Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 139

Xa Lan tức giận, Sở gia các bà là đại gia tộc, cư nhiên bởi vì một tỷ mà lại mất thể diện trước mặt nhiều người, muốn bà sau này như thế nào ra ngoài gặp người khác?

Bà hơi suy nghĩ một chút, sau đó từ bên trong túi lấy ra một sấp tài liệu, đưa tới tay nhân viên phục vụ, “Những cái này là cổ phần của tôi ở Sở thị trị giá mười tỷ!”. Nói xong, bà nâng tròng mắt lên nhìn nhân viên phục vụ, “Như vậy được chưa?”

Nhân viên phục vụ nhận lấy tài liệu, lễ phép trả lời, “Chúng tôi cần giám định một cái”.

Xa Lan dựa vào ghế mềm, hai chân chéo nguẩy, “Tùy tiện”.

Không bao lâu, nhân viên phục vụ trở lại, ngay trước mặt mọi người giơ tài liệu trong tay lên, “Phần tài liệu này là thật , trị giá mười tỷ”.

Trên mặt Xa Lan lập tức lộ nụ cười đắc ý, “Tôi ra giá một tỷ tám trăm ngàn”.

“Hai tỷ” Mạc Tử Hiên không cần suy nghĩ mở miệng, tựa hồ căn bản không đem hai tỷ để trong mắt vừa tựa hồ bộ trang sức kia giá trị đã vượt qua hai tỷ.

“Hai tỷ năm trăm ngàn” Xa Lan nắm nắm quả đấm, thật ra thì bà cũng biết giá tiền bộ trang sức này cũng cũng không đáng giá, nhưng vì mặt mũi, bà không thể không cạnh tranh nữa, thế nào cũng không thể để cho Đồng Vũ Vi đắc ý!

“Hai tỷ tám trăm ngàn” Mạc Tử Hiên mặt không đổi sắc mở miệng nói.

Lần này Xa Lan không lập tức tăng giá, mà là hai tay khoanh trước ngực sắc mặt âm trầm nhìn Mạc Tử Hiên, bà không muốn tăng giá, dùng hai tỷ tám trăm ngàn mua bộ trang sức, Mạc Tử Hiên chính là một kẻ đại ngu!

Vũ Vi không nhịn được nữa kéo vạt áo Mạc Tử Hiên, hướng hắn lắc đầu một cái, ý bảo hắn không muốn cạnh tranh nữa.

Nhưng Mạc Tử Hiên lại quay đầu mặt thâm tình nhìn Vũ Vi nói, “Em thích, cho dù táng gia bại sản, anh đều phải mua”. Giọng của hắn không lớn vừa lúc toàn trường mọi người có thể nghe được rất rõ ràng.

“Ba tỷ” Lời Mạc Tử Hiên mới vừa dứt, Xa Lan liền không thể chờ đợi mở miệng.

Mạc Tử Hiên hé miệng cười một tiếng, khẽ mở môi, trước mắt hắn bóng người thoáng một cái, môi liền bị đôi môi mềm mại của Vũ Vi hôn thật sâu, Mạc Tử Hiên ngẩn ra, sau đó liền từ bị động thành chủ động, hôn trả Đông Vũ Vi, “……….”

Vũ Vi nhìn thấy Mạc Tử Hiên muốn mở miệng tăng giá, không cần suy nghĩ hôn lên môi Mạc Tử Hiên, cô biết mình mở miệng không ngăn được Mạc Tử Hiên, chỉ có thể dùng phương thức này ngăn cản Mạc Tử Hiên.

Mọi người ở đây ngây ngẩn cả người, đặc biệt là Xa Lan, phải biết bà ra giá ba tỷ là để cho Mạc Tử Hiên tăng giá, ngay mới vừa rồi, bà trong giây lát tỉnh ngộ, người trả giá cao được, tính toán gấp mười mấy lần mấy trăm lần giá tiền, mua bộ trang sức kia, mới thật sự là mất mặt mũi, cho nên, bà kêu giá ba tỷ, là vì để cho Mạc Tử Hiên tăng giá, ai biết, lúc này, Đồng Vũ Vi cư nhiên lại chặn miệng Mạc Tử Hiên.

Như vậy chẳng phải muốn bà bỏ ra ba tỷ, mua một bộ trang sức trị giá không tới ba trăm vạn sao?

Như vậy chân chính mất mặt mũi, thực sự trở thành kẻ ngu, không phải là bà sao?

Vũ Vi bị Mạc Tử Hiên hôn, hô hấp có chút dồn dập, mục đích của cô đã đạt được, thành công làm cho Mạc Tử Hiên ngậm miệng lại, cô muốn kết thúc nụ hôn này, nhưng Mạc Tử Hiên lại không chịu buông tha cô, còn tăng thêm nụ hôn.

Vũ Vi tức giận, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Mạc Tử Hiên, nhưng Mạc Tử Hiên giống như là không nhìn thấy ánh mắt tức giận của Vũ Vi, tận tình thưởng thức ngọt ngào trong miệng Vũ Vi.

Trên sân khấu người chủ trì sửng sôt một hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng nói, “Ba tỷ lần thứ nhất”.

“Ba tỷ lần thứ hai”.

“Ba tỷ lần thứ ba…” Cô nhìn chung quanh một cái, tầm mắt rơi trên người Mạc Tử Hiên cùng Vũ Vi, dừng lại mấy giây, thấy Mạc Tử Hiên không có ý tứ tăng giá, cô giơ tiểu chùy thật cao, dùng sức nện một cái, “Ba tỷ thành giao”.

Lúc này Mạc Tử Hiên đẩy Đông Vũ Vi ra, từ trên ghế đứng lên, giơ hai tay lên vỗ tay, “Chúc mừng Xa phu nhân, dùng ba tỷ mua một bộ trang sức trị giá mấy trăm vạn”.

Bình Luận (0)
Comment