa nàng là ở con mắt nhìn trừng trừng của mọi người chạy đi, coi như tên họ Lăng muốn tìm phiền toái, cũng là pháp không trị mọi người, y tá trưởng sẽ không bởi vì cô chạy trốn mà bị dính líu.
Bình Luận (0)
Comment