Tổng Giám Đốc, Em Muốn Lấy Anh

Chương 2.2

Cô gái này lại phá hủy đi tôn nghiêm của một người đàn ông như anh một lần nữa, hơn nữa còn cả gan chạy đến trước mặt anh, sau đó lại bày tỏ thái độ đồng cảm, là một người đàn ông, sao có thể chịu đựng nổi như vậy!

“Cô... Lăng Tư Miểu... thật... to... gan!” Anh duỗi bàn tay khẽ  kéo cô gái đang say lảo đảo kia lại, khiến cô ngã vào trong ngực của mình.

“Uhm….” Cô gật đầu

Đây là một khiêu khích trắng trợn, Thẩm Thác Vũ dưới cơn tức giận, cắn răng nói một câu ở bên tai: “Tôi lập tức cho cô xem, tôi được hay không được!” Anh cũng không đợi tài xế quay lại, trực tiếp vác cô lên người, vẫy taxi trên đường nói địa chỉ nhà. 

Dọc đường đi cô bị anh ôm chặt trong ngực, Lăng Tư Miểu cảm thấy có chút không thoải mái, cố gắng giãy dụa, cô càng uốn éo Thẩm Thác Vũ lại càng cảm thấy từ dưới bụng dấy lên ngọn lửa ngày một lớn. Vốn anh còn chút do dự, thỏ không ăn cỏ gần hang, từ trước tới giờ anh sợ nhất là xảy ra quan hệ với nhân viên trong công ty, nhưng bởi người trước mặt dáng dấp không tệ, thân thể lại thơm mềm, cô ngốc nghếch lại chọc tới tự ái đàn ông của anh vì thế một chút do dự cũng biến mất sạch sẽ. 

Tựa sát vào thân thể rắn chắc ấm áp, bởi vì kích động mà cứng rắn xiết chặt khiến cô mơ hồ cảm thấy đau. Lăng Tư Miểu mơ hồ cảm thấy có hai loại cảm giác trái ngược đang giày vò, được ôm trong ngực ấm áp thoải mái nhưng hít thở không thông khiến cơ thể nóng nực, mệt mỏi, đổi lại càng muốn tới gần, nhưng lại không thích bị trói buộc.

“Cứng quá đi….” Vì vậy , cô giằng co, động tác tưởng như rất kịch liệt, lại thêm tác dụng của rượu lại càng mạnh, nhưng thực tế lại là một loại giãy dụa nhỏ. 

Cứng rắn? Là rất cứng rắn …… “Không nên cử động, ngoan.” Anh không thể không nhẹ giọng dụ dỗ, bằng không sẽ không nhịn được.

“Tránh ra, nóng quá, không cần …..” Cô lẩm bẩm, giọng cũng mềm nhũn.

Bởi vì đang ở trên taxi, Thẩm Thác Vũ không muốn làm ra tiếng động quá lớn, dùng chân kẹp chặt thân thể đang làm loạn của cô, kéo mặt cô xuống, đè thấp giọng nói bên tai cô trấn an: “Đứa ngốc, đừng động, hửm…..”

Cuối cùng là một tiếng hít vào, bởi vì phía dưới của anh vốn đang căng trướng khó chịu, lại bị đùi cô vô ý đè lên, trên dưới cọ xát, chẳng qua cố gắng chống đỡ vài cái, phía dưới dâng lên một khoái cảm mãnh liệt, tê dại, thiếu chút nữa khiến anh nộp vũ khí ngay tại chỗ. Hiện tại anh còn chưa xử lý xong phía dưới đang khẩn trương như mũi tên ở trên dây cung, tính dùng ngón tay nhéo má cô trừng phạt, thì lại cảm thấy một luông ẩm ướt mềm mại, giống như dòng điện nhỏ có chút tê dại, ngứa ngáy.

Đáng chết, cô gái này đang nhắm mắt thế mà lại mút ngón tay anh để trên môi cô. Dường như trong đầu anh đang có người châm một quả bom, “Oanh” một tiếng nổ bay ra đánh bật toàn bộ tự chủ của anh. Nếu như không phải đúng lúc về tới nhà, giọng nói của tài xế taxi khiến anh thức tỉnh chút lý trí còn lại thì anh thật sẽ không nhịn được mà quay sang cô làm một chút chuyện không đứng đắn. 

Đưa một nghìn tiền mặt, anh khàn giọng nói một câu: “Không cần thối lại.” Rồi anh chật vật nửa ôm nửa khiêng người bên cạnh, giống như sau lưng có lửa cháy , anh thật nhanh mang cô chạy vào nhà. Anh đưa chân đá lên cửa, thẳng hướng phòng ngủ có giường lớn đi vào. Người trên vai cứ như con cừu nhỏ làm loạn trên người anh, miệng không ngừng kháng nghị.

“Còn muốn, còn muốn….” Không nhịn được khi nhìn thấy cô uốn éo, làm loạn đang mở quần áo của mình, Thẩm Thác Vũ nhanh tay lật người Lăng Tư Miểu khiến cô nằm xuống giường. Vừa lúc đó cô nâng người dậy bò lên phía trước, khéo léo để lộ ra cái mông mượt mà trắng nõn, mềm mịn, nó giống như trái mật đào đung đưa trước mắt anh, ở giữa như ẩn như hiện hương thơm ấm áp của cỏ cây, kích thích như vậy làm mắt anh đỏ lên, khiến dục vòng nguyên thủy trong anh dâng cao, anh lập tức cắn xuống chỗ thịt non nớt kia một ngụm.

“Ai da, đau …..” Đổi lại là âm thanh đáng thương của cô vang lên, vì thế anh đổi từ dùng răng sang dùng môi, lưỡi liếm mút. Nhân tiện anh vỗ về trêu đùa dấu răng mà mình vừa mới tạo ra. “Uhm, nhột….” Vì thế tiếng kêu rên của cô lại chuyển thành kháng nghị.

Anh cười đến nỗi lồng ngực rung rung, làm cho người cô cũng run rẩy theo, “Cô nhóc thật là khó hầu hạ, cắn không được mà liếm cũng không xong.” Cô uống say vẫn cho là mình đang ở trong mơ, cũng không có nghĩa là không cáu kỉnh, vẫn cứ cố gắng bò lên phía trước để chạy thoát khỏi sự truy đuổi của đại ác ma trong mộng, bất ngờ Lăng Tư Miểu quay đầu lại, muốn dùng chân đạp anh, “Nói nhảm, anh thử để cho tôi cắn thử xem.”

Suýt nữa bị cô đá trúng, anh cũng rất dứt khoát quỳ gối trên giường, một tay kéo lấy cô, ôm cô vào trong lòng, cả hai khỏa thân đối diện nhau, anh cố ý áp đầu cô vào ngực, rồi hướng dẫn cô dùng môi lướt qua hạt nhỏ trước ngực của mình.

“ Đây, cho em liếm.” Anh cố ý không nhắc tới chữ cắn, chỉ muốn nhấn mạnh chữ liếm.
Bình Luận (0)
Comment